" Triệu tổng, ngài khỏe! Xin hỏi ngài gọi tôi có chuyện gì?" Trong ấn tượng, đây là lần đầu tiên tổng giám đốc gọi điện thoại cho mình, cô lại không có hưởng thụ được cái cảm giác kinh hãi, dù sao vài ngày trước cái đài truyền hình này sợ đắc tội Đường Diệc Đình nên bắt cô thôi việc, làm cho lòng cô lạnh đi.
"Dẫn chương trình Lý, nghe Tư Chính Hạo nói cô muốn đi London?" Không hổ đã từng làm người dẫn chương trình , cho dù Triệu Thiên Dương có lớn tuổi, thanh âm vẫn còn thuần hậu hữu lực, tràn trề từ tính.
"Đúng, tổng giám đốc, cơ hội như vậy khó được, tôi nghĩ nắm chặt." Lý Nguyên Y vừa nghe ông nhắc tới vấn đề này, trong con mắt thoáng hiện lên thận trọng.
"Là như vậy, bên trong đài nhất trí cho rằng Tư Chính Hạo là người thích hợp nhất với việc đi trao đổi lần này, mà cậu ta cũng đã chờ mong cơ hội này năm năm, nhưng lại kiên quyết đem cơ hội nhường cho cô, dẫn chương trình Lý, tôi muốn nghe một chút cô nghĩ như thế nào ?" Thanh âm Triệu Thiên Dương, hơi thử dò xét.
Lý Nguyên Y vô ý thức nhíu mày, hiển nhiên bị lời của ông ảnh hưởng đến , qua hai giây mới tìm thanh âm của mình trở về, hỏi: "Tổng giám đốc, ngài nói, Tư tổng đem tên của hắn ngạch nhường cho tôi?"
Lão thiên, nếu như cô biết rõ phiếu tham dự lần này thật ảnh hưởng Tư Chính Hạo, dù thế nào cô cũng sẽ không tiếp nhận. Rõ ràng đối hắn vô tình, vì sao hắn lại làm như thế...
"Phải. Tôi không biết thái độ cô đối với cậu ta như thế nào, nhưng cậu ta là người mà Triệu tổng tôi nhìn trúng làm con rể, kính xin cô về sau cùng cậu ta giữ một khoảng cách, bằng không, con gái của tôi sẽ không vui. Mặt khác, cô không cần trở về TGN, cô là nhân tài, có rất nhiều đài truyền hình ở thành phố A cần cô, hãy đi tìm chỗ khác làm việc đi."
"Triệu tổng, tôi cũng không có làm sai bất cứ chuyện gì, ngài cách chức của tôi như vậy, thật sự không nói lí đi?" Lý Nguyên Y khẽ nâng lên âm điệu, không nghĩ tới trình độ xúi quẩy của mình lên tới vậy, cô đối Tư Chính Hạo vô tình, cuối cùng ngay cả đài truyền hình đều không trụ lại được.
"Dẫn chương trình Lý, cô hãy tha thứ cho tâm một người làm cha, biết rõ Tư Chính Hạo đối với cô có tình cảm không tầm thường, tôi có thể tiếp tục bỏ mặc sao?" Nói đến cái đề tài này, trong nháy mắt thanh âm Triệu Thiên Dương nghiêm túc vài phần.
"Triệu tổng, tôi lý giải lòng thương con gái của ngài, nhưng tôi cùng với Tư tổng không có một chút ái muội, đây cũng quá..." Lý Nguyên Y nghĩ căn cứ vào đạo lý mà bảo hộ quyền lợi của mình, lại bị Triệu Thiên Dương lạnh giọng chặn - -
"Cô nghĩ đi tới đài truyền hình nào, tôi sẽ viết thư đề cử giúp cô, về phần rời đi việc này, tôi nhìn một chút, hợp đồng của cô hết kỳ hạn vào tháng sau , sao không hảo tụ hảo tán? Nên có bồi thường thì đài truyền hình sẽ đưa cô, liền như vậy, tự giải quyết cho tốt đi."
Hắn nói xong, không chờ Lý Nguyên Y phản bác, liền cúp điện thoại.
Lý Nguyên Y trợn mắt há hốc mồm nhìn vào di động đã ngắt, tim giống như là ngạnh một cây xương cá, cực kỳ khó chịu.
"Có lầm hay không, lão già đài trưởng kia lại muốn cậu dời đi?" Lê Lâm gặp sắc mặt Lý Nguyên Y không tốt, vội vàng thả tay trên ipad ra, vỗ bàn hùng dũng oai vệ mắng: "Xem chị thu thập ông ta như thế nào!"
"Cậu nghĩ thu thập ông ta như thế nào?" Lý Nguyên Y vẻ mặt hiếu kỳ, tiện tay cầm lấy cà phê trên bàn uống một ngụm, hương Cappuccino nồng trơn vào trong miệng, không hiểu cảm thấy có chút khổ sở.
"Mình tìm người đem TGN nổ." Lê Lâm oán hận cắn răng.
"Đi thôi, đến lúc đó mình sẽ nhờ anh mình, tìm một cái nhà tù thoải mái để cho cậu ở ." Lý Nguyên Y không khỏi nở nụ cười, đôi mi thanh tú nhíu chặt, bởi vì bạn tốt nói một phen trượng nghĩa, trong nháy mắt giãn ra rất nhiều.
"Đáng ghét, có người bạn giống như cậu sao?" Lê Lâm bẹt bẹt miệng, căm giận bất bình hỏi một câu, "Chẳng lẽ cậu thật sự cam tâm rời đi?"
...
- - - -