• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 2: BÀY MƯU LY HÔN

Mười giờ sáng ngày hôm sau.

Thịnh Hựu Đình vừa chủ trì xong cuộc họp buổi sáng, về đến phòng làm việc của đổng sự trưởng đã thấy thư ký mang vào một tập hồ sơ bằng giấy dai: "Ông chủ, cái này do phu nhân gửi tới."

Thịnh Hựu Đình vừa mở túi giấy ra đã nhìn thấy mấy chữ "Đơn ly hôn".

Túi giấy bị đập mạnh xuống bàn làm việc!

Trong lòng hắn có ngọn lửa giận như muốn phun ra ngoài. Hắn nới một cúc áo, từ tối hôm qua đến giờ, Võ Lam đã chọc giận hắn mấy lần rồi!

Ly hôn? Cô ta dựa vào cái gì mà đòi làm người đề cập tới chuyện ly hôn!



Võ Lam định về nhà nói với ba cô rằng cô đã đề cập tới việc ly hôn với Thịnh Hựu Đình.

Người giúp việc ở tầng dưới không biết đã đi đâu, cô lên tầng, tới thư phòng tìm Võ Bách Niên.

Đứng bên ngoài thư phòng, cô lại nghe thấy cuộc trò chuyện mà cả đời này không nên nghe thấy.

"Ba, sau này tất cả quyền thừa kế của nhà họ Võ đều thuộc về con đúng không?" Đây là giọng của em gái cô, Võ Nhi.

"Tất nhiên rồi, Võ Lam và Hựu Đình đã kết hôn tròn hai năm, di chúc của mẹ nó đã có hiệu lực rồi, sau này tất cả cổ phần thuộc về mẹ nó trước kia đều thuộc về con! Sau này mọi thứ của ba cũng chỉ cho mình con thôi."

"Thế thì tốt quá, dì Lam cũng thật là, nếu không phải vì di chúc của dì ấy, con cũng không đến nỗi phải đặt bẫy dâng Hựu Đình cho Võ Lam!"

"Haizz, bà ấy thương Võ Lam nhất mà, tất nhiên sẽ mong Võ Lam có thể gả cho người nó thích, dù sao ngoài Hựu Đình ra, Võ Lam cũng chẳng thiết gì cả."

"Ba, nếu như bây giờ tất cả cổ phần của dì Lam đã thuộc về con, vậy thì con còn muốn cả Anh Đình! Con muốn họ phải ly hôn!"

"Y Y, đợi thêm đã, đợi tất cả sóng yên biển lặng, Đình không thích Võ Lam, con biết mà, con cứ yên tâm."

"Không! Con không yên tâm, sau khi kết hôn Anh Đình cứ vạch rõ ranh giới với con, cứ đóng vai ông chồng tốt, nếu như không cướp anh ấy về, con sợ không có cơ hội nữa!"

Võ Lam đứng ngoài cửa, đầu nặng như chì, cơ thể lảo đảo, gần như khiến cô ngã quỵ ngoài cửa.

Ba của cô, vì muốn cướp hết cổ phần của mẹ cô cho Võ Nhi, dám sắp đặt vụ bê bối và hôn nhân của cô.

Đợi khi cổ phần về tay rồi, bây giờ lại muốn tính kế để cô ly hôn!

Ba cô còn dành hết tất cả tài sản cho em gái cô!

Ở trong cái nhà này, rốt cuộc cô là cái gì?

Hóa ra cô kết hôn hai năm không những không có nhà, mà đến nhà mẹ đẻ cũng không còn nữa.

Võ Lam quay người, lồng ngực cô cuộn lên từng cơn đau nhức, không thể thở nổi, đi đường cũng vất vả như sắp hết dưỡng khí, chỉ có thể bấu chặt vào lan can mà bước xuống.

Cô không thể để ba cô và Võ Nhi đạt được mong muốn!

Cô tuyệt đối không thể để mặc họ xoay vần dễ dàng như thế được!

Tuyệt đối không thể!

Vừa ngồi lên taxi, Thịnh Hựu Đình đã gọi điện tới: "Tôi đang ở cục dân chính, cô qua đây đi."

"Tôi không ly hôn nữa."

"Võ Lam! Cô chơi tôi!"

Đầu óc Võ Lam vẫn còn trong tình trạng thiếu không khí, tiếng nói chuyện trong điện thoại rất to nhưng hai tai cô ù ù, cô còn không nghe rõ giọng nói của chính mình.

Vì thế cô hét lên, hét đến mức cổ họng bỏng rát: "Thịnh Hựu Đình! Anh nằm mơ à! Cả đời này tôi sẽ không để hai người bên nhau! Cho dù tôi chết! Tôi cũng phải chiếm giữ vị trí Thịnh phu nhân đến khi thối thịt rữa thây! Anh không yêu tôi thì thôi! Có quỷ mới cần anh yêu tôi! Tôi đã không yêu anh từ lâu rồi! Tôi muốn nhìn Võ Nhi mà tôi ghét cả đời này không thể có được người đàn ông mà nó thích! Tôi muốn nó phải đau khổ! Tôi muốn nó phải quỳ trên nền đất cầu xin tôi, cầu xin tôi nhường anh cho nó, tôi cũng không nhường! Tôi muốn để nó cả đời này không có được anh, đau khổ đến chết!"

Võ Lam dập máy luôn!

Cô điên rồi! Cô tức đến phát điên luôn rồi!

Toàn cô đang run rẩy! Trái tim run đến mức sắp đổ sụp!

Thịnh Hựu Đình ngây người vì tiếng gầm của Võ Lam, khi Võ Lam cứ nhấn mạnh hết lần này đến lần khác là cô không còn yêu hắn nữa, cảm xúc của hắn như bị xé rách từng tầng da, lộ ra bộ mặt hung dữ!

Hắn luôn biết Võ Lam và Võ Nhi khác nhau, cùng cha khác mẹ, chuyện này không phải điều gì hiếm gặp trong các gia đình giàu có.

Nhưng khi hắn biết mình bị biến thành công cụ để Võ Lam báo thù Võ Nhi, lần đầu tiên trong cuộc hôn nhân không biết nên gọi là gì kéo dài suốt hai năm này, trong lòng hắn bùng lên cảm giác cáu kỉnh!

Vậy thì mười một năm qua, đủ mọi hành động khắp đầu đường cuối ngõ thậm chí lên báo biểu đạt tình yêu của Võ Lam chỉ là để cướp được hắn và trả thù em gái thôi sao?

Thịnh Hựu Đình thấy trong lòng cuồn cuộn sóng dữ, nắm tay từ từ siết lại, siết đến mức khớp xương trắng bệch!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK