Bản thân vẫn là một con gà con đau khổ bị đe dạo,phải lo lắng suốt cuộc đời vì Chiến đại tổng tài,nhà ai có anh ấy trợ lý sẽ rất vô tư thân thiện lương tâm tốt?
Anh thấy Chiến Mặc Thần không quan tâm,trong lòng gàng chán nản thất vọng.
Tận tình khuyên bảo, “ Chiến Thiếu,mặc dù kế hoạch của chúng ta phải bảo mật,nhưng nếu như ảnh hướng đến tình cảm cuộc sống của cậu cũng không tốt,u tối trước mắt chúng ta một mình cậu không phải là lưu manh côn đồ,nếu như cậu cũng bị vứt đi…… haizz,vậy sựu tối tăm của chúng ta cũng quá là bi thảm rồi,nhưng cậu phải kiên trì đó!”
Chủ yếu nhất là,mặc dù Chiến Thiếu ở chỗ Cố tiểu thư chịu đựng sự lạnh nhạt cũng không thể lấy được trút cơn giận dữ của bọn họ,nhưng anh ấy trầm mặc lạnh lùng nhìn rất mát mẻ,bây giờ nhiệt độ dần dần hạ xuống thâó,mắt nhìn thì muốn vào thu rồi,anh ấy không muốn phải mặc áo khoác sớm!
“vậy anh cảm thấy như thế nào?” Chiến Mặc Thần cuối cùng cũng ngẩng mặt nhìn Giang Đào,ánh mắt không lương thiện.
Anh ấy kà một người đàn ông anh minh uy phong có thể sẽ bị vứt bỏ?
Có chứng minh trên người,Chiến Mặc Thần rất tự tin.
“tôi cảm thấy,cậu cũng có thể nên giải thích một ít với Cố Tiểu thư.Cố tiểu thư không phải là người không hiểu chuyện,và nói rõ với cô ấy về sự thiệt hại cảu mối quan hệ này,cô ấy không thể để việc này lộ ra ngoài đâu.”
“không cần, có lịch trình rồi thì bắt buộc phải theo lịch trình mà làm,không thì phép tắc lập ra là để làm gì,lẽ nào là vì bị phá hoại làm hỏng? vấn đề tôi đã giải quyết rồi,không cần lại phải lo lắng đến tính cảm cuộc sống của tôi.” Nói xong việc chính sự,tất cả diện mạo của Chiến Mặc Thần,ngôn từ rất chắc chắn.
“anh giải quyết như thế nào ạ?” Giang Đào rất tò mò.
Thì anh ấy biết tất cả,nhà anh ấy Chiến Đại tổng tài là một nhà tình ái hầu như vì lẻ tẻ vụn vặt,làm sao có thể nghĩ được cái giải quyết gì tốt được?đến thời gian khác làm, tình cảm với Cố tiểu thư trái lại càng ngày càng xa lạ,haizz…….
Nhịn kkhông được,Giang Đào trong lòng thốt lên một câu.
Nhìn Giang Đào như vậy,Chiến Mặc Thần biết trong lòng anh ấy đầy sự nghì nghờ đối với bản thân mình.
Ha…….
Đưa tay vào trong túi áo trước ngực lấy ra một quyển sách màu đỏ,lạnh lùng kkiêu ngạo ném cho Giang Đào,nhẹ nhàng thanh thản dựa vài ghế, cằm khẽ hất lên, “ mở to mắt chó của cậu ra mà nhìn!”
Giang Đào không cho rằng sẽ nhận được nó,cúi đầu nhìn,con ngươi trợn tròn lên.
“đây,đây đây đây…..”
“hiển nhiên là như cậu nhìn thấy,tôi đã là người có vợ rồi,’ ánh mắt Chiến Mặc Thần rất vui vẻ.
Anh ấy như vậy dường như là cởi bỏ sự lạnh lùng ở trên người,vị tình người cũng nhiều hơn một chút.
Giang Đào vẫn không dám tin vào.
“……” do dự hồi lâu,anh đắn đo mãi mới dám hỏi, “ Chiến Thiếu,đây là đức tính của cậu…..ồ,không,cậu không hiểu được tính chất của sự thú vị,Cố tiểu thư là không suy nghĩ nhiều mới đồng ý đi đăng kí giấy kết hôn với cậu? câu không phải là dùng súng ép Cố Tiểu thư đi đó chứ?”
“dùng súng?” Chiến Mặc Thần không thể kiểm soát được, “ chính xác là dùng súng.”
Trước khi đến phòng sách,anh ấy vẫn dùng rất tốt “ súng” của anh ấy với người phụ nữ bé nhỏ của anh đi sâu vào giao lưu,là súng thật đấy.
Kết quả là rất tốt,rất đáng nhớ.
Trong phòng sách thoáng chốc xuát hiện bong bóng màu hồn khiến Giang Đào nổi cả da gà lên,anh ấy vẫn muốn lại nhìn giấy kết hôn ở trong tay,quyển sách đỏ bị người đàn ông kia nhanh như chớp giật lấy.
Quý trọng để vào trong túi áo,trong lời nói của Chiến Mặc Thần có phần ghét bỏ với anh ấy, “ nhìn một cái là được rồi,nhìn tới nhìn lui,nhìn nhăn lại thì làm sao,cậu chịu trách nhiệm nhá?!”
Giang Đào, “…….”
Anh chịu trách nhiệm thì chịu trách nhiệm,anh không tin cái giấy kết hôn này vẫn thâth sự có thể bị anh nhìn nhăn được!
“không có việc khác thì mau đi ra ngoài đi,đừng đứng ở trong đây ngứa mắt.’
“…….vâng.” Giang Đào đáp lại.
“đúng rồi……” trước khi Giang Đào đi,Chiến Mặc Thần lại kiêu ngạo cho anh ấy một đòn nữa, “ anh về sau không cần phải lo lắng đến cuộc sống tình cảm của tôi nữa,việc của tôi tôi sẽ tự lo liệu,anh có thời gian rảnh thì hãy nghĩ xem bản thân làm sao lại vẫn cô đơn, đã 26 tuổi rồi còn không có bạn gái,đồ đạc thì cũng giống như vòi nước,để lâu không dùng nói không chừng không còn dùng được nữa.đây là một người thành công chia sẻ cho cậu kinh nghiệm đó!”
Giang Đào, “……”
Còn người thành công ư, cũng không biết là ai nửa tháng giời không khí trầm lặng,mỗi ngày nhốt bản thân mình ở công ty làm việc như điên dại, đến Giang Sơn Đế Cảnh cũng không dám về,cho rằng bản thân che giấu rất tốt,kết quả ai cũng đều biết anh ấy đang bị thất tình……
Nhưng,Giang Đào cũng dám oán thầm hai câu.
Người đàn ông nồng nàn trong tình yêu, chìm đắm trong thế giới của mình,nói với anh ấy cái gì đó mà nghe đều không vào.
…….
Phòng sách.
Đợi không khí xung quanh yên tĩnh xuống,Chiến Mặc Thần lại từ trong lòng lấy ra giấy kết hôn màu đỏ,giơ ra trước mắt nhìn,chỉ cảm thấy màu sắc đỏ đều rực rỡ quay vòng,giống như một mặt trời treo trời.
Nhịn không nổi,môi anh ấy nhếch lên,để lộ ra vẻ mặt khó coi thường ngày.
Rất tốt!
Về sau, anh ấy là người đã có vợ rồi,mà vợ của anh ấy cũng là người của anh ấy ở thực tại,cũng không thể chạy trốn khỏi anh ấy được nữa,chỉ có thể ở bên cạnh anh ấy một đời một kiếp.
Trước ngày hôm qua,anh không nghĩ đến rằng cơ duyên thật trùng hợp có thể để anh ấy đi đến tận đây,nhưng,anh cảm thấy cái ngày này cũng không đến sớm như vậy.
Nếu như biết sớm sẽ lấy giấy kết hôn nhhư vậy có thể để cho tim của Cố Phi Yên ổn định lại,cũng là để cho bản thân mình ổn định lại nữa,có thể lúc anh ấy phát hiện bản thân có tâm ý,thì sẽ dùng caí cách này này để hai người có thể ở bên nhau rồi.
Vẫn may,bây giờ vẫn không muộn.
Cho dù thông tin kết hôn của bọn họ bây giờ không thể công khai, miễn là không đánh rắn động rừng,nhưng vẫn như là một phần đồng lý làm nặng trịch.
Bởi vì tin tức thân phận của anh ấy là tuyệt đối bí mật,rất ít người có quyền lực mới có thể tra ra được,không cần tận lực hết sức làm giả,mà Cố Phi Yên chỉ là một người bình thường,rất nhiều người đều có thể tra ra ngay,cho nên hãy nghe theo lời của anh ấy,trong hệ thống của cục dân sự,thông tin của anh là một người đã kết hôn, thông tin của Cố Phi Yên là một người chưa kết hôn,để tránh khỏi đến lúc bị người ta điều tra ra manh mối.
Đến mức Cố Minh Châu…..
Nghĩ đến đây,nụ cười trên mặt của Chiến Mặc Thần ta ra,đôi mắt sâu thẳm trầm xuống biến thành sự lạnh lùng.
Lòng dũng cảm của nhà Cố Gia càng ngày càng lớn,lòng ham muốn cũng càng ngày càng lớn,rõ ràng phạm tội với bên ngoài ranh giới tổ chức vô liêm sỉ cấu kết thông đồng, không chỉ rộng lượng đi lậu tất cả mọi kim loại hiếm,còn mua bán cơ quan thân thể,thật là tán tận lương tâm,tội không thể tha thứ được.
Cố Kiến Quốc là một con cáo già rất thận trọng,làm việc hầu như có thể nói là rất cẩn thận chặt chẽ,ông ta từ trước đến nay không trực tiếp tham gia vào tất cả mọi sự giao dịch buôn bán, nên không có chứng cứ để làm rõ được,cũng không thể phản bác lại được,khoản mục của công ty Cố Thị lại càng làm đẹp đẽ hơn,tìm không thấy bất kì vết bẩn nào cả.
Nếu như không phải trong quá trình vây bắt tổ chức tội phạm,tình hình cực kì rất ngẫu nhiên biết Cố Gia trộn lẫn với tất cả mọi giao dịch,bất luận ai nhìn ra,xí nghiệp Cố Thị mặt ngoài đều là một công ty tích cực hăng hái,đóng thuế đúng hạn,xí nghiệp tốt đẹp nhiệt tình công ích.
Xí nghiệp Cố Thị Cố Kiến Quốc,có thể nói là một căn bệnh ung thư ẩn núp cực sâu.