Hai người này chính là Ny Khả cùng Tô Lị. Hai người trước đại lâu thong thả đi qua đi lại, nhìn trông giống như đang tản bộ. Một khắc sau, hành động kì quái của hai người bị các giáo sư học viện phát hiện, lập tức kêu hai nàng tới.
Ny Khả lúc này thoáng giật mình, lập tức lấy một bức thư hảo hảo giao cho vị giáo sư kia, nhợt nhạt cười, rồi kéo Tô Lị chạy nhanh như chớp, trước khi đi còn với tới vị giáo sư kia nói: " Thỉnh lão sư đem bức thư này giao cho Thước Nặc viện trưởng"
Vị giáo sư kia vừa thấy các nàng nói xong liền chạy mất, nhất thời nhìn bức thư không hiểu gì, rồi sau người tiến vào đại lâu hướng phòng của viện trưởng đi tới.
Không lâu sau, một tiếng rít gào đầy giận dữ từ phòng viện trưởng truyền ra, nộ khí lên cao, âm thanh cuồng mãnh, có thể so với tiếng rống của cao giai ma thú, cơ hồ truyền khắp Thiên Phong học viện: " Tên đệ tử hỗn trướng! Hôm qua mới nói xong, dám đem lời lão phu như gió thoảng bên tai, cuối cùng dám không từ mà biệt. Ngươi nếu còn có đảm lược trở về, lão phu sẽ tự tay lột da rút gân ngưoi! A a a a a…!!!"
Ny khả cùng Tô Lị lúc này sớm đã chạy ra khỏi đại môn học viện, đột nhiên tiếng gầm từ sau truyền đến, hai người nhất thời cả kinh, hai nàng đều rõ tên đệ tử hỗn trướng trong lời viện trưởng là ai, khiếp sợ trước cơn giận của Thước Nặc viện trưởng. Hai người liếc mắt nhìn nhau, lập tức chạy ra khỏi học viện.
Toàn thể giáo sư, đệ tử Thiên Phong học viện đều biết, bình thường Thước Nặc viện trưởng nói năng điềm đạm, nhưng một khi tức giận sẽ không để ý hậu quả. Như đợt người nhà vương gia có tiếng của Kì Vũ thành, dám giảo phong giảo vũ, đem phó viện trưởng cùng hơn mười cao cấp lão sư đả thương bất tỉnh, cơ hồ mỗi lần gặp đều bị viện trưởng đem một đám người truy đánh ra khỏi Kì Vũ thành.
" Vù vù hô, nguy hiểm thật, nguy hiểm thật, Thước Nặc viện trưởng bạo nộ thật đáng sợ! Nếu không cẩn thận bị ngộ thương, thì rắc rối to.", một đường chạy không biết trời đất ra ngoài thành, Ny Khả thở hổn hển, cười nói: " Hoàn hảo! may mà có thế thân, tên kia không biết viện trưởng đang hết sức giận dữ, thay ta hứng chịu nộ khí của viện trưởng đại nhân, hì hì hì."
Tô lị thở hổn hển vài tiếng, một hồi cười nói: " Lão sư kia hảo tâm giúp ngươi, đã giúp ngươi đưa thư, hiện giờ hắn xui xẻo rồi. Bà cũng thật vô tâm lại còn nói bóng nói gió, ta thực vì lão sư kia cảm thấy đau lòng thay a"
" Hì hì, chính hắn chủ động gọi chúng ta tới, không thể trách ta được "
" Đúng rồi", Tô Lị bỗng nhiên nói: " Ta biết việc quái nhân kia là đệ tử thân truyền của Thước Nặc viện trưởng là do lần trước hắn vô tình nói ra, việc này hắn cùng viện trưởng che dấu thật tốt. Đáng lý ra phải không ít người biết mới đúng. Ngươi như thế nào biết được?"
Chu chu cái miệng nhỏ nhắn, Ny Khả nói: " Việc đó cũng phải hỏi sao? Ta luôn luôn chú ý hành tung của hắn, mỗi lần hắn đi vào học viện ta đều lén lút theo sau. Tháng trước, nhiều lần ta thấy hắn tiến vào hậu sơn cấm địa của học viện mà thủ vệ đều cho hắn thông qua, nơi đó là cấm địa học viện a, trừ bản thân viện trưởng ra, ngay cả giáo sư học viện cũng không thể tiến vào a! Từ đầu ta cũng không nghĩ ra, sau khi nghe lời đồn huyên náo trong học viên, ta lập tức hiểu ra toàn bộ."
" Thì ra là thế!", Tô Lị như đại ngộ bừng tỉnh, rồi nhìn Ny Khả, biểu tình như cười như không nói: " Bà thế nào lại làm cái việc vụng trộm đi theo nam nhân như vậy. Làm tỉ muội với bà nhiều năm, tôi tưởng đã nhìn thấu bà, nhưng lần này vẫn bị hành động này của bà doạ người đó, không ngượng gì sao?".
" Có gì mà ngượng chứ?", Ny Khả mặt không chút đỏ nói: "Một con sói mà muốn bắt được một con dê, đều phải trốn một bên quan sát con dê đó, đây là cách săn bắn, có gì kì lạ đâu."
Tô Lị nghe vậy sửng sốt, chột " Phốc xuy!!!", một tiếng cười khanh khách vang lên: " Lời này đúng, cực kì đúng. Lời này vốn phải do bọn nam nhân nói ra mới đúng. Từ một cô gái nhõng nhẽo như bà chính mồm nói ra, như thế nào nghe thật kì quái a!"
Dừng một chút, Tô Lị nhìn Ny Khả, vẻ mặt như cười như không: " Nói đi cũng phải nói lại, bà hôm nay mạo hiểm giúp tên quái nhân kia xin phép, thật khiến ta ngạc nhiên, Hắn là con dê, bà không phải là con sói sao?"
Ny Khả nghe vậy, thân thể mềm mại khẽ run lên, kinh hô: " Việc này sao bà biết? Hôm qua, bà vụng trộm theo sau tôi sao?" Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn
Nguyên lai, Tô Lị sáng sơm ở trong học viện, nhìn thấy Ny Khả nhìn trước ngó sau chạy ra khỏi học viện, nhất thời tò mò, vụng trộm theo sau.
Duy Đa theo đuôi Ny Khả còn nàng thì theo sát hắn.
Lấy thực lực bốn sao đỉnh phong của nàng, vốn không thể qua mắt Duy Đa đã là năm sao cao giai, nhưng Duy Đa là một gã nam nhân lúc đó lại đang đối mặt với hoàn cảnh bất đắc dĩ, người hắn yêu thích lại phăng phăng chạy đi tìm nam nhân khác.
Còn có cái gì bi thảm hơn nữa chứ?
Hắn tâm phiền ý loạn, lo lắng vô cùng, hoàn toàn không phòng bị, cho nên hắn không phát hiện hắn đang làm bọ ngựa lại bị se sẻ bám theo sau.
Sau một lúc, Tô Lị thấy Ny Khả nước mắt nước mũi từ phòng Dịch Vân chạy ra, bèn đuổi theo. Nàng vốn chỉ định theo xem náo nhiệt, không ngờ gặp phải màn huyết kịch này, cũng ngoài dự đoán của nàng
Chính là, nàng không ngờ chỉ sau một đêm. Ngày hôm sau, Ny Khả chủ động qua tìm nàng, không chút biểu hiện khác thường, vẫn như mọi ngày như kiểu chuyện hôm qua chưa hề xảy ra. Nàng còn đang khổ tư suy nghĩ làm như thế nào để an ủi Ny Khả, nhưng giờ thì không cần nữa rồi.
Ny Khả đến tìm nàng, hoá ra là do Ngạc Đa Đồ nhờ Ny Khả giúp Dịch Vân xin phép, Ny Khả biết việc này sẽ làm viện trưởng bạo nộ, vì thế mới nhờ Tô Lị đi cùng mới có can đảm để mạo hiểm.
Lúc này, đối mặt với nghi vấn của Ny Khả, Tô Lị chỉ mỉm cười, nàng biết việc này không cần nói toạc ra, việc này dừng ở đây là được rồi.
Ny Khả thấy Tô Lị đột nhiên im lặng, không nói gì, thầm giật mình, rồi cũng không truy vấn tiếp. Một hồi, nàng cười nói: " Ta mặc dù không thể cự tuyệt giúp cái tên tiểu quỷ đầu đáng giận kia, nhưng chỉ là tạm thời. Không quản con dê ngốc này giảo hoạt đến mức nào, phải tỉnh táo,chung cuộc cũng không thoát khỏi định mệnh làm bữa tối cho sói ta, ta sẽ một lần bắt hắn ăn luôn, ha hả a".
Tô Lị nghe xong chợt sửng sốt, rồi khẽ cười
Xích*** thẳng thắn, không che giấu, không thẹn thùng, đầy hào khí nam nhi, đó là Ny Khả.
Lấy tính tình của nàng, trên chiến trường tình yêu, nàng là đấu sĩ, không sợ gì cả, không bao giờ quay đầu lại.
Ny Khả trong lòng thầm nói: " Tên quỷ đầu đáng giận kia! Đây là chước dục cầm cố túng sao? Cao a! Làm cho bổn cô nương phải rơi lệ, nợ này sau này phải đòi trên người ngươi gấp bội! Ngươi là dương, ta là lang, sớm hay muộn ta sẽ hảo hảo hưởng dụng ăn ngươi a, ha hả a".
Ny Khả lúc này chiến ý cực thịnh, xem ra, phiền toái của Dịch Vân săp bắt đầu rồi a.
*********
Kì Vũ thành, Lam Duy Nhĩ gia tộc.
Mặc Tây cùng Bối Cách đang ngồi trên vị trí chủ vị, hai người trong tay đang cầm một bức thư, vẻ mặt ngưng trọng nhìn. Thật lâu sau, Mặc Tây mới mở miệng nói: " Ma binh đấu giá đại hội. Bối Cách, ngươi nghĩ thế nào về việc này?"
Trầm ngâm một lát, Bối Cách mới chậm rãi nói: " Việc này có chút kì quái. Lần này Kiệt Nặc Tư gia tộc mở ma binh đấu giá đại hội, hơn nữa lại còn ban đấu giá một thanh nhị phẩm cao giai lôi chúc ma binh. Nếu ta nhớ không lầm, đấu khí tuyệt học tổ truyền của Kiệt Nặc Tư gia tộc cùng là lôi chúc đấu khí, như vậy thanh lôi chúc ma binh này hẳn phải rất quan trọng với họ mới phải, theo đạo lý họ sẽ không mang bán nó mới đúng."
Mặc Tây gật đầu nói: " Ân, thanh nhị phẩm cao giai lôi chúc ma binh này đối với Kiệt Nặc Tư gia tộc hay Lam Duy Nhĩ gia tộc ta đều rất quan trọng, đó là một trân phẩm ma binh a. Quyết định lần này của bọn họ thật khiến người ta khó hiểu! Ngươi nói xem, có phải hay không Kiệt Nặc Tư gia tộc đang lâm khốn cảnh, thế nên họ mới quyết định như vậy?".
Nghĩ một hồi, Bối Cách chợt nhớ tới điều gì đóm cười nói: " Đại ca, ngươi nhắc ta mới nhớ. Mấy tháng trước, ta từng nghe được một ít tin cơ mật, Kiệt Nặc Tư gia tộc một năm qua luôn không tiếc đại giới hướng các đâị thế gia thu mua các loại quáng thạch quí hiếm, không quản giá cao thế nào, bọn họ cũng thu mua toàn bộ. Nghe nói, Kiệt Nặc Tư gia tộc bỏ ra gần 200 vạn kim tệ."
Mặc Tây nghe vậy không khỏi kinh hô: " Hoa, 200 vạn kim tệ để đi mua quáng thạch mà không sử dụng được thì tác dụng gì. Tộc trưởng Kiệt Nặc Tư gia tộc, Cát Âu lẽ nào thành lão hồ đồ rồi sao?".
" Trong đó cũng có không ít người hoàng thất Kì Vũ Vương, nghe nói có không ít công chúa cùng vương tử đều bảo thạch quí giao dịch với bọn họ, giá cả đều toàn giá cao trên trời, tổng lại cũng trăm vạn kim tệ. Lấy tầm của gia tộc ta lúc này mà nhìn, đám thạch đầu này ngay cả 1 vạn kim tệ cũng không có a! Kiệt Nặc Tư gia tộc thật sự đã làm như vụ buôn bán lớn, coi tiền như rác, những chữ này rất hợp với bọn họ thời điểm này!", Bối Cách trào phúng nõi.
Một lát sau, như thấy được đầu mối gì đó, hai mắt híp thành một đường, cười sáng lạn ; " Không chỉ có thể, một năm qua, gia tộc bọn họ tích không ít thứ, họ liên tiếp lấy thụ giới bán ra, duyên cớ chắc do không còn kim tệ".
" Khi trước ta thu được tin tức, cũng không rõ lý do vì sao bọn họ làm vậy, hiện tại cũng hiểu rồi. Hiện tại, biên cảnh đế quốc chiến sự liên miên, chiến tranh còn tiếp diễn sẽ khiến giá cả vật phẩm tăng cao, các thương hành của các đại gia tộc đều tìm biện pháp để tích trữ càng nhiều vật phẩm, thế mà Kiệt Nặc Tư gia tộc lại làm ngược lại, đem bán đi, hẳn là do chuyện thu mua bí thạch a".
Mặc Tây nghe xong chợt ngẩn ra, rồi cười to nói: " Ha ha ha, nói như thế có nghĩa là lần này bọn họ đem nhị phẩm cao giao lôi chúc ma binh rất quan trọng với bọn họ đem đấu giá, cũng chỉ vì để bù khoản tiền thu mua bí thạch a!"
" Cát Âu thật sự là lão già hồ đồ, thấy bảo thạch là loá mắt, cái đó tuyệt không thể cùng ma pháp binh khí đánh đồng! Điều hiển nhiên như thế, hắn một chút cũng không hiểu sao? Kiệt Nặc Tư gia tộc kinh doanh bao đời mới tại Thiên Phong thành trở thành nhất đại thế gia, đáng tiếc đó chỉ còn là quá khứ, xem ra ngày gia tộc bọn họ suy tàn đã không còn xa, ha ha ha!"
Bối Cách lúc này chợt hỏi: " Đại ca, lần đấu giá đại hội này còn không đến một tháng nữa, người xem gia tộc chúng ta trả giá bao nhiêu để đem ma binh về tay?"
Mặc Tây không chút nghĩ ngợi lập tức nói: " Tuyệt học của Lam Duy Nhĩ gia tộc là cuồng lôi phách quyết, chính là lôi chúc đấu khí, thanh nhị phẩm cao giai lôi chúc ma binh này đối với gia tộc ta rất quan trọng, chỉ cần là hàng thật, chúng ta bất luận phải trả bao nhiêu cũng phải đoạt nó tới tay! "
"Ma binh cấp bậc cao nhất của gia tộc chúng ta lầ của phụ thân đâị nhân, tam phẩm sơ giai hoả chúc ma binh, duy chỉ có thanh đó thôi. Kiệt Nặc Tư lần này mở đấu giá tuy chỉ là nhị phẩm cao giai, nhưng nó lại phù hợp với tuyệt học đấu khí tổ truyền của gia tộc – cuồng lôi phách quyết, nó gần như sẽ tiếp cận tam phẩm ma binh, nếu gia tộc ta có thêm một thanh ma binh như thế, thực lực há không phải đề thăng một bậc sao?"
" Vô luận ra sao, không tiếc hết thảy đại giới, chúng ta phải đem thanh ma binh này đoạt về mới được!"
Bối Cách nghe xong cũng gật đầu nói: " Xem trong thư mới có nói, ma binh đấu giá đại hội sẽ công khai đấu giá trong vòng 10 ngày, hơn nữa địa điểm lại là Kì Vũ thành, không bằng đến khi đó, hai ta giám định cùng thưởng thức chuôi ma binh này a, nhìn xem nó đến tột cùng có xứng đang với cái tên nhị phẩm cao giai lôi chúc ma binh ".
Mặc Tây gật đầu cười nói: " Đương nhiên! Chỉ có tận mắt chứng kiến, chúng ta mới có thể tính xem nó tột cùng đáng giá để gia tộc ta đại giới hay không. Ân, hôm đó ngoài hai chúng ta hãy đem theo các vị trưởng lão khác đi cùng để thử nhãn lực giám thưởng ma binh a, lần giao dịch này có thể sẽ hơn trăm vạn kim tệ, chúng ta phải hảo hảo bình giám một phen, đề phòng mua nhầm hàng giả a"
Bối Cách minh bạch nói: " Việc này liền giao ta xử lý a, vừa lúc gia tộc ta vừa chiêu lãm được trưởng lão mới, trong đó có hai gã là người của luyện khí gia tộc nhỏ, đối với giám định ma pháp binh khí khẳng định là hơn xa ta và ngươi, lần này tới đấu giá ma binh tốt nhất nên dẫn theo bọn họ ".
Vừa quyết định sự việc xong, đúng lúc này, một gã hộ vệ đại môn đột nhiên báo " Tộc trưởng đại nhân, ngoài của có một thần bí hắc nhân y nói yêu cầu gặp tộc trưởng, hắn tự xung là gia tộc bàng hệ đệ tử, Khiết Tây Tạp"
" Khiết Tây Tạp? Nàng không phải đang chấp hành nhiệm vụ dong binh sao, như thế nào nhanh như vậy đã trở lại?" Mạc Tây cùng Bối Cách đồng thanh nghi hoặc nói.