Mục lục
Nữ thần quốc dân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy là thế, vẫn có ánh trăng mờ ảo hòa lẫn với ánh đèn đêm rực rõ, chiếu vào con đường đá xanh ở giữa trấn cổ quay phim.



Có không ít người đang vây quanh ở khu vực trung tâm, đều đang vô cùn tò mò và nhiều chuyện nhìn sang bên kia, Cảnh Ngọc Ninh nhìn theo ánh mắt mọi người, lập tức nhìn sang một chỗ khác của khu đất trống, Cảnh Diệp Nhã đang nằm nghỉ trên ghế nằm, Mộ Ngạn Bân đang ngồi trên ghế nhỏ bên cạnh nói chuyện cùng cô ta.



Trên mặt cô ta nở một nụ cười nhạt, tay ôm một ly nước, Mộ Ngạn Bân nhìn cô ta, hai người ngồi đối diện nhau không biết đang nói gì, tiếng cười trong trẻo dễ nghe bay theo gió, hình như ngay cả không khí cũng mang theo vị ngọt.



Có người khẽ bàn tán: “Hai người bọn họ xứng đôi thật, có thể nhìn ra được cậu Mộ rất quan tâm Diệp Nhã, cũng không biết khi nào họ mới kết hôn nữa.”



“Đúng đó, nói họ là Kim Đồng Ngọc Nữ cũng không quá, Mộ Thị không chỉ có quyền to gốc rễ sâu ở Nam Thành, còn nắm giữ công ty giải trí Phong Hòa, Cảnh Diệp Nhã kết hôn cùng anh ta rồi thì tài nguyên cũng sẽ không thiếu nữa.”



“Cũng chỉ có mình cô ta mới có thể lập tức nhận được vai diễn sau khi có tai tiếng lớn như thế.”



“Chuyện tai tiếng kia chắc không phải thật đâu nhỉ! Đôi khi Cảnh Diệp Nhã có hơi xấu tính một chút, nhưng cũng chỉ đối với trợ lý, đối xử với những người khác vẫn khá tốt.”



“Ai biết được? Nhưng mà trợ lý của cô ta còn nhỏ tuổi, phạm nhiều sai lầm cũng là chuyện có khả năng, cho nên mắng chửi vài câu cũng không có gì.”



“Được rồi, cho dù thế nào thì đây cũng là chuyện của người ta, mấy người xen mồm vào làm gì?”



“Tôi không có xen vào, tôi chỉ thuận miệng nói thôi.”



“Haizz! Nếu một ngày nào đó tôi có thể gặp được một người bạn trai biết quan tâm lại giàu có như cậu Mộ thì tốt biết bao.”



“Tối nay cô nhắm mắt lên giường ngủ là có ngay.”



“Ý gì hả?”



“Nằm mơ đó! Trong mơ muốn gì cũng được đúng không?”



“Giỏi nha, cô dám chọc tôi, coi tôi xử cô thế nào!”



Có người hi hi ha ha đùa giỡn, nhưng không bao lau sau, lập tức bị một tiếng kinh ngạc hô to đánh gãy.



“Woa, dây chuyền này đẹp quá!”



Chỉ thấy một trợ lý đi đến phía sau hai người, trên tay cầm một hộp gấm nhung mà xanh ngọc.



Mộ Ngạn Bân nhận hộp gấm, mở ra, một sợi dây chuyền kim cương vô cùng tinh xảo nằm bên trong.



Cảnh Diệp Nhã đương nhiên cũng vô cùng kinh hỉ, hai tay ôm ngực, mặt mày vui mừng nói: “Anh Bân, anh tặng em sao?”



Mộ Ngạn Bân dịu dàng nhìn cô, gật đầu: “Đương nhiên, lúc trước đi dạo phố không phải em nói thích sao? Anh âm thầm mua tặng em.”



Cảnh Diệp Nhã lập tức cảm động rưng rưng nước mắt.



“Sợi, sợi dây chuyền này đắt lắm, có làm anh tốn kém lắm không.”



“Đồ tặng cho em có đắt đến cỡ nào cũng không tốn kém.



Mộ Ngạn Bân nói, cầm dây chuyền đứng dậy,



“Nào, anh đeo cho em.”



Cảnh Diệp Nhã gật đầu.



Mộ Ngạn Bân đi ra phía sau cô, dịu dàng đeo dây chuyền lên giúp cô, hành động này lại lập tức nhận được không ít tiếng hoan hô hâm mộ.



“Diệp Nhã, cô hạnh phúc thật, cậu Mộ không chỉ đẹp trai giàu có, còn đối xử với cô tốt như thế, làm bọn tôi hâm mộ chết rồi.”



“Đúng đó, cô xem chúng ta mới vào đoàn được bao lâu mà đã bị đút thức ăn cho chó rất nhiều lần rồi, nếu cứ thế này mãi thì sao mà chịu nổi đây.”



“Diệp Nhã đang chuẩn bị mỗi ngày phát thức ăn cho chó đây mà! Nhưng mà tôi thấy tình cảm hai người tốt thật, không biết bao giờ kết hôn vậy?”



Cảnh Diệp Nhã nghe vậy, liếc nhìn Mộ Ngạn Bân.



Mộ Ngạn Bân nhìn người nọ, cười nhạt.



“Sắp rồi, tôi chuẩn bị chờ Diệp Nhã quay xong bộ phim này sẽ chính thức đến nhà cô ấy cầu hôn, chuẩn bị kết hôn.”



Mọi người nghe vậy, lại càng kinh ngạc vui vẻ hơn.



Lửa nhiều chuyện bùng cháy, lập tức hỏi đủ thứ chuyện về hôn lễ.



Cảnh Ngọc Ninh nhìn thấy cảnh này, hơi cúi mắt.



Nghĩ một lúc, môi cong lên một độ cong nhợt nhạt, xoay người vào phòng.



Cách đó không xa, thật ra Mộ Ngạn Bân cũng nhìn thấy cô, khi khóe mắt nhìn thấy cô quay người vào phòng, trong lòng lập tức cảm thấy đau nhức khác thường.



Có người kéo anh nói: “Cậu Mộ, nếu anh định kết hôn với Diệp Nhã, dù sao chúng tôi cũng xem như bạn bè từng quay cùng với Diệp Nhã một bộ phim, đến lúc đó đừng quên mời chúng tôi đó.”



Mộ Ngạn Bân lấy lại tinh thần, cười cười: “Đương nhiên rồi.”



Sắp xếp cao cấp nhất trong ảnh quay này chính là Cảnh Diệp Nhã và Cảnh Ngọc Ninh, còn lại đều là những diễn viên quèn tuyến thứ ba thứ tư, đang trong giai đoạn chen bể đầu để bò lên cao hơn.



Bọn họ bình thường đương nhiên không có cơ hội tiếp xúc với con cháu nhà giàu có như Mộ Ngạn Bân, đương nhiên cũng rất ao ước đối với cấp bậc và thế giới đó.



Không ngờ hôm nay chỉ thuận miệng nói thế, Mộ Ngạn Bân lại thật sự đồng ý, mọi người lập tức vô cùng vui vẻ.



Mọi người vui đùa cười nói, trò chuyện một lúc lâu rồi mới giải tán.



Cảnh Diệp Nhã buông ly nước trong tay xuống, lau mồ hôi chưa từng tồn tại trên trán, nói với Mộ Ngạn Bân: “Anh Bân, ở ngoài nóng quá, nếu không chúng ta vào phòng nghỉ đi!”



Mộ Ngạn Bân gật đầu.



Tổng cộng có ba căn phòng nghỉ, Cảnh Ngọc Ninh làm diễn viễn chính có một phòng, Cảnh Diệp Nhã cũng chiếm riêng một phòng, phòng còn lại cho mọi người dùng chung.



Dù sao người trong đoàn phim cũng không quá nhiều, ba phòng đều sát nhau, nhưng hiệu quả cách âm vẫn khá tốt.



Cảnh Diệp Nhã dẫn Mộ Ngạn Bân về phòng, mấy nhân viên còn lại thấy vậy cũng biết điều đi hết, trong phòng chỉ còn lại hai người bọn họ.



Những người đó vừa đi Mộ Ngạn Bân vốn còn đương tươi cười dịu dàng lập lức lạnh mặt.



Cảnh Diệp Nhã nhìn sắt mặt của anh, trong lòng hơi căng thẳng, sắc mặt cũng thay đổi.



Cô kéo tay Mộ Ngạn Bân, vô cùng cẩn thận hỏi: “Anh Bân, anh làm sao vậy?”



Mộ Ngạn Bân sa sầm mặt nhìn cô, trầm giọng nói: “Video trên mạng là thế nào?”



Lưng Cảnh Diệp Nhã cứng đờ.



Cô miễn cưỡng cười nói: “Đạo diễn Lâm yêu cầu quá nghiêm khác, em, mấy bữa nay em lại không khỏe, cho nên có lẽ thể hiện không quá tốt, nhưng mà anh Bân à, anh tin em đi, em rất có thực lực, chắc chắn có thể diễn tốt bộ phim này, sẽ không làm anh mất mặt.”



Mộ Ngạn Bân nhíu mày,



“Bây giờ danh tiếng của em đối với người ngoài rất kém, công ty đã cố gắng rất nhiều để em ra mắt lại lần nữa, còn nỗ lực, mạo hiểm, giành được hợp đồng đại diện của Carangi cho em, em nhất định không được xảy ra chuyện gì.”



Cảnh Diệp Nhã nghe vậy, lập tức trợn tròn mắt.



“Cái, cái gì? Hợp đồng đại diện của Carangi?”



Mộ Ngạn Bân gật đầu.



“Bởi vì chuyện lần trước, tất cả hợp đồng đại diện của em đều đã bị hủy bỏ, chuyện này rất bất lợi đối với sự phát triển sau này của em, để có được hợp đồng này, công ty đã dùng hết vốn liếng, em nhất định không được làm anh thất vọng đó.”



Cảnh Diệp Nhã vội vàng gật đầu.



Gần như sắp vui đến phát khóc.



“Anh Bân, anh yên tâm! Em chắc chắn sẽ cố gắng, nhất định sẽ không làm anh thất vọng.”



Mộ Ngạn Bân gật đầu, duỗi tay vuốt tóc cô.



“Anh biết Diệp Nhã nhà chúng ta giỏi nhất, dù sao nếu như lại mất đi quyền phát ngôn này nữa, tiền bồi thường vi phạm hợp đồng gấp mười lần tiền phí phát ngôn, chắc là em cũng không muốn nhà họ Cảnh sẽ táng gia bại sản vì em đúng không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK