Mục lục
Phù sinh thác – Hai kiếp thâm tình Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tân Đạt Nhĩ đứng trên đỉnh núi Độc Long,
nhìn vê chỗ của tộc trưởng tộc Hồ Điệp
phía xa, nơi đó, quân lính Đại Hưng đang
dẫn theo bách tính đào cống rãnh tích trữ
nước.
“Muội ấy là người Bắc Di, lại đi theo hoàng
đế Đại Hưng, sao võ sĩ Bắc Di có thể tha
cho muội ấy được? Bây giờ là Bắc Di vứt
bỏ muội ấy, không phải muội ấy phản bội
Bắc Di; còn nữa, muội ấy đã lựa chọn Đại
Hưng thì cắt đứt quan hệ với Bắc Di đi, nếu
không, muội ấy có thân phận công chúa
Bắc Di, người ở đâu sẽ đối xử tử tế với
muội ấy” Mặt Tân Đạt Nhĩ không biểu cảm.
Tương Thao đau lòng nhìn hắn: “Vương
thượng, công chúa không hiểu nỗi khổ tâm
của người, chắc chắn sẽ rất đau lòng.. ”
Tân Đạt Nhĩ cười cười: “Vậy cứ đau lòng đi.
Cho dù lựa chọn nào đều có cái giá của
nó”
Tân Đạt Nhĩ đi đến trước phần mộ của Phi

Long, hành lễ, đào một cái hố rất lớn trước
phân mộ.

Tương Thao đưa hộp gỗ tử đàn trong tay
cho hắn, Tân Đạt Nhĩ nhìn xem, bên trong
có tất cả ký ức của hẳn và Tử Vi. Hắn đặt
hộp vào trong hố, chôn xuống đất.



“Được rồi, dặn dò mọi người đề cao cảnh
giác, đề phòng đội ngũ Đại Hưng lên núi”
Tân Đạt Nhĩ nói với Tương Thao.

Tử Vi yên lặng ăn cơm xong, nghe bọn họ
bàn chuyện chính sự, dường như những
chuyện kia đã cách nàng rất xa.

Bên ngoài vang lên tiếng huyên náo của trẻ
con, một đứa bé khoảng hai ba tuổi từ bên
ngoài chạy vào. Mặt mày rất giống Lê
Hiên. Nét mặt lại cực giống Nhan Hương.
“Phụ hoàng, phụ hoàng!” Cậu chạy đến
bên cạnh Lê Hiên.

Một cung nữ theo vào đẳng sau: “Đại



hoàng tử, chậm một chút”

Tử Vi lập tức biết cậu bé là ai.

Chuyện cũ xông tới như nước. Nàng nhìn
chằm chằm Lê Tử An không nhúc nhích.
Lê Hiên ôm lấy cậu: “Tử An, hôm nay học
sách gì?”

“Binh pháp Tôn Tử ạ” Cậu bé cất giọng
ngây thơ.

Nước mắt Tử Vi rơi đầy áo.

“Phụ hoàng, sao tỷ tỷ này lại khóc?” Lê Tử
An chỉ vào Tử Vị rồi hỏi.

Ánh mắt mọi người đều tập trung về phía
nàng.

Hàn Chi Đào còn tưởng rằng nàng đau
lòng vì bị Bắc Di từ bỏ.

Cậu bé kia ôm cổ Lê Hiên không buông

tay. Cậu là con trai của Nhan Hương.

Tử Vi nhớ đến hai đứa bé không được sinh
ra của mình. Nàng không thể ngồi ở đây
nữa.

“Hoàng thượng, Tử Vi muốn đi về nghỉ
trước” Lê Hiên liếc nhìn nàng một cái, gật
đầu.

Ra khỏi Cổ Hoa hiên, Tử Vi bảo Tiểu Tỉnh
về trước.

Nàng một mình chậm rãi đi đến Vong Ưu
cung. Đẩy cửa Vong Ưu cung ra, con chó
Mục Dương tên là Phích Lịch kia trông thấy
nàng thì đứng lên, không hề sủa, chỉ ngoe
nguẩy cái đuôi.

Tử Vi tiến lên chạm vào đầu nó. Thì ra nó
nhận ra nàng.




Một nội thị nhìn thấy nàng bèn hỏi: “Xin hỏi
cô tìm ai?”



25-22.png
transparent.gif


26-23.png
transparent.gif


27-15.png
transparent.gif


28-9.png
transparent.gif









29-7.png
transparent.gif


30-4.png
transparent.gif


31-3.png
transparent.gif


32-3.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK