Nàng thật sự rất hận Dịch Vân, mục đích sống duy nhất là muốn giết hắn, bây giờ thấy cừu nhân sắp bị vạn độc phệ thân, trường thương âm độc đâm vào cơ thể mà chết, Khiết Tây Tạp hưng phấn la lên.
Bầu trời bỗng nhiên sáng lên hai đạo hào quanh, một đỏ một lam, nhất thời chiếu sáng khu rừng bị hắc ám bao phủ, hai màu đỏ lam xuất phát từ thủy hỏa nguyên tố bất đồng tạo thành, vừa xuất hiện bắt đầu va chạm, rất nhanh dung hợp thành một ma pháp thuẫn to lớn hiện ra.
Hộ thuẫn nửa đỏ nửa lam lơ lửng trên đầu Dịch Vân, chính diện ngăn cả hai quả cầu và 10 trường thương hắc ám.
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm......
Tiếng va chạm đập vào nhau không ngừng như thiên lôi oanh đỉnh, vang rền lan xa hơn 10 dặm, ngay cả thủ đô Kỳ Võ ở xa xa cũng mơ hồ nghe thấy.
Thanh âm qua đi, hắc mang đầy trời biến mất, ánh mặt trời lần nữa chiếu rọi rừng cây, hơn 10 ma pháp cường đại của Khiết Tây Tạp đều tiêu tán, chỉ còn lại một cự thuẫn song sắc lẳng lặng lơ lửng giữa không trung.
Khiết Tây Tạp kinh ngạc vô cùng, nhìn cự thuẫn đỏ lam liên tiếp chống lại hơn 10 ma pháp đánh vào, hiện giờ thân thuẫn có mấy vết rách rất nhỏ, ngoài ra không có tổn hại gì, "kia rốt cục là ma pháp gì? Làm sao có thể tỉ mỉ ngăn cản sát cục ta bày ra? Làm sao có thể? Rốt cuộc là có chuyện gì? Tiểu tử kia thế nào còn chưa có chết? Rất đáng giận! A a a a…!"
Dịch Vân hít sâu một hơi, phóng xuất ma lực thủy hệ trong khí hải ra, khoảng khắc hủ đàm màu đen vây khốn hắn đều bị đông lại, hắn khẽ vận kình chấn vỡ băng tầng quanh thân, nhảy lên mặt đất cách đó hơn 10 thước.
Cúi đầu nhìn xuống hai đùi, ống quần biến mất, da thịt trên đùi đều bị ăn mòn đen kịt, đang chảy ra máu độc, nhìn mà kinh tâm.
Dịch Vân thâm nghĩ: "Hiệu quả ăn mòn của hắc ám ma pháp quả thật âm độc, may mà độc tính đã bị đẩy ra ngoài cơ thể, ảnh hưởng cũng không quá lớn."
Môn La cũng nhẹ nhàng thở ra: "Hoàn hảo ngươi sớm thoát vây bức độc, bằng không lại thêm một hồi thì khó bảo toàn tánh mạng rồi. Gia tộc Tư Đạt Đặc ta từ nay về sau vô vọng phục hưng. Hừ, con đàn bà kia thật sự đáng chết, thiếu chút nữa chặt đứt căn nguyên gia tộc ta mà!"
Trước mặt Khiết Tây Tạp vẫn còn tường thành hắc ám, nàng giận dữ rống lên: "Không nghĩ ra sát cục như vậy cũng giết không được ngươi, ma pháp vừa rồi là gì? Nếu không phải có ma pháp thuẫn đáng chết kia xuất hiện, ngươi sớm chết đi mới phải!"
"Ngươi có ma khí?"
"Đúng vậy, người khác không biết nhưng con bài chưa lật của ngươi ta rõ ràng, nếu không có chỗ dựa vào ta sao dám độc thân đi giết ngươi, chỉ là tính sai một bước, nhưng không sao cả, mạng ngươi có rắn thì ta đây cũng từ từ mà giết, hôm nay ngươi nhất định phải chết trên tay ta, khách khách!"
Nhìn Khiết Tây Tạp sát ý với hắn ngày càng nồng đậm, Dịch Vân thản nhiên nói: "Tốt lắm, ta cũng tuyệt không buông tha ngươi lần thứ ba, hôm nay trong chúng ta nhất định có người chết mới thôi!"
Môn La cất tiếng nhắc nhở: "Tiểu tử, người đừng có nói nhiều với con nhãi này. Mặc dù có ma khí nhưng cũng cần thời gian hồi phục ma lực, vừa rồi nó sử dụng mấy đạo ma pháp cỡ lớn, ma lực sớm tiêu hao vượt qua ngươi, không cho nó thời gian hồi phục, mau chấm dứt trận đấu đi!"
Khiết Tây Tạp dữ tợn nhìn chằm chằm Dịch Vân, ánh mắt như thợ săn nhìn con mồi, chiến đấu tới tận đây tuy hơi lạc hạ phong nhưng biểu hiện 10 phần tự tin, chỉ vì nàng một đòn tối hậu!
"Ầm!"
Dịch Vân điên cuồng vận khởi đấu khí Phần kiếp tử diễm, trên người nổi lên một luồng đấu khí tím sẫm, ma binh trên tay cũng lóe lên quang mang đỏ rực, dưới chân đạp mạnh, để lại một lổ thủng thân thể như mũi tên bắn ra, hắn muốn chấm dứt trận chiến này.
Đối mặt đối thủ như vậy, Dịch Vân sớm mất kiên nhẫn, trong lòng không có hận ý, ngược lại có phần đồng tình, giết Khiết Tây Tạp giúp cho nàng giải thoát là khả năng nhân từ nhất hắn làm được lúc này.
Khiết Tây Tạp duỗi hai tay ra, tường thành màu đen trước mặt đột nhiên từ trong kéo dài ra ngoài, bao bọc nàng lại thành quang cầu màu đen. Đúng lúc này, một đạo liệt diễm theo gió cháy lên, càng lúc càng mạnh, giữa không trung truyền đến tiếng vang kịch liệt.
Chính là ma pháp sáu sao hỏa hệ - Liệt viêm bạo phong.
Phong hỏa giao thoa, bạo phong cực mãnh, hỏa viêm cực liệt, nhưng vẫn bị hắc ám quang cầu chặn ở bên ngoài, không gây tổn hại cho Khiết Tây Tạp mảy may.
"Quả nhiên, đối mặt ma pháp phòng ngự sáu sao đỉnh phong quả là phiền toái, đành phải lấy ra ma binh tam phẩm vậy, phân thắng bại nhanh một chút!"
Dịch Vân vội, không phải sợ Khiết Tây Tạp, cũng không phải lo lắng nàng có hậu thủ gì, mà tiếng vang va chạm kịch liệt vừa rồi quá lớn, thế nào cũng khiến ngoại giới trong trăm dặm chú ý. Hiện tại là thời điểm tổ chức Ma Đấu đại hội, trong Kỳ Võ thành cường giả vô số, chỉ cần một lát sau, nhất định có người phát giác ra chỗ này, đi tới xem xét.
Đến lúc đó, nếu hắn còn ở chỗ này, chắc chắn sẽ sinh ra rất nhiều hậu quả không mong muốn, cho nên phải kết thúc sớm rồi mau chóng rời đi.
Mạnh mẽ vận chuyển đấu khí toàn thân, giơ cao ma binh trong tay, hắn chém một kiếm mãnh liệt xuống quang cầu màu đen.
"Kẻng!" nổ vang một tiếng lớn, quả cầu đen bị chém ra một vết rách nhỏ, hiệu quả một kiếm này so với ma pháp sáu sao còn cao hơn, thành quả khá thuận lợi.
"Quả nhiên ở trong thực chiến, có một thanh binh khí cao phẩm liền ảnh hưởng lớn đến tình hình chiến đấu, hiệu quả kinh người!" Dịch Vân cảm thán.
Lấy hoàn cảnh trước mắt mà nói, mặc kệ là song hệ ma pháp hay tu vi đấu khí hắn đều ở trình độ sáu sao trung giai, tổng hợp thực lực mới miễn cưỡng đối chiến với cường giả đỉnh phong.
Hiện tại hắn vẻn vẹn thi triển đấu khí, một kiếm chém ra liền bổ ma pháp phòng ngự sáu sao đỉnh phong nứt một đường, thật sự không phải tu vi đấu khí của hắn làm được, thành quả lớn như vậy có thể nói phần lớn là nhờ công thanh ma binh tam phẩm trung giai này.
Ở trung tâm quả cầu bảo hộ, Khiết Tây Tạp nhìn tình hình trước mắt, biểu tình kinh dị: "Tam phẩm trung giai ma binh? Ma binh phẩm giai này gia tộc Lam Duy Nhĩ một thành cũng không có, năm đó trên tay hắn là cấp bậc nhị phẩm đỉnh phong, hiện tại ngay cả tam phẩm đều có…"
"Dịch hỏa, Dịch Vân, thân phận hắn rốt cuộc là người nào? Nhưng mà cũng không sao cả, kết cục trận chiến hôm nay không thể thay đổi, hắn chết chắc rồi, cùng ta chết là hết, ha ha ha!"
Keng keng keng keng keng keng…
Năm thanh ma binh trên tay, Dịch Vân nháy mắt khảm liên tục hơn 10 kiếm, vết rách trên quang cầu đen ngày càng nhiều, chiến pháp này quả hữu dụng, hắn không hề do dự đem đấu khí trong cơ thể kích ra hết, điên cuồng một kiếm một kiếm chém xuống.
Keng keng keng keng keng keng…
Mặc dù sử kiếm chém ra, nhưng Dịch Vân không hề bỏ qua Khiết Tây Tạp, luôn chăm chú nhìn hành động của nàng, chỉ thấy nàng khong nhúc nhích, đứng ở trung tâm quả cầu, cũng không thi triển ma pháp nào để ngăn cản hay tu bổ hắc ám quang cầu, Dịch Vân thấy vậy lại càng để tâm. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
"Làm như không lo lắng? Hành vi hơi quỷ dị! Nàng có chỗ dựa vào sao? Tóm lại, mau chấm dứt trận đấu đi thôi, chờ phá vỡ bức tường này, tao lập tức cho mày chết! Đối với mày, đó là giải thoát tốt nhất rồi!"
Keng ầm …!
Sau khi chém ra hơn 100 kiếm, phòng ngự ma pháp sáu sao đỉnh phong rốt cuộc bị phá.
Xoạt…
Dịch Vân liền lao tới Khiết Tây Tạp, chỉ thấy nàng vẫn đứng trơ một chỗ, mặt cười cười âm lãnh, không có một chút ý né tránh hay phản kháng.
"Thật quỷ dị, phi thường quái mà!" Dịch Vân nhất thời tăng lòng cảnh giác.
Đúng lúc này, dưới chân Khiết Tây Tạp đột nhiên dâng lên một đoàn khí đen, như rắn bò lên, quấn quanh bao trùm địa phương rộng lớn, giống như dòng suối bị chèn ép, mạnh mẽ phun trào lên một dòng máu tươi, còn có âm thanh xương cốt va chạm trong đó.
Khiết Tây Tạp lành lạnh ý cười, nhìn thấy đoàn khí màu đen từ chính hắn phóng ra mới đúng, chỉ là vì sao nàng tự công kích chính mình mà không phải là Dịch Vân?
Dịch Vân lúc này ở cách Khiết Tây Tạp 10 thước, trong đầu đột nhiên nhớ tới một đoạn nghe được từ Bối Lợi Mỗ, hắc ám hệ bí pháp: "Là bí pháp cao hơn cả Tử hồn diệt linh, nàng thế nhưng dùng loại phương pháp này giết ta, ngay cả bản thân cũng tính vào, độc ác quá!"
Dịch Vân cả kinh, chân đạp mạnh một cái, lập tức nhảy lùi về sau, lấy tốc độ cực hạn bay ngược lại.
"Tử hồn diệt linh" là bí pháp cấm kỵ hắc ám hệ, ngươi sử dụng đem tự thân ma lực thiêu đốt, mạnh mẽ đề thăng, từ đó sinh ra "Tử hồn hắc vân", chính là đoàn khí màu đen xuất hiện trên người Khiết Tây Tạp.
Tử hồn hắc vân một khi sinh ra, sẽ tự động quấn quanh người thi triển, bởi hắn phải dùng máu huyết bản thân cung cấp năng lượng cho đám "mây đen", khi cổ năng lượng này đạt đến độ nhất định, sẽ lập tức nổ tung, có khả năng sinh ra vụ nổ trong phạm vi chừng trăm thước, mà uy lực lớn nhỏ lấy tu vi người thi triển quyết định.
Lấy thực lực sáu sao đỉnh phong của Khiết Tây Tạp mà nói, nàng thi triển Tử hồn hắc vân, lực phá hoại hoàn toàn đạt tới Thất tinh sơ giai.
Đoàn khói đen bao trùm cả người Khiết Tây Tạp, toàn thân vang lên âm thanh thịt nát xương tan, thất khiếu xuất huyết, nhưng nàng tựa như không hề đau đớn, cười to: "Muốn chạy? Không kịp rồi, Tử hồn diệt linh sau khi hút cạn hắc ám liền phát nổ, công kích bao trùm phương viên trăm thước, lấy tu vi của ta hiện nay, tất cả sinh vật trình độ dưới Thất tinh lĩnh vực đều phải chết, hơn nữa chết ngay cả thịt xương cũng không còn!"
"Hahaha, Dịch hỏa, chúng ta liền cùng chết đi! Chỉ cần giết chết ngươi, cho dù ta chết thảm hơn nữa cũng đáng, chết đi, ta năn nỉ đó, chết đi, ha ha ha!"
"Rầm rầm rầm rầm rầm rầm......!"
Thân thể Khiết Tây Tạp bỗng nhiên vỡ ra, khuôn viên trăm dặm ầm ầm nổ vang, một làn sóng xung kích khổng lồ lan ra xung quanh, mấy trăm khỏa đại thụ bị làn sóng nhổ tận gốc, sau đó bị chấn thành phấn trên không trung.
Mà Dịch Vân vẫn còn ở trong phạm vi Tử Hồn Hắc Vân phát nổ.