Mục lục
Đế Quốc Mỹ Nữ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười sáu giờ bốn mươi phút chiều, toàn bộ các trang web tư nhân bị hack, đài truyền hình, đài phát thanh nháy mắt được khôi phục. Chẳng qua những tin tức cùng đồ vật, hình ảnh có liên quan đến Trương Dương, Dương Phi và cả Kiều Hi Nhi hết thảy đều bị cắt bỏ.

Nhìn màn hình TV khôi phục lại bình thường, Kiều Chính Quốc sắc mặt không những không chuyển biến tốt đẹp hơn mà ngược lại là trên mặt lại thoáng chút sầu lo.

- Cha à, phiền não của chúng ta đã được giải quyết, như thế nào mà cha ngược lại lại rầu rĩ không vui?

Kiều Vân Phi có chút kỳ quái hỏi thăm cha.

Kiều Chính Quốc không có trực tiếp trả lời mà lại nhìn một bên anh con trai cả Kiều Vân Đăng hỏi:

- Vân Đăng, con thấy thế nào?

Kiều Vân Đăng cân nhắc một chút, chậm rãi nói rằng:

- Cha chắc là vẫn đang lo lắng phải không?

- Lo lắng?

Kiều Chính Quốc gật gật đầu, nhìn con trai cười nói.

- Vậy con cảm thấy chúng ta còn nên lo lắng cái gì?

- Có khả năng chỉ trong vòng một buổi sáng nháy mắt bôi đen nhiều trang web truyền thông nhiều như thế, còn khiến cho bọn họ bó tay không có biện pháp chống đỡ, chuyện này thật sự là rất nghiêm trọng. Ngẫm lại một chút, trong mắt người khác mà nói một đại gia tộc khổng lồ như Thái gia rõ ràng không hề trở tay phản công lại chúng ta mà ngược lại nhanh chóng xin lỗi chúng ta thì bọn họ sẽ nghĩ tới cái gì? Khẳng định là bọn họ sẽ nhận định rằng Kiều gia chúng ta trước giờ luôn luôn ẩn dấu thực lực.

- Nói như vậy, nhóm tập đoàn gia tộc hạng hai sẽ nghĩ như thế nào, nhóm tập đoàn gia tộc hạng nhất lại sẽ nghĩ ra sao? Thậm chí những vị bộ trưởng, thủ trưởng sẽ nghĩ như thế nào? Bọn họ khẳng định đều sẽ cật lực đề phòng chúng ta. Đây chính là điều mà chúng ta cần lo lắng.

- Thái Vĩnh này đúng là tên cáo già, không trách được tại sao hắn lại nhanh chóng xin lỗi, nhận thua như vậy?

Kiều Vân Phi vẻ mặt căm giận mà nói rằng.

- Sớm biết rằng sẽ như vậy, cha không cần quản lý hắn, để toàn bộ tập đoàn của hắn vô pháp hoạt động trở lại thì hơn.

- Ha ha, nếu chúng ta không đem toàn bộ những trang web cùng đài truyền hình khôi phục lại như cũ, thì sự việc lan ra, Thái gia sẽ không ngừng bị tổn thất. Đến lúc đó, bất luận việc này có phải do chúng ta làm hay không thì cả gia tộc của hắn sẽ sinh lời oán hận đối với chúng ta, đến lúc đó thì chúng ta cũng bị oán chết.

- Cho nên, bất kể là chúng ta có làm hay không làm thì chuyện oan uổng này đặt lên lưng chúng ta đã được định rồi?

Kiều Vân Phi sắc mặt nhất thời trở nên khó coi.

- Không sai!

- Ở đâu lại có đạo lý như vậy, chẳng lẽ Thái gia bọn họ có thể cưỡi ở trên đầu chúng ta, chúng ta thậm chí còn không thể rên một tiếng hay sao?

Kiều Chính Quốc nghe vậy, cười hô hố mà nói:

- Tất nhiên không thể như thế được. Dù sao thì việc cũng đã đến nước này, Kiều Chính Quốc ta cũng không phải dạng dễ ức hiếp, cho dù bọn chúng có đem Kiều gia chúng ta ra uy hiếp thì cũng phải tính trước. Ít nhất nếu bọn họ muốn đối phó với chúng ta trước tiên cần phải suy tính lại chút chuyện, chúng ta hiện tại giống như lưỡi kiếm mới được tuốt ra khỏi vỏ, sáng lóng lánh chói mắt người, cho nên bọn chúng có người nào dám làm mồi thử kiếm?

Ba huynh đệ Kiều gia nhìn vẻ mặt cha của mình hào hùng muôn trượng, trên khuôn mặt mỗi người không khỏi băn khoăn. Cái loại vẻ mặt này ba huynh đệ bọn họ đã lâu không thấy được, bọn họ còn tưởng rằng cha mình đã từng chiến đầu anh hùng nhưng nay có phần đã hoàng hôn tây sơn rồi, nhưng hiện tại xem ra ông chẳng qua chỉ là tạm giấu mũi nhọn dao lại mà thôi.

- Cha à, con nghe nói người của Thân gia cũng tham gia vào?

Kiều Vân Đăng suy cho cùng vẫn là người dày dạn kinh nghiệm, nên vẫn cứ nhắc nhở một câu.

Thân gia là một trong những tập đoàn hào môn thế gia hạng nhất cả nước, thực lực sức mạnh của bọn họ tuyệt đối là cách biệt so với Kiều gia. Vốn là giữa các hào môn gia tộc không có quy định thành văn, nếu các gia tộc triển khai cạnh tranh thì cái loại gia tộc hạng nhất giống như bọn họ sẽ luôn đứng ngoài để tránh bị nghi ngờ bằng không sẽ khiến cho người ngoài nghi ngờ lập bang kết phái, cũng có nghĩa là ngấm ngầm đối đầu với năm đại hào môn gia tộc hạng nhất còn lại.

Không thể tưởng tượng được là lần này Thân gia lại chủ động tham gia hòa giải hai gia tộc hạng hai, chuyện này không khỏi khiến cho nhiều người lo lắng bởi vì một khi những cái hẹn ngầm bị đánh vỡ thì sẽ làm chấn động cực đại đến toàn bộ lề lối trước đây, đấy là điều mà không ai muốn nhìn thấy.

Kiều Chính Quốc nghe vậy, cũng thoáng dừng một chút rồi chậm rãi nói tiếp:

- Bây giờ còn không có cách nào đoán được là Thân gia có chính thức tham dự vào hay không. Hôm nay người đến Ấm Hương Các là Thân Vân Phong, tuy rằng hắn đủ điều kiện để gọi là đại biểu Thân gia, nhưng chỉ cần không phải Thân lão gia tử lên tiếng, chúng ta cũng không thể nhận định là Thân gia tham gia vào chuyện này. Nhưng mà, mọi việc đều cần phòng bị vạn nhất mọi chuyện xảy ra. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Đề phòng như thế nào thì ông chưa nói, nhưng ba người con trai đều đã rất rõ ràng, Thái gia cùng Thân gia là thân thích (thông gia), nhưng với Kiều gia cũng là quan hệ thông gia.

Ngươi có chỗ dựa, ta cũng có bối cảnh.

Sau đó Kiều lão gia tử cùng hai người con trai phải đi ra ngoài, trong nhà chỉ còn lại một mình ông con thứ ba Kiều Vân Phong.

Kiều Chính Quốc đặc biệt phân phó:

- Đúng rồi, Vân Phong. Tuy rằng mọi chuyện hiện tại tạm thời đã ngưng lại nhưng mọi chuyện thực sự vừa mới bắt đầu. Lần này cái người hacker tên Bạo Phong Tuyết càn quét nửa Hoa Hạ, tuy rằng người ta không nói chính xác là do chúng ta chỉ đạo, nhưng cha nghĩ thế lực khắp nơi sẽ nhìn chằm chằm, quan sát nhất cử nhất động của chúng ta, chỉ cần bị bọn họ đào ra bất cứ dấu vết nào… phiền toái của chúng ta sẽ rất lớn.

Kiều Chính Quốc mạng ý bị thâm trường mà nhìn Kiều Vân Phong, lại nói tiếp:

- Chuyện này có quan hệ rất lớn với Kiều Kiều, cho nên con hãy gọi ngay Hạ Quốc Thanh để biết thêm tin tức, tuyệt đối không được để xảy ra điều gì cho Kiều Kiều. Cha nghe nói có tên tiểu tử của Thái gia gần đây đang hoạt động sôi nổi tại tỉnh Đông Nam.

- Cha xem con có rảnh thì liền bắt một chuyến đi Mai Ninh, xem có thể đào ra từ miệng Kiều Kiều một chút dấu vết gì của cái người lấy tên Bạo Phong Tuyết hay không, vì Bạo Phong Tuyết khẳng định rất quen thuộc, thân thiết với con bé. Nhân tiện, giúp cha xem xem cháu rể tương lai thế nào, nam nhân có thể làm lay động tâm tư của Kiều Kiều, hẳn là rất thú vị.

- Cha à, gần đây con rất bận…

- Bận cái rắm. Đừng có mà cả ngày theo cha, giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo. Cha hiện tại là người định đoạt Kiều gia, sau cha đây là ai định đoạt thì cha chưa biết, nhưng mà tương lai sẽ là Kiều Kiều định đoạt.

- Cha à, cha rõ ràng là ném con vào đống lửa mà nướng mà.

- Thân là một phần tử của Kiều gia, đừng nói là bị nướng trong đống lửa, kể cả có bị ném vào vạc dầu sôi, việc đó cũng phải làm.

- Được rồi, con bằng lòng đi mà, chỉ là có điều lão ngài cũng nên chuẩn bị sẵn tâm lý, tôn nữ bảo bối của cha cũng không khác vạc dầu sôi là bao đâu.

Kiều Vân Phong cười hì hì mà nói.

- Con chỉ sợ lão ngài đến lúc đó sẽ bị làm cho tức chết.

Kiều Chính Quốc thuận tay đang cầm ba toong mà gõ Kiều Vân Phong mấy cái:

- Tiểu tử thối, có con mới nguyền rủa cha con như vậy thôi. Kiều Kiều làm sao như thế được, Kiều Kiều là do một tay cha nuôi lớn, con bé thông minh lắm.

- Thông minh…

Kiều Vân Phong cúi đầu thấp xuống, nhỏ giọng mà lầu bầu nói.

- Con bé tìm bạn trai… lại đúng là một thiếu niên phong lưu…

- Cái gì mà thiếu niên phong lưu, con cứ nói là Trương Dương luôn đi, tiểu tử này rất có tiền đồ. Các con đều là phụ huynh rồi như thế nào so với ta còn phong kiến mãi như vậy, cái thời đại nào rồi còn chú ý đến môn đăng hộ đối hay linh tinh gì đấy… Tóm lại, cha đã đồng ý đáp ứng nguyện vọng của Kiều Kiều cho nên từ nay về sau người trong nhà bất kể là ai cũng không được phép can thiệp vào đời sống tình cảm của con bé. Đứa nào mà léng phéng can thiệp, cha đánh gãy chân chó của hắn.

- Cái gì, cha đáp ứng nguyện vọng gì của con bé?

- Cha đồng ý với con bé là không cho phép người của Kiều gia can thiệp vào đời sống tình cảm của con bé nữa. Có cái gì không đúng hay sao?

Kiều Vân Phong vừa nghe, vỗ đùi:

- Nguy rồi, cha ơi. Cha sao lại có thể đáp ứng nguyện vọng đấy của con bé chứ, cha đúng là lão hồ đồ mà.

- Tiểu tử thối, dám mắng cha là lão hồ đồ…

Kiều Chính Quốc lại thuận tay quất Kiều Vân Phong một gậy.

- Lão hồ đồ…

- Lại còn nói…

- Được rồi, được rồi. Con sẽ xuống Mai Ninh tìm con bé…

Kiều Vân Phong đưa tay sờ sờ chỗ mông bị Kiều lão gia đánh, tiểu nha đầu thối, con phải cho cha con một cái giải thích hợp lý không có thì đừng trách.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK