Người đại diện: "Tôi là đại biểu được cử đi." Hắn đặt tách trà xuống, nhỏ giọng nói: "Chúng tôi hy vọng sẽ nhận được câu trả lời trong vòng 3 ngày tới."
Đột nhiên, căn phòng họ đang ở rung lắc dữ dội, người đại diện sợ hãi ôm lấy ghế, cả người hắn cũng lắc lư theo, hắn lo lắng hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?" Hắn nghĩ đến một số tin đồn về Bái Tinh, “Các người muốn g.i.ế.c chúng tôi sao?”
Mạc Nhu vẫn ngồi ở chỗ cũ, chén trà trong tay không hề bị rơi một giọt nào, cô bình tĩnh nói: “Mùa mưa của Bái Tinh tới rồi, lá chắn phòng ngự của tinh cầu đã kích hoạt đến mức cao nhất, không cần hốt hoảng như vậy.”
Cô dừng lại một chút, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, “Còn ba ngày, anh có cơ hội đổi 2% lấy sự bảo vệ của chúng tôi, sau ba ngày sẽ là 5%.”
Người đại diện cau mày, rõ ràng là bọn họ yêu cầu Bái Tinh trả lời trong ba ngày, giờ lại trở thành bọn họ có ba ngày để quyết định có ký thỏa thuận hay không....
5%?
Bái Tinh đang nằm mơ!
Mạc Nhu ưu nhã đứng dậy, tiễn người đại diện đi với một nụ cười công nghiệp, cô liên lạc cho Vân Ca và hỏi: “Các người tính khi nào thì bắt đầu đối phó với hải tặc, tôi đang gặp một số phiền phức."
Vân Ca đang chỉnh đốn đội ngũ người chơi, cách chiến đấu của cô không phù hợp với đội người chơi quốc gia, hiện tại đang dạy cho người chơi cách tuân thủ và thực thi mệnh lệnh.
Vân Ca: “Uy h.i.ế.p cô cái gì?”
Mạc Nhu lặp lại những gì người đại diện đã nói, phàn nàn: “Nghe những gì hắn nói đi, nếu chúng ta không bảo vệ miễn phí hoặc giảm giá, hoặc ngừng đối phó với hải tặc, bọn họ sẽ ngừng giao dịch với chúng ta, chuyển ra khỏi Bái Tinh, ngừng hợp tác với Bái Tinh."
Vân Ca: "Để cho họ đi."
Mạc Nhu: "Đi cái gì mà đi, người đã hưởng lợi từ Bái Tinh, không trả lại thì đừng hòng nghĩ đến việc rời đi!”
Vân Ca: “Cô cũng giống như hải tặc vậy.” Mạc Nhu: “Cô mới là hải tặc, nhóm những người bên cạnh cô còn giống hải tặc hơn tôi, tại sao cô không nói... Nhân tiện thì những người trong nhóm này có một vài người có quan hệ với đám hải tặc, cũng có mối quan hệ hợp tác với hải tặc giống như Liên minh và một số tinh cầu khác."
Vân Ca “ Ừ” một tiếng.
Để có cuộc sống trong tù tốt hơn, một số tên hải tặc trong Tháp Tẩy Tội bắt đầu tiết lộ bí mật của chúng, đa số là về việc thuê họ cướp việc làm ăn từ công ty tinh hạm.
Vân Ca yêu cầu Hỏa Tước Tước soạn một bản khẩu cung từ đám hải tặc và gửi cho Mạc Nhu, “Hiện tại cô cũng có thể đe dọa lại bọn họ."
Sau khi xem tư liệu, Mạc Nhu đã hẹn người đứng đầu một tập đoàn vào tối hôm đó, người này tình cờ ở cũng ở Bái Tinh.
Mạc Nhu đã đặt phòng riêng tại nhà hàng Sò Điệp Trắng nổi tiếng nhất Bái Tinh.
Người đứng đầu nhìn thấy Mạc Nhu thì cười quyến rũ với cô, hắn cho rằng Mạc Nhu muốn làm chút gì đó nên bị phân tâm.
Trên thực tế, Mạc Nhu quả thật muốn làm chút chuyện, nhưng không giống như chuyện mà hắn nghĩ. Người phụ trách nhìn thấy tư liệu Mạc Nhu đưa tới, cả người cứng đờ, lộ ra nụ cười có chút cứng nhắc: “... Làm sao cô có thể tin lời của bọn hải tặc được chứ, bọn chúng có thểm bất cứ điều gì để sống sót, chỉ là mấy lời vớ vẩn không đáng tin thôi.”
Mạc Nhu nói: “Nghe nói gần đây quỹ của liên minh rất eo hẹp, nhóm người từng hợp tác với hải tặc có thể được tha thứ hay không nhỉ? Một nhóm như vậy hẳn có thể làm giàu cho quỹ quản lý của liên minh, với tư cách là một công ty tuân thủ pháp luật của liên minh, tôi không biết là có nên nói với Liên minh về bằng chứng chưa biết thật giả này hay không?”
Người đứng đầu hít một hơi thật sâu rồi nói “Cô muốn gì?”
Mạc Nhu nheo mắt lại và nói: “Một phần lợi nhuận ròng của các anh.”
Thứ cô muốn là lợi nhuận ròng trong tổng số lợi nhuận từ hoạt động của tập đoàn trước mặt cô, chứ không chỉ là lợi nhuận thuộc chi nhánh ở Bái Tinh.
Đối phương trả lời: "Cô đừng có mà mơ!"
Nhu Mạc: "Vậy thì nó sẽ xuất hiện trong tay của liên minh vào bốn giờ chiều ngày mai."
Danh Sách Chương: