Dịch Vân đang muốn xoay người đối phó với địch, Cầu Cầu lại trước một bước đánh qua, vọt tới trước mặt cự hạt há mồm cắn tới, công kích của Cầu Cầu chỉ đơn giản trực tiếp như vậy, nhưng ma thú một khi bị cắn trúng, kết quả chính là cốt nhục băng toái chết đi.
Một đạo hoàng sắc quang mô (màng ánh sáng màu vàng) chợt hiện ra, chính diện nghênh đón công kích của Cầu Cầu, bất ngờ người tiếp xúc với mặt quang mô này, lập tức làm Cầu Cầu phản chấn bay ngược trở lại, đây là sở trường ma pháp của hồng nhãn cự hạt, ma pháp hộ thuẫn thổ hệ.
Hồng nhãn cự hạt là tứ giai ma thú, như vậy ma pháp mà nó phát ra có uy lực tiếp cận với nhân loại cấp bậc ngũ tinh pháp đồ, ma pháp hộ thuẫn tuy rằng là ma pháp cấp bậc đê giai(cấp thấp), nhưng là từ tứ giai ma thú xuất ra, thì uy lực sẽ hơn xa so với nhân loại pháp đồ thi triển ra.
"Ma pháp thuẫn? Ngay cả Cầu Cầu mà cũng không làm gì được cự hạt!" Dịch Vân thấy Cầu Cầu bị phản chấn trở lại, nhất thời hít mạnh một ngụm lương khí!
Cự hạt chấn khai Cầu Cầu, lập tức liền vọt tới trước Dịch Vân, khi hai chiếc càng đang hướng Dịch Vân tấn công, Cầu Cầu lúc này lại vọt tới, như tia chớp đem một chiếc càng cắn nát, cự hạt kêu gào thảm thiết đang muốn lui nhanh lại, liền bị Dịch Vân bắt lấy cơ hội này, lập tức vọt người tới trước, nhanh chóng một kiếm đâm vào mắt nó.
Mũi trường kiếm đâm vào trong mắt cự hạt, Dịch Vân lập tức vận chuyển đấu khí dọc theo thân kiếm truyền qua, ở trong đầu cự hạt dẫn cho nổ tung. "Bùm!" Một tiếng nổ lớn truyền ra, bộ não của nó đã toàn bộ bị chấn nát thành tương, thân hình to lớn tức thì cũng ngã bẹp trên mặt đất.
"Nguyên lai cự hạt chỉ có ma pháp thuẫn có thể ngăn công kích của Cầu Cầu, nếu là như vậy mà nói, vậy là có cơ hội để chạy thoát rồi."
Sau khi giết chết con cự hạt kia, Dịch Vân thoáng nhìn lại một bầy lớn cự hạt ở phía sau đang đuổi tới ngày càng gần, trong lòng run lên, lập tức xoay người bỏ chạy tiến về rừng gai rậm rạp phía trước.
"Ầm! Ầm! Ầm!" Mặt đất đột nhiên lay động kịch liệt một trận, cảm ứng được khí tức ma pháp dao động dữ dội, Dịch Vân không hề suy nghĩ, lập tức đạp mạnh mặt đất, nhảy lên cao, trên mặt đất đột nhiên dâng lên một hàng gai nhọn, nếu không phải Dịch Vân nhanh chóng né tránh kịp thời thì lúc này sớm đã thành người gai rồi.
"Đây là địa hệ công kích ma pháp!" Dịch Vân nhảy cao lên không trung, kinh hãi nhìn xuống phía dưới đang nổi lên hơn mười cây gai nhọn sắc bén.
Hồng nhãn cự hạt thật khó giải quyết, không chỉ có vỏ cứng thịt dày(bì kiên nhục hậu), mà bản thân còn có thể sử dụng khéo léo ma pháp, nếu sớm biết bên trong rừng gai quỷ có loại ma thú này sinh sống, thì hắn cũng không quản là tốn bao nhiêu thời gian cố sức tìm kiếm lối đi thông ra ngoài khác, cũng tuyệt đối không dám tiến vào nơi như thế này.
Vừa rơi xuống đất, lại có hơn mười đạo gai nhọn đồng thời xộc lên, lúc này lại nhảy lên cao đã không còn kịp nữa, trong lúc nguy cấp đó, Dịch Vân dưới chân mạnh mẽ dùng sức hướng bên cạnh bay qua, mạo hiểm né tránh công kích của gai nhọn, nhưng cũng ngã vào giữa một bụi gai lớn, nhất thời toàn thân bị gai quỷ đâm khắp cả người, máu tươi chảy ra đầm đìa.
"Hoát~~!"
"Hoát~~!"
Dịch Vân vừa mới đứng lên, hai đầu cự hạt đã đồng thời đánh tới, hắn nhanh như chớp gọi ra hai mặt ma pháp thuẫn tạm thời ngăn cản chúng nó lại, nhưng là ma pháp hộ thuẫn lại như thế nào có thể ngăn cảng tứ giai ma thú lâu được đây?
"Bùm! Bùm!" Chỉ duy trì được trong chớp mắt, hai tấm hộ thuẫn trước sau đều bị phá tan, hai cự hạt tiếp tục vọt tới, một tả một hữu hướng Dịch Vân liều chết đâm mạnh tới.
Từ lúc Dịch Vân xuất ra ma pháp thuẫn, thì liền ngay sau đó đã lặng lẽ đọc chú ngữ, ma pháp càng là cao giai thì thời gian chuẩn bị sẽ càng dài, khi hai cự hạt phá tan ma pháp hộ thuẫn, ma pháp thứ hai của Dịch Vân cũng đã chuẩn bị tốt rồi. Text được lấy tại Truyện FULL
"Băng thương thuật!" Hai tay đầu tiên là co lại, sau đó hướng thẳng phía trước đẩy ra, Dịch Vân hét to.
Băng thương thuật, thủy hệ tam tinh cao giai ma pháp.
Hai thanh băng thương bén nhọn lấy thủy nguyên tố ngưng kết thành, tức thì hướng cự hạt nhanh nhẹn bắn đi, dọc đường đụng tới gai quỷ nhất thời toàn bộ đều ngưng kết thành băng, sau đó vỡ vụn thành vô số khối băng nhỏ phiêu tán ra xung quanh.
Băng thương thuật cũng là ma pháp mà ngày đó Kiệt Đô từng sử dụng khi tỷ thí với Dịch Vân, nhưng là về phần uy lực thì lại kém xa không thể bằng với hôm nay Dịch Vân xuất ra.
"Bùm! Bùm!" Hai tiếng nổ vang lên biểu hiện sự mạnh mẽ của một kích này.
Phía trước hai cự hạt đột nhiên lóe lên hoàng mang, đồng thời cũng xuất hiện một mặt ma pháp hộ thuẫn thổ hệ, cùng băng thương thật lớn của Dịch Vân mãnh liệt va chạm với nhau, hai đạo quang mang một lam một hoàng(vàng) hiện ra, đầu tiên là như pháo hoa nở rộ sáng lạn, sau đó chợt lóe sáng lên, hai đạo ma pháp đồng thời triệt tiêu nhau, thoáng chốc biến mất không còn thấy nữa.
Băng thương thuật là ma pháp thủy hệ cao giai nhất mà Dịch Vân trước mắt có khả năng xuất ra, nhưng cũng chỉ làm cho hai cự hạt dừng lại ở giữa không trung một hồi, khi hai đạo ma pháp đồng thời triệt tiêu thì cũng là lúc đàn cự hạt rất đông bắt đầu tiến sát tới.
Dịch Vân sớm biết trước sẽ có kết quả như vậy, hắn cho vậy là đủ rồi, và cũng sẽ không cho rằng có thể sử dụng cấp bậc tam tinh ma pháp khác, đi làm trọng thương ma thú tứ giai, mục đích của hắn chỉ là dẫn dụ chúng nó xuất ra ma pháp hộ thuẫn mà thôi.
Một đạo ma pháp vừa mới xuất ra, tất nhiên sẽ sinh ra khoảnh khắc ngắt quãng, đây là khuyết điểm lớn nhất của chức nghiệp pháp sư, mặc kệ là nhân loại hay là ma thú đều giống nhau.
"Tê tê tê~~ "
Cầu Cầu đột nhiên hiện ra phía sau hai cự hạt, thình lình không kịp đề phòng, Cầu Cầu há mồm đem hai đầu ma thú mỗi bên một nửa thân thể đồng thời cắn nuốt, cự hạt chỉ còn lại một nửa thân thể rơi xuống mặt đất, ở giữa đám gai quỷ quay cuồng thống khổ, máu tươi bắn tung tóe đầy đất. Chỉ còn lại một nửa thân thể, cho dù sinh mệnh lực của ma thú có cường đại đến đâu, thì cũng không thể thoát chết được, Dịch Vân không thèm nhìn bọn chúng, ôm Cầu Cầu lập tức xoay người chạy vội đi.
"Đến bây giờ đã giết chết ba con hồng nhãn cự hạt rồi, nhưng phía sau còn lại mấy chục con đuổi theo không tha, tình huống vẫn là rất xấu như cũ a!"
Dịch Vân cùng mấy chục con hồng nhãn cự hạt ở trong rừng gai này bắt đầu truy đuổi, ngoại trừ không ngừng né tránh địa hệ ma pháp ập tới ra, chỉ cần có cự hạt đơn độc tới gần hắn, dưới sự hợp lực của hắn và Cầu Cầu, hễ gặp là liền bị diệt sát vô tình.
Một canh giờ sau, Dịch Vân tuy rằng đã giết chết hơn mười đầu cự hạt theo đuôi, nhưng phía sau cũng còn có hơn hai mươi đầu cự hạt đang đuổi theo, mà thể lực cùng ma lực của hắn thì cũng đã gần như tiêu hao hết sạch.
"Hoát hoát hoát~~!"
Vừa giết chết thêm ba đầu hồng nhãn cự hạt, Dịch Vân lại bị một con trong số đó trước khi chết quay giáo cho một kích, bị đánh bay đến giữa bụi gai cách đó hơn hai mươi thước, vốn trên người hắn đã đầy thương tích rồi, nhưng hiện tại trong khoảnh khắc lại có thêm hơn mười đạo vết thương, máu tươi không ngừng từ miệng vết thương trào ra, trong thoáng chốc thành huyết nhân làm cho người ta sợ hãi.
Miệng vết thương trên người Dịch Vân tuy nhiều, nhưng đại bộ phận đều là bị thương ngoài da, không có thương tổn tới gân cốt, chỉ có điều do hắn chảy quá nhiều máu, nếu không lập tức cầm máu, cho dù không chết vì bị ma thú giết thì hắn cũng sẽ bởi vì thiếu máu quá nhiều mà chết đi.
"Đuổi theo phía sau cũng tuyệt đối không phải chỉ có hơn hai mươi đầu mà thôi, số lượng cũng không ngừng tăng vọt, nếu còn tiếp tục như vậy, ta thật sự sẽ chết ở chỗ này rồi!"
Một trận lại tiếp một trận chiến đấu, sớm đã làm kinh động tới toàn bộ ma thú ở gần đó, Dịch Vân cảm nhận được ma thú càng ngày càng nhiều, đang nhanh chóng không ngừng hướng chỗ này tụ tập tới.
Đang lúc Dịch Vân suy nghĩ tìm kế sách, muốn chạy thoát thì đột nhiên…
"Rầm rầm rầm rầm oanh!"
Ở phía trước Dịch Vân cách đó không xa, đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng vang thật lớn, lập tức từng mảng từng mảng lớn bụi gai rậm rạp cao hơn mười thước ngả rạp xuống, một đạo bóng đen thật lớn lấy tốc độ cực nhanh, hướng về phía hắn vọt tới.
Đó là một con hồng nhãn cự hạt rất lớn, hình thể so với cự hạt bình thường còn lớn hơn gấp ba lần, bên ngoài hồng nhãn cự hạt bình thường đều có màu nâu, nhưng nó lại có màu đen, giống như chiến giáp màu đen, ở dưới ánh trăng chiếu rọi, lóe ra ám mang u ám.
"Như thế nào lại lớn thái quá như vậy? Chắc hẳn là hồng nhãn cự hạt vương, nguyên lai chỗ này là nơi nó sinh sống!" Dịch Vân sắc mặt liền trắng bệch, mọi huy vọng cũng đều đã tan biến trong giờ khắc này rồi.
Hồng nhãn cự hạt phổ thông đã là tứ giai ma thú, như vậy, hạt vương có thể thành công thăng cấp, thì ít nhất cũng là ngũ giai ma thú, cũng không phải hắn hiện tại có thể đối phó được.
Trước có hổ, sau có sói, hắn thống khổ hiểu rằng bản thân mình đã rơi vào hiểm cảnh cửu tử nhất sinh!
"Hướng phía trước chạy đi! Không cùng với hạt vương đánh bừa, thử né qua nó, đánh cuộc một keo có thể hay không chạy thoát khỏi nó, lại hướng chỗ phía sâu trong rừng gai chạy trốn!" Bảo trì trầm mặc nãy giờ, Môn La không nói gì, lúc này lại đột nhiên mở miệng nói, ngữ khí cũng tương đối bình tĩnh, tựa hồ đã nhìn ra được điều gì rồi.
"Lão Đại?"
"Tình huống hiện tại rất rõ ràng, ma thú đuổi theo phía sau càng ngày càng nhiều, nếu ngươi quay trở lại thì khẳng định là chỉ còn đường chết! Mà ở phía trước chỉ có một đầu hạt vương, tuy rằng là ngũ giai ma thú, nhưng nếu ngươi có thể tránh qua nó, sẽ có thể có một đường sống. Tuy rằng chỉ có không hề đến một thành. "
Môn La thực sự hiểu được rằng, dưới sự chênh lệch tuyệt đối về thực lực, vô luận là đánh cuộc như thế nào thì sự lựa chọn này cũng chỉ có thể là cửu tử nhất sinh.
Dịch Vân mím chặt đôi môi, mày nhíu chặt, hắn cũng hiểu được đánh cuộc ngày hôm nay, chính là đánh cuộc cho vận may! Mình cố hết khả năng, sau đó, đánh cuộc cho thiên ý chết tiệt kia vậy……
"Ầm!"
Dịch Vân hít sâu một hơi, trong khoảnh khắc đem đấu khí toàn thân còn xót lại bộc phát ra, dưới chân dùng sức đạp mạnh, trên mặt đất nhất thời bùng nổ ra một cái hố, chợt thân thể giống như kình tiễn thoát cung, mạnh mẽ hướng hồng nhãn cự hạt vương bắn xuyên qua.
"Băng thương thuật!", " Chích viêm liệt tiễn!"
Người chưa tới, nhưng ma pháp phát ra sau đã đến trước!
Hai đạo song hệ thủy hỏa ma pháp, đều là ma pháp cao cấp nhất mà Dịch Vân trước mắt nắm giữ được, hai đạo quang mang một lam một hồng hiện ra giữa không trung, nhất thời chiếu sáng bầu trời đêm tối đen, nhanh như tinh hỏa bắn mạnh về phía hồng nhãn cự hạt vương