• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Tư Úc cũng không hề cảm thấy xấu hổ, hắn thu lại ý cười ở đáy mắt, giọng nói trầm thấp không có trọng lượng lại khó có thể xem nhẹ, giống như gió nhẹ nhàng cọ qua lỗ tai của Lộ Trạch Thanh.

"Lộ Trạch Thanh, chúng ta đã từng gặp nhau."

Trong giọng nói của hắn còn mang theo một chút oán giận, giống như đang trách Lộ Trạch Thanh tại sao lại không nhớ rõ hắn.

Lộ Trạch Thanh:".....?"

Tất nhiên là Lộ Trạch Thanh không có ấn tượng, cậu lại không hề có ký ức của nguyên chủ, nhưng hình như Giang Tư Úc là nghệ sĩ của công ty khác. Theo như cậu biết, công ty của cậu không có loại hình nghệ sĩ như thế này.

Lộ Trạch Thanh bình tĩnh cất điện thoại, trường hợp này không giải thích chính là giải thích tốt nhất.

"Cậu thật lạnh lùng." Giọng điệu của Giang Tư Úc hơi hơi cao lên, nhất thời, Lộ Trạch Thanh cũng không biết đây là đang oán hận cậu hay là đang làm nũng nữa.

Lộ Trạch Thanh:"....."

"Nếu tôi nhiệt tình thì sợ rằng anh không thể chịu nổi."

"Vậy sao?"

Sau khi nghe xong những lời này, con ngươi đen nhánh của Giang Tư Úc đột nhiên sáng lên.

"Tôi chịu nổi."

Lộ Trạch Thanh:....."

Đó chỉ là lời nói có lệ, rất khó có thể nghe ra sao?

Lộ Trạch Thanh thu hồi tầm mắt, không hề muốn giao lưu với người này thêm một chút nào nữa.

Quả nhiên.

Cậu vẫn thích những người đẹp lại lạnh lùng hơn.

Cuối cùng thì, người đẹp chỉ thích hợp nhìn ngắm từ xa, chính khoảng cách sẽ sinh ra cái đẹp.

Giang Tư Úc không thèm để ý đến thái độ lạnh lùng của Lộ Trạch Thanh, hắn cong khóe môi, hỏi:

"Hiện tại cậu có thời gian....."

"Không có." Lộ Trạch Thanh đánh gãy lời nói của hắn, vô cùng lạnh lùng nói. "Không bồi ăn, không bồi chơi, không**."(câu này nguyên convert)

Giang Tư Úc:"....." Câu nào của hắn thể hiện rằng hắn yêu cầu **?

"Tôi chỉ là muốn hẹn cậu....." Nói chuyện công việc.

Hắn chưa nói hết câu, Lộ Trạch Thanh liền dứt đoán từ chối.

"Không hẹn."

Giang Tư Úc:"......"

Lộ Trạch Thanh ra vẻ 'đóa hoa sen trắng mặc dù gần bùn nhưng không hề nhiễm mùi bùn', nếu là một người đi ngang qua không rõ mọi chuyện, chắc chắn sẽ tưởng là Giang Tư Úc có ý đồ gì đó không thuần khiết với Lộ Trạch Thanh.

Không chờ Giang Tư Úc nói thêm cái gì nữa, Lộ Trạch Thanh liền trả lời điện thoại.

"Tôi đã ở dưới công ty, làm phiền hãy trực tiếp đi vào."

Một chiếc xe màu trắng đi đến, Lộ Trạch Thanh không cho Giang Tư Úc cơ hội nói chuyện, cậu xoay người, ngồi lên ghế sau của xe, nói lại một câu: "Xe của tôi tới rồi, tạm biệt."

Giọng điệu cuối câu nói cao lên vui sướng, như thể đang nói 'Không bao giờ gặp lại.'

Giang Tư Úc nhìn chằm chằm chiếc xe taxi màu trắng, ý cười trong mắt vẫn chưa biến mất. Giang Hạ nhìn theo ánh mắt của hắn, cậu ta cảm thấy khó hiểu, không rõ lý do.

"Anh, anh quen Lộ Trạch Thanh sao?"

"Ừ."

Giang Tư Úc thu hồi tầm mắt, xoay người đi vào tòa nhà, không định giải thích cho Giang Hạ biết.

"Tự nhiên anh chủ động khiến em sợ hãi đó, cái này không giống như những gì em biết về anh chút nào."

"Trả lời một câu thì có nghĩa là chủ động?"

"So với qua loa lấy lệ của người bình thường thì như biểu hiện vừa rồi của anh là quá nhiệt tình rồi." Giang Hạ nói xong câu đó, lại càng cảm thấy quỷ dị hơn.

Giang Tư Úc mặc kệ cậu ta, Giang Hạ còn đang ở phía sau lải nhải không thôi.

"Em phải báo lại với chị Nhan."

"Dạo này danh tiếng của Lộ Trạch Thanh không tốt lắm, nếu có cái gì liên quan.... Không được, phải để chị Nhan chuẩn bị tâm lý trước."

"Có phải vừa rồi anh định hẹn cậu ta không?"

"Lại còn bị từ chối."

Giang Tư Úc:"...."

"Ai có thể nghĩ đến đại ảnh đế Giang Tư Úc có trăm triệu fan lại có một ngày bị người ta cự tuyệt chứ." Giang Hạ càng nói càng hăng, trong lòng có một loại phấn khích khó hiểu.

"Em muốn đem chuyện này nói cho chị Nhan, chị ấy khẳng định sẽ cười vài ngày."

Giang Tư Úc lạnh mặt nhìn cậu ta.

"Lại nói những lời vô nghĩa thì đừng mong nhận được tiền tiêu vặt tháng này."

Giang Hạ lập tức lùi hai bước, lấy tay che miệng, thể hiện sống chết sẽ không mở miệng.

-------------

Sáng sớm ngày hôm sau, Lộ Trạch Thanh nhận được thù lao, tạm thời giải quyết tình huống nguy cấp, cậu chuyển tiền cho chủ nhà, một phần để lại tiết kiệm.

Vì sự nghiệp trốn chạy mai sau, hiện tại cần phải kiếm thật nhiều tiền.

Sau khi tập một của chương trình phát sóng, danh tiếng của nguyên chủ không phải rất tốt, hơn nữa còn có sự lôi kéo của thủy quân cùng với anti-fans, chỉ sau một đêm, duyên người qua đường trên toàn mạng của nguyên chủ coi như mất gần hết.

Độ nổi tiếng thì cũng có, nhưng toàn là tiếng xấu.

Tuy rằng nguyên chủ không có danh tiếng, nhưng cậu ta lại có một khuôn mặt đẹp, còn nhận không ít những quảng cáo nhỏ, chương trình giải trí về chủ đề tình yêu là màn ảnh lớn đầu tiên của cậu ta, cũng coi như chính thức lộ mặt.

Lộ Trạch Thanh nghĩ mãi không ra, cứ cho là công ty cắt xén thù lao, nhưng ở trong giới giải trí này một hai năm, nguyên chủ cũng không hề rảnh rỗi, quảng cáo to nhỏ, 'thượng vàng hạ cám' gì cậu ta cũng nhận, chỉ cần đưa tiền thì cậu ta đều quay.

Nguyên chủ không hề có sở thích tiêu tiền hoang phí, không có ham mê gì, quần áo cũng chỉ mặc những bộ vài trăm, trong nhà cũng không hề có trang sức hay đồ vật gì quý giá.

Trừ những đồ vật gia dụng điện khi thuê nhà, trong phòng không hề có đồ vật gì là thuộc về nguyên chủ, dấu vết sinh hoạt vô cùng ít, điều đó cũng cho thấy nguyên chủ không phải là người có h.am m.uốn hưởng thụ vật chất.

Lộ Trạch Thanh còn tìm thấy trong ngăn kéo một cuốn sổ của nguyên chủ, hoặc nói chính xác hơn là 'sổ ghi chép thù lao khi làm công'.

Nguyên chủ bắt đầu đi làm thêm từ cấp ba, lên đại học cũng không hề nhàn rỗi. Mỗi lần kiếm được tiền thì nguyên chủ đều ghi lại vào quyển sổ này, Lộ Trạch Thanh tính toán, dù thế nào thì nguyên chủ cũng nên kiếm được mười mấy vạn.

(cứ cho là 10 vạn tệ~344 triệu đồng....)

Nhưng nguyên chủ cũng không ghi chép lại chi tiêu nên Lộ Trạch Thanh không biết cậu ta tiêu tiền vào những việc gì.

Trong điện thoại chỉ có vài bạn tốt WeChat, nhìn qua thì cũng chỉ là những người có liên quan đến công việc, rất ít khi liên hệ, thông tin liên lạc của người nhà càng không có.

Tuy rằng không tìm thấy bất kỳ tin tức nào nhưng Lộ Trạch Thanh cảm thấy, nguyên chủ cùng với pháo hôi ghen tị vụng về trong tiểu thuyết không hề giống nhau.

-------

<< Nói Chuyện Yêu Đương Đi >> là một chương trình giải trí về chủ đề tình yêu đồng giới, địa điểm quay là ở một hòn đảo ven biển ở gần thành phố A.

Vì để tạo bầu không khí lãng mạn, tổ chương trình đưa bảy vị khách quý đến ở tại khách sạn có thể nhìn ra vườn hoa ở bên ngoài phòng cùng với cảnh biển. Hiện tại, những chương trình có nội dung tương tự có rất nhiều, chỉ là chương trình về tình yêu của minh tinh cũng chỉ có vài cái.

Mấy chương trình lớn đều cạnh tranh lẫn nhau, ngoài hiệu quả của chương trình thì chính là các vị khách mời minh tinh.

Thích Nam là lưu lượng mới đang nổi, là người đầu tiên tổ chương trình mời làm khách mời tham gia.

Lộ Trạch Thanh cùng cậu ta đều là các khách mời đội đỏ, ngoài ra còn có một vị soạn nhạc cũng như ca sĩ, Kiều An Nhiên, một vị giáo thảo có chút danh tiếng của Học viện Điện ảnh, Trần Minh Phỉ.  

Bốn vị khách mời đội đỏ, chỉ có Lộ Trạch Thanh là người không có mức độ nổi tiếng, tuyến 18.

Trước khi bắt đầu quay chương trình này, Lộ Trạch Thanh không hề tham gia một chương trình nào khác, cũng không hề có một tác phẩm điện ảnh nào. Tuy nhiên, ở tập một của chương trình, Lộ Trạch Thanh đã thành công thu hút được một lượng lớn...... Anti-fans.

Từ một minh tinh tuyến 18 đến một minh tinh bị toàn mạng chửi, quả thật là một bước đi vô cùng to lớn.

Mà tổ chương trình vì tạo ra đề tài, chỉ mời ba vị khách mời đại diện cho đội xanh, cũng chính là 'công' ở trong mắt khán giả.

Bốn vị khách mời đội đỏ, ba vị khách mời đội xanh, điều này chắc chắn sẽ dẫn đến chuyện trong chương trình tình yêu bảy người, có một người 'ăn không ngồi chờ'.

Người kia chính là Lộ Trạch Thanh.

Ở tập một của chương trình, các vị khách mời đều có thể hiểu biết nhau một cách đại khái, cho nên ở tập hai, các vị khách mời có thể hẹn hò cùng với đối tượng mà mình rung động.

Làm người bị toàn mạng ghét - Lộ Trạch Thanh, những tin nhắn mà cậu muốn nhìn thấy đều không có, nhưng cũng không có gì ngoài ý muốn. Nếu hiện tại cậu mở tin nhắn ra, chắc chắn tất cả đều là những lời chửi rủa cùng cảnh cáo của các fans minh tinh khác.

Tổng kết nội dung trong đống tin nhắn đó có thể tóm gọn hai câu.

[Khi nào thì Lộ Trạch Thanh cút đi?]

[Lộ Trạch Thanh không được ở cùng anh trai nhà tôi xào CP, cùng chung khung hình cũng không được!]

Bản thân Lộ Trạch Thanh không quá để ý, không có khách mời đội xanh chọn cậu, cậu còn cảm thấy vui mừng, càng được thảnh thơi nhàn rỗi.

Hơn nữa, tình yêu từ chương trình giải trí rất ít khi thành thật, phần lớn đều dựa theo chương trình để xào CP. Khán giả cũng không hề ngốc, dù sao chỉ cần cắn CP, là thật hay giả có liên quan gì?

Chỉ cần đủ ngọt, buôn bán CP đủ chăm chỉ, như vậy khán giả có thể cắn CP, cắn sống cắn chết. Chờ đến khi xé CP, khán giả lại đổi một CP khác để cắn, dù sao cũng là do tâm tình.

Lộ Trạch Thanh đẩy vali đi đến cổng lớn của biệt thự, mới vừa bước vào cửa, cậu liền nhìn thấy vị khách mời đội xanh đầu tiên – Chu Sam, phía trước mặt anh ta còn có camera.

Khi nhìn thấy Lộ Trạch Thanh xuất hiện, anh quay phim liền đem máy quay hướng tới cậu, không quay luôn mặt của cậu mà quay từ từ dáng người cao gầy, mảnh khảnh, đủ thời gian để khiến khán giả tò mò.

Lộ Trạch Thanh mặc một bộ quần áo đơn giản thoải mái, cánh tay đặt ở trên tay cầm vali, ngón tay thon gọn xinh đẹp trắng sáng đến lóa mắt.

Màu da của cậu nghiêng về trắng nõn, diện mạo so với tuổi tác thực tế của cậu còn trẻ hơn. Nếu Lộ Trạch Thanh đi vào khuôn viên trường học, chắc chắn sẽ bị nhận nhầm thành sinh viên năm nhất.   

[Trời đất trời đất! Đây là ai? Mau đem máy quay đến mặt của cậu ta, để chị đây đây thấy rõ ràng nào.]

[Tình thảo trong mộng trở thành hiện thực.]

[Là khách quý mới tham gia sao?]

[Sinh viên nam thanh thuần? Niên hạ em trai công, tôi thích!]

Làn đạn rơi vào trạng thái kích động, suy đoán xem đây là ai.

Mà đến khi anh quay phim đem máy quay chuyển đến khuôn mặt xinh đẹp của Lộ Trạch Thanh theo mong muốn của khán giả, tất cả làn đạn đều điên rồi.

[Mẹ nó! Ảo tưởng tan biến hết rồi, vì cái gì lại là Lộ Trạch Thanh.]

[Khuôn mặt của Lộ Trạch Thanh thật sự chọc đúng sự yêu thích của tôi, đáng tiếc nhân phẩm của cậu ta không quá tốt.]

[Tôi cũng vô cùng thích nhan sắc của cậu ta, nhưng cậu ta thật sự không thể nào làm người khác trở thành fans được.]

[Một người ngu ngốc như vậy, lớn lên lại vô cùng xinh đẹp, cậu ta lấy sự thông minh của mình đổi lấy nhan sắc sao, đáng giận!]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK