- Chẳng lẽ này tiểu mỹ nữ này vừa rồi đang chơi đồ vật này? Còn ở cạnh phòng thí nghiệm?
Trương Dương hóa đá.
- Rất lớn mật, không trả lời câu hỏi của tôi, còn dám hỏi lại tôi, biết tôi là ai không?
Tiểu mỹ nữ xinh đẹp mắt to không kiêng nể gì mà quơ quơ đồ vật màu hồng hồng trong tay, rồi sau đó tựa hồ ý thức được có chút không đúng, vội lại thu lại:
- Tôi nói cho anh nghe trước, thứ này không phải của bổn cô nương.
Bình thường mỹ nữ có lớn gan đến mấy, cầm trong tay cái đồ vật này tối thiểu sẽ đỏ mặt lên, nhưng mỹ nữ mắt to này lại không có một chút ý tứ thẹn thùng, trực tiếp nhét vào trong túi.
- Vậy xin hỏi nữ hiệp, cô là ai ạ?
Trương Dương theo lời của nàng hỏi, ánh mắt vẫn cứ nhìn chằm chằm cái vật kia không tha, mỹ nữ này thật sự là rất hung mãnh.
- Hừ, chút tiểu kỹ xảo ấy còn muốn lừa bịp bổn cô nương, ta cho ngươi biết chẳng phải là kẻ ngươi với được đâu.
Mỹ nữ mắt to trừng mắt với Trương Dương, cái mũi nhíu nhíu, nói rằng:
- Cho ngươi ba giây đồng hồ suy nghĩ, tính danh, tuổi, giới tính, thân cao thể trọng, hết thảy báo cáo …
- Cô nói giỡn hả, đi tra hộ khẩu à?
Trương Dương hơi hơi dò xét phía dưới, đầy hứng thú mà nhìn người con gái xinh đẹp mắt to kia, muốn nhìn một chút nàng kế tiếp sẽ làm cái gì.
Mỹ nữ nhìn Trương Dương không phản ứng, bật người bắt đầu làm động tác Trương Dương không tưởng tượng được.
Nàng lắc cổ áo váy ra bên ngoài, vuốt một chút đến vai, lộ ra vai tuyết trắng cùng nửa bộ ngực, cô gái này quả là vô cùng hung hãn. . .
Sau đó còn chưa chấm dứt, nàng còn đặt bàn tay đến vạt váy áo, vuốt vuốt hướng lên trên, đồng thời dùng thanh âm cao mấy trăm đê-xi-ben, hô:
- Bớ người ta, cưỡng gian . . .
Hix! May mắn cho Trương Dương phản ứng đến mau, một cái vọt đi lên, vươn tay ngăn chặn cái miệng nhỏ nhắn của nàng.
- Trương Dương, 21 tuổi, 1.81 m, nam. . .
- Kha kha …
Tiểu mỹ nữ đắc ý liếc Trương Dương một cái, hạ váy xuống, xếp cổ áo trở về, nhéo nhéo cằm nói:
- Vậy là được rồi. . . anh mới vừa nói cái gì, anh là Trương Dương?
- Là. . . Trương Dương … Trương Dương ...
Bại dưới tay một tiểu mỹ nữ, Trương Dương một trận nổi giận, tức giận mà đáp.
- Ai nha, sư huynh.
Trương Dương còn không có kịp phản ứng, tiểu mỹ nữ đổi tính ngay, trực tiếp liền xông lên ôm lấy Trương Dương, hai khối thịt đẫy đà chạm đến khiến phía dưới Trương Dương thiếu chút nữa trực tiếp cứng lên.
- Đã tìm được tổ chức …
Khi đồ vật bên dưới của Trương Dương sắp nhếch lên cao, tiểu mỹ nữ rốt cục buông Trương Dương ra, mắt to chớp chớp nhìn chằm chằm Trương Dương giống như một pho tượng cổ, cuối cùng còn chậc lưỡi, khen ngợi nói:
- Không tồi, giống như tôi nghĩ, lại cao lại đẹp trai, có dáng vẻ thư sinh.
- Khụ. . . Khụ, Bát Giới, cô nói lời này có ý tứ gì?
Trương Dương phát mộng, trước sau biến hóa cũng quá lớn, người con gái xinh đẹp này từ chỗ nào tới vậy?
- Bát Giới?
Tiểu mỹ nữ cau cái mũi.
Trương Dương gật gật đầu, nói:
- Cô cũng gọi ta là sư huynh, tôi còn không gọi cô là Bát Giới được à?
- Khi dễ người ta, em cho anh biết tay, em không phải Bát Giới, em tên June, à không, em là Lưu Tử Tuyền, là Tiểu sư muội của anh!
Mỹ nữ mắt to nhăn cái mũi thì thầm nói:
- Đinh giáo sư không nói cho anh biết sao?
- Lưu Tử Tuyền?
Trương Dương theo bản năng mà lui về phía sau hai bước, trong đầu mơ hồ nhớ đến Điền Điềm đã từng nói qua, trong phòng thí nghiệm này có Tiểu ma nữ ngày đầu tiên dám không đến làm, họ Lưu, không phải là nàng chứ?
- Ừ, Lưu Tử Tuyền … Lưu Tử Tuyền …
Mỹ nữ mắt to nháy mắt to, thực khẳng định mà đáp.
- Cô nói cô là sư muội của tôi? Cũng là thành viên phòng thí nghiệm này?
- Vâng …
Mỹ nữ mắt to gật gật đầu, rồi sau đó tựa hồ nghĩ đến cái gì, sờ soạng nửa ngày trong túi áo váy, rốt cục lấy ra một cái thẻ, hai tay đưa cho Trương Dương:
- Mời sư huynh nghiệm chứng.
Trương Dương nhìn nàng một cái, tiếp nhận rồi xem một chút, trên thẻ quả nhiên có ảnh chụp của nàng, tính danh còn có chức vụ, còn có cái ghi chú, viết là thạc sĩ phân tử tế bào học.
- Thạc sĩ? Truyện được copy tại Truyện FULL
Trương Dương sợ hãi nhảy lên, tiểu mỹ nữ như vậy cư nhiên cũng đã là thạc sĩ, so với Kiều Hi Nhi còn nghịch thiên hơn à? Mình thì sao, chính mình hiện tại ngay cả bằng đại học chính quy cũng chưa tốt nghiệp đâu.
- Sư huynh?
Mỹ nữ mắt to nghiêng đầu nhìn nhìn Trương Dương:
- Có vấn đề sao?
- Không. . .
Trương Dương đưa thẻ trả cho nàng, không khỏi nghiêm nghị khởi kính đối với tiểu muội này, thật cẩn thận hỏi han:
- Sao hôm nay chỉ một mình em ở đây? Điền sư tỷ đâu?
Hắn nhớ rõ hình như Kiều Hi Nhi nói qua, Điền Điềm hôm nay chịu trách nhiệm.
- À, Điền sư tỷ à, đến không bao lâu, nói là đau bụng kinh đi trở về.
Lưu Tử Tuyền vô tâm vô phế mà trực tiếp bán đứng riêng tư của Điền Điềm.
Trương Dương lau đem mồ hôi lạnh, quả nhiên là Tiểu ma nữ mà, ngàn vạn lần đừng để có cái nhược điểm gì ở trong tay nàng mới được.
Vậy ngươi vừa rồi như thế nào tránh ở WC lâu như vậy? Hay là. . .
Trương Dương vươn tay chỉ chỉ túi áo váy của nàng, lộ ra một cái ám hiệu dâm loạn.
- Anh nói cái này à?
Lưu Tử Tuyền Lưu trực tiếp móc ra từ trong túi, nhún vai nói rằng:
- Nhìn thì tò mò thuận tay mua một cái mà thôi, nhưng thứ này dùng như thế nào nhỉ? Em nghiên cứu nửa ngày mà không thể nào hiểu được, lần sau đến hỏi Diệp sư tỷ một chút mới được . . .
Trương Dương hết chỗ nói rồi, chẳng lẽ Diệp tiểu như thường xuyên dùng? Vội vàng khoát tay nói:
- Nếu em có muốn hỏi, cũng đừng nhắc đến tên của anh, không thì anh chết chắc rồi.
- Ha ha, em hiểu ...
Lưu Tử Tuyền lại cất vào trong túi, sau đó lộ ra một bộ mặt sùng bái, hai mắt hiện đầy ngôi sao mà nhìn chằm chằm vào Trương Dương, nói:
- Sư huynh, anh quá lợi hại, đạo sư của em là tiến sĩ Âu Văn Tư nghiên cứu hơn nửa đời người, một chút thành quả đều không có, kỹ thuật PCR siêu cấp lại được anh nghiên cứu ra, anh cùng Kiều sư tỷ và đạo sư là 3 người em sùng bái nhất trên thế giới này …
- Một người là người khởi xướng PCR, một người là người phát hiện, Kiều sư tỷ còn làm nó hoàn thiện, cuối cùng thành tế bào siêu cấp kháng u, hai người quá lợi hại.
- Em mới vừa nói cái gì? Kỹ thuật PCR là của đạo sư em khởi xướng?
Trương Dương nhíu mày.
- Không phải em muốn nói cho anh biết, em là người tốt nghiệp đại học Hopkins chứ?
- Có vấn đề sao, sư muội của anh, em chính là tốt nghiệp đại học Hopkins, ngành sinh vật tế bào học.
- Em . . . em… không định nói với anh em luyện thành Đồng Tử Công, Thiên Sơn đồng nào đó chứ?
Trương Dương sợ hãi nhảy lên, đại học Hopkins ư? Ôi, nổi danh ngang hàng học viện Havard, hoặc là nói trường đại học còn nổi tiếng hơn về ngành sinh vật công trình quyền uy, trên thế giới tuyệt đối là số một, mỹ nữ mắt to này. . . Làm sao có thể?
- 19 tuổi, cám ơn, không cần hoài nghi thực lực sư muội của anh ...
Lưu Tử Tuyền vuốt vuốt cái đầu hỏa tinh, nháy mắt to, nói.
- 19 tuổi tốt nghiệp thạc sĩ? Em . . .
Trương Dương hết chỗ nói rồi, chính mình cũng phán đoán tuổi của nàng như vậy, nhưng phán đoán đối với chỉ số thông minh của nàng tuyệt đối sai đến thái quá.
Lưu Tử Tuyền rũ xuống lông mi thật dài, trộm liếc Trương Dương một cái, mang theo một tia đắc ý nho nhỏ, nói:
- Hừ, sư muội của anh từ 5 tuổi bắt đầu đi đọc, 7 tuổi nhảy lớp hoàn thành việc học trung học cơ sở, mười một tuổi đến nước Mỹ học trung học phổ thông, 13 thi vào Hopkins. . . Không phải vậy, anh nghĩ em có tư cách vào đến cái phòng thí nghiệm công trình Long Duệ này không?
- Đúng vậy, sao em không lưu lại đó, chạy đến nơi đây làm cái gì?
- Đúng vậy, vì cái gì em lại tới nơi này nhỉ?
Cô gái thiên tài xinh đẹp cau cái mũi, nhìn nhìn trần nhà phòng thí nghiệm, lại nhìn chằm chằm Trương Dương, nói:
- Anh muốn biết không?
- Vô nghĩa, không muốn biết sao anh phải hỏi?
- Tốt lắm, trước tiên anh giúp em một chút, em sẽ nói cho anh biết.
Trương Dương liếc nàng một cái, gật gật đầu:
- Ok, vậy em nói đi, giúp cái gì?
- Anh dạy em, thứ này dùng như thế nào?
Cô gái thiên tài xinh đẹp lấy ra vật hồng hồng trong túi, đưa tới trước mặt Trương Dương, hỏi.