Không bị phiền phức như Ni Tư, Dịch Vân lại một lần nữa chìm đắm vào cuộc sống tu luyện không ngừng, lần này hắn ưu tiên chú trọng vào tu luyện đấu khí và ma pháp Thuỷ hệ.
Tốc độ tiến triển của tu luyện đấu khí vẫn y như trước, điều này làm Môn La hết sức hài lòng. Sau sự kiện đó hai tháng, cuối cùng Dịch Vân đã thuận lợi tấn lên một giai nữa, đạt tới tam tinh trung giai.
Trong quá trình hắn tu luyện ma pháp Thuỷ hệ, nhờ có sự trợ giúp của dị bảo Thuỷ Phách Tinh Thạch cho nên cũng chỉ sau hai tháng, cũng chính là sau khi tấn giai đấu khí không lâu, cuối cùng hắn cũng đã tấn vào nhị tinh trung giai, so với Hỏa hệ đang là cao giai cũng chỉ kém một giai mà thôi. xem tại TruyenFull.vn
Chỉ mất có hai tháng mà tấn giai thành công đấu khí và ma pháp, tốc độ kinh người như vậy khiến cho Môn La phải hết lời tán thưởng. Đương nhiên, hết thảy những chuyện này đã nằm trong dự kiến của vị thần cao quý có tên là Môn La, về điểm này thì Dịch Vân tuyệt đối không dám không đồng ý!
Cuộc sống tu luyện buồn tẻ vô vị, chính là cái giá phải trả cho việc muốn nhanh chóng trở nên mạnh hơn, để có thể lấy được một tấm vé vào đại điện huy hoàng- nơi tụ tập của hàng ngũ cường giả, nhưng cũng sẽ có vài chuyện đặc biệt xảy ra trong cuộc sống….
Dịch Vân vẫn duy trì thói quen mỗi tháng trở về học viện một, hai lần, đây cũng không gọi là lãng phí thời gian. Giống như Môn La đã nói, hắn chỉ có thể đưa pháp môn tu luyện ma pháp cho Dịch Vân mà thôi, mà không có biện pháp dạy những tri thức liên quan với ma pháp cho hắn.
Cho nên những thắc mắc về ma pháp Dịch Vân chỉ có thể vào học viện mà học hỏi. Lão sư Tạp La Tạp đã giúp đỡ hắn rất nhiều, vì dạy tri thức cơ bản về ma pháp cho Dịch Vân mà Tạp La Tạp đã mất rất nhiều thời gian. Có thể nói, hắn chính là lão sư dạy vỡ lòng cho Dịch Vân, mà không đưa pháp môn tu luyện ma pháp cho Dịch Vân, dĩ nhiên là không kể đến Môn La.
Cuộc sống trong học viện thật ra là hình ảnh thu nhỏ của đại lục, trong học viện gặp được rất nhiều người, không cần biết là ngươi có muốn hay không….
Mỗi lần Dịch Vân trở lại học viện, lần nào cũng chạm mặt với Kiệt Đô, không biết chỉ là trùng hợp ngẫu nhiên, hay là do Kiệt Đô cố ý.
Thái độ của Kiệt Đô đối với Dịch Vân đã thay đổi rất nhiều, tuy rằng hắn vẫn tự cao tự đại như trước, cũng không nói câu nào với Dịch Vân, nhưng rốt cục hắn cũng không dám nói hai từ "phế vật " trước mặt Dịch Vân nữa. Chuyện đó cũng cho thấy, hắn đã gián tiếp thừa nhận thực lực của Dịch Vân.
Thái độ chuyển biến rõ ràng của hắn như vậy, thế nhưng đã làm cho một chút còn sót lại của cái gọi là lương tâm đang sắp sửa bị Môn La quét sạch, hơi cảm thấy cắn rứt. Dù sao cũng chính hắn đã lén cướp đi báu vật Thuỷ Phách Tinh Thạch của Kiệt Đô.
Mà La Lôi cũng y như trước, chỉ cần gặp mặt Dịch Vân liền quấn quít không tha, luôn luôn gạn hỏi chỗ ở của hắn cùng vài vấn đề về việc tu luyện đấu khí.
Dịch Vân đối với nàng rất là đau đầu nhức óc, nếu như không nói, nhất định nàng không chịu thả cho hắn đi; Nếu như nói ra, không lẽ lại tiết lộ rằng mình có tu luyện đấu khí!
Cho nên Dịch Vân chỉ lấy một vài ý râu ria không quan trọng, nói là tâm đắc của hắn trong việc tu luyện ma pháp, bảo La Lôi đây "có lẽ", "có thể", "đại khái" cũng có thể dùng trong tu luyện đấu khí, rồi đem phương pháp của Môn La mà nói lại cho nàng.
Dịch Vân cũng không nghĩ rằng, những chuyện mà hắn chỉ cho là râu ria sinh ra ảnh hưởng với La Lôi đến thế nào!
Việc tu luyện của Dịch Vân ngay từ đầu đã được Môn La trực tiếp dạy dỗ, một cường giả Tinh Vực truyền thụ đương nhiên hiệu quả không phải bàn cãi, lại cũng là phương pháp tu luyện nhanh nhất. Những gì hôm nay Dịch Vân đạt được đều là khái niệm tri thức tối cao, vậy mà ngược lại hắn không thấy được chỗ trân quý ấy, chỉ coi điều đó là chuyện đương nhiên mà thôi.
Giống như người sống trong núi báu, chính vì cả ngày đều thấy vàng bạc châu báu ngay trước mắt mình, một thời gian không lâu sau, tự nhiên sẽ cảm thấy châu báu không còn quý hiếm gì cả!
Nhưng La Lôi lại không giống như vậy, thường là một lần Dịch Vân thuận miệng nói ra là nàng phải suy nghĩ thật lâu, chỉ cần có một điều trái với quan niệm thông thường, đối với nàng chính là một phương pháp tu luyện hoàn toàn mới.
Giống như Dịch Vân từng tuỳ tiện nói: đấu khí bồi dưỡng cho kinh mạch, dùng đấu khí để cường hoá kinh mạch và huyệt đạo, không cần nôn nóng thăng cấp quá nhanh, nắm chắc mỗi cơ hội hiếm có lúc tấn cấp tấn để cường hoá kinh mạch… Mỗi một câu như vậy Dịch Vân chỉ cần nói nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng lọt vào tai nàng nghe như tiếng sét đánh ngang trời!
Lúc nàng đem những điều Dịch Vân chỉ dạy nói lại cho Ni Tư, Ni Tư kinh ngạc đến mức suýt nữa té ghế!
Sau khi hắn cẩn thận thử qua một thời gian, lấy làm kinh ngạc phát hiện tu vi đấu khí của hắn đã bị ngưng trệ từ lâu không ngờ lại bắt đầu chậm rãi tăng lên! Đến lúc này, nếu hắn cũng giống như La Lôi tin tưởng lời của Dịch Vân, rằng đây chỉ là những tâm đắc của hắn trong việc tu luyện ma pháp, vậy coi như hắn đã sống uổng mấy chục năm trời!
Cứ như vậy, Dịch Vân trong mắt hắn càng ngày càng trở nên thần bí, hắn cũng càng nhìn không thấu Dịch Vân… Nghĩ không ra lại càng loạn, Ni Tư chính vì vậy mà bạc hết vài sợi tóc, cuối cùng đành nhắm mắt cho qua, đơn giản là không thèm nghĩ nhiều cho mệt xác, giá trị và tác dụng của Dịch Vân trong mắt hắn vì thế mà lại tăng lên mấy phần.
Ni Tư là mẫu người thực dụng, là cường giả lục tinh võ cuồng, lại có cá tính của người buôn bán chuyên coi trọng lợi ích thực tế, chuyện gì mà có ích cho mình, thì lại càng cảm thấy chuyện ấy có giá trị!
Hết sức vui mừng, hắn khéo léo dặn dò La Lôi quấn quít Dịch Vân chặt hơn nữa, thân cận hơn nữa, để xem còn có thể hỏi Dịch Vân thêm phương pháp tu luyện mới mẻ nào nữa hay không.
Nếu như không hiểu rõ cá tính Dịch Vân, lại thêm Dịch Vân đã từng dặn dò qua hắn ba, bốn lần, hắn đã lập tức đem chỗ ở của Dịch Vân nói cho La Lôi biết. Hoặc bảo nàng dọn sạch đồ đạc đến sống chung với Dịch Vân, nói không chừng có thể đến một ngày nào đó có thể hỏi được vài pháp môn tu luyện kiểu như "Một phát tấn thăng bát tinh Võ Tướng" hay là "Chắc chắn luyện thành cửu tinh Võ Tôn"…. vân vân.
Nhưng cô nam quả nữ ở cùng một nhà, hắn không sợ con gái cưng của mình xảy ra chuyện hay sao?
Nực cười! Sống với Dịch Vân hai năm, cá tính Dịch Vân tuy hắn nhìn không thấu, rất thần bí khó dò, nhưng hắn biết bản tính Dịch Vân không xấu, nhân phẩm Dịch Vân hắn có thể tuyệt đối tin tưởng! Huống chi theo như cá tính của Dịch Vân và La Lôi, cho dù giữa hai người thật sự có xảy ra chuyện, lúc đó Dịch Vân há miệng mắc quai, hắn còn mơ ước xảy ra chuyện như vậy nữa!
Bắt đầu từ hôm đó, La Lôi thay đổi thái độ đối với Dịch Vân, từ "quấn quít" biến thành "dính chặt"! Hơn nữa trình độ "dính" của La Lôi quá chặt, làm cho Dịch Vân không tài nào thoát nổi!
Cho nên từ lần đó về sau, mỗi khi Dịch Vân gặp La Lôi như là chuột thấy mèo, à không, chuột nhắt gặp hổ cái vậy, trong nháy mắt liền biến mất không thấy đâu cả!
Nơi nào có chuột nhắt sẽ xuất hiện hổ cái, mà nơi nào có hổ cái, tuyệt đối không thấy chuột nhắt ló đầu ra! Biểu hiện của Dịch Vân như vậy càng làm cho La Lôi hận đến nghiến răng nghiến lợi, làm cho nàng càng thêm cố gắng đuổi theo Dịch Vân.
Sau mấy lần chơi trò cút bắt như thế, tính tàn nhẫn cứng rắn của nàng đã hoàn toàn bị kích phát!
Nàng đã hy vọng gặp được Dịch Vân, rồi lại mỗi lần gặp được lại căm hận nghiến răng, ra vẻ nếu không xé xác Dịch Vân ra làm muôn mảnh thì không cam lòng!
Cho đến lúc này, nàng rốt cục đã không phân biệt được rõ ràng, mục đích của nàng theo đuổi Dịch Vân là vì lời dặn dò của phụ thân, là vì muốn biết bí quyết tu luyện đấu khí, hay là vì một cảm tình nào đó mà chính nàng cũng không hiểu được!
Ngoài sự phiền phúc ngoài ý muốn này, thì sau khi Dịch Vân tấn thăng tam tinh Chiến Sĩ trung giai, về mặt luyện khí hắn cũng đã tiến thêm một bước, lúc này hắn đã có thể chế luyện ra ma pháp binh khí nhất phẩm đỉnh phong.
Phải biết rằng thanh Nguyệt Nha đao mà năm xưa Phổ Tu Tư chế luyện ra cũng chỉ có phẩm chất nhất phẩm cao giai mà thôi, sau khi pha Hoả Phách Tinh Thạch vào mới đạt được tam phẩm sơ giai. Mà lúc này Dịch Vân có thể dựa vào lực lượng của bản thân mà chế ra được ma pháp binh khí nhất phẩm đỉnh phong, đây là tiến bộ rất lớn.
Ma pháp binh khí nhất phẩm binh khí mà được sản xuất ra với tốc độ là năm mươi món chỉ trong một tháng, đây là chuyện mang đến lợi ích kinh người!
Lúc này một món binh khí do Dịch Vân chế luyện, chỉ cần mang ra thị trường, tối thiểu phải trả tám ngàn kim tệ mới có thể mua được, hơn nữa, giá này chỉ là giá thấp nhất mà Ni Tư đưa ra. Nếu thật sự muốn mua được, phải bỏ ra chừng một vạn hai kim tệ, có khi còn cao hơn nữa!
Mỗi đầu tháng luôn luôn có các đoàn thương buôn hoặc bọn dong binh từ các thành thị gần đó vào Đa Ni Tạp thành tham gia hội đấu giá binh khí. Lại có hiện tượng tháng sau số lượng người đấu giá cao hơn tháng trước, chính vì vậy làm cho kinh tế của Đa Ni Tạp thành tăng lên một bậc, đương nhiên việc này cũng làm cho thành chủ Ni Tư cười đến nỗi không thể ngậm miệng lại được!
Dịch Vân cũng chưa ý thức được, tin tức mỗi tháng Đa Ni Tạp thành đều có một số lượng cực phẩm binh khí bán ra cố định đã lấy nơi này làm trung tâm mà lan truyền ra bốn phía, qua từng trấn từng trấn, từng thành từng thành, dần dần cũng đã lan tới thủ đô Kỳ Võ thành.
Đối với Dịch Vân, những chuyện phát sinh ra trong cuộc sống cũng chỉ là tô điểm thêm cho công cuộc tu luyện gian khổ của hắn mà thôi, giống như trên một bức tranh sơn dầu, sắc màu chủ đạo của nó chính là tu luyện.
Bình thản như nước nhưng âm thầm toả sáng, đây là cuộc sống của Dịch Vân.
Một năm cứ như vậy lặng lẽ trôi qua.
Dịch Vân cũng đã bước qua tuổi mười bốn.