Mục lục
Đế Quốc Mỹ Nữ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Dương Phi là ai?

- Hả. . .

Trương Dương nhìn Dương Phi.

- Cô giáo, cô hỏi tôi cái này để làm chi? Cô. . . cô không phải là Dương Phi à?

Dương Phi không để ý câu trả lời của hắn, tiếp tục hỏi.

- Vậy Dương Chương là ai?

- Chẳng lẽ là anh họ cô?

Trương Dương chột dạ mà nói.

Dương Phi nhìn hắn một cái, thản nhiên mà nói rằng:

- Tôi nói cho cậu biết đây, Dương Chương là chồng Dương Phi, bọn họ là hai người, Dương Phi hai mươi bốn tuổi, Dương Chương ba mươi mốt tuổi, hai người vừa mới tự lo liệu vi-sa xuất ngoại, nghe nói là muốn nhân dịp tết âm lịch đi du lịch Ma-đrít - Tây Ban Nha. . .

Trương Dương vẻ mặt mơ hồ:

- Cô đang tại kể chuyện mình à?

- Nói chuyện gì à, đây là tư liệu tôi xin vi-sa, bản này ở chỗ của tôi còn tốt, nhưng không biết vì cái gì tư liệu ở đại sứ quán Tây Ban Nha tại Hoa Hạ về tôi lại biến thành như vậy, hacker này thật lợi hại, nhưng mà, chuyện tôi chuẩn bị xuất ngoại cũng chỉ có cậu biết, cho dù cậu nói cho Dương Tĩnh, cô ấy cũng không thể đi sửa được tư liệu về tôi, hơn nữa Dương Chương là ai cơ chứ?

Không đợi Trương Dương nói chuyện, khuôn mặt tuyệt mỹ của Dương Phi đột nhiên diễn xuất một nét tươi cười, đôi mắt xinh đẹp hơi hơi nhíu lại, nhìn Trương Dương cười, nói rằng:

- Nhưng trái lại, đọc không phải là Trương Dương sao? Tôi nói nghe, không phải là cậu đi sửa à? Cậu không phải sinh viên học sinh vật sao? Sao lại thành hacker máy tính?

- Ơ . . .

Trương Dương rõ ràng hoàn toàn giả ngu, một bộ mặt lòng đầy căm phẫn, nói.

- Cô giáo, cái tên khốn nào làm như vậy, tôi nhất định giúp cô tìm ra.

- Được, cậu không làm tôi đã thấy tốt lắm, còn giúp tôi tìm ra.

Dương Phi thu nét tươi tười, vươn ra tay nhỏ bé vê một cây kim dài nhỏ, nhìn nhìn.

- Nói đi, khi nào làm?

- Hôm trước!

- Xem ra cậu vẫn luôn chú ý chuyện tôi xuất ngoại!

- Đương nhiên.

Trương Dương ra vẻ đúng lý hợp tình mà nói rằng.

- Nhìn bộ dáng cậu kìa, còn đúng lý hợp tình à?

Dương Phi thấy chán nản.

- Tôi rất là không hy vọng cô giáo xuất ngoại.

- Vậy cậu có biết tôi chờ cơ hội này bao lâu hay không?

- Từ khi cô tốt nghiệp bắt đầu muốn đi ra nước ngoài.

Trương Dương nhìn nàng, đáp.

- Cậu đã biết, sao còn làm như vậy.

Dương Phi hung hăng mà trừng mắt nhìn hắn một cái:

- Hack cả vào đại sứ quán, bóp méo tư liệu bên trong. Nếu khiến người ta điều tra ra cái dấu vết gì để lại, tôi xem cậu làm như thế nào?

- Chỉ cần không cho cô đi ra nước ngoài, cho dù bị bắt cũng không hề gì.

Trương Dương đỉnh đạc mà nói rằng.

- Hừ, tôi không đi đối với cậu có quan trọng như vậy không?

Dương Phi cau mày.

- Đương nhiên quan trọng.

Trương Dương không chút nào che dấu mà nói, tiện đà nhìn Dương Phi, có chút chột dạ mà nói.

- Người ta không làm khó dễ cô chứ?

- Có cái gì làm mà khó, tin tức không đúng. Bị từ chối, trong vòng hai năm phỏng chừng khó có thể lần thứ hai xuất hành. . . Cậu vừa lòng chứ?

- Thật tốt quá!

- Tốt cái gì hả, khoản nợ này tôi nhớ tính vào cậu.

Dương Phi thở phì phì mà nói rằng.

- Cô đã biết, sao không tố giác tôi?

Trương Dương không biết sống chết mà lắm miệng nói một câu.

Dương Phi nghe vậy, cầm ngân châm nhẹ nhàng đưa ra, làm bộ:

- Lo tôi không đủ giận đúng không.

- Hắc hắc, biết là cô không nỡ . . . A. . . cô quá độc ác. Đó là mông. . .

- Để tôi giải hận, hôm nay cậu hãy làm vật thí nghiệm cho tôi. . .

- Oa. . . Ư. . . A. . . Đừng. . .

Cuối cùng Dương Phi vẫn không ra tay mạnh, hơn nữa cuối cùng đại khái là nữ tính trong đáy lòng cô đột nhiên bùng nổ. Còn một lần nữa băng bó miệng vết thương cánh tay của Trương Dương một chút, từ cử chỉ cánh tay nàng mà nhìn, không thể không nói, trên người nàng đích thật là đang chảy gien y học của gia tộc Dương gia các nàng, thủ pháp còn rất chuyên nghiệp.

Đương nhiên , Dương Phi cũng không cho Trương Dương nhiều không gian mơ màng, băng bó xong trực tiếp đuổi Trương Dương ra khỏi phòng, mà còn không quên bố trí thêm bài tập. . .

Nhưng Trương Dương sẽ không để ý, ít nhất hiện tại đã thành công ngăn trở suy nghĩ muốn xuất ngoại của Dương Phi. Đây mới là mấu chốt của vấn đề.

Hết giờ học, nhóm mỹ nữ khác trong biệt thự cơ bản cũng đều đã về, giống như Điền Điềm, Lưu Tử Tuyền bởi vì không biết về Đường Thất Thất còn không có gì, nhất là Lưu Tử Tuyền. Trương Dương cố ý dặn dò nhiều lần, không được bất cứ ai lộ ra, nếu không thì đại khái Đường Thất Thất sẽ bị nàng gây sức ép.

Mà Cao Kỳ và Kiều Hi Nhi thì khác, Trương Dương không nói cho các nàng. Vậy còn không đến mức ầm nhà.

Vốn là các nàng nghe nói Trương Dương bị đau, liền vội vã tan ca trở về thăm hắn, Trương Dương lúc này mới khuyên nhủ các nàng, nhưng về nhà vừa nhìn thấy Trương Dương bị thương, Cao Kỳ thiếu chút nữa trực tiếp đã kêu Lưu Tử Tuyền chuẩn bị trái cây cho Đường Thất Thất ăn, may mắn Trương Dương giữ nàng lại, tận tình khuyên bảo cả buổi mới làm cho cơn tức giận của các nàng bình ổn lại.

Kiều Hi Nhi ngược lại, có vẻ tương đối bình tĩnh, nàng nhìn nhìn Trương Dương, thực bình tĩnh mà nói:

- Người em thích, nếu ngay cả tiểu cô nương như vậy mà không đối phó được, chẳng phải là đáng chê cười.

- Vô lương tâm quá!

Trương Dương thừa dịp không có những người khác ở đây, vuốt mông nàng còn cách váy ngắn lông dê, thương tâm mà nói.

Kiều Hi Nhi không nói gì, hỏi Trương Dương:

- Người này, anh chuẩn bị xử lý như thế nào?

- Đương nhiên là tiền dâm hậu sát! (hiếp rồi giết!)

Cao Kỳ xiết chặt đôi bàn tay trắng như phấn, đề nghị.

- Cao Kỳ, vậy còn không bằng em đi bách hợp cô ta.

Trương Dương không biết nói gì, suy nghĩ trong chốc lát, chậm rãi nói:

- Tạm thời cô ta còn có chỗ dùng, anh chuẩn bị lợi dụng cô ta để xử lý Hắc Đào Bát!

- Có kế hoạch cụ thể chưa?

Kiều Hi Nhi lo lắng hỏi han.

- Hắc Đào Bát dù sao không phải tổ chức đơn giản.

- Còn đang nghĩ …

Trương Dương vươn tay vỗ vỗ bả vai nàng, lộ ra một nụ cười tự tin.

- Em yên tâm đi, các em ấy mà, chỉ cần lo cho Nữ Oa dược nghiệp và trung tâm khang phục là được, những thứ khác hết thảy anh lo…

- Như vậy đi, như thế này chúng ta cùng đi tầng năm, đi thay Lộ Lộ cùng Đan Oánh, các cô ấy phải thao dõi rất lâu rồi.

- Ok!

Lên tầng 5, ba tỷ muội Hứa gia đang trò chuyện phiếm, thương lượng chuyện ngày mai đi gặp vợ chồng Hứa Mao Căn, sau khi nhìn thấy bọn họ, Hứa Đan Lộ bất đắc dĩ tươi cười với Trương Dương.

- Vẫn như cũ, từ lúc vào đến bây giờ, ngay cả nước cũng chưa uống, luôn luôn ngồi tĩnh tọa.

Trương Dương nhìn nhìn Đường Thất Thất trên màn ảnh, quả nhiên nàng vẫn bộ dáng nhập định, hai chân khoanh lại ngồi dưới đất cũng không nhúc nhích, giống như hòa thượng đang ngồi thiền.

- Oa, cô gái này thật xinh đẹp!

Cao Kỳ quyết đoán mà đưa ánh mắt dời về phía bộ ngực Đường Thất Thất.

- 34C, chừng 92cm, lớn đến mức chắc là mặc size 80. . .

Trương Dương nghe vậy, nhìn nhìn Hứa Đan Lộ, lại nhìn nhìn Hứa Đan Oánh, người này. . . Không thể dâm tặc hơn.

- Tiền dâm hậu sát đi, Dương Tử.

- Cao Kỳ, Đan Oánh ở đây. . .

Trương Dương tức giận mà nói.

- À …!

Trên mặt Cao Kỳ cũng không có lấy nửa phần xấu hổ, nhìn Hứa Đan Oánh, cười tủm tỉm mà nói rằng:

- Oánh Oánh, em yên tâm đi, chị không phải nói của em nhỏ, chị cam đoan, em trưởng thành cũng sẽ không nhỏ hơn cô ta, không được vậy, chị đền!

Trương Dương không biết nói gì, ai bảo tôi nói cô nhỏ? Cô cũng quá lợi hại.

- Các em đi nghỉ ngơi trước đi.

Trương Dương nhìn nhìn ba tỷ muội:

- À, đúng rồi, quà mua đủ chưa? Ngày mai anh cùng đi với bọn em!

- Không cần, anh còn có chuyện làm mà.

Hứa Đan Lộ nhẹ giọng nói rằng.

- Bận nữa ... cũng phải thăm ba mẹ em chứ, sắp năm mới rồi!

Trương Dương cười tủm tỉm mà nói rằng:

- Nói như vậy nha, các em đi trước đi, anh ở chỗ này thêm chốc lát.

Tiễn ba tỷ muội, Trương Dương cùng Kiều Hi Nhi và Cao Kỳ lại trông Đường Thất Thất hơn một giờ, kết quả để Trương Dương thất vọng chính là, Đường Thất Thất chưa ăn cơm, ngay cả nội y mình mua cho nàng cũng chưa mở ra, nói cách khác ngay cả tắm nàng cũng chưa tắm.

- Như vậy đi, các em đi trước đi, anh nhìn thêm một lát cũng đi, dù sao anh có thể đem video truyền đến máy tính.

Trương Dương thấy trên mặt các nàng xuất hiện nét ủ rũ, liền hạ lệnh trục khách.

Hai người bọn họ nhìn nhau một cái, cũng không có cự tuyệt, liền đứng dậy đi ra.

Các nàng vừa đi, Trương Dương lại nhìn thêm hơn nửa giờ, phát hiện Đường Thất Thất vẫn bộ dáng đó, liền nhíu mày, cử chỉ khác thường của Đường Thất Thất để hắn có chút lo lắng, nàng không ăn không uống, nhưng Trương Dương lại biết nội tâm của nàng cũng không có quyết tâm chịu chết, hôm nay sau khi nói chuyện cùng Ngạo Thiên một phen, hắn càng cảm thấy được nếu có thể đối phó Hắc Đào Bát thì chỉ có cửa đột phá duy nhất là nàng.

Nhưng hiện tại nàng như thế, ngược lại để cho hắn có chút hết đường xoay xở, thoạt nhìn khối xương Đường Thất Thất này không dễ gặm đâu.

Vừa định đi, cửa lại truyền đến một tiếng đập cửa nhẹ nhàng, Trương Dương nhìn nhìn video, phát hiện là Cao Kỳ.

Trương Dương tiến lên mở cửa, Trương Dương chỉ cảm thấy một mùi thơm trực tiếp chui vào trong mũi, thậm chí là ngửi được một mùi hương tắm rửa xong.

- Một mình à?

Nàng cắn môi anh đào, nhìn nhìn Trương Dương, Trương Dương mới phát hiện, Cao Kỳ mặc một bộ lễ phục dạ hội màu đen cổ chữ V, hoàn toàn không giống bộ đồ công sở vừa rồi, hiển nhiên là vừa mới tắm rửa xong thay vào.

Nhưng còn chưa nói, bộ dáng nàng mặc lễ phục dạ hội, thật sự là gợi cảm đến tột đỉnh, nhất là đồ lót che đôi vú kia như mảnh vải nhẹ nhàng treo, cùng với không mặc quần áo không có gì khác biệt, run rẩy tựa hồ sẽ rụng ra ngay.

Trương Dương nuốt một hơi, không nói hai lời, trực tiếp liền ôm ngang lấy nàng, nhấc váy nàng lên, kết quả để hắn càng kinh ngạc chính là, bên trong nàng cũng không có mặc gì . . .

Tình cảm mãnh liệt qua đi, lơ đãng mà ngẩng đầu nhìn màn hình máy tính, Trương Dương không khỏi nhíu mày, bởi vì hắn phát hiện Đường Thất Thất vẫn luôn tĩnh tọa đã không thấy bóng dáng.

Nhưng nhìn đến camera cửa phòng tắm, hắn hơi chút nhẹ nhàng thở ra, nhìn đồng hồ đã là hơn mười một giờ đêm.

- Hì hì, chồng yêu cảm động chứ!

Cao Kỳ sau một hồi mệt phờ, hôn Trương Dương một cái, cặp vú cọ bả vai Trương Dương nói.

- Em không giúp anh nữa, đi trước đây.

Nàng vừa đi, Trương Dương lại một mình theo dõi màn hình rất lâu, kết quả không phát hiện Đường Thất Thất đi ra.

Hắn đưa tay nhìn đồng hồ tay một chút, phát hiện đã sắp mười hai giờ, nói cách khác, nàng ít nhất đã đi vào hơn nửa giờ, nếu cộng thêm thời gian mình và Cao Kỳ xx, không chừng đã hơn một giờ.

Nàng ở bên trong làm gì nhỉ?

Trương Dương do dự một chút, kỳ thật trong góc bí mật trong phòng tắm cũng có một cái cameras, rốt cuộc có nên nhìn hay không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK