• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hot search này nháy mắt làm fans CP của Lộ Trạch Thanh tăng lên mãnh liệt, càng khó được thì lại càng muốn theo đuổi. Các loại bản thảo văn án đều nhờ tốc độ tay nhanh như chớp mà ra lò.

[Có thể xin một cái văn CP sao?]

[Đừng thúc giục, đang viết đang viết.]

[Muốn biết Weibo của cầm sư, quỳ xuống cầu xin tương tác !!!]

[Nếu được thì cầm sư có thể lộ mặt không? Chính Thanh Thanh còn nói rất đẹp trai, vậy nhất định là đặc biệt đẹp trai.]

Đây là lần đầu sau khi Lộ Trạch Thanh nói tiếng Pháp mà thêm được một lượng fans nhờ điệu múa cổ điển, lại có thêm fans CP, mức độ chú ý giống như ngồi tên lửa mà bay lên.

Quay tập hai của chương trình coi như kết thúc.

Nhà của Trần Minh Phỉ ở thành phố A, sắp tới cậu ta không có lịch trình gì, Lộ Trạch Thanh cũng không khách khí, ngồi nhờ xe một chuyến trở về.

Đem người đưa đến cửa của khu chung cư, Trần Minh Phỉ nhìn cánh cửa cũ của khu chung cư, uyển chuyển hỏi một chút.

"Cậu có suy xét đến việc chuyển nhà hay không? Tốt nhất nên đổi sang một khu chung cư có tính bảo mật riêng tư cao một chút."

Trần Minh Phỉ nói không sai, loại chung cư tùy ý ra vào này rất dễ gặp rắc rối, lúc trước Lộ Trạch Thanh không nổi tiếng, cũng sẽ không có ai chú ý.

Nhưng hiện tại không giống nhau, gặp được phóng viên hay anti-fans cực đoan có thể rất dễ dàng gây ra sự cố.

"Có suy nghĩ, cậu có đề cử chỗ nào không?" Lộ Trạch Thanh nói, "Mua thì không mua nổi, tính toán thuê ở một nơi khác thôi."

"Để tôi hỏi một chút giúp cậu." Trần MInh Phỉ nói, "Cậu đi vào nhanh đi, đừng để bị chụp được."

"Cảm ơn, hôm nào mời cậu ăn cơm."

Tạm biệt Trần Minh Phỉ, Lộ Trạch Thanh đẩy vali về nhà.

Sáng sớm hôm sau, Lộ Trạch Thanh đi đến công ty.

Người đại diện vốn định vứt bỏ Lộ Trạch Thanh nhưng khi nhìn thấy Lộ Trạch Thanh đột nhiên lại nổi tiếng, anh ta ngay lập tức cảm thấy đây có thể chính là một cây hái tiền trong tương lai.

Tối hôm qua anh ta đã khách khách khí khí gọi Lộ Trạch Thanh đến công ty một chuyến, muốn cùng cậu nói đến lịch trình làm việc tiếp theo.

Nhưng việc này không liên quan đến Lộ Trạch Thanh.

Cậu đã tính toán hủy hợp đồng, cậu cũng đã hẹn Nhan Thu, người đại diện của Giải Trí Phồn Tinh để nói về chuyện hủy hợp đồng.

Người luôn thích bắt nghệ sĩ phía dưới phải chờ nhất - Tưởng Phi Hoa, lần này lại không làm Lộ Trạch Thanh chờ lâu lắm.

"Chúc mừng, ngoài ý muốn mà trở lên nổi tiếng."

"Cảm ơn." Ngữ khí của Lộ Trạch Thanh thường thường, "Công ty tìm tôi có việc gì?"

Nhất thời Tưởng Phi Hoa có chút đoán không ra thái độ của Lộ Trạch Thanh, anh ta vốn nghĩ rằng Lộ Trạch Thanh sẽ tỏ vẻ thanh cao, sau khi nổi sẽ coi trời bằng vung. Nhưng hiện tại anh ta bỗng nhiên cảm thấy Lộ Trạch Thanh vẫn là bộ dạng đạm bạc kia, không bởi vì được nổi tiếng mà thay đổi thái độ.

"Chuyện là thế này." Tưởng Phi Hoa cười nói, "Công ty tính toán bồi dưỡng cậu, tôi cũng giúp cậu tranh được không ít tài nguyên."

"Nhân lúc nhiệt độ từ chương trình tình yêu vẫn còn, cũng mượn cơ hội này để có thể đi lên cao hơn, chờ fans tăng lên đến khoảng mấy trăm vạn thì cậu cũng coi như là một minh tinh lưu lượng."

Tưởng Phi Hoa đi thẳng vào vấn đề, liệt kê ra vài công việc, sắp xếp lại thành một bảng biểu đưa cho Lộ Trạch Thanh.

"Hôm nay cho cậu nghỉ ngơi một ngày, ngày mai cậu cùng với tôi tham gia một buổi tiệc rượu, nếu có thể kết bạn với người trong giới đạo diễn, sản xuất hoặc đầu tư thì tương lai của cậu sẽ dễ dàng rất nhiều."

"Ngày kia sẽ có một thảm đỏ, tuy rằng tạm thời chúng ta không có cơ hội đi lên sân khấu nhưng cậu có thể mượn cơ hội này cọ nhiệt*."

(*Cọ nhiệt: Lợi dụng sự nổi tiếng của người khác để tăng nhiệt độ cho mình.)

Lộ Trạch Thanh nghe được thì nhíu mày.

Tiệc rượu cậu còn có thể giải thích, cọ nhiệt thảm đỏ.... là ngại lúc trước cậu bị mắng đến chưa đủ thảm sao?

"Tôi còn giúp cậu nhận hai ba cái quảng cáo, cậu tự xem đi."

Lộ Trạch Thanh càng xem càng nhíu mày.

Xưởng đồ ăn vặt không lâu trước đó mới bị tuôn ra có vấn đề? Thực phẩm chức năng cho người già và trung niên không rõ nhãn hiệu? Cái này còn chưa tính, còn muốn cậu phát sóng trực tiếp để bán sản phẩm?

"Tôi muốn nói thẳng luôn." Lộ Trạch Thanh để tài liệu xuống, cũng lười không muốn cùng với loại công ty chỉ luôn lo cái lợi trước mắt này hợp tác một chút nào nữa.

"Tôi muốn hủy hợp đồng."

Ý cười trên mặt Tưởng Phi Hoa biến mất.

"Lộ Trạch Thanh, cậu không phải cho rằng chỉ tham gia một chương trình giải trí tình yêu thì liền trở thành minh tinh nổi tiếng chứ?"

"Lần này nhờ có hot search mà có thể nổi lên một chút, nhưng cậu nghĩ rằng lần nào cũng may mắn như vậy? Không có cánh nhưng lại muốn bay? Đừng quên tiền vi phạm hợp đồng của cậu là bao nhiêu?"

"Khi công ty đưa tôi vào chương trình tình yêu này thì cũng đã lên kế hoạch hủy hợp đồng với tôi rồi. Chờ sau khi chương trình kết thúc, có thể lấy lý do nhân cách hoặc chọn tùy tiện một lý do qua loa nào đó là có thể đuổi tôi đi nhỉ."

"Kế hoạch của công ty quả thật không tồi, nhưng điều duy nhất không nghĩ tới đó chính là tôi có thể nổi tiếng lên khi tham gia chương trình tình yêu này."

Tưởng Phi Hoa cứng người, còn chưa nói được cái gì thì Lộ Trạch Thanh lại nói tiếp.

"Hiện tại công ty cũng vẫn chưa đề cập đến việc ký tiếp hợp đồng với tôi, chẳng qua là muốn dựa vào đợt nổi tiếng này kiếm thêm chút tiền, sau đó mới đá tôi đi."

Công ty muốn mượn chuyện này để có thể nhanh kiếm được tiền, cũng không suy xét bất cứ vấn đề gì, nếu lúc đó có vấn đề gì thì chỉ cần đẩy Lộ Trạch Thanh ra, tiện thể hủy hợp đồng phủi sạch quan hệ.

Mặt của Tưởng Phi Hoa lúc xanh lúc trắng.

Bởi vì những gì Lộ Trạch Thanh nói hoàn toàn chính xác.

Mấy hôm trước công ty đã bàn bạc muốn giữ lại cái cây rụng tiền Lộ Trạch Thanh này không nhưng sau khi suy xét kỹ lưỡng thì Lộ Trạch Thanh không đáng để công ty đắn đo, áp lực phía bên phòng làm việc Thích Nam rất lớn, công ty cũng không muốn vì bảo vệ cậu mà chống đối với bên Thích Nam.

Vì vậy bọn họ quyết định khi hợp đồng vẫn chưa hết, nương nhờ độ nổi tiếng mới lên này của Lộ Trạch Thanh để cậu nhận vài cái quảng cáo, vớt lại một chút tiền rồi mới kết thúc hợp đồng với Lộ Trạch Thanh.

"Cậu đang nói bậy gì vậy?"

Tưởng Phi Hoa trừng mắt nhìn Lộ Trạch Thanh, "Sao tâm tư của cậu lại sâu như vậy, cậu và công ty là lợi ích hai bên, công ty kiếm tiền cậu cũng kiếm tiền, làm sao lại gọi là lợi dụng."

"À." Lộ Trạch Thanh cười lạnh một tiếng, "Tâm tư của tôi sâu? Vậy công ty thông báo sai thù lao của tôi thì tính thế nào?"

Tối hôm qua khi Lộ Trạch Thanh sửa soạn lại đồ của nguyên chủ mới phát hiện. Từ năm ngoái, nguyên chủ phát hiện ra công ty nuốt thù lao của nghệ sĩ, lại báo thù lao giả, ép giá rồi ôm tiền.

Nguyên chủ lấy được chứng cứ liền lưu giữ lại để sau này thưa kiện hoặc làm chuẩn bị cho việc hủy hợp đồng.

Trong một hợp đồng thì các nghệ sĩ thường là bên B. Những nghệ sĩ nhỏ trong công ty không được trực tiếp ký hợp đồng với bên A mà sẽ qua trung gian là công ty. Công ty và nghệ sĩ sẽ ký thêm một hiệp nghị trao quyền để công ty có thể ký thay nghệ sĩ.

Nói rõ hơn, bên A cùng công ty ký hợp đồng, công ty lại cùng nghệ sĩ ký một hiệp nghị trao quyền, mà trong hiệp nghị này cũng không phải là số thù lao mà công ty thỏa thuận với bên A.

Công ty sau khi lấy được một phần thù lao thì sẽ đem phần thù lao còn lại báo cho nghệ sĩ.

Giả sử nếu bên A đưa ra thù lao là 10 vạn, công ty rút ra 4 vạn rồi nói với nghệ sĩ là vì nghệ sĩ không có đủ năm kinh nghiệm nên bên A chỉ trả 6 vạn thù lao. Sau khi nghệ sĩ ký hiệp nghị thì 6 vạn này phải chia tiếp ra 60% để cho công ty.

Cuối cùng nghệ sĩ chỉ nhận được 2 vạn 4.

Lộ Trạch Thanh tham gia hai tập của chương trình tình yêu, trước mắt chỉ nhận được hơn 2 vạn, còn lại đều vào túi của cao tầng trong công ty.

Thật ra không phải nghệ sĩ không phát hiện ra mà họ không dám lộ ra. Hủy hợp đồng thì bọn họ không trả được tiền vi phạm hợp đồng, vì vậy chỉ có thể ở lại, nghĩ đến một ngày nào đó có thể bật lên.

Nếu không muốn lãng phí thời gian làm nghệ sĩ, họ sẽ quyết đoán chọn hủy hợp đồng, tiền vi phạm sẽ đi vay, kết quả sau nhiều năm cực khổ cuối cùng vẫn là phải cực khổ trả một thân nợ.

Công ty không cần phải làm gì cũng có thể vớt được tiền.

Lộ Trạch Thanh vào giới giải trí thì mới nhìn ra được một số chuyện lòng vòng cũng như mặt tối của nó.

"Cậu lại tiếp tục nói bậy gì vậy?"

Lộ Trạch Thanh không lấy chứng cứ ra.

"Công ty không thừa nhận cũng không sao, hôm nay tới đây tôi cũng không nghĩ rằng mình có thể lấy về đúng số tiền mà mình phải nhận được, nếu công ty không muốn hủy hợp đồng thì tôi sẽ mời luật sư đến."

"Tôi biết tôi không thể nào có thể dễ dàng gặp mặt cao tầng công ty, vậy xin nhờ anh Tưởng truyền đạt một chút."

Lộ Trạch Thanh nói xong liền xoay người đi, tiện tay lấy đi lịch trình mà Tưởng Phi Hoa đưa cho cậu.

Công việc chuyên nghiệp vẫn phải giao cho người chuyên nghiệp làm, Lộ Trạch Thanh cần một vị luật sư, một luật sư dám đối đầu cùng toàn bộ công ty.

"Lộ Trạch Thanh, cậu nghĩ cho kĩ, cậu nghĩ một người như cậu có thể ảnh hưởng đến công ty không?"

"Giới giải trí là một vòng tròn, ở nơi cậu không nhìn thấy, mọi người đều chính là vì lợi ích chung, cậu cho rằng cậu chống lại công ty thì người chống lưng phía sau công ty sẽ để yên sao?"

Lộ Trạch Thanh hơi hơi mỉm cười.

"Tôi không biết, cũng không có hứng thú."

"Cậu không sợ bị cấm hoạt động hoặc là bị phong sát?"

Lộ Trạch Thanh nghĩ nghĩ.

"Nếu không thì thử xem như thế nào?"

Cậu dám nói như vậy không phải vì tự tin mù quáng. Công ty có thể một tay che trời hay không thì Lộ Trạch Thanh đều không sợ. Nếu không thể ở trong giới giải trí thì vẫn còn rất nhiều phương pháp khác để kiếm tiền.

Lộ Trạch Thanh rất ghét sự phiền toái nhưng không phải sợ phiền toái. Nếu phải đối mặt, cậu thà 'đả thương địch một nghìn tự tổn hại tám trăm' cũng không muốn cùng công ty làm hòa.

-----------

Trong lúc nghỉ ngơi, Lộ Trạch Thanh bắt đầu tìm phòng.

Còn một lần hẹn ăn cơm cùng với Trần Minh Phỉ và Kiều An Nhiên, Lộ Trạch Thanh cũng tranh thủ cơ hội để quay chụp video.

Sau vài lần đăng bài ổn định, tài khoản blog của Lộ Trạch Thanh lại tăng thêm fans.

Video khi đăng đã qua cắt ghép và ghép âm, âm thanh cùng với giọng nói bên ngoài của Lộ Trạch Thanh có chút khác biệt nhưng có một vài fans vẫn phát hiện.

[Không phải chứ! Có ai cảm thấy âm thanh của chủ blog có chút giống với một nghệ sĩ tuyến mười tám gần đây không?]

Bình luận này nhanh chóng leo lên, cũng được các fans khác trả lời.

[Tôi đã phát hiện từ rất sớm, nhưng danh tiếng của Lộ Trạch Thanh không tốt lắm nên tôi cũng không nói.]

[Trời đất! Nhãi con của tôi cuối cùng học được cọ nhiệt sao!?]

Vốn dĩ không muốn che giấu ai - Lộ Trạch Thanh:"......."

Nguyên chủ bắt đầu quay video từ cấp ba, rất nhiều fans lâu năm vui mừng cho Lộ Trạch Thanh nhưng cũng có một bộ phận fans lo lắng.

[Nhãi con, về sau đừng cọ nhiệt như vậy, rất dễ bị fans mắng.]

[Đúng vậy đúng vậy, Lộ Trạch Thanh rất thích cọ nhiệt độ, nếu lúc đó cọ lại nhiệt độ của nhãi con thì phải làm sao đây?]

[Em trai xem phát sóng trực tiếp rồi mới đến hai nhà hàng đó sao?]

Phát sóng trực tiếp là ban ngày.

Lộ Trạch Thanh đều cắt nối biên tập video vào buổi tối, ở trong mắt của fans chính là sau khi tổ chương trình đến nhà hàng này, nhãi con của họ liền đi theo sau.

[Hóa ra em trai cũng đang xem chương trình tình yêu sao?]

[Chính là cũng không ai quy định không thể đi thăm các nhà hàng mà minh tinh đã đi qua.]

Còn có một số fans lâu năm bày mưu tính kế cho Lộ Trạch Thanh.

[Em trai, không bằng làm một cái chủ đề, tiêu đề chính là: Đánh giá các nhà hàng mà các minh tinh đã đi ăn.]

[Trên mạng chỉ cần tìm kiếm một chút liền biết, em trai cố lên. Chúng ta nhận thật nhiều quảng cáo, thăm những nhà hàng này thì chắc chắn có thể tiếp tục, tôi đã theo dõi em trai nhiều năm rồi.]

[Tôi cũng vậy, mỗi lần ăn cơm đều mở video ra xem.]

Lộ Trạch Thanh có chút dở khóc dở cười, fans cũng chỉ là đưa ra ý kiến, không yêu cầu Lộ Trạch Thanh phải làm như thế nào, bọn họ đều hy vọng Lộ Trạch Thanh có thêm thật nhiều fans, nhận được càng nhiều quảng cáo.

Nguyên chủ cũng không quảng bá kênh hay nhận quảng cáo linh tinh, ngược lại rất hay cọ lưu lượng những chủ blog có khoảng trăm vạn fans, điều này làm cho các fans sự nghiệp rất lo âu.

Hơn nữa có rất nhiều cửa hàng không thể ăn, các chủ blog cầm tiền hoa hồng của nhà hàng, không đánh giá được cái gì, phần bình luận giống như khu vực của thủy quân.

[Tôi muốn nói trọng điểm trước, em trai cắn CP nào khi xem chương trình tình yêu?]

[Cái này có thể nói sao? Tôi là fans nhan sắc của Lộ Trạch Thanh, mới gần đây tôi đang cắn CP của cậu ấy cùng cầm sư.]

[Em trai thăm cửa hàng đều là đi theo Lộ Trạch Thanh, liệu có phải là cắn Lộ Trạch Thanh cùng cầm sư không?]

[Đề nghị mọi người đi xem video cắt nối biên tập mới nhất #trường tương tư#, quá tuyệt, có một vài cảnh như vậy nhưng ngọt chết tôi.]

Lộ Trạch Thanh nhìn thấy bình luận này, cũng không biết xuất phát từ tâm lý như thế nào mà đi tìm tòi cái video này.

Khi nhìn đến đoạn hai người thả đèn xuống mặt hồ kia, nếu không phải cậu là đương sự thì cậu liền tin những gì mà video cắt ghép.

Sau khi Lộ Trạch Thanh thả đèn, quay lại thấy cầm sư vẫn sững sờ đứng đó.

Vốn dĩ là cậu kinh ngạc khi cầm sư vẫn chưa thả đèn xuống nước, nhưng sau khi cắt ghép phối âm thì lại ra một hiệu quả ____

Song hướng yêu thầm nhưng lại không dám thổ lộ tâm ý.

"Cậu ước nguyện điều gì?"

"Cùng người trong lòng ở bên nhau thật lâu."

Cầm sư rũ xuống đôi mắt, đôi lông mi dài che khuất cảm xúc trong mắt, giống như là cực kỳ mất mát. Khi ngước mắt lên, hắn nhìn Lộ Trạch Thanh, hơi hơi mỉm cười.

"Chúc cho tâm nguyện của cậu trở thành hiện thực."

"Còn anh thì sao?" Lộ Trạch Thanh hỏi lại, "Anh có tâm nguyện gì?"

Cầm sư cười có chút chua xót, bên cạnh có thêm một phụ đề: Mong có thể cùng người trong lòng sống với nhau đến khi đầu bạc.

Khi nói ra lại thành ___

"Mong ước nguyện của cậu có thể trở thành sự thật."

"Không còn có tâm nguyện gì khác sao?"

"Vậy.... mong cuộc đời của cậu tràn đầy bình an." Cầm sư đem đèn thả xuống mặt hồ, Lộ Trạch Thanh lại gần, ngón tay lay động mặt nước giúp hà đèn trôi đi.

"Tôi mượn hà đèn của anh mà cầu một tâm nguyện."

Lộ Trạch Thanh nhìn hà đèn đang trôi đi, giọng điệu ôn nhu, "Tôi cũng ước nguyện anh sẽ có một cuộc sống vui vẻ bình an dù tháng năm thay đổi."

Hình ảnh chuyển động, giống như xuyên qua dòng hồi ức, dừng lại ở cảnh hai người lần đầu tiên gặp nhau.

[Bốn mắt nhìn nhau, liền nhất kiến chung tình.]

Tiếp theo, video chuyển đến hình ảnh buổi biểu diễn hôm đó của hai người.

Một người đánh đàn, một người khiêu vũ.

[Đôi mắt chưa từng nhìn về phía của cậu, nhưng tiếng đàn lại bán đứng tâm tư của hắn.]

[Sa vào màn biểu diễn múa một người, cũng sa vào làm bạn với tiếng đàn.]

[Chưa xong, còn tiếp....]

Màn ảnh của hai người trong phòng phát sóng trực tiếp cũng không nhiều lắm, cắt nối biên tập cũng chỉ có một chút như vậy nhưng đoạn video này vẫn làm fans CP thét chói tai.

[Song hướng yêu thầm yyds*]

(*yyds: chữ viết tắt của tiếng Trung 永远的神 (yǒnɡyuǎn de shén) có nghĩa đen là "mãi mãi là thần".)

[Tôi muốn nhìn thấy họ bày tỏ tâm ý, aaa, bà chủ mau cắt đi!!!!]

[Cái này có thể làm đến đoạn động phòng hoa chúc không, hì hì,,]

[Động phòng rất tốt nha, lên top nào, cầu bà chủ nhìn thấy cái này]

Lộ Trạch Thanh:"......" Cảm ơn, đương sự cũng suýt chút nữa tin.

Tâm tình của cậu vô cùng phức tạp, tắt video đi, cắn CP còn có thể cắn như vậy sao?

Những tư liệu CP như này ngày càng nhiều, có rất nhiều người không có thời gian để xem chương trình cũng cắn CP theo video đã cắt nối biên tập. Những đề tài liên quan đến cầm sư có độ thảo luận rất cao, toàn bộ cư dân mạng đều đang tìm kiếm cầm sư.

Dưới Weibo chính thức của tổ chương trình, có rất nhiều fans CP cầu xin có thể hợp tác một lần nữa.

Độ thảo luận về CP của Lộ Trạch Thanh và cầm sư nháy mắt vượt qua các CP khác của chương trình. Fans CP chờ mãi chờ mãi, cuối cùng cũng chờ đến ngày quay tập ba.

Lộ Trạch Thanh đẩy vali tiến vào phòng phát sóng trực tiếp, hiện tại trong phòng phát sóng đã có rất nhiều fans nhan sắc chờ sẵn bên trong, chờ để phát làn đạn ủng hộ cậu.

"Quả nhiên ở cùng mọi người mới vui vẻ."

Kiều An Nhiên vô cùng có hứng thú với lần quay tập ba này, cậu ta cũng chờ mong vị khách mời đội xanh sẽ đến hôm nay, đặc biệt không biết người được nhắc đến nhiều nhất - 'cầm sư' có được mời đến hay không.

"Trạch Thanh, mấy ngày không gặp mặt mà tại sao nhìn cậu lại đẹp trai hơn rồi?"

Lộ Trạch Thanh cười cười, "Cảm ơn, cậu cũng rất tuấn tú."

"Thật là qua loa có lệ."

[Ha ha ha, Câu khen lại này của Lộ Trạch Thanh có phải là ở liên hoan lần trước được một chị gái nhỏ dạy không.]

[Tôi chỉ cảm thấy ha ha ha ha, cậu ấy thật sự rất đáng yêu.]

Các vị khách mời trò chuyện vài câu, bắt đầu thảo luận về vị khách mời sắp đến.

"Sẽ là ai nha?" Kiều An Nhiên trừng lớn đôi mắt nhìn chằm chằm Tần Diên Xuyên, "Đạo diễn Tần, vị khách mời mới còn chưa đến sao?"

"Đến rồi, đang ở phía đằng sau."

"Chúng ta chơi một trò giải đố thú vị trước đã."

Các vị khách mời không có hứng thú lắm bởi vì Tần Diên Xuyên chuẩn bị các phần tương tác ngoài câu hỏi thì cũng chỉ là câu hỏi.

"Có phải là mọi người đều chờ mong vị khách mời mới không?" Tần Diên Xuyên cười một cách thần bí.

"Lần này đề bài sẽ có tổng cộng bảy cái tên của bảy vị nghệ sĩ, mỗi vị khách mời sẽ tự chọn ra tên của người có khả năng tham gia nhất."

"Trả lời chính xác có thể được ưu tiên lựa chọn đối tượng hẹn hò tập này."

"Yêu cầu mỗi vị khách mời chỉ được chọn một, tên đã được chọn thì không thể chọn lại."

Nhìn những cái tên quen thuộc trong vòng nghệ sĩ, làn đạn lập tức có chút thất vọng.

[A, không có cầm sư.]

[Cầm sư là nhân viên công tác của cuộc liên hoan, chỉ cần nghĩ cũng không thể nào có khả năng tham gia chương trình tình yêu ]

[Có chút thất vọng, ô ô ô CP mà tôi cắn BE sao? Tôi sẽ khóc mất?]

Cùng lộ ra vẻ mặt thất vọng còn có Trần Minh Phỉ và Kiều An Nhiên.

Biết rõ cầm sư không phải là nghệ sĩ nhưng cũng thật kì lạ. Nhiệt độ của fans CP mạnh như vậy, sao không có người đại diện nào đi ký hợp đồng với cầm sư, đây là một cơ hội tốt để ra mắt.

Nếu thật sự có người đại diện ký với cầm sư thì cũng không nhất định sẽ tham gia chương trình tình yêu. Đoán được khả năng này có thể xảy ra rất thấp nhưng khi thật sự nhìn thấy kết quả thì người xem vẫn có chút thất vọng.

Tần Diên Xuyên không cho họ có thời gian giảm xóc.

"Tranh cơ hội trả lời, tôi đếm đến ba, ai bắt được lá cờ thì có cơ hội trả lời."

Tần Diên Xuyên đặt một lá cờ màu xanh lên bàn, cũng đem tên của bảy minh tinh dán lên tường, người quay phim còn cố ý quay lại một lượt để khán giả nhìn tên.

Người đầu tiên cướp được lá cờ là Thích Nam, cậu ta đưa ra lựa chọn.

"Tôi chọn C - Sở Hưng Ca, nghe nói gần đây anh ấy không có hoạt động gì, đang nghỉ ngơi."

Sau khi khách mời bắt đầu đoán, lực chú ý của khán giả cũng từ cầm sư chuyển đến các phương án lựa chọn.

[Đầu tiên có thể loại trừ Giang Tư Úc, anh ấy không tham gia bất cứ chương trình giải trí nào, chỉ đóng phim]

[Có một số phương án đưa ra để đủ số lượng, dùng phương pháp bài trừ thì có thể xác định vị khách quý tập này là ai.]

[Trời đất, đây là đề bài tặng điểm đó.]

[Còn có thể loại trừ Trịnh Vân Lỗi đang đóng phim.]

[Còn có em trai Đông Đông.... toàn võng đều biết tính hướng của cậu ấy là chị gái xinh đẹp, không có khả năng xuất hiện ở chương trình tình yêu đồng tính.]

Sau một vài lượt.

Năm vị khách mời đều đưa ra lựa chọn, chỉ còn lại Lộ Trạch Thanh - không quá tích cực tham gia cùng với Chu Sam - tích cực tham gia nhưng chậm nửa nhịp.

"Chỉ còn hai đáp án, D - Hướng Đông, A - Giang Tư Úc, hai người tiếp tục đoạt cờ."

Người nhiều còn ổn, không ai chú ý đến Lộ Trạch Thanh có tích cực hay không. Hiện tại chỉ còn cậu và Chu Sam, nếu không đoạt thì không được. Lộ Trạch Thanh nghĩ đến Chu Sam chơi game thua liên tục, hóa ra là tốc độ tay chậm, hèn gì một lá cờ cũng không tranh được.

Lộ Trạch Thanh cũng không nghiêm túc tranh với Chu Sam mà chậm nửa nhịp so với anh ta. Rốt cuộc cướp được một lần, anh ta có chút hưng phấn.

"Tôi biết hai cái lựa chọn cuối cùng đều sai nhưng phải chọn, vậy chọn ai được?"

"Đã là đáp án sai thì không cần do dự, nhanh chóng lựa chọn để còn công bố đáp án chính xác, tôi chỉ muốn biết vị khách mời đó là ai." Kiều An Nhiên lên tiếng thúc giục, cậu ta chỉ muốn nhanh kết thúc phần này để nhìn xem rốt cuộc vị nghệ sĩ nào khiến cho CP của cậu ta BE.

"Tôi chọn D, thà rằng tin tưởng anh Đông thẳng nam đột nhiên cong, tôi không tin tổ chương trình có thể mời được thầy Giang."

"Phốc."

"Tuy rằng anh nói không sai nhưng cũng phải để lại chút mặt mũi cho tổ chương trình chứ."

Tần Diên Xuyên không có bất kỳ phản ứng nào, nhìn về phía Lộ Trạch Thanh.

"Trạch Thanh, cậu nói ra lựa chọn của cậu."

Các khách mời kêu ca.

"Đạo diễn Tần còn muốn ra vẻ làm gì, còn thừa một lựa chọn, còn cần phải nói sao?"

Tần Diên Xuyên kiên trì muốn Lộ Trạch Thanh nói ra lựa chọn.

"A, Giang Tư Úc."

Lộ Trạch Thanh không một chút để ý đọc tên ra, tất cả mọi người cũng không để trong lòng, chỉ có duy nhất Tần Diên Xuyên, khóe miệng của ông dần dần nhếch lên.

"Chúc mừng Lộ Trạch Thanh chọn đúng, vị khách mời mới đến đội xanh chính là...."

"Giang Tư Úc."

Lộ Trạch Thanh:"?"

Các vị khách mời khác:"?"

[Trời đất, mau nói với tôi rằng đạo diễn điên rồi đi?]

[Đạo diễn Tần nằm mơ rồi, tỉnh tỉnh đi, nếu còn úp úp mở mở thì chương trình của ông sẽ rơi xuống cuối bảng xếp hạng đó.]

[Cười chết, nếu anh Úc đến thì cầm sư xuất hiện cũng không phải là không thể.]

[Yên tâm đi, dù cầm sư xuất hiện thì anh Úc của tôi cũng không thể xuất hiện.]

Khi làn đạn và các khách mời vẫn đang cười Tần Diên Xuyên nằm mơ, Giang Tư Úc đi đến.

Hắn đội mũ lưỡi trai, áo chữ T đơn giản cùng với quần thoải mái, sự đơn giản thoải mái nhưng cũng nhanh chóng thu hút tầm mắt của các vị khách mời.

Tầm mắt của Lộ Trạch Thanh dừng trên người hắn một lát, không biết có phải vì hôm nay là lần đầu xuất hiện trên chương trình nên Giang Tư Úc hơi điệu thấp, không rêu rao như bình thường hay không.

"A a a! Thật sự là thầy Giang."

"Tôi nghĩ là đạo diễn Tần nói đùa đâu, trời đất, tổ chương trình có thể mời được thầy Giang sao?"

[Làm sao tổ chương trình có thể mời được anh Úc của tôi!!!? Tôi khiếp sợ!]

[Chương trình đầu tiên anh Úc tham gia nhưng tôi hoàn toàn không thể tưởng tượng ra bộ dáng yêu đương của anh Úc]

[Cảm giác dù là với vị khách mời nào cũng không phù hợp.]

[Ai có thể nghĩ tới anh Úc chưa bao giờ nói đến chuyện yêu đương]

[Đừng nói yêu đương, phim tình cảm cũng chưa từng quay]

[Còn có ai không biết anh Úc là người giữ nam đức nhất giới giải trí! Cho nên tại sao anh ấy lại tới??]

[Năm kia anh Úc quay <Hoang đảo 33 ngày>, anh ấy liền bắt đầu trải nghiệm sinh hoạt trên đảo. Nhưng loại điện ảnh nào cần phải đến chương trình tình yêu để trải nghiệm?]

[Có khả năng không, cuối cùng anh Úc cũng quay phim tình cảm, cho nên đến lấy kinh nghiệm?]

Khóe miệng Giang Tư Úc ngậm ý cười.

"Xin chào mọi người, tôi là Giang Tư Úc."

Không có người không quen biết Giang Tư Úc, nhưng tự giới thiệu khi gặp mặt là một thói quen xã giao.

"Chào thầy Giang, tôi là Chu Sam."

"Chào thầy Giang, tên của tôi là Ngụy Dương."

"Chào thầy Giang, tên của tôi là Trần Minh Phỉ."

........

"Chào thầy Giang, tên của em là Thích Nam. Em vô cùng thích các bộ phim của thầy Giang, là một fan cuồng nhiệt. Vô cùng vinh hạnh có thể cùng quay chương trình với thầy Giang."

Nếu người khác nói như vậy Lộ Trạch Thanh sẽ không nghĩ nhiều, nếu là Thích Nam..... cậu không thể không nghĩ nhiều.

Đây là hoa khổng tước gặp được hoa hồ điệp*?

(*câu này tui nói theo ý hiểu thôi nhá, đại loại nghĩa hai cụm này cũng giống nhau, 'hoa' vẫn là sự đào hoa trêu ghẹo khắp nơi, 'khổng tước' xòe đuôi khoe vẻ đẹp của mình, 'hồ điệp' là bươm bướm, tui nghĩ nó theo ý bươm bướm không phải đứng yên mà lúc nào cũng bay từ bông hoa này sang bông hoa khác... tóm lại là lăng nhăng-.-)

Theo như cốt truyện công chính là đại thiếu gia nhà họ Thẩm.

Lộ Trạch Thanh không tìm hiểu nhiều tin tức về công chính, chỉ nghe nói đại thiếu gia nhà họ Thẩm vẫn đi du học chưa về nước.

Cho nên bây giờ là.... sân nhà của Thích Nam?

Cũng không biết vị công chính có đỉnh đầu xanh mướt* này có đang xem chương trình không?

(*đội nón xanh, bị cắm sừng)

Điều này cũng khiến Lộ Trạch Thanh phát hiện, thế giới này cùng tiểu thuyết có chút khác nhau, trong tiểu thuyết, nếu không phải là đại thiếu gia nhà họ Thẩm thì Thích Nam không yêu một ai khác, còn hiện tại thì hoàn toàn khác xa.

Trong hiện thực, Thích Nam không rõ ràng với bất kỳ vị khách mời nào nhưng các loại ám chỉ lại vô cùng nhiều. Từ ngữ trong câu nói không thể hiện yêu thích nhưng lại khiến người nghe cảm thấy mơ màng, câu dẫn.

Thích Nam càng hiểu rõ tâm tư của các vị khách đội xanh.

Nếu nói không tâm cơ, Lộ Trạch Thanh không tin.

Vốn dĩ Lộ Trạch Thanh không biết Thích Nam sẽ chọn vị nào đội xanh để xào CP, nhưng hiện tại xem ra mục tiêu lần này của Thích Nam là Giang Tư Úc mới gia nhập.

Ngoài dự đoán chính là.

Đối với mỗi vị khách đều vô cùng ôn hòa, lễ độ - Giang Tư Úc, không ăn bộ dạng này.

Hắn chỉ nhàn nhạt mà lên tiếng, không cùng với Thích Nam nói nhiều.

Thích Nam có chút xấu hổ nhưng lại không muốn từ bỏ ý định, cậu ta nghĩ đến cách khác tiếp cận Giang Tư Úc.

Các vị khách mời đều giới thiệu xong, Lộ Trạch Thanh cũng không muốn nổi bật, cậu ngước mắt lên nhìn về phía Giang Tư Úc, đang muốn mở miệng thì bên tai truyền đến âm thanh dễ nghe, trầm thấp của Giang Tư Úc.

"Lộ Trạch Thanh, lại gặp mặt rồi."

"Tôi biết mà! Trạch Thanh cùng thầy Giang đúng là có quen biết từ trước."

"Trách không được tại buổi triển lãm tranh, thầy Giang có thể gọi được tên Trạch Thanh."

Không chỉ khách mời tại hiện trường mà khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng khiếp sợ.

[Tôi cho rằng anh Úc chỉ biết có người tên Lộ Trạch Thanh, không nghĩ tới là quen biết nhau]

[Vẫn là anh Úc chủ động nói, quan hệ hẳn là không tồi]

[Từ từ, mấy người còn nhớ đến cầm sư bên hồ Đại Minh thả đèn sao?]

[Tuy rằng thực xin lỗi cầm sư, nhưng người đến chính là anh Úc a a a a.]

[Cầm sư, rất xin lỗi, hôm nay tôi chọn anh Úc.]

[Trẻ con mới chọn, người trưởng thành thì phải chọn cả hai.]

[Hy vọng câu tiếp theo của đạo diễn Tần sẽ là: tập này mời đến hai vị khách mời đội xanh.]

Tất cả sự chú ý của các vị khách mời tại hiện trường đều hướng về Lộ Trạch Thanh.

"Tôi cùng với cậu ấy từng có hợp tác." Giang Tư Úc thay Lộ Trạch Thanh trả lời.

"Hợp tác cái gì?" Vẻ mặt của các vị khách mời tò mò, Giang Tư Úc lại không nói cho mọi người, "Tạm thời bí mật."

"Khi nào có thể nói?"

"Có phải là anh Trạch Thanh đã đoán ra khách mời gia nhập tập này là thầy Giang không?", Thích Nam nói giỡn, "Trách không được lúc đoạt cờ, anh Trạch Thanh vẫn luôn không nhiệt tình, là biết trước nên không tham gia đi."

Thích Nam biết tổ chương trình sẽ không tiết lộ cho Lộ Trạch Thanh vị khách mời đó là ai, lời này của cậu ta là cố ý nói cho Giang Tư Úc nghe.

Nghe qua giống như trêu chọc Lộ Trạch Thanh nhàn nhã thoải mái, nhưng thật ra đang nói Lộ Trạch Thanh quay chương trình cũng không quan tâm cái gì.

Giang Tư Úc làm như không nghe ra, nhàn nhạt đáp lại một câu, "Là tôi không nói với Thanh Thanh."

Lời này vốn khiến người khác nghĩ nhiều, hơn nữa xưng hô một cách thân mật còn khiến cho người khác có cảm giác họ thường xuyên liên hệ, quan hệ cũng vô cùng tốt, chỉ là ngại vì chương trình yêu cầu nên mới không nói.

"Như vậy à." Thích Nam hơi hơi mỉm cười, giọng điệu quen thuộc, "Anh Trạch Thanh khá điệu thấp, không nghe anh ấy nói rằng quen biết thầy Giang."

"Đúng vậy, Trạch Thanh cũng không nói chuyện cùng chúng ta." Ngụy Dương âm dương quái khí một câu.

"Phải không?" Sắc mặt Giang Tư Úc bình tĩnh, giống như không nghe ra âm dương quái khí, " Cậu ấy rất thích nói chuyện với tôi."

Ý ngoài lời chính là Giang Tư Úc cảm thấy Lộ Trạch Thanh không có bất luận vấn đề gì, liền chỉ kém nói luôn ra tự bản thân Ngụy Dương có vấn đề thì Lộ Trạch Thanh mới không nói chuyện với anh ta.

Ngụy Dương cứng miệng lại không dám nói tiếp, Thích Nam kéo kéo khóe miệng, hòa giải.

"Trước tiên chúng ta đem hành lý lên lầu đi, còn hai phòng trống, thầy Giang nhìn xem muốn ở phòng nào."

Mọi người đều xách theo hành lý của mình lên tầng hai, vì Giang Tư Úc là khách mời mới đến vẫn chưa quen thuộc nên mọi người quyết định dẫn Giang Tư Úc đi chọn phòng trước.

"Phòng này có ban công rất lớn nhưng phòng không được rộng."

"Còn căn phòng kia không có ban công, có cửa sổ lồi, phòng lớn, có thể tắm bồn hoặc tắm vòi hoa sen."

"Thầy Giang muốn chọn phòng nào?"

Giang Tư Úc không có do dự, quyết đoán chọn căn phòng có ban công.

"Được rồi, mọi người đi cất hành lý trước rồi xuống tầng một tập hợp."

Mọi người sau khi ra khỏi phòng Giang Tư Úc thì về phòng của chính mình.

Đồ vật của Lộ Trạch Thanh rất ít, vài bộ quần áo cùng đồ dùng tắm rửa, cậu dọn dẹp một chút rồi đẩy rương hành lý đứng bên cạnh tủ quần áo.

____ cốc cốc cốc.

Tiếng đập cửa cắt ngang động tác của Lộ Trạch Thanh, cậu quay đầu lại, nhìn thấy Giang Tư Úc đứng cạnh cửa, thần sắc bình tĩnh.

"Dọn dẹp xong rồi sao? Có muốn cùng nhau xuống tầng một không?"

Lộ Trạch Thanh không có đóng cửa, cậu có thói quen mở cửa ra vào cũng như cửa sổ để thông gió, Giang Tư Úc đứng bên ngoài cửa cũng không có ý định vào, chờ Lộ Trạch Thanh trả lời.

Lộ Trạch Thanh nghĩ đến vài lần gặp nhau gần đây, có chút không xác định được có phải mình hiểu lầm Giang Tư Úc không. Nhưng lúc chọn phòng khi nãy, Giang Tư Úc biết cậu ở phòng bên cạnh nên mới chọn phòng gần nhau.

Tuy nhiên, Lộ Trạch Thanh không có chứng cứ.

Các vị khách mời cũng sẽ không nghĩ theo hướng này, cậu và Giang Tư Úc ở chung một chỗ, mọi người sẽ khẳng định là cậu dây dưa, đeo bám.

Tạm thời Lộ Trạch Thanh phủ nhận Giang Tư Úc muốn 'quy tắc' cậu, nhìn ra được Giang Tư Úc cố ý tiếp cận, nhưng cậu cũng không tự luyến đến mức cho rằng vì cậu nên Giang Tư Úc tham gia chương trình này.

Quy tắc ngầm không cần phải làm đến mức này.

"Thu dọn xong rồi."

Lộ Trạch Thanh lên tiếng, lễ phép khách sáo nhưng cũng không quá phận xa cách.

Giang Tư Úc giả vờ, Lộ Trạch Thanh cũng có thể.

Giang Tư Úc ngoài ý muốn nhìn cậu một cái, thấy người quay phim đi đến, giọng nói vừa chuyển, thật tự nhiên mà hỏi.

"Đối tượng mà cậu muốn hẹn hò nhất là ai?"

Lộ Trạch Thanh:"?"

Chủ đề này có hơi bất ngờ.

"Đạo diễn Tần không phải nói rằng người chọn đúng đáp án có quyền ưu tiên chọn đối tượng hẹn hò sao. Cậu muốn chọn vị khách mời nào đội xanh?"

Lộ Trạch Thanh:"......" Cảm ơn, tất cả đều không muốn.

Nghe được Giang Tư Úc chủ động dò hỏi, khán giả lại càng tò mò.

[Cứu mạng, tôi còn rất tò mò quan hệ của hai người.]

[+1, anh Úc không hay tò mò với người không thân thiết, quan hệ của bọn họ chắc chắn không phải chỉ là quen biết đơn giản.]

"Rất khó trả lời sao?"

Giang Tư Úc buồn cười nhìn cậu, Lộ Trạch Thanh ngoài cười nhưng trong không cười, đem vấn đề vứt lại.

"Tôi cảm thấy khán giả càng tò mò.... thầy Giang có ấn tượng đầu tiên tốt nhất với vị khách mời đội đỏ nào?"

Giang Tư Úc không bất ngờ khi Lộ Trạch Thanh hỏi lại.

"Ấn tượng nhất sợ là lừa người." Giang Tư Úc nói, "Tôi càng có xu hướng bị ấn tượng trong quá trình ở chung hơn."

[Anh Úc bắt đầu đánh Thái Cực*]

(*không nói vào mục đích chính mà bắt đầu vòng vo)

[Muốn từ miệng của anh Úc cạy ra được chuyện vô cùng khó khăn, một phóng viên giải trí đã nói như vậy]

"Vậy thì thật sự khiến người khác chờ mong."

Ngoài miệng Lộ Trạch Thanh nói chờ mong, lực chú ý lại sớm chuyển đi nơi khác. Hai người đi xuống tầng một thì đã có hai người ngồi trên sô pha.

"Thầy Giang, anh Trạch Thanh, hai người cũng dọn dẹp xong rồi sao."

Thích Nam đứng dậy thẹn thùng cười, đôi mắt như nước mùa xuân.

"Em cùng anh Chu Sam đang bàn nhau tí nữa sẽ đi siêu thị mua một chút đồ."

Lần đầu tiên Giang Tư Úc tham gia chương trình giải trí, không biết có xem qua hai tập trước không, Thích Nam hơi hơi mỉm cười, chủ động giải thích.

"Mấy ngày tiếp theo chúng ta sẽ ở cùng nhau, vật dụng hàng ngày cũng như thức ăn đều do chúng ta tự mình mua sắm."

"Bọn em đã liệt kê ra một danh sách, chờ mọi người xuống đầy đủ lại xem còn thiếu cái gì không."

Giang Tư Úc cũng không nhìn cậu ta một cái, định đáp lại cậu ta, Thích Nam lại nói tiếp.

"Thầy Giang muốn đi cùng không?"

Thích Nam hồi hộp nhìn chằm chằm Giang Tư Úc, chờ hắn trả lời. Nhưng mà, Giang Tư Úc quay đầu nhìn về phía Lộ Trạch Thanh, không coi ai ra gì mà hỏi.

"Cậu đi không?"

Lộ Trạch Thanh"......"

Thích Nam:"......."

[Sao có cảm giác không đúng chỗ nào đó?]

[Không thích hợp +1]

[Loại hơi thở quen thuộc này như thế nào lại giống........]

[Giống cái gì tầng trên nói luôn ra đi! Làm tôi tò mò muốn chết!!]

Cuối cùng chia thành hai đội.

Một đội đi siêu thị mua sắm, đội còn lại ở biệt thự quét dọn sân để chuẩn bị cho bữa nướng BBQ buổi tối.

Lộ Trạch Thanh lười ra khỏi cửa, đem cơ hội nhường cho người rất muốn đi cùng Thích Nam - Chu Sam và Ngụy Dương. Tất nhiên, Giang Tư Úc càng không đi, Lộ Trạch Thanh ở đâu hắn liền ở đó.

Sau hai giờ, mấy người đi mua sắm trở về, âm thanh của Kiều An Nhiên đánh vỡ sự im lặng.

"Chúng tôi đã trở về rồi đây."

Tâm tình của Chu Sam rất tốt, cười tủm tỉm nói.

"Mua được rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, buổi tối chắc chắn sẽ rất phong phú, Tiểu Thích còn mua vài món trò chơi."

Lại bận rộn hơn một giờ nữa, tất cả các nguyên liệu nướng BBQ đều được chuẩn bị tốt, trên vỉ nướng BBQ để cánh gà, thịt xiên chờ nướng chín.

"An Nhiên, tôi có thể đổi cá nướng với một xiên cánh gà được không?"

Ngụy Dương vốn không muốn tìm Kiều An Nhiên nhưng trước mắt chỉ có cậu ta có cánh gà.

Kiều An Nhiên không nghĩ ngợi gì mà từ chối.

Cậu ta không có ấn tượng tốt gì với Ngụy Dương, với lại mấy ngày trước cậu ta đi chụp tạp chí, bị người đại diện bắt ăn 'cỏ', thật vất vả mới được ăn thịt, làm gì có đạo lý nhường đi.

"Không phải buổi chiều mua rất nhiều cánh gà sao?"

"Vẫn chưa có nướng chín, một lúc nữa tôi lấy hai xiên cánh gà trả lại cho cậu được không?"

Kiều An Nhiên còn chưa nói gì, Trần Minh Phỉ đã đi tới, lôi kéo Lộ Trạch Thanh ngồi xuống, "Ngồi ăn ở đây đi."

"Năng lực học tập của thầy Ngụy thật tốt."

Ngụy Dương không hiểu, cảnh giác nhìn chằm chằm Lộ Trạch Thanh. Kiều An Nhiên không rõ lý do, "Làm sao mà cậu biết?"

" 'mượn hoa hiến phật', khi còn đi học học thật sự không tồi." Lộ Trạch Thanh nói.

Kiều An Nhiên còn không hiểu, Trần Minh Phỉ cố nén cười nói bên tai Kiều An Nhiên, "Thích Nam nói muốn ăn cánh gà, Ngụy Dương đây là muốn mượn cánh gà của cậu để làm người ta vui."

Ngụy Dương bỗng nhiên khựng người lại, quả thật anh ta có ý nghĩ như vậy nhưng không biết vì sao khi Trần Minh Phỉ lấy anh ta ra trêu ghẹo, lửa giận trong lòng cứ muốn tràn ra.

Tại sao Trần Minh Phỉ lại biến thành như bây giờ?

Người đã từng rất nghe lời, dịu ngoan, hiện tại không chỉ không giúp anh ta mà còn ở cùng với Lộ Trạch Thanh mà anh ta ghét nhất, đối nghịch với anh ta mọi lúc mọi nơi. 

Ngụy Dương từng lén liên lạc với Trần Minh Phỉ vài lần nhưng tất cả đều không được. Nhưng anh ta cũng không hoảng hốt, Trần Minh Phỉ chỉ chơi trò lạt mềm buộc chặt, anh ta sẽ không mắc mưu.

"An Nhiên, tí nữa khi nướng xong tôi khẳng định...." Sắc mặt của Ngụy Dương không quá đẹp, anh ta vừa mới đồng ý với Thích Nam sẽ lấy một xiên cánh gà, loại việc nhỏ này khẳng định không thể nuốt lời.

"Nếu anh muốn làm Thích Nam vui thì anh tự mình nướng cho cậu ta ăn không phải càng có tấm lòng hơn sao, tìm tôi làm cái gì. Nào Minh Phỉ, cái này cho cậu ăn." Kiều An Nhiên nói xong, dù luyến tiếc nhưng vẫn cố ý đưa cánh gà cho Trần Minh Phỉ.

Ngụy Dương:"....."

Trần Minh Phỉ:"....."

Lộ Trạch Thanh:"......"

Ngụy Dương nhìn về phía Trần Minh Phỉ.

Nếu là trước kia, Trần Minh Phỉ sẽ không hỏi gì nhiều mà tuyệt đối dựa theo ý của anh ta. Nhưng hiện tại, Trần Minh Phỉ không có điểm chần chờ, cười và nhận lấy cánh gà Kiều An Nhiên đưa cho.

Đối diện với tầm mắt của Ngụy Dương, Trần Minh Phỉ không chút do dự cắn xuống một miếng.

"Ăn rất ngon."

Sắc mặt của Ngụy Dương tối sầm, cắn môi quay người đi.

Thể xác và tinh thần của Kiều An Nhiên ngay lập tức thoải mái.

"Sảng khoái."

"Bảo bối, chúng ta không cần tra nam, về sau tôi tìm một người đẹp trai hơn, so với anh ta còn 1* hơn cho cậu."

(*1-0, kí hiệu chỉ công- thụ, càng 1 có thể là càng có cảm giác 'công' hơn, mạnh mẽ hơn)

Trần Minh Phỉ:".....Cảm ơn."

Lộ Trạch Thanh ngồi nghe cuộc đối thoại của họ cũng chỉ biết cười.

Kiều An Nhiên nói hết cái này đến cái khác, Trần Minh Phỉ khéo léo từ chối nhưng căn bản Kiều An Nhiên không nghe ra.

"Khách khí với tôi làm gì, cậu thích mãnh 1 loại nào?"

Trần Minh Phỉ:"......." Cậu ta không thích mãnh 1.

------------

Bởi vì có Giang Tư Úc gia nhập, người xem trong phòng phát sóng trực tiếp tăng lên gấp mấy lần, điều này khiến tổ nhân viên giám sát màn hình hận không thể dính lên người Giang Tư Úc.

Lộ Trạch Thanh nhàn rỗi, cậu ngồi ở một bên chơi trò chơi, câu được câu không mà nghe Trần Minh Phỉ và Kiều An Nhiên nói chuyện.

"Trạch Thanh, cậu đang chơi gì vậy?"

Kiều An Nhiên thấy cậu nhìn chăm chăm vào màn hình điện thoại, tò mò đến gần hỏi.

Trên màn hình là một con mèo đang đuổi theo đồng vàng.

Kiều An Nhiên nghiêm túc nhìn một lúc, không biết con mèo ăn đồng vàng thì có cái gì hay.

"Trò này có gì hay?"

Lộ Trạch Thanh thích chơi loại trò chơi nhàn rỗi này, nghe Kiều An Nhiên nói thế thì liếc mắt một cái.

"Chính là chơi rất hay."

Kiều An Nhiên:"....."

Đây đúng là Lộ Trạch Thanh đúng không?

Không phải là bị cái gì bám vào người chứ?

"Trạch Thanh, hẹn hò ngày mai cậu muốn chọn vị khách mời nào của đội xanh?" Trần Minh Phỉ gia nhập cuộc trò chuyện.

"Cậu có thể được chọn trước." Kiều An Nhiên nói, "Tập này đội xanh có thêm thầy Giang.... không thì cậu chọn thầy Giang đi."

"Ngụy Dương cùng Chu Sam chắc chắn chỉ muốn chọn Thích Nam, Trịnh Tiền Phương...." Kiều An Nhiên bỗng nhiên mắc kẹt, có chút ngượng ngùng.

"Dù sao thì, cậu chọn thầy Giang là phù hợp nhất, hơn nữa đây còn là một cơ hội để có thể hẹn hò với thầy Giang!"

Lộ Trạch Thanh đang trầm mê trong việc ăn đồng vàng, không để ý mà đáp một câu.

Bỗng nhiên, trên đỉnh đầu vang lên một giọng nói.

"Thanh Thanh, ăn cánh gà nướng không?" Giang Tư Úc cầm đĩa cánh nướng đưa cho Lộ Trạch Thanh, "Thử một cái?"

Lộ Trạch Thanh không quen Giang Tư Úc gọi cậu thân mật như vậy, nhìn Giang Tư Úc mang theo máy quay trực tiếp đến đây, cậu không có từ chối ý tốt của Giang Tư Úc, cầm lấy cánh gà đưa lên miệng cắn một ngụm.

"Cùng nếm thử chứ? Tay nghề của tôi cũng không tệ lắm đâu."

Giang Tư Úc đưa đĩa đến trước mặt Trần Minh Phỉ và Kiều An Nhiên.

"Được, c, cảm ơn Giang lão sư." Kiều An Nhiên lắp bắp lên tiếng, rơi vào tình trạng muốn ăn dưa nhưng lại bối rối không biết có nên ăn không.

"Thế nào, ăn ngon sao?" Con ngươi đen nhánh của Giang Tư Úc nhìn chăm chú vào Lộ Trạch Thanh, chờ cậu đánh giá.

"Ăn ngon." Lộ Trạch Thanh ăn ngay nói thật.

"Vậy là tốt rồi." Giang Tư Úc cười ôn nhã, không biết là cố ý hay vô tình, "Không uổng công tôi học lâu như vậy."

Kiều An Nhiên:"?"

Hả?

Học lâu như vậy?

Giang Tư Úc học cái này làm gì?

Cậu ta gian nan nuốt xuống miếng bánh gạo, đang muốn mở miệng thì lại bị Trần Minh Phỉ nhét cho một miếng rau dưa, cậu ta trợn tròn mắt nhìn Trần Minh Phỉ đang cười ôn hòa.

"Ăn nhiều rau một chút, cân đối chay mặn."

Kiều An Nhiên:"....."

Dù cậu ta trì độn thì cũng biết Trần Minh Phỉ không muốn cho cậu ta nói chuyện. Hết cách, Kiều An Nhiên đem sự tò mò này đặt lên người Lộ Trạch Thanh, hy vọng Lộ Trạch Thanh tiếp tục cái chủ đề này.

Nhưng Kiều An Nhiên thất vọng rồi, Lộ Trạch Thanh không nói một lời, không coi ai ra gì ngồi ăn cánh gà, làm như không nghe thấy gì.

[Cái gì, tôi không biết anh Úc biết nướng BBQ!! Nghe ra còn là cố ý học?]

[Lộ Trạch Thanh, tôi yêu cầu cậu tiếp tục hỏi, có cái gì mà fans đây không thể biết đến?]

[Lộ Trạch Thanh, cậu mau hỏi đi, không thì tôi sẽ quỳ xuống cầu xin cậu!!]

Giang Tư Úc không nói chuyện, tay vẫn đang cầm xiên thịt, chờ Lộ Trạch Thanh không ăn nữa hắn mới mở miệng.

"Nói chuyện chút được chứ?"

Lộ Trạch Thanh biết Giang Tư Úc sẽ tìm cậu, liền gật đầu nói "Được."

Tuy rằng cậu không biết Giang Tư ÚC tìm cậu vì chuyện gì.

Giang Tư Úc nói qua với người quay phim để  không đi theo bọn họ, hai người đi đến bên cạnh bể bơi.

"Hình như cậu đối với tôi vẫn có chút hiểu lầm." Giang Tư Úc ung dung nhìn cậu.

"Tôi rất xin lỗi."

Giọng điệu của Lộ Trạch Thanh vô cùng thành khẩn.

Buổi chiều, khoảnh khắc mà Giang Tư Úc xuất hiện, Lộ Trạch Thanh biết chính cậu đã hiểu lầm, một ảnh đế cũng không cần phải tham gia chương trình tình yêu chỉ để 'quy tắc ngầm' cậu.

"Không còn gì sao?"

Lộ Trạch Thanh nhìn hắn đầy thắc mắc.

"Thầy Giang còn muốn nghe tôi nói cái gì sao?"

Giang Tư Úc im lặng một lát rồi khẽ cười.

"Không có gì, là tôi có lời muốn nói."

Âm thanh của Giang Tư Úc trầm thấp, ánh đèn chiếu vào khuôn mặt tinh xảo kia, đôi mắt của hắn rất đẹp, đáy con ngươi phản chiếu thân ảnh của Lộ Trạch Thanh, ánh đèn tối tăm lại càng làm cho không khí như câu dẫn người khác.

Lộ Trạch Thanh làm ra vẻ nghiêm túc lắng nghe.

"Xào CP sao?"

Lộ Trạch Thanh:"?"

Xào cái gì?

Lộ Trạch Thanh sửng sốt một giây, sau khi xác định chính mình không nghe nhầm, thần sắc nghiêm túc dần trở lên phức tạp cùng kinh ngạc.

Giới giải trí hấp dẫn thế sao?

Đến cả ảnh đế cũng phải lưu lạc đến mức yêu cầu xào CP để kiếm nhiệt độ?

Giang Tư Úc gọi lại sự chú ý của Lộ Trạch Thanh, "Hiện tại trên mạng có rất nhiều fans CP của chúng ta, cậu cùng xào CP với tôi là cả hai cùng có lợi."

"Không xào." Lộ Trạch Thanh kiên định cự tuyệt.

Xào CP rất phiền phức, đặc biệt là lúc tách CP, Giang Tư Úc muốn xào CP với ai mà chả được?

Lộ Trạch Thanh là một cái nghệ sĩ tuyến 38*, danh tiếng không được tốt lắm, trên tay không có tài nguyên, hợp đồng cũng sắp hủy với công ty. Nếu Giang Tư Úc muốn xào CP, chọn một minh tinh lưu lượng đang nổi mới có thể có lợi ích tốt nhất.

(*bên convert lúc 18 lúc 38 nên cũng không biết thế nào)

"Suy xét lại được không, điều kiện có thể bàn bạc." Giang Tư Úc tiếp tục mê hoặc.

"Tôi sẽ bảo phòng làm việc chuẩn bị hiệp nghị, cậu có yêu cầu gì có thể đưa ra, sẽ không làm cậu thiệt thòi. Tôi trả 'thù lao' chắc chắn sẽ làm cậu vừa lòng."

"Thật sự xin lỗi, tôi...."

"500 vạn."

Lộ Trạch Thanh dừng lại.

Sắc mặt của Giang Tư Úc rất bình tĩnh nhưng đáy lòng lại vô cùng thấp thỏm.

Hắn sợ nói như vậy sẽ làm Lộ Trạch Thanh không vui, lại sợ dù đưa ra 'thù lao' 500 vạn cũng không thể hấp dẫn Lộ Trạch Thanh.

Đương nhiên hắn ta có thể đưa ra cái giá cao hơn.

Nhưng sự phòng bị của Lộ Trạch Thanh quá cao, hắn không thể ra giá quá cao, nếu không Lộ Trạch Thanh lại nghĩ nhiều. Trải qua suy nghĩ cặn kẽ, suy xét đến 'giá thị trường', Giang Tư Úc quyết định chọn cái giá trung bình một chút: 500 vạn.

(17 tỷ 2 -.-)

Không nhiều cũng không ít, vừa vặn.

Giang Tư Úc lặng lẽ quan sát Lộ Trạch Thanh nhưng Lộ Trạch Thanh không thể hiện vui buồn, hắn cũng không nhìn ra thái độ của Lộ Trạch Thanh với lời nói của hắn.

Đáy lòng không yên nhưng trên mặt không thể biểu hiện ra, Giang Tư Úc ung dung nhìn về phía Lộ Trạch Thanh, khóe môi hơi cong lên, thả ra hai chữ.

"Một tuần."

Không thể hiện vui buồn - Lộ Trạch Thanh:"........!?"

Cảm ơn, đời này cậu cũng chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy.

_______________________________________________________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Tiểu Giang: Ra giá không thể quá cao, 500 vạn một tuần cũng không nhiều lắm đi?

Thanh Thanh:"......."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK