• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

# Ngẫu nhiên gặp được anh Úc #

# Công viên trò chơi chương trình tình yêu #

# Giang Tư Úc Lộ Trạch Thanh dắt tay #

Không bao lâu liền có fans đăng ảnh lên Weibo gặp được Giang Tư Úc và Lộ Trạch Thanh ở công viên trò chơi.

Rất nhanh bài viết được các tài khoản V chuyển tiếp, đề tài này nhanh chóng leo lên hot search.

Trong bức ảnh, Lộ Trạch Thanh đeo tai mèo, Giang Tư Úc đeo tai thỏ, có ảnh hai người đeo cài tóc cho nhau. Ngoài ra còn có ảnh Giang Tư Úc lôi kéo Lộ Trạch Thanh chụp ảnh, Giang Tư Úc chủ động dắt tay Lộ Trạch Thanh.

[A a a a, anh Úc tham gia chương trình tình yêu liền thông suốt sao?]

[Cái ảnh dắt tay này quá hoàn mỹ, tính chiếm hữu của anh Úc thật lớn.]

[Có phải trên tay anh Úc có thêm một vòng dây không, hay do tôi nhìn lầm??]

[Sau khi đã phóng to xem xét, xác nhận là hai cái, có một cái có màu sắc khá tươi đẹp]

[Vừa nhìn liền biết mấy người chưa xem phát sóng trực tiếp, là Lộ Trạch Thanh tặng, anh Úc còn đi khoe khắp nơi.]

Bởi vì fans đăng lên ảnh chụp nên fans CP của Giang Tư Úc cùng Lộ Trạch Thanh nhanh chóng giơ cao ngọn cờ chiêu mộ fans CP, đến tối, các hình ảnh CP vẽ hai người cũng đã có.

Giang Tư Úc trộm lưu lại một cái ảnh dắt tay, còn dùng tài khoản phụ bình luận một câu.

[Dư Tình Chưa Dứt là thật sự.]

[A a a a, quá đẹp đi!]

[Có thể dùng làm chân dung của siêu thoại không?]

"Anh đang xem cái gì vậy?"

"Xem ảnh CP của hai chúng ta."

Lộ Trạch Thanh: "......"

"Có phải vẽ rất đẹp hay không?"

Trong bức tranh trực tiếp đem cài tóc tai thỏ và tai mèo vẽ thành lỗ tai thật, hai người dựa rất gần, chủ bức tranh còn vẽ thêm một trái tim nhỏ trên đầu hai người.

"...... Đẹp."

"Thích sao?"

Lộ Trạch Thanh trầm mặc.

"Thích thì tôi gửi cho em một tấm?"

Lộ Trạch Thanh không từ chối, cậu biết dù từ chối thì Giang Tư Úc vẫn sẽ gửi cho cậu.

------------

Buổi tối.

Mọi người trở về biệt thự.

Đạo diễn Tần nhắc nhở: "Đêm nay tập hai của chương trình phát sóng, có bất ngờ nên mọi người nhớ xem."

"Bất ngờ gì vậy?"

"Bất ngờ không phải là cho người xem sao? Đến chúng tôi cũng không biết bất ngờ là gì sao?"

"Đừng là kinh hách là được."

Chương trình kết hợp phát sóng trực tiếp và quay lại, người ngồi trong phòng phát sóng trực tiếp có thể xem trước nội dung tập ba, nhưng có người lại cảm thấy chương trình giải trí phải trải qua các bước cắt ghép, biên tập, phối âm thì sẽ càng thú vị hơn so với xem phát sóng trực tiếp.

Nếu có người không có thời gian xem phát sóng trực tiếp thì sẽ ngồi canh video đã cắt nối biên tập của chương trình.

8 giờ, chương trình phát sóng đúng giờ.

Các khách mời gọi vài hộp tôm hùm đất, trải giấy bạc lên bàn sau đó trực tiếp đổ tôm hùm lên, còn có chút giống nướng BBQ.

[Tôi ở phòng phát sóng trực tiếp ngồi xem chương trình tình yêu??]

[Tôi muốn biết cảm giác xem chính chương trình tình yêu của mình là như thế nào?]

Làn đạn vô cùng nhiều bình luận, che hết cả màn hình nên Trần Minh Phỉ đóng cửa làn đạn lại.

Lộ Trạch Thanh kéo hai cái rèm của cửa sổ sát đất ra, sô pha không có nhiều vị trí nên Chu Sam và Trần Minh Phỉ trực tiếp ngồi ở ghế sô pha đơn.

Giang Tư Úc lôi kéo Lộ Trạch Thanh ngồi trên sô pha, Thích Nam lại nhanh chóng đoạt vị trí của Kiều An Nhiên, ngồi bên cạnh Lộ Trạch Thanh.

Giang Tư Úc ngồi phía ngoài cùng tay vịn sô pha, vị trí bên cạnh Lộ Trạch Thanh cũng không còn nên Kiều An Nhiên - vốn muốn ngồi cạnh xem cùng tiện thể nói chuyện phiếm với Lộ Trạch Thanh, lập tức không vui vẻ gì.

Hôm nay lúc vào nhà ma cũng là như thế này.

Nhất thời cậu ta không rõ Thích Nam cố ý đối nghịch với cậu ta hay là rốt cuộc phát hiện Lộ Trạch Thanh tốt, muốn tiếp cận Lộ Trạch Thanh.

"Tới chỗ tôi ngồi nè."

Trần Minh Phỉ đứng dậy kéo Kiều An Nhiên lại bên cạnh, lại lấy cho cậu ta một cái ghế mây, "Cái này ngồi sẽ thoải mái hơn sô pha, cậu có thể duỗi chân ra."

Kiều An Nhiên vẫn không vui vẻ.

Trần Minh Phỉ ghé vào tai cậu ta nói gì đó, đôi mắt của Kiều An Nhiên lập tức sáng lên, không so đo việc Thích Nam đoạt vị trí của cậu ta, Kiều An Nhiên cẩn thận hỏi lại Trần Minh Phỉ.

"Là thật vậy sao?"

"Tôi đoán."

Trần Minh Phỉ không nói chính xác được, "Cứ xem đã rồi sẽ biết."

Chu Sam mở một lọ rượu mơ, "Vị thanh mai, mọi người có muốn thử không?"

"Được nha."

"Tôi còn muốn uống bia, uống bia với tôm hùm đất càng ngon hơn."

"Tửu lượng của em có ổn không?" Giang Tư Úc hỏi.

Lần trước Lộ Trạch Thanh cũng có uống rượu nhưng không uống nhiều lắm, một vại bia cũng chưa uống hết, số còn lại đều là Giang Tư Úc uống.

"Không biết."

"Chính mình cũng không biết?"

Lộ Trạch Thanh gật đầu, "Em không uống rượu đến mức say bao giờ."

"Trạch Thanh, lời này có chút khiêu khích, chưa từng uống say, lợi hại như vậy sao?"

"Không phải." Lộ Trạch Thanh giải thích, "Tôi chưa từng uống quá nhiều rượu."

Lộ Trạch Thanh cảm thấy bia mang theo vị đắng, uống không ngon chút nào.

"Em thử cái này xem." Giang Tư Úc đổ một ly rượu thanh mai đưa cho cậu, còn bỏ thêm vài viên đá nhỏ.

Rượu mang chút vừa chua vừa ngọt của quả thanh mai, khi uống vào mùi hương bắt đầu lan tỏa đầy miệng.

Lộ Trạch Thanh có chút thích.

Giang Tư Úc chỉ cho cậu một chút, cậu uống một ngụm liền hết.

"Hương vị không tệ đi? Còn muốn nữa sao?" Chu Sam trực tiếp đưa cho Lộ Trạch Thanh một lọ rượu mơ chưa mở, "500ml mà thôi, cũng không nhiều lắm đâu."

Lộ Trạch Thanh nhận lấy. "Cảm ơn."

"Anh Úc, anh uống không?"

"Có."

Giang Tư Úc giúp Lộ Trạch Thanh chia sẻ hơn nửa ly, Kiều An Nhiên không có hứng thú uống rượu, cậu ta đã bắt đầu mang bao tay bóc tôm hùm đất.

Hương cay, hương tỏi cùng hương thập tam*.

(*Gồm 13 vị: hồi, quế, đinh hương, thảo quả, ngò, tiểu hồi, trần bì, xuyên tiêu, mộc hương, bạch chỉ, sơn tra, Sa Cương(Khương), Tiêu Sọ. Các loại gi vị này sẽ được xay theo các thành phần nhất định sẽ tạo nên các loại thập tam hương khác nhau, dùng để tẩm, ướp các loại thực phẩm dùng để nướng hoặc quay, chiên xào...)

Kiều An Nhiên than thở một câu.

"Nhà hàng lần trước Trạch Thanh mang chúng ta đi ăn ngon thật."

Giang Tư Úc: "Thanh Thanh, em còn chưa từng dẫn tôi đi ăn."

Lộ Trạch Thanh: "...... Anh thích ăn cái gì, có cơ hội em dẫn anh đi?"

"Được, tôi đã ghi nhớ." Giang Tư Úc cong cong môi.

"Lần quay này cũng sắp kết thúc, lúc đó tôi tìm em ăn cơm thì đừng nói rằng không có thời gian đó."

Giang Tư Úc đang nói đùa, Lộ Trạch Thanh lại rất nghiêm túc trả lời: "Sẽ không."

[A a a a, anh Úc cùng Thanh Thanh muốn bỏ mặc chúng ta lén đi hẹn hò.]

[Có thể ngồi xổm xem phát sóng trực tiếp sao, hì hì.]

"Lộ Trạch Thanh, hôm nay cậu vô cùng đẹp trai a!"

Trong TV truyền đến âm thanh của Kiều An Nhiên, Lộ Trạch Thanh mặc bộ âu phục, khí chất xuất chúng, hậu kỳ chèn thêm chữ.

[wow]

"Lúc em nhận được món quà có cảm nghĩ gì?" Giang Tư Úc đè thấp giọng nói, đến gần Lộ Trạch Thanh.

Lộ Trạch Thanh sửng sốt rồi mới phản ứng lại, Giang Tư Úc đang hỏi bộ âu phục kia.

Lúc đó chuyện cậu mặc đồ sao chép treo trên hot search cả đêm, ngày hôm sau nhà thiết kế đăng bài giúp cậu làm sáng tỏ, Giang Tư Úc biết cũng là chuyện bình thường.

Giang Tư Úc rất nghiêm túc với công việc, chắc chắn đã tìm hiểu hết thông tin về cậu trước khi quyết định hợp tác.

Lộ Trạch Thanh làm sao biết lúc đó nguyên chủ cảm thấy thế nào, nhưng nếu là cậu, điều đầu tiên cậu nghĩ đến chính là.

"Mua không nổi thứ như này."

Giang Tư Úc nhẹ cười một tiếng. "Tôi nghe nhà thiết kế nói muốn em mặc nó vào lễ thành niên, hôm đó em có mặc không?"

Lộ Trạch Thanh chần chờ một chút.

Nguyên chủ bảo quản bộ âu phục kĩ càng đến tận bây giờ chứng mình nguyên chủ rất quý trọng bộ âu phục này, vậy vào lễ thành niên cấp ba chắc là có mặc nhỉ?

"Há miệng."

Không đợi Lộ Trạch Thanh trả lời, Giang Tư Úc đã đem một con tôm hùm đất đã l.ột sạch vỏ đến bên miệng cậu.

Giang Tư Úc không tiếp tục truy hỏi nữa, hắn đã biết câu trả lời.

Lộ Trạch Thanh không chỉ không nhớ rõ hắn mà dường như cũng quên hết mọi chuyện trong quá khứ.

Vậy trong trí nhớ của cậu còn lại cái gì?

Nghĩ đến đây Giang Tư Úc càng đau lòng, hắn không hỏi Lộ Trạch Thanh những vấn đề liên quan đến quá khứ.

Nếu Lộ Trạch Thanh chỉ quên một bộ phận ký ức thì cuộc sống sinh hoạt của cậu sẽ có chút ảnh hưởng, nhưng nếu cậu quên hết tất cả ký ức thì đối với Lộ Trạch Thanh, tất cả thế giới này đều xa lạ với cậu.

Ở trong một thế giới xa lạ, bên cạnh không có người quen, không gì có thể khiến người ta khủng hoảng hơn.

Lúc Lộ Trạch Thanh ở bệnh viện không hề biểu hiện ra bất luận cảm xúc dao động khác thường nào, những ngày đó Giang Tư Úc đều chỉ ở phía xa nhìn cậu một cái, sau khi nhìn được lại rời đi vô cùng luyến tiếc.

Chỉ cần đi ra khỏi bệnh viện thì hắn lại bắt đầu chờ mong ngày hôm sau.

Liên tiếp nhiều ngày, Giang Tư Úc phát hiện: Ngoài hắn ra không có bất kì ai đến thăm Lộ Trạch Thanh, dù là bạn bè hay người thân.

Bỗng nhiên hắn nhớ đến khoảng thời gian ở thành phố B bốn năm trước.

Lộ Trạch Thanh ít khi nói cho hắn nghe về người nhà, lần duy nhất nhắc tới là khi Giang Tư Úc cho rằng cậu lại bị ai đó bắt nạt, muốn đi đánh lại. Kết quả Lộ Trạch Thanh giải thích rằng không liên quan đến bạn cùng lớp, là em trai xé bài thi của cậu.

Không còn gì nữa.

Giang Tư Úc buồn bực vì mình không đủ tinh tế, lúc ấy nên phát hiện ra quan hệ của Lộ Trạch Thanh với người trong nhà không tốt.

Hắn ngồi ở trong phòng khách, tầm mắt dừng trên TV nhưng tâm tư đã bay xa.

"Anh Úc."

Một con tôm đã bóc được đưa đến bên môi, Giang Tư Úc theo bản năng há miệng cắn.

Nháy mắt vị cay tràn đầy khoang miệng.

"Ăn ngon không?" Khóe mắt Lộ Trạch Thanh cong cong, cậu chú ý thấy Giang Tư Úc chưa ăn một con tôm nào, con đầu tiên lột vỏ cũng là cho cậu.

Điều thứ mười một giữa các cặp đôi: Người yêu phải chăm sóc lẫn nhau.

Không biết Giang Tư Úc có lén xem những điều về cặp đôi không, nếu không vì sao Giang Tư Úc có thể làm ra những hành động như thế?

Lộ Trạch Thanh cảm thấy bên A nghiêm túc nỗ lực như vậy, làm bên bị thuê - bên B càng không thể chậm chạp, cậu càng phải chu đáo hơn so với Giang Tư Úc.

"Ăn ngon."

[Cứu mạng, chỉ có người yêu với nhau mới đút cho nhau ăn.]

[Có người lột vỏ tôm hùm đất cho ăn cũng thật tốt quá đi!]

[Những người khác đều nghiêm túc xem chương trình, chỉ có hai người này nghiêm túc yêu đương ha ha.]

Lực chú ý của Giang Tư Úc bị Lộ Trạch Thanh kéo về, hắn chú ý đến TV đang chiếu đến đoạn Lộ Trạch Thanh đang phiên dịch tiếng Pháp cho ngài Lợi kia.

"Em có biết vì sao tôi học tiếng Pháp không?" Giang Tư Úc hỏi.

Lộ Trạch Thanh lắc đầu, suy đoán một câu.

"Bởi vì thích?"

"Không phải. Là bởi vì nhân vật đầu tiên tôi diễn yêu cầu phải nói tiếng Pháp, mà đạo diễn lại không thích tìm người khác lồng tiếng. Vì để phát âm của chính mình tiêu chuẩn hơn, tôi còn đăng ký một lớp học cấp tốc."

"Kết quả không tệ, anh nói tiếng Pháp rất êm tai."

"Học lớp cấp tốc cũng không ổn lắm, sau đó tôi lại nhờ người dạy thêm bên ngoài."

Lộ Trạch Thanh không nghĩ tới chỉ vì vài câu thoại tiếng Pháp mà có thể làm Giang Tư Úc dành nhiều thời gian để học như vậy, nhưng cẩn thận nghĩ lại cũng không ngoài ý muốn, đến việc xào CP Giang Tư Úc đều muốn đạt được 'cảm giác chân thật'.

Quả nhiên hắn vô cùng chuyên nghiệp.

"Nhưng mà em." Giang Tư Úc lại lột cho cậu một con tôm hùm đất, đưa đến bên môi Lộ Trạch Thanh . "Hôm nay em khen tôi một ngày, vì cái gì?"

"Không thể khen sao?" Lộ Trạch Thanh hỏi lại.

"Có thể." Giang Tư Úc giơ tay gỡ bao tay của Lộ Trạch Thanh xuống, "Vậy thì đáp lễ, tôi lột tôm hùm đất cho em ăn, được không?"

"Không cần, em có thể tự lột......" Đang nói, Giang Tư Úc lại lột xong một con đưa đến bên môi của cậu.

"Tôi thích lột vỏ tôm hùm đất."

Lộ Trạch Thanh không tin, ai lại thích lột vỏ tôm hùm đất.

Giang Tư Úc nói hươu nói vượn, Lộ Trạch Thanh cũng không vạch trần nhưng Kiều An Nhiên lại không nhịn được chen vào một câu.

"Thầy Giang, vậy anh có thể lột vỏ cho tôi không?"

[Cười chết, đôi mắt của Tiểu Kiều đều sáng lên.]

[Tiểu Kiều cũng quá dễ lừa, thật sự tin tưởng những lời này của anh Úc .]

"Không." Giang Tư Úc từ chối vô cùng kiên quyết, "Tôi chỉ lột vỏ cho Thanh Thanh."

Cuối cùng Kiều An Nhiên nhận ra, cái gì mà thích lột vỏ tôm hùm đất, hai người này là đang tán tỉnh nhau!!!

Cứu mạng.

Bọn họ thật sự đang yêu đúng không?

Cái này hoàn toàn giống như sự cuồng nhiệt của người mới yêu nhau.

......

Mọi người vừa xem chương trình vừa ăn tôm hùm đất, rất nhanh đã đến đoạn bất ngờ. Màn biểu diễn của Lộ Trạch Thanh cùng cầm sư lại một lần nữa làm chấn động khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp, trong TV còn có thể nghe được tiếng hét kích động của khán giả tại hiện trường.

Ngay cả các vị khách mời đã xem ở hiện trường, lúc này cách màn hình vẫn có cảm giác vô cùng ấn tượng, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp giơ cao lá cờ CP của Lộ Trạch Thanh cùng cầm sư.

[Cái này mới gọi là linh hồn va chạm, tôi mặc kệ, cầm sư cùng Thanh Thanh vĩnh viễn không BE!]

[A a a a a, cá mập điên rồi.]

[Không thể không khen ngợi, cơ thể của Thanh Thanh quá mềm dẻo đi!]

Sau khi màn trình diễn kết thúc, hai người chào khán giả sau đó rời sân khấu.

"Bất ngờ đâu?"

Chu Sam cảm thấy tổ chương trình thần thần bí bí, gần kết thúc rồi cũng không thấy có gì bất ngờ hay khác thường.

[Tôi giống như là biết bất ngờ của chương trình là cái gì, nhưng lại có chút không thể tin được.]

[+1, nếu nói bất ngờ vậy chỉ có thể là cầm sư.]

[Có phải cầm sư lộ mặt không!!! Thật chờ mong a a a!!!!]

Tiếp theo là hình ảnh hậu trường, Lộ Trạch Thanh đưa cây quạt cho nhân viên công tác.

"Việc tháo trang sức này khá tốn thời gian, khoảng vài phút nữa liền có pháo hoa, không bằng Lộ lão sư đi xem pháo hoa trước, dù sao cũng khó mà đến được một lần, rồi về tháo sau cũng được."

Lộ Trạch Thanh nói cảm ơn, mở cửa liền nhìn thấy cầm sư đứng trước cửa, hắn đã đổi xong quần áo.

"Cái gì cái gì, là cầm sư không mang mặt nạ." Kiều An Nhiên cũng kích động, "Vừa rồi Minh Phỉ nói với tôi, bất ngờ có thể là cầm sư lộ mặt."

Quả nhiên, cầm sư trên màn hình đã thay đi một thân Hán phục bắt mắt, bóng dáng thon dài, vẫn chưa xoay người nhưng làn đạn đã bắt đầu liếm nhan sắc.

[Bóng dáng đã vô cùng đẹp trai a a a.]

[Mau mau mau, xoay qua tới a a a a, cả Lộ Trạch Thanh đều khen đẹp trai, rốt cuộc đẹp trai đến mức nào!!]

Lộ Trạch Thanh tới gần, cầm sư quay đầu lại.

Bốn mắt nhìn nhau bị cắt thành cảnh quay chậm, hậu kỳ còn ghép thêm âm thanh ngọt ngào.

"Tôi không có cố ý lừa cậu."

"Tôi không nghĩ tới....cậu không nhận ra tôi."

Hai câu vừa dứt, phòng phát sóng trực tiếp đã sớm nổ tung.

[A a a a a, là Giang Tư Úc, a a a a.]

[Là động tâm ya]

[Trách không được Lộ Trạch Thanh nói rằng đẹp trai đâu.]

[Chú ý chút, sao anh Úc lại có chút ủy khuất.]

Chu Sam bừng tỉnh.

"Trách không được ngày đầu tiên đến thầy Giang nói rằng từng có hợp tác với Trạch Thanh, hóa ra là chỉ cái này!!!"

Kiều An Nhiên cũng sửng sốt.

"Cho nên, tôi cắn Như Nguyện CP cùng Dư Tình Chưa Dứt thật ra là cùng một CP?"

Trần Minh Phỉ cũng không dự đoán được, vốn dĩ cậu ta chỉ nói với Kiều An Nhiên rằng bất ngờ có thể là cầm sư lộ mặt, không nghĩ tới bất ngờ này còn khiến người ta kinh ngạc hơn so với việc lộ mặt.

Vui mừng nhất là các fans CP đã bò tường.

[A a! Rốt cuộc tôi không cần rối rắm chọn cầm sư vẫn hay là anh Úc, tôi rất thích bất ngờ này!!]

[Cười chết, tôi cho rằng tôi bò tường, kết quả chỉ là sân trước với sân sau sao!!!]

[A a a a Dư Tình Chưa Dứt là thật sự!! ]

[ Như Nguyện CP cũng là thật sự!! ]

"Thầy Giang , anh che giấu cũng kĩ quá đi." Kiều An Nhiên cảm thán.

Giang Tư Úc cười cười, "Đây là ý của đạo diễn Tần."

"Hại tôi đau khổ một trận."

Trong TV, Giang Tư Úc cùng Lộ Trạch Thanh đứng trên thuyền, hai người ngửa đầu nhìn lên trời, pháo hoa đúng lúc nổ tung, màn hình dừng ở hình ảnh một cái chớp mắt.

(*tui thấy đoạn này hơi ngược, trước lúc đó là Thanh Thanh xem pháo hoa xong rồi về, thay đồ rồi mới nhìn thấy anh Úc tháo xuống mặt nạ mà)

[A a a a, khung cảnh này thật đẹp a a a.]

[Chụp hình chụp hình, tôi phải phụ trách bảo tồn.]

Tiếp theo chính là hai người đi thuyền trở về.

Lúc này mà ảnh là cảnh ở xa.

Một con thuyền nhỏ phiêu phiêu đãng đãng, chậm rãi trôi trên mặt hồ, thanh tiến độ của video đã gần như chạy hết, khán giả đều cảm thấy không thỏa mãn, vốn tưởng rằng cứ như vậy kết thúc, không ngờ lại nghe được giọng nói trầm thấp của Giang Tư Úc.

"Đúng rồi, tôi vẫn chưa nói với cậu một câu."

"Tôi rất vinh hạnh có thể trở thành cầm sư của riêng cậu."

[A a a a a a, cầm sư riêng, quá ngọt đi.]

[Cứu mạng cứu mạng, tập này ngọt quá!!!]

Tập hai đến đây là kết thúc, không có gì bất ngờ, hot search lại treo suốt một đêm.

# Cầm sư Giang Tư Úc #

# Như Nguyện Dư Tình Chưa Dứt là sự thật #

[Ai có thể ngăn cản được anh Úc đánh cầu thẳng*]

(*tấn công trực tiếp:))) )

[Cầm sư riêng, anh Úc cũng quá biết nói đi.]

[Thật ngọt thật ngọt thật ngọt.]

[Nếu ai chưa xem phát sóng trực tiếp tập thứ ba thì tôi xin thương tâm một chút.]

[Đúng đúng đúng, phát sóng trực tiếp tập ba siêu ngọt!!! Là từ hai phía, đều cắn cho tôi.]

Triệu Hách tắt đi Weibo, ý cười trên khóe môi lớn hơn, không thể không cảm thán sự nhanh trí của mình, bỏ ra hơn 3000 có thể mua được tin xấu của Lộ Trạch Thanh.

Vốn dĩ anh ta muốn trực tiếp đưa cho công ty để nhận phần tiền chênh lệch.

Nhưng hiện tại......

Anh ta có một kế hoạch mới.

Lộ Trạch Thanh gần nhất liên tiếp lên hot search, chính là lúc sự nghiệp đang lên, so với việc lấy một chút chênh lệch tiền khi đưa tin cho công ty thì không bằng.....

Anh ta giật giật ngón tay, gọi điện cho một số điện thoại xa lạ.

Đầu kia liên tục vang lên nhưng không có một ai nhận, một lần rồi lại một lần.

Không sao cả.

Anh ta có rất nhiều thời gian.

Sau khi Lộ Trạch Thanh về phòng, điện thoại ở trên bàn không ngừng rung lên, cậu nhìn xuống địa chỉ số điện thoại, không phải thành phố B.

Lộ Trạch Thanh do dự rồi ấn nghe, cậu không nói gì, đối phương cũng im lặng, trầm mặc hai giây, Lộ Trạch Thanh đang định tắt điện thoại thì bên kia truyền đến một giọng nam xa lạ.

"Lộ Trạch Thanh, trên tay tôi có tin nóng về cậu, cậu định dùng bao nhiêu tiền để mua đây?"

Lộ Trạch Thanh: "......"

Cậu yên lặng tắt điện thoại, nhanh chóng cài đặt APP chặn số lạ.

Sau một lúc, điện thoại lại bắt đầu kêu điên cuồng, Lộ Trạch Thanh không thèm để ý tới.

Có lẽ biết rằng Lộ Trạch Thanh sẽ không bắt máy, đối phương bắt đầu gửi tin nhắn.

[Cha mẹ nuôi của cậu sống ở thành phố B, còn có một em trai đang học cấp 2, sau khi đủ tuổi cậu tách hộ khẩu, muốn đoạn tuyệt quan hệ với họ, chưa bao giờ gánh vác nghĩa vụ phụng dưỡng]

[Cậu nói thử xem nếu fans biết cậu không hề có lòng cảm kích với công ơn nuôi dưỡng của cha mẹ thì sẽ có bao nhiêu người thoát fans??]

Vốn dĩ Lộ Trạch Thanh muốn mặc kệ nhưng lại nhớ đến quy trình hủy hợp đồng với công ty đang bị mắc kẹt, cậu nghĩ rằng có thể đây sẽ là một điểm đột phá.

Cậu giật giật ngón tay, không hề bận tâm mà trả lời một câu.

[Vậy anh cứ làm đi.]

Không lâu sau lại có một cuộc gọi đến, lần này Lộ Trạch Thanh không từ chối nữa.

Tâm tình của cậu vô cùng tốt mà nghe điện thoại, muốn chứng minh bản thân đã làm chuyện gì rất đơn giản, nhưng muốn chứng minh bản thân chưa làm chuyện gì lại có chút khó khăn.

Nhưng mà không phải bây giờ cơ hội đang ở trước mặt sao.

"Lộ Trạch Thanh, tôi không phải đang uy hiếp cậu, có công ty tìm tôi mua tin xấu của cậu, nếu cậu có thể đưa ra một cái giá hợp lý thì tôi sẽ hủy đi chứng cứ."

Tiêu hủy?

Vì cái gì muốn hủy đi?

Lộ Trạch Thanh còn đang hy vọng anh ta nhanh chóng công khai.

"Không có tiền."

Đại khái là không dự đoán được cứng hay mềm thì Lộ Trạch Thanh đều không ăn, đối phương đột nhiên không biết nói gì, "Sự nghiệp của cậu đang dần phát triển.... nếu tin xấu này công khai thì cậu sẽ khó có thể sống trong giới giải trí."

"Là bên kia đưa ra giá không đủ cao nên muốn kiếm tiền từ bên của tôi?" Lộ Trạch Thanh cong cong môi.

Bị đoán trúng ý đồ, đối phương tiếp tục yên lặng.

"Anh đó, muốn bán cho ai thì bán đi."

"Tôi không có vấn đề gì cả."

Lộ Trạch Thanh nói xong hai câu liền tắt điện thoại, nghĩ rằng giọng điệu của mình cũng đủ cứng đi, tin nóng này đến thật đúng lúc trợ giúp cậu, vậy cậu phải lợi dụng nó thật tốt.

Hiện tại cậu đang cùng Giang Tư Úc xào CP, cũng coi như cọ một chút nhiệt độ từ Giang Tư Úc.

Chỉ một tin nóng cũng có thể gây được sự chú ý, mượn cơ hội này hủy hợp đồng với công ty, còn có thể thoát khỏi cha mẹ nuôi hút máu, một mũi tên trúng hai đích.

Chỉ có tin nóng cũng đủ gây sự chú ý.

Phía bên kia.

Triệu Hách không nghĩ tới thái độ của Lộ Trạch Thanh sẽ như thế này, làm gì có nghệ sĩ nào bị đào ra tin xấu lại có thể thản nhiên coi như không có gì?

Sao có thể?

Lộ Trạch Thanh cố ý sao?

Chẳng lẽ là muốn ép giá, muốn dùng một lần mua luôn tin xấu?

Nhưng mà, Triệu Hách cũng không chờ được, anh ta tiếp tục gọi điện cho Lộ Trạch Thanh nhưng chỉ nghe thấy âm thanh thông báo, Lộ Trạch Thanh kéo anh ta vào số đen.

----------

Phòng bên cạnh.

Giang Tư Úc nhận được điện thoại của trợ lý, gọi điện vào thời điểm này chắc chắn là chuyện gấp, Giang Tư Úc nhận điện thoại.

"Anh Úc, C Ngu bên kia đang bán tin xấu về Lộ Trạch Thanh, chị Nhan bảo em hỏi một chút, anh muốn tự mình xử lý hay để cho công ty giải quyết?"

Giang Tư Úc khựng người.

"Biết là cái gì sao?"

"Không biết."

"Được rồi, trước tiên cứ mặc kệ." Giang Tư Úc bình tĩnh trả lời một câu.

"A?"

Trợ lý hoàn toàn không nghĩ tới Giang Tư Úc sẽ trả lời như vậy, dựa theo sự quan tâm của anh Úc đối với Lộ Trạch Thanh thì không nên mặc kệ mới đúng.

"Ngày mai anh sẽ thương lượng cùng em ấy rồi nói với cậu sau."

"Vâng, vậy được rồi, em không quấy rầy anh nghỉ ngơi nữa."

Thời gian đã muộn, Giang Tư Úc không muốn ảnh hưởng Lộ Trạch Thanh nghỉ ngơi, hắn hoàn toàn có thể giao cho phòng làm việc xử lý chuyện này.

Tuy nhiên, hắn muốn hỏi ý kiến của Lộ Trạch Thanh.

Trải qua vài ngày ở chung, hắn có thể cảm thấy Lộ Trạch Thanh không còn quá đề phòng hắn nữa, nhưng Giang Tư Úc cũng không quên, Lộ Trạch Thanh là một con nhím sẽ chọc người khác.

Nếu ở trong trường hợp yếu hơn, Lộ Trạch Thanh sẽ không cứng rắn mà đối đầu, thay vào đó cậu sẽ chơi xấu.

Giang Tư Úc rất thích xem Lộ Trạch Thanh chơi xấu.

Lúc đó hắn đã tốn rất nhiều thời gian để con nhím nhỏ lộ ra cái bụng mềm mại ở trước mặt hắn.

Nghĩ về Lộ Trạch Thanh, tâm trạng của Giang Tư Úc lại tốt nên. Mang theo tâm tình như vậy chuẩn bị đi ngủ, Giang Tư Úc lại nhìn thấy một tin nhắn WeChat.

Mở ra, là tin nhắn của Lộ Trạch Thanh được gửi đến một phút trước.

[Coca muốn thêm đá]: Ngủ ngon.

Khóe môi Giang Tư Úc hơi hơi cong lên.

Tại sao Lộ Trạch Thanh lại ngoan như vậy, ghi nhớ hết những lời hắn nói.

Chỉ vì một câu nói của hắn, mỗi ngày người yêu sẽ chúc ngủ ngon và chào buổi sáng mà Lộ Trạch Thanh liền làm theo, gửi tin nhắn chúc ngủ ngon cho hắn.

Giang Tư Úc giật giật ngón tay, gõ vài chữ.

[Y]: Ngủ ngon, Thanh Thanh.

Giang Tư Úc nằm ở trên giường, đây là lần đầu tiên hắn có một giấc ngủ ngon như vậy từ khi đến biệt thự.

Giang Tư Úc lại mơ về đoạn thời gian ở thành phố B cùng Lộ Trạch Thanh, trong đoàn làm phim, hắn đóng phim, Lộ Trạch Thanh làm bài tập.

Không biết hắn đã mấy lần bắt được Lộ Trạch Thanh nhìn lén hắn, Giang Tư Úc không nhịn được nói đùa với cậu một câu.

"Như thế nào, rốt cuộc phát hiện ra anh đẹp trai sao?" Giang Tư Úc đem kịch bản để xuống mặt bàn, "Không có gì đâu, cứ nói thẳng ra, anh cho phép em ngắm tùy ý."

"Khổng tước cũng không tự luyến như anh." Mi mắt Lộ Trạch Thanh rũ xuống, tiếp tục làm bài tập toán.

Khi Giang Tư Úc tiếp tục đọc kịch bản, tầm mắt của Lộ Trạch Thanh lại dừng trên người hắn.

"Thanh Thanh, em nhìn chằm chằm anh như vậy rất ảnh hưởng đến việc anh đọc kịch bản."

Lộ Trạch Thanh xoay người đưa lưng về phía Giang Tư Úc, cầm tất cả sách vở giấy bút sang một cái bàn khác.

"Không phải chứ, lại tức giận hả?"

Giang Tư Úc sửng sốt, nhịn cười. "Không trách em đâu, em không nhìn chằm chằm anh thì anh cũng sẽ phân tâm."

Lộ Trạch Thanh tiếp tục cúi đầu làm bài tập, Giang Tư Úc ngồi xuống cạnh Lộ Trạch Thanh .

"Anh sai rồi, em cứ nhìn thoải mái, anh cầu xin em nhìn anh, được không?"

Lộ Trạch Thanh vẫn không để ý tới hắn.

"Em không để ý đến anh, anh càng không có tâm trạng xem tiếp kịch bản."

Lúc này Lộ Trạch Thanh mới giương mắt nhìn về phía hắn, một đôi con ngươi trong suốt chứa đựng bóng dáng của Giang Tư Úc, cậu nhỏ giọng giải thích.

"Em không muốn quấy rầy anh."

"Đúng, là vấn đề của chính anh." Giang Tư Úc nương theo cậu mà nói, kiên nhẫn dỗ dành cậu.

Trong nhà Giang Tư Úc có một em trai.

Tuổi cũng gần bằng Lộ Trạch Thanh, nhưng Giang Tư Úc không có đủ kiên nhẫn với đứa em ruột này, hắn mặc kệ.

Không thể nào quản được trẻ con.

Nhưng hắn lại có rất nhiều kiên nhẫn đối với Lộ Trạch Thanh, hắn cũng không biết vì sao luôn không nhịn được muốn bắt nạt, bắt nạt xong lại vội vàng chạy theo dỗ người.

Giang Tư Úc không cảm thấy phiền chút nào, thậm chí còn thấy thú vị.

"Anh nói tiếng Pháp rất êm tai." Lộ Trạch Thanh đang giải thích nguyên nhân cậu nhìn Giang Tư Úc.

Nhưng vào tai của Giang Tư Úc thì lại mang một ý khác.

Lộ Trạch Thanh khen hắn!

Từ nhỏ đến lớn Giang Tư Úc không thiếu nhất đó chính là người khác khen hắn, nhưng tất cả lời khen đó đều không êm tai bằng câu nói này của Lộ Trạch Thanh.

Có lẽ vì Lộ Trạch Thanh lớn lên rất đẹp, cũng có thể vì khi nói những lời này, ánh mắt của Lộ Trạch Thanh vô cùng chân thành.

"Thích?"

Lộ Trạch Thanh gật đầu.

"Anh dạy cho em nhé?"

Lộ Trạch Thanh từ chối, "Anh cứ đọc kịch bản đi."

"A, em còn quản anh phải làm gì." Giang Tư Úc cảm thấy hứng thú, đuôi lông mày nhếch lên, chợt nảy ra ý xấu.

"Anh dạy cho em một câu đơn giản nhất, thế nào?"

"grand frère."

"Có nghĩa là gì?" Lộ Trạch Thanh hỏi.

"Chính là 'xin chào'."

"Em nói thử một lần đi."

Lộ Trạch Thanh đọc lại một lần.

Giang Tư Úc lắc đầu, "Không đủ tiêu chuẩn."

"grand frère." Lộ Trạch Thanh lại đọc một lần.

Mặt Giang Tư Úc đầy ý cười.

"Về sau khi nhìn thấy anh thì hãy chào hỏi như vậy."

Lộ Trạch Thanh muốn từ chối, Giang Tư Úc lại nói: "Anh sợ em sẽ quên, mỗi ngày em đều đọc một lần thì có thể nhớ kĩ."

"Lặp lại lần nữa."

Lộ Trạch Thanh nghiêm túc mà ôn tập một lần.

"grand frère."   

Lộ Trạch Thanh khi còn là thiếu niên vẫn rất đơn thuần, sau khi thân thiết với Giang Tư Úc thì vô cùng tin tưởng hắn. Nhưng mấy ngày sau đó, Lộ Trạch Thanh không xuất hiện. Khi gặp lại lần nữa, Giang Tư Úc hỏi cậu.

"Mấy hôm nay em đi đâu?"

"Trường học."

"Tại sao không tới đoàn phim?" Giang Tư Úc không biết nhà Lộ Trạch Thanh ở đâu, chỉ biết cách đoàn làm phim rất gần, khi muốn tìm người cũng không biết tìm ở đâu.

"Có việc."

"Chuyện gì?" Giang Tư Úc dò hỏi tới cùng.

"Việc riêng."

Điều này có nghĩa là không muốn nói cho hắn.

"Được rồi, ai cũng đều có một bí mật nhỏ."

Lộ Trạch Thanh không dao động, cũng không nói tiếp.

Giang Tư Úc biết cậu không chịu nói thì dù có dò hỏi như nào cũng không ra, hắn cầm lấy cặp xách của Lộ Trạch Thanh.

"Mấy ngày không gặp, có phải nên chào hỏi anh một câu không?"

Lộ Trạch Thanh nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu mới nói: "Em không nhớ rõ, anh dạy lại cho em một lần."

Giang Tư Úc nghi hoặc, năng lực học tập của Lộ Trạch Thanh rất nhanh, làm sao đã quên rồi? Nhưng học sinh cấp 3 nhiều bài tập như vậy, kiến thức muốn học cũng rất nhiều, dù quên thì cũng khá bình thường.

"gr......" Mắt của Lộ Trạch Thanh đầy trông mong mà nhìn Giang Tư Úc, chờ hắn nói ra.

Giang Tư Úc: "grand frère."

Lộ Trạch Thanh câu môi, hiện lên nụ cười ác ý.

"Ừm, thật ngoan."

(*grand frère = "ca ca"~~)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK