“Chuyện công việc đương nhiên sẽ có người của công ty bàn bạc với Tô tiểu thư, hôm nay chỉ đơn giản là bữa ăn muộn để đãi Tô tiểu thư thôi. Linh Lung là phu nhân của tôi, đương nhiên cũng nên tham gia.”
Trình Tư Hạo đến khi ngồi xuống mới hơi hờ hững mở miệng.
Biểu cảm của Tô Nhã Hành có chút khó coi, tự cô trở về, liên hệ với bên Trình Tư Hạo nhưng lại kẹt vào ngõ cụt, vất vả lắm mới tạo quan hệ với công ty anh, không ngờ anh còn đưa phu nhân của mình tới đây.
Linh Lung không hề câu nệ, cô thấy Tô Nhã Hành bây giờ đã không còn là người con gái dịu dàng, ưu nhã trước kia nữa, sự khó chịu bây giờ của cô ta ai cũng thấy.
Phục vụ đem thực đơn lên, mỗi một món ăn Trình Tư Hạo gọi lên thì sắc mặt của Tô Nhã Hành cũng ngày càng khó coi. Đây không phải là khẩu vị mà anh thích, cũng không phải đồ ăn mà Tô Nhã Hành cô thích ăn, điều đó chỉ có thể nói lên rằng…
Linh Lung nghĩ bữa ăn này chắc sẽ kéo dài một lúc lâu nên gọi thêm hai món ngọt tráng miệng, lúc này mới nghiêng đầu hỏi Tô Nhã Hành chưa gọi món nào: “Đồ ăn ở đây không hợp với khẩu vị của Tô tiểu thư à?”
Trình Tư Hạo uống nước, khóe mắt rủ xuống, đôi môi mỏng cong nhẹ, bộ dạng hoàn toàn không có hứng thú.
“Tôi ăn gì cũng được.” Tô Nhã Hành nhận thực đơn, ánh mắt vẫn nhịn không được mà nhìn Linh Lung. Cô đeo một chiếc kẹp tóc, mái tóc tung xõa càng khiến khuôn mặt nhỏ xinh, sắc mặt được ánh đèn chiếu rọi xuống hiện lên những đường nét tinh tế. Chiếc áo len trắng cao cấp không dính một hạt bụi, không pha thêm chút tạp chất nào.
Cô ta bỗng nhiên nghĩ đến câu nói của một người bạn chơi cùng khi lần đầu thấy Linh Lung: Mắt nhìn người của Trình Tư Hạo độc thật đó.
Không ngờ rằng, hai năm sau, người tên Linh Lung này còn đẹp hơn năm đó nhiều.
“Đúng rồi, ông nội của em hỏi anh khi nào rảnh, ông cũng đã lâu không gặp anh rồi, khi nào mới thăm ông.”
Tiếng va chạm của ly chén trong phòng ăn và giọng nói êm tai, dễ nghe của Tô Nhã Hành vang lên, Linh Lung cũng không ngẩng đầu lên, ăn đồ ăn trước mặt mình, lâu lâu bình luận với Trình Tư Hạo xem cái nào ngon.
“Bên ông Tô tôi sẽ qua thăm, ông tôi cũng sớm định vậy.”
Dứt lời, Trình Tư Hạo lại gắp đồ ăn vào chén của Linh Lung, động tác không có gì gọi là diễn trò.
Tô Nhã Hành nhìn thoáng qua Linh Lung, như thể lơ đãng nhắc tới: “Thời gian trôi qua nhanh thật, còn nhớ lúc trước khi hai người kết hôn, ông nội Trình còn có chút không vui, đúng là trẻ con thật.”
“Chính xác, tôi cũng thấy vậy.” Linh Lung nhoẻn miệng cười, gật đầu tỏ vẻ đồng tình: “Bây giờ mỗi lần về đều kéo tôi đi chơi cờ, nói đã đi rồi thì không được đi lại, vậy mà trong một ván không biết ông chơi xấu mấy lần nữa.”
“Lần sau lúc tới cứ chơi với ông thì sẽ biết.” Ý cười của Linh Lung không đổi, tỏ vẻ rất nhiệt tình mời.
Người bên cạnh rất nhanh đã tiếp lời, nụ cười tươi khéo léo trên mặt không nhìn ra sự thay đổi gì: “Được thôi, lâu vậy không gặp, đúng là anh cũng nhớ ông rồi.”
Linh Lung gật đầu, liếc mắt nhìn cô gái trước mặt không nhúc nhích đũa, nhớ tới biểu hiện của Trình Tư Hạo, trong lòng vậy mà cũng có chút đắc ý.
Lúc trước thì đúng là kết hôn được chỉ định thật, nhưng không phải là chưa qua cửa, bây giờ cô mới là Trình phu nhân hàng thật!
Ba người đặt một phòng riêng, lại cửa hàng của nhà mình, đương nhiên trang trí ở đây cũng là đẹp nhất.
Khi Linh Lung nhàm chán ngẩng đầu nhìn vài lần, bỗng nhiên thấy nhà của bọn cô thật ra cũng không xa xỉ như vậy.
Lúc này Tô Nhã Hành nâng chén rượu lên: “Linh Lung, chỉ mới gặp cô một lần thôi, sau này tôi sẽ ở lại Tương Hải, có thời gian thì hy vọng sẽ tụ tập nhiều hơn.”
Tầm mắt chuyển sang Trình Tư Hạo ngồi đối diện: “Bây giờ Trình tổng bận quá, bạn bè như chúng tôi mà anh ấy cũng không có thời gian, nếu có cơ hội cô nhất định phải đưa anh ấy tới nha!”
Linh Lung lắc đầu, giọng điệu có chút bất đắc dĩ: “Mấy năm nay công việc của anh ấy đúng là bận thật, vậy mà còn phải chăm sóc cái nhà này. Lần trước về Trình gia, ông nội còn nói lâu rồi không thấy bọn tôi về nữa.”
Ẩn ý là, người già trong nhà còn chưa lo nữa, cô tuổi gì….
Giống như tìm được máy hát, Tô Nhã Hành quơ quơ chén rượu, cúi đầu nhấp một ngụm, để lại một vết đỏ trên chiếc ly thủy tinh trong suốt. Cô nhìn ly nước trái cây trong tay Linh Lung, nói: “Nghe nói Linh phu nhân làm việc trong ngành thời trang?”
Trình Tư Hạo ngước mắt, vốn cũng không ăn gì, buông bộ đồ ăn xuống, híp đôi mắt mang sự áp đảo nhìn Tô Nhã Hành đối diện, ăn xong bữa cơm này thì cũng không cần cố kỵ tình cảm gì nữa rồi.
Linh Lung cũng ăn đã xong, không nhanh không chậm lau miệng, lười biếng dựa vào lưng ghế phía sau: “Sao vậy? Tô tổng cũng hứng thú với thời trang à?”
Đúng là điều tra toàn diện mà.
“Khi nào….”
“Tô Nhã Hành”, Trình Tư Hạo bỗng nhiên híp mắt gọi cô ta, trong giọng nói lạnh lùng như chiếc điều hòa đang phả hơi lạnh trên đầu vậy: “Một vừa hai phải.”
Đây là lần đầu tiên sau hai năm Trình Tư hạo gọi tên đầy đủ của cô, nhưng không ngờ rằng, cách một khoảng thời gian, ba chữ đó khi được nói từ miệng anh lại khác như vậy.
…………
Trên đường về, Linh Lung nhìn cũng không vui lắm, Trình Tư Hạo cũng không xem tài liệu, ngửa đầu nhắm hai mắt lại, sắc mặt trong bóng tối nhìn có chút mệt mỏi, lông mi thon dài gọn gàng, độ cong vừa phải, bao trùm lên mí mắt.
Bên dưới đôi môi đó là hầu kết, dưới ánh trăng da thịt như thể trong suốt, thoạt nhìn vừa gợi dục, vừa cấm dục.
Linh Lung nhớ đến đôi mắt kia lúc nãy nhìn rất lạnh lùng, bỗng nhiên cô lại sinh ra một loại ảo giác, một ảo giác rằng Trình Tư Hạo thích cô.
Sau khi Trình Tư Hạo nói câu đó xong, trong phòng rất nặng nề và yên tĩnh. Linh Lung đi vệ sinh, cô biết Tô Nhã Hành có vài lời không muốn nói cho cô nghe, mà cô cũng không hứng thú.
Khoảng mười phút sau, Linh Lung còn đang nhàn hạ thoải mái chỉnh trang lại, thấy hai người đó cũng nói chuyện xong rồi mới quay lại.
Chỉ là tay cô mới để lên then cửa, giọng nói của Tô Nhã Hành truyền ra từ trong phòng, nghe rất không cam lòng: “Trình Tư Hạo, anh vậy mà lại thu mua Huy ảnh vì cô ta, sản nghiệp giới giải trí cũng không nằm trong phạm vi của Trình gia, anh vô duyên vô cớ đoạt lấy con mồi của người khác như vậy, có biết sẽ có thêm bao nhiêu kẻ thù không?”
Trình Tư Hạo nhếch môi dưới, khóe miệng tươi cười, nhìn có chút châm chọc, giọng nói càng thêm khinh thường: “Trình Tư Hạo tôi không cần lo sợ nhiều vậy.”
Gây thù chuốc oán…
Khóe mắt đầy ẩn ý, anh nói tiếp: “Tô Nhã Hành, tôi không còn là Trình Tư Hạo hai năm trước, cô cũng không phải Tô Nhã Hành hai năm trước nữa.”
“Đúng vậy,” Hai năm, cũng đủ để Trình Tư Hạo anh đứng vững chân, mở rộng bản đồ, sao cô không biết chứ…
Cô ngửa đầu, uống một hơi cạn sạch rượu vang đỏ trong ly, cắn cắn môi, bức tranh vẽ mỹ nhân say rượu hiện ra trước mắt: “Nhưng Linh Lung, cô ta có gì đáng để anh làm vậy chứ?”
Không tiếc vung tiền như rác vì hồng nhan.
Trình Tư Hạo không nhìn cô, biểu cảm trên khuôn mặt tuấn tú nhìn có chút không kiên nhẫn, sự lạnh nhạt trong mắt khiến người ta không dám đối diện. Anh đứng dậy, cầm ba lô Linh Lung treo trên ghế, giọng điệu nghe cực kỳ không vui: “Tô Nhã Hành, chỉ một lần này thôi.”
Mỗi người đều có giới hạn, mà Linh Lung chính là điểm chốt duy nhất của Trình Tư Hạo.
Đây là lời Mộc Mạch từng nói với cô hai năm trước, nhưng đến tận ngày hôm nay của hai năm sau, Tô Nhã Hành cô mới thật sự để ý đến ý nghĩa của những lời này.
…………
Độ hot trên mạng vẫn chưa hoàn toàn giảm xuống, dù sao Huy Ảnh cũng là công ty dẫn đầu giới giải trí, hơn nữa gần đây cũng vì nguyên nhân chính là 《 Chưa từng 》bắt đầu quay nên độ bao phủ không ngừng tăng lên, dù đã qua một đêm nhưng hot search vẫn không chịu rớt đài.
Từ suy đoán ngày hôm qua rằng Huy Ảnh đã đắc tội gì đó với L.E số một Tương Hải, cho tới có phải L.E chống lưng cho nghệ sĩ nào không, lại tới bây giờ có minh tinh nào trong đoàn phim 《 Chưa từng 》liên quan đến L.E không?
Thậm chí có một cư dân mạng trực tiếp liệt danh sách những minh tinh nam nữ của đoàn phim ra, nữ chính Giả Đình Đình, nam chính Hạ Nghiên, nữ phụ Linh Tư, thậm chí vai phụ không có thoại nhiều lắm đều là một đường thẳng nối tới L.E. Không thể không nói, cộng đồng mạng thật sự rất mạnh, suy đoán cuối cùng có khả năng nhất được đưa ra là vì “đổi hướng bão” cho hot search của tiểu thư Linh Tư mang vốn vào đoàn phim
Dù sao trước đó công ty đã trực tiếp đăng ra video gốc, lại vì đại nghĩa diệt thân, phải giám sát lời nói và hành động của nghệ sĩ nhà mình thật tốt, dù thấy thế nào cũng là đắc tội với Linh Tư, hơn nữa còn có bối cảnh phía sau của cô, câu giải thích duy nhất cũng chỉ có thể là L.E đang trút giận cho cô.
Mà không biết vô tình hay cố ý, Linh Tư được một nhà đầu tư nhét vào, đồng thời lúc đó lại có tin tức về một thiên kim của một nhà giàu ở Tương Hải, mọi người ngày càng hứng thú với bối cảnh phía sau cô.
Cứ như vậy, chỉ sợ muốn giấu cũng không được, Linh thị sớm hay muộn cũng bị cư dân mạng đem ra để nói chuyện phiếm.
Tạm thời Linh Lung không quay về phim trường được, lần này nguyên nhân quan trọng mà cô về là hai ngày sau chính là đại thọ mừng 70 tuổi của ông nội Trình Tư Hạo, lúc đó cháu dâu trưởng của Trình gia là cô đương nhiên phải tham dự.
Hẹn với Triệu Đình Nhiên buổi chiều lúc 3 giờ là đến sân bay, Trình Tư Hạo gọi điện nói chuyện của Triệu Đình Nhiên và Mộc Mạch anh đã lo liệu cả rồi, đến chiều hôm đó trực tiếp ra đón là được.
Linh Lung đăng nhập vào máy tính, chỉnh sửa lại từng sản phẩm mới sắp đưa ra thị trường, ngồi được khoảng một tiếng thì mắt nhìn lâu quá nên hơi mỏi.
Tiếng dọn dẹp đồ đạc dưới lầu của dì giúp việc nghe như cố ý làm nhẹ một chút, lúc định uống nước mới phát hiện ly đã hết, mới đứng dậy chuẩn bị xuống lầu lấy thêm nước ấm, điện thoại đặt ở mép giường bỗng nhiên vang lên, âm thanh khiến người khác hốt hoảng đánh vỡ sự yên tĩnh đã lâu trong phòng.