• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng rồi, đối tượng kết hôn!

Nghĩ tới điều này, khuôn mặt vốn đang thẹn thùng Lý Nguyên Y liền trở nên lạnh lẽo, thừa dịp thời điểm Đường Diệc Đình buông lỏng, cũng không biết lấy khí lực ở đâu ra, tránh thoát khỏi người hắn, cánh tay hung hang cho hắn một cái tát.

"Bốp - -" một tiếng giòn vang lên, ở nơi ban đêm yên tĩnh này, trở nên thật đột ngột.

Hiển nhiên Đường Diệc Đình không có đoán được cô lại đột nhiên ra tay, hắn hơi hơi nhíu mày, ngón tay thon dài sờ nhẹ gò má hơi đau vừa bị đánh, đôi mắt thâm thúy liền không hề chớp mắt nhìn chằm chằm cô, ánh mắt thâm trầm làm cho người khác không rõ rốt cuộc hắn đang suy nghĩ cái gì.

Trong lòng Lý Nguyên Y lộp bộp một tý, lúc này mới cảm giác được có chút sợ, vội vàng lui cách xa hắn ba bước. Hai tay cô sít sao nắm lấy khăn tắm, đôi mắt giống như thu thủy chớp chớp, chợt lóe qua một chút sợ hãi, nhưng ái tính tình không chịu thua lại ương ngạnh ngửa cổ lên án hắn: "Tôi không phải là người anh muốn ôm liền ôm. Không phải là có đối tượng kết hôn sao, sao lại không đi ôm cô ta?"

Giọng nói cô có ý chất vấn, nghe vào trong tai Đường Diệc Đình, lại tựa như có thêm một chút dấm chua. Người đàn ông vốn đang nhíu lại long mày, lặng lẽ giãn ra, môi mỏng khẽ quyến rũ ra, mị hoặc vui vẻ hiện lên khuôn mặt tuấn tú tinh xảo bức người: "Em đang ghen?"

"Ha, ai ghen tị." Lý Nguyên Y cười lạnh một tiếng: "Việc riêng của Đường tổng, nguyên bản tôi không muốn để ý, nhưng tôi không ưa đàn ông có đối tượng còn ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, hy vọng anh có thể tự trọng, về sau đừng đến trêu chọc tôi."

Không biết vì cái gì, thấy hắn không có phủ nhận, trong lòng cô giống như bị một tảng đá đè nặng, lập tức có chút thở không được.

Đột nhiên Đường Diệc Đình đứng lên, thân thể cao lớn hướng về cô dần dần tiến tới gần, Lý Nguyên Y bị hù dọa vội vàng lùi lại, đáng tiếc đằng sau chính là vách tường, cô sớm liền không có đường lui.

Một giây sau, cánh tay to lớn cường tráng như sắt của người đàn ông qua vai cô chống lên tường, tay kia trực tiếp nắm chiếc càm thon của cô, bức bách cô cùng mình đối mặt: "Con mắt nào của em nhìn thấy tôi ở bên ngoài trêu hoa nghẹo nguyệt?"

"Hiện tại không phải đúng rồi sao?" Cô không cam lòng yếu thế, ánh mắt khiêu khích nhìn chằm chằm tiến đụng vào đáy mắt hắn,

Lại rước lấy hắn cúi đầu cười một tiếng, gương mặt tuấn tú cố ý để sát vào cô vài phần, "Bảo bối, sao em lại thích đem mình so sánh với gà chó hoa cỏ ở bên ngoài so sánh hả?"

"Anh đừng nói sang chuyện khác, Đường Diệc Đình, tôi cảnh cáo anh, lại đến quấy rầy tôi, tôi nhất định... Ngô..."

Cô còn chưa nói xong, môi ấp của hắn, trực tiếp đặt lên trên, che lại cô lải nhải.

"Ngô..."

# đã che giấu #

--- ------ ------ --------

Đôi lời lảm nhảm: Cảm ơn Hắc Vân, Thế Khương, Thanh Nhi nhé. :D

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK