Mục lục
Cấm Huyết Hồng Liên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Xa cách gần nửa năm thời gian rốt cục cũng về đến Thiên Phong thành!" Dịch Vân hướng về phía trước nhìn cái thành thị đang đứng sừng sững dưới ánh nắng mặt trời, cảm thán nói.

Từ sau khi hắn ở trạm dịch mua được hai con tuấn mã, liền ngày đêm kiên trình chạy trở về, mặc dầu tuấn mã tốc độ nhanh nhưng nhìn chung so ra còn kém hơn mình dự liệu, đoạn đường này ước chừng phải cần đến thời gian nửa tháng mới tới được Thiên Phong thành vào buổi trưa.

Lúc hắn rời đi lần này chỉ là một mình một bóng, hiện tại bên người lại nhiều hơn một người – một cô gái cùng đi theo, đây là điều mà lúc trước hắn tuyệt cũng không thể tưởng tượng ra được. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

"Ui choa choa! Tòa thành thị này thật lớn a, so với Mạt Nhược Nhân thành lớn hơn nhiều, người ở bên trong thành cũng nhiều gấp mấy lần nữa đó!" A Lôi Lạp vừa mới đi vào trong thành liền bị cảnh tượng phồn vinh của Thiên Phong thành cấp cho kinh ngạc đến ngây người.

Trải qua nửa tháng thời gian, A Lôi Lạp trong lòng từ bi thống khi mất đi cha mẹ cũng đã phục hồi lại, tuổi của nàng mặc dù không lớn như là không ngu ngốc, hiểu được lúc ấy, nếu nàng không có lén lút chạy ra ngoài thành tìm kiếm Dịch Vân, vừa vặn tránh thoát đám thành vệ đuổi bắt, nếu không mà nói nhất định cũng không thoát khỏi độc thủ của phụ tử Tháp Đặc, hơn nữa chết kiểu này chắc là vô cùng thê thảm.

Hiện tại, nếu còn có thể sống được nàng phải quý trọng chứ lại cũng không thể để những nổi đau xót vẫn sống ở trong tim, hẳn điều này cũng là hy vọng của cha mẹ nàng.

Huống chi, nàng biết Dịch Vân đã muốn giết phụ tử bọn họ vì phụ mẫu của nàng mà báo thù, nên trong lòng lại không có bất kỳ cừu hận nào tồn tại, liền an tâm theo Dịch Vân ly khai gia hương ngàn dặm xa xôi đi tới tòa thành thị phồn hoa to lớn này sinh sống.

Có lẽ nàng kinh nghiệm sống chưa nhiều, căn bản là không có nghĩ đến vấn đề về cuộc sống sau này. Hiện tại đang ở bên cạnh Dịch Vân làm cho nàng cảm thấy rất an tâm, cha mẹ đã rời đi cuộc sống này rồi, hơn nữa nàng cũng không muốn tiếp tục trở lại Mạt Nhược Nhân thành, mà nàng có còn nhà đâu để về chứ. Đối với nàng mà nói, Dịch Vân là người mà nàng tin tưởng nhất, yên tâm nhất.

Nàng đang còn suy tư như vậy, nhưng là Dịch Vân hắn cũng vì không biết an trí cho A Lôi Lạp như thế nào thích hợp nhất mà hao tâm tổn lực.

"Tiểu tử, ngươi đang nghĩ như thế nào để an bài cô bé kia chứ gì?" Môn La hỏi.

Dịch Vân âm thầm lắc đầu, trong lòng cười khổ nói: "Hồi chưa đến Thiên Phong thành ta đều nghĩ đến chuyện này, tuy nhiên thủy chung vẫn không tìm thấy được một cái phương án giải quyết, hơn nữa chuyện của ta cần làm lại còn rất nhiều mà là không thể lúc nào cũng mang nàng bên người, đau đầu a! Lão Đại, ngươi có hay không có cái phương án tốt để giải quyết vấn đề này?"

Môn La nhún vai nhìn hắn thở dài nói: "Nếu A Lôi Lạp là cô nương đã đến vị thành niên, ta sẽ đề nghị ngươi thu nhận lấy nàng, làm nương tử tương lai sinh cho ngươi vài tiểu Dịch Vân. Đáng tiếc a, tuổi của nàng quá nhỏ, vẫn chỉ là đứa nhỏ làm sao sinh được tiểu hài tử, ai.. ai, đáng tiếc.. chậc!"

Dịch Vân nghe xong toàn thân lông tóc trong nháy mắt dựng thẳng lên, hắn quả thật hối hận, nguyên bản là không nên cùng Môn La đàm luận cái đề tài này, lão Đại của hắn hiện tại chỉ muốn nghĩ đến chuyện sinh hài tử, hơn nữa xu thế cũng có vẻ trầm trọng,

Mấy ngày qua, bọn họ mỗi đêm ngày đều đang ở trên đường chạy đi. Trên đường đi, ba bữa toàn là ăn lương khô ở trên lưng ngựa. Hiện tại đã về đến bên trong Thiên Phong thành, Dịch Vân liền mang theo A Lôi Lạp đến một tửu quán lớn nhất trong thành dùng cơm, tửu điếm mang một lần đến mười món ngon, làm bọn họ ăn trận no nê thỏa mãn.

Sau đó, hắn mang theo A Lôi Lạp trở lại tiểu thiết phường mà gần nửa năm nay hắn không ở.

Ngay khi hai người vừa tới thiết phường liền nhìn thấy một người trung niên nam tử đang ngồi ở bàn gỗ ngoài phòng khách, trong miệng lẩm ba lẩm bẩm gì đó, vẻ mặt rất ư là sầu thảm, đúng là người xa cách nửa năm nay – Ngạc Đa Đồ.

Lúc này, vừa mới trở về Thiên Phong thành là ngay lập tức nhìn thấy Ngạc Đa Đồ. Có thể khẳng định hắn mỗi một ngày đều ở chỗ này chờ đợi hắn trở về?

"A… A? Dịch Vân!" Ngạc Đa Đồ vừa thấy Dịch Vân từ ngoài cửa đi đến, chấn động toàn thân lập tức nhảy dựng lên, kêu hống lên hướng hắn vọt tới.

"Ngạc Đa Đồ, không nghĩ tới cách xa nửa năm thời gian, lúc này vừa mới về tới trong thành, người thứ nhất nhìn thấy lại là ngươi a, à.. à ngươi tới nói cho ta biết kết quả cuộc đấu giá thanh ma binh lôi chúc sao?" Dịch Vân cười hỏi.

"Cuộc đấu giá ma pháp binh đã kết thúc nửa năm trước rồi, chính là ta tới … " Ngạc Đa Đồ giọng vội vàng, bất quá bị Dịch Vân cắt ngang liền chỉ nghe Dịch Vân thanh âm trầm trọng nói: "Nga, đã xong rồi sao, như vậy, kết quả có thể làm cho ta vừa lòng không?"

Ngạc Đa Đồ rất hiếm thấy Dịch Vân dùng ngữ khí nghiêm khắc như thế, hắn sửng sốt một khắc, lập tức đáp: "Đấu giá hội toàn bộ dựa theo gia tộc của chúng ta an bài mà tiến hành, đúng vậy người cuối cùng đoạt được thứ hạng cao nhất chính là như hy vọng của ngươi – Lam Duy Nhĩ gia tộc"

"Ân, làm tốt lắm! Như vậy, Lam Duy Nhĩ gia tộc vì thế đã đưa ra bao nhiêu đại giới?"

"Ai! Dịch Vân, việc này sau hãy nói đi, ta bây giờ còn có chuyện quan trọng khác cần đến ngươi phiền toái" Ngạc Đa Đồ lúc này đã muốn khóc lên, rất là lo lắng nói.

Dịch Vân nhìn Ngạc Đa Đồ trên trán mồ hôi không ngừng chảy ra, vẻ mặt kinh hoảng cùng bộ dáng sốt ruột, nhìn ra chuyện phát sinh không tầm thường chút nào. Khuôn mặt nghiêm nghị, giọng nặng nề nói: "Là có cái gì phát sinh nghiêm trọng sao?"

"Nửa tháng trước có một lam nhân (người áo lam?) xông vào đại sảnh nghị sự của gia tộc Kiệt Nặc Tư ta, lúc ấy tộc trưởng của ta cùng với tất cả các trưởng lão đang ở đại sảng nghị luận chuyện quan trọng, người này hắn … " nói tới đây, Ngạc Đa Đồ nhìn Dịch Vân như muốn nói gì lại thôi. Một hồi lâu sau mới nói: "Hắn chỉ tên là muốn gặp ngươi!"

"Gặp ta?" Dịch Vân rất ư là kinh ngạc!

Trong những người hắn quen biết thì không có người nào là Lam, vì sao lại có người như vậy chạy đến Kiệt Nặc Tư gia tộc tìm hắn?"

"Nói chính xác, gã lam nhân muốn gặp chính là luyện khí sư luyện ra Ma pháp ma binh lôi chúc kia! Mà gia tộc chúng ta căn bản là không biết rằng người nọ là ai, chỉ biết là ma pháp binh này từ trên người ngươi giao cho gia tộc ta bán, dĩ nhiên, cái tên lam nhân đó nói là muốn gặp ngươi" Ngạc Đa Đồ bổ sung nói.

Dịch Vân nghe đến đó liền hiểu được, lắc lắc đầu ngữ khí nhàn nhạt nói: "Việc này, lúc trước ta đã nói rõ ràng rồi, ngoại trừ ngươi ra ta sẽ không ra mặt gặp bất cứ kẻ nào, quản chi đến là người cao tầng vương thất Kỳ Võ đế quốc cũng như nhau thôi, việc này không cần bàn lại nữa"

Ngạc Đa Đồ nghe Dịch Vân cự tuyệt rõ ràng như thế, sốt ruột nói: "Tộc trưởng của ta Cát Âu cũng đã nói qua cho lam nhân đó như vậy, nhưng mà hắn căn bản không nghe, hơn nữa gia tộc chúng ta cũng không thể đuổi hắn đi được a!"

"Làm sao mà đuổi không đi được? Các ngươi tộc trưởng Cát Âu cùng các trưởng lão gia tộc cũng không phải là thực lực đạt đến lục tinh lĩnh vực đã ngoài ư?" Dịch Vân ngạc nhiên nói.

"Đúng là như thế! Người này bỗng nhiên xâm nhập vào trong gia tộc chúng ta, tộc trưởng vốn cũng muốn đem hắn bắt lấy, nhưng … " Ngạc Đa Đồ nhớ lại tình hình lúc đó, thân thể hơi hơi run rẩy, khuôn mặt chợt hiện lên một chút kinh hoảng: "Lúc ấy, hắn một chiêu cũng không xuất ra, cũng chỉ là đi vài bước đã đem Cát Âu tộc trưởng cùng các trưởng lão chấn cho hôn mê hộc máu, sau khi tỉnh lại đã bị hắn kèm hai bên! Chúng ta thật sự là một chút biện pháp cầm cự cũng không có, dĩ nhiên là phải đáp ứng yêu cầu của hắn ta"

"Làm sao có loại sự tình này cơ chứ?" Dịch Vân nghe xong liền kinh hô lên.

Ngạc Đa Đồ vẫn là vẻ mặt kinh sợ: "Mặc dù thực là bất khả tư nghị, nhưng đây là sự thật a! Hiện tại, gã lam nhân kia hào phóng ở tại trong gia tộc ta tuyên bố trong vòng một tháng nếu không tìm thấy ngươi sẽ giết sạch toàn bộ thành viên của gia tộc Kiệt Nặc Tư ta, vì vậy ta chỉ liều mạng đến kính nhờ ngươi đến gặp mặt hắn"

Dừng một chút, Ngạc Đa Đồ lại nói tiếp: "Cát Âu tộc trưởng vốn tính toán hướng viện trưởng Thiên Phong Học Viện Mễ Nặc đại sư cầu viện, nhưng lại nghe lam nhân này nói, nếu chúng ta có thể phối hợp, hắn ít nhất còn có thể có một tháng kiên nhẫn chờ đợi, nếu mà để ngoại nhân trà trộn vào, hắn không ngại chút nào đem Kiệt Nặc Tư gia tộc chúng ta từ nay về sau không còn hiện diện trên thế giới này nữa.

"Kết quả là như vậy đó, chúng ta gia tộc căn bản là không vực dậy nổi, hiện tại đã tìm đến ngươi, thật sự là chúng ta đã không có con đường khác để lựa chọn"

Dịch Vân nghe đến đó tức thì trầm mặc xuống.

Nghĩ không ra, bằng vào khí thế là có thể đem cả Cát Âu hơn 6 tinh cấp bậc cường giả chấn cho ngất xỉu, phần trình độ thực lực mạnh mẽ này nghe xong mà rợn cả người, mà ngay cả cửu tinh lĩnh vực Mễ Nặc cũng tuyệt đối không có khả năng làm được chuyện này.

Như vậy, lam nhân này lại làm được

"Hẳn là Tinh Vực cấp bậc cường giả không sai biệt lắm!" Môn La trong lòng khẳng định nói.

Dịch Vân trong lòng mạnh mẽ run lên!

Như thế nào lại đột nhiên chạy ra một Tinh Vực cường gia vậy?

Chỉ nghe Môn La lúc này nói thêm: "Kiệt Nặc Tư tộc trưởng Cát Âu quả may mắn là hắn không đi cầu viện Mễ Nặc, đối mặt với một gã đã đạt tới cấp bậc Tinh Vực cường giả, mà Mễ Nặc lại vẻn vẹn là Cửu tinh cấp bậc thì sao đối phó cho nổi, nói chung là không có khả năng. Cho dù Thiên Phong Học Viện dốc toàn bộ lực lượng để đối phó với hắn đi nữa? Đến lúc đó, không những thành viên gia tộc bọn hắn đều chết là cái chắc, mà còn có thể đem Mễ Nặc kéo xuống dưới"

"Chỉ là, một cường giả như vậy tìm tới ngươi là vì cái gì, sẽ không phải làm cho ngươi vì hắn mà tạo ra một thanh ma binh ma pháp đi"

Nửa ngày qua đi, Môn La trầm giọng nói: "Không biết đối phương lai lịch là gì, cũng không cách nào xác định được mục đích của hắn, mà thực lực của hắn lại có thể đưa ngươi vào chỗ chết, tóm lại việc này quá mức nguy hiểm! Nếu ta là ngươi, tuyệt đối sẽ không nhảy vào biển lửa này, có thể cao chạy xa bay. Còn về phần an nguy Kiệt Nặc Tư gia tộc đã không phải chuyện của ngươi lo lắng"

Môn La lập trường rất đơn giản, nhưng mà cái mạng nhỏ của Dịch Vân cũng đều rất trọng yếu!

Cho dù gia tộc Kiệt Nặc Tư có thiệt mấy trăm nhân mạng đi nữa, hắn cũng không có chút chần chờ.

Trầm ngâm một hồi, Dịch Vân nhìn chăm chú Ngạc Đa Đồ, thản nhiên nói: "Một gã cường giả không biết lai lịch cưỡng ép cả gia tộc của ngươi, nhưng ngươi lúc này đã không tiết lộ thân phận của ta, ta đây có thể hiểu được, chỉ là các ngươi có hay không nghĩ đến ta chưa, nếu vị cường giả này không có hảo ý, vậy mạng của ta còn sống sao?"

"Ý tứ của ngươi chính là muốn ta đi làm người chết thế, chết thay đó, sau đó cứu các toàn bộ thành viên Kiệt Nặc Tư gia tộc các ngươi đúng không?"

Dịch Vân ngữ khí mặc dù lãnh đạm, nhưng trong đó lãnh khí phát ra như phảng phất thực chất, độ ấm chung quanh nhất thời hạ xuống làm cho Ngạc Đa Đồ không khỏi run lên, tại trong ấn tượng của hắn, Dịch Vân là người thần bí làm người ta khó hiểu được, mà là không nghĩ ra tay đại công tử thế gia ăn chơi trác táng này tại trên người của hắn còn tồn tại khí chất phát ra có thể làm người khác sợ run.

Ngắn gọn một câu khiến cho trên người của hắn mồ hôi tuôn ra như tắm.

"Dịch … Dịch Vân, không phải như thế" Vội vàng lắc đầu Ngạc Đa Đồ giải thích: "Gã lam nhân kia từng nói qua, hắn đối với ngươi cũng không có bất kỳ ác ý gì, sẽ không đả thương hại ngươi, cũng sẽ không bức hiếp ngươi, là vì chỉ muốn gặp mặt ngươi mà thôi. Đây cũng là nguyên nhân của hắn nhắn lại như thế, nên ta mới vác mặt dày đến cầu xin ngươi"

"Nga?" Dịch Vân nghe vậy, trong tâm không

Lấy thân phận Tinh Vực cường giả như hắn, đương nhiên sẽ không nói dối như thế, nếu hắn đã có lực lượng cường lại có thể đem Kiệt Nặc Tư gia tộc toàn bộ đồ giết, tự nhiên cũng không mở miệng ra nói lời nói dối, cùng lắm thì toàn bộ bị giết, đây chính là điểm ngông nghênh của cường giả, có độ tin cậy cực cao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK