Vân Ca và Hùng Sơ Mặc cùng dắt tay nhau vào sở cảnh sát để ghi chép.
Hùng Sơ Mặc hùng hùng hổ hổ nói: "Vụ án g.i.ế.c người gì? Tôi còn có thể tự g.i.ế.c c.h.ế.t mình được à? Tôi thấy là mấy người ghen tị tôi có quang giáp Ultraman, nên mới cố ý bắt chúng ta đến để giày vò!"
Người chơi: "Hiện trường lúc ấy của có người chứng kiến, về sau ở bên ngoài chú ý chút, đừng để bại lộ thân phận." Thân phận ở đây ám chỉ thân phận người bionic của bọn họ,
Vân ca nghĩ thầm: Không lâu về sau, những sinh vật trên Bái Tinh sẽ không cần che giấu thân phận nữa.
Cảnh sát giải thích với công chúng rằng không có vụ án mạng nào xảy ra trong vườn của khách sạn Manne Grand, chỉ là nhân viên khách sạn đang diễn tập một vở kịch sân khấu, cảnh sát đưa ra đạo cụ chứng minh (xác c.h.ế.t cũ của Hùng Sơ Mặc).
Các khách hàng của khách sạn Manne Grand có thể yên tâm rằng về mặt an toàn và tính xử lý sự cố kịp thời, Bái Tinh là tinh cầu hiệu suất nhất mà họ từng thấy, khiến mọi người cảm thấy thoải mái.
Sau khi Vân Ca rời khỏi cục cảnh sát, trở về phòng ngủ, Bối Tĩnh Nhàn nhắn tin cho cô giải thích: "Đó không phải ảnh ghép, tôi không có ý chọc tức cô. Tôi còn không biết nó thực chất là một cuốn album thu nhỏ nên đã mở nó ra."
Vân Ca nhìn chằm chằm vào tin nhắn, cô nhấc Cảnh Trí đặt lên bàn.
Người tí hon tóc vàng vẫn giữ nguyên vẻ mặt ngơ ngác khi nhìn thấy bức ảnh, Vân Ca hỏi: "Ảnh đó là ảnh ghép à?"
Cảnh Trí lắc đầu, im lặng một lúc rồi chậm rãi nói: “Sau khi quả bóng bạc được mở ra, tôi mới biết đó là một thiết bị thu nhỏ ký ức, dùng để lưu giữ những ký ức quý giá. được bán trong trung tâm mua sắm hệ thống. Tôi đã kiểm tra mã hiệu của nó, đó là lô đầu tiên, cách đây đã lâu rồi..."
Vân Ca: "Nếu là đạo cụ hệ thống, như vậy nam thanh niên tóc vàng trông giống cậu hẳn là cậu, còn người con gái giống tôi cũng là trùng hợp sao? Cậu tìm ký chủ mà cũng hoài niệm tình cũ sao?"
Cảnh Trí: "... Người con gái đó hình như là cô." Vân Ca: "Không thể nào, tôi năm nay mới có 20 tuổi."
Cảnh Trí: "Cái khuôn mặt thiếu nợ kia giống nhau y như đúc."
Vân Ca: Hừ, đến tột cùng ai mới đáng bị đánh?
Cô mặt không đổi sắc nắm Cảnh Trí lên, ném vào trong thùng rác.
Cảnh Trí đứng ở mép thùng rác, trên đầu cầm những mảnh giấy chưa phân hủy, bất đắc dĩ nói: “Sau khi thiết lập lại, tôi không nhớ quá khứ, thiết bị thu nhỏ ký ức sẽ ghi nhớ ký chủ theo tinh thần thân thể, chỉ có ký chủ của nó mới có thể phóng ra ảnh thu nhỏ ký ức bên trong..."
Vân Ca cắt ngang Cảnh Trí: "Nếu tôi là ký chủ của nó, vì cái gì "tôi" trong trí nhớ sẽ có..." Cô dừng lại, liếc nhìn Cảnh Trí, "Hai người chúng ta hình như kết hôn?"
Cảnh Trí: "Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt sát khí đó, tôi thấy cũng đáng sợ!"
Giọng điệu hắn có chút d.a.o động, hiển nhiên là cũng bị ảnh chụp chung dọa sợ.
Một người, một hệ thống thảo luận hồi lâu, Cảnh Trí nghĩ rằng Vân Ca có thể là ký chủ cũ của mình, hắn đã làm chuyện phi pháp đối với Vân Ca, chẳng hạn như để nguyên thần của Vân Ca sống sót (tương tự như tái sinh), khiến hệ thống phải thiết lập lại...
Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán, tình hình cụ thể còn phải kiểm chứng sau.
Sau khi Vân Ca nghỉ ngơi, Cảnh Trí dùng ngày sinh của Vân Ca để thử mở khóa một số ký ức trong cơ sở dữ liệu. Hệ thống không thể kiểm tra mật khẩu tùy tiện, chỉ có thể mở khóa một số mật khẩu nhất định.
[Mở khóa thành công. Cảnh báo! Cảnh báo! Dữ liệu bộ nhớ không ổn định trong phần này sẽ dẫn đến mất ổn định hệ thống. Các tình huống sau có thể xảy ra: Hủy liên kết khỏi máy chủ hiện tại và quay về tinh hệ ban đầu để sửa chữa dữ liệu, lần nữa thiết lập lại để đảm bảo tính ổn định của hệ thống, có tải dữ liệu không?]
[Không]
Danh Sách Chương: