Minh Hạo nghe hệ thống hỏi, hắn mở mắt ra, trong mắt bắn ra tia kinh ngạc, không nghĩ đến vậy mà click trúng doremon, rất nhanh nói: "Đúng"
"Đing! Chủ nhân muốn xuyên qua phương thức nào? Có các phương thức sau:
-Luân hồi rest sức mạnh.
-Luân hồi giữ sức mạnh.
-Nhập vai nhân vật giữ sức mạnh
-Nhập vai nhân vật rest sức mạnh."
"Hai phương thức luân hồi, nhập vai có gì khác nhau hệ thống?" Minh Hạo hỏi.
"Đing! Luân hồi chính là ngẫu nhiên luân hồi vào một người mẹ nào đó, tựa như ngài ở lần trước đấu la đại lục. Còn nhập vai nhân vật tựa như mượn xác nhập hồn (trọng sinh) trên thân thể nhân vật, cái này chủ nhân có thể tùy chọn nhân vật để trọng sinh..."
Minh Hạo hơi suy nghĩ tí, hỏi: "Hệ thống, phong ấn 9 phần sức mạnh trong cơ thể, 1 phần còn lại thì giữ được không?"
Dù sao, hắn không muốn vào đó để ăn hành a, chủ yếu là vui chơi, nhưng cũng phải giữ lại 1 phần để đề phòng lật thuyền trong mương...
"Đing! Được chủ nhân, chủ nhân chọn phương thức nào?" Hệ thống lạnh lùng hỏi.
"Nhập vai giữ 1 phần 10 sức mạnh. Ta chọn nhân vật nobita, lúc vừa gặp Doremon..." Minh Hạo nói, hắn không muốn đợi mấy năm mới vào cốt truyện a.
"Đing! Thành công tiếp thu – chuẩn bị đếm ngược xuyên việt qua Doremon –––3 –––2 –––1."
Âm thanh hệ thống vừa rớt xuống, thiên địa thay đổi, Minh Hạo theo đó biến mất.
...
Nhật bản, tỉnh Tokyo, năm 1973, một khu phố nhỏ nào đó...
Căn nhà mái hồng, hai tầng lầu bên trong.
"Ùm." Minh Hạo nằm trong phòng, chậm rãi mở mắt ra, đánh giá xung quanh.
Căn phòng mộc mạc phong cách nước nhật những năm 1973 như trong phim hoạt hình doremon.Trong phòng bài trí đơn giản với bàn học, tủ dụng cụ học tập, tủ sách đầy truyện tranh và tủ quần áo, sàn phòng là trải một lớp thảm màu xanh lá tatami.
Minh Hạo giơ tay lên, cảm nhận hai bàn tay thu nhỏ lại, làn da vàng nhạt, trên mặt đeo đôi mắt kiến tròn, nhìn khá ngố.
Có thể xác định hắn đã xuyên việt đến Doremon thế giới, phụ thân vào vị này nhân vật chính Nobita hậu đậu, xui xẻo, khờ khạo, tốt bụng.
Trong nguyên tác có nói, trước khi Doremon xuất hiện, vị này nobita có thể nói xui xẻo nhất thế giới.
-Năm 20 tuổi thi rớt đại học, năm 22 tuổi vào làm công nhân ở chỗ bố, làm được 1 năm thì thất nghiệp vì cơ quan bị cháy, năm 30 nợ nần chồng chất...
Kế đó là Doremon xuyên về để thay đổi tương lai khổ sở xui xẻo của Nobita này, lần lượt các cuộc phiêu lưu, cùng với sự giúp đỡ của Doremon làm Nobita hoàn toàn thay đổi, ít ra trưởng thành, tốt hơn so với "quá khứ đen đủi" kia.
"Ùm, đến thế giới này rồi làm nhỉ? Chịch loli xuka? Hay chịch mama xuka? Hay chịch Doremi...Không không không, ta đến đây không phải để chịch, mà là vui chơi a..."
Minh Hạo sau khi dung hợp với một tia linh hồn kiếp trước còn sót lại, dâm dục trong lòng hắn dường như cường thịnh hơn ngày trước, hơn nửa cái này ngày càng tăng lên, làm ý nghĩ của hắn thay đổi, trong đầu chỉ mỗi một chữ: chịch chịch và chịch cuối cùng vẫn là chịch...
Nhanh chóng đem dâm dục trong lòng đè xuống, hít sâu một hơi, tất cả ý nghĩ dâm dục theo đó biến mất.
***(Đổi sang tên Nobita) – (thay đổi cách xưng hô Việt Chuẩn luôn)***
"Lốc cốc." Lúc này, nơi bàn học của Nobita vang lên âm thanh như tiếng gõ cửa, Nobita hai mắt sáng lên, "Chắc là Doremon tới?"
Nhanh chóng chạy đến, Nobita vừa chạy đến nơi bàn, tại thời khắc này, từ trong chiếc bàn chui ra một thanh ảnh màu xanh nước biển.
Nobita hai mắt sáng lên, không chút do dự, cả người nhào vào cái thân hình màu xanh nước biển kia, hai tay vòng qua, ý định ôm lấy.
Kế hoạch của hắn rất đơn giản, đó là làm nũng, sau đó đòi bảo bối các loại...làm tăng độ thiện cảm cùng ấn tượng trong lòng Doremon, để sau này dễ "lấy" bảo bối hơn.
"Ùm, sao lại mềm thế này? Mình nhớ là doremon là người máy, đáng ra phải là cảm giác cứng ngắt mới đúng." Cảm nhận nơi đầu đụng vào thứ gì đó mềm mại, còn có tính đàn hồi, Nobita nhíu mày, suy nghĩ lung tung.
Kế đó, Nobita cảm nhận được hai tay của mình truyền đến cảm giác mềm mại đàn hồi không kém, hai tay bóp thử một cái.
"A~h" Kế đó là tiếng con gái yêu kiều thét lên, độ cao âm thanh lên đến 100 đềxiben, làm màng nhĩ Nobita chấn run run, có chút đau tai nhức óc.
Nobita nhanh chóng lùi ra sau vài bước, lúc này mới thấy được bộ dáng mà mình vừa ôm.
Một cô gái mái tóc màu xanh nước biển, tóc để dài đến chân, ngũ quan dễ nhìn, ánh mắt tròng đen có chút nhàn nhạt một nửa là màu nâu, làn da trắng hồng, cái chuông tròn màu vàng xích ở giữa cổ, lúc la lúc lắc thỉnh thoảng phát ra tiếng chuông dễ nghe.
Cô gái ăn mặc một bộ đồ màu xanh nước sexy xi, nơi ngực nàng ăn mặc như cái áo lót nhỏ gọn, cho nên đôi ngực tuyết trắng của nàng lộ ra, có thể thấy đầu "nụ" vươn ra hai bên áo.
Ở giữa bụng nàng khác với toàn thân màu xanh dương kia, nàng nơi bụng một màu trắng, hình dáng tựa như mặc cái tạp đề nội trợ, nơi đó hình thể chiếc túi hình bánh tròn.
Còn có phần sexy lộ bật ra trên cơ thể nàng, chính là từ nơi eo đến mông ở phía sau, lộ ra một mảnh da thịt trắng mềm mại, nhưng cũng không hoàn toàn lộ hết, ít nhất ở giữa còn có cái quần che lại nơi thần bí.
Đôi chân dài trắng ngần, kéo dài từ phần mông nàng đến bàn chân.
Hai tay hai chân mỗi bên đeo cái vòng màu xanh bánh răng khá lớn, tựa như vòng xích tội phạm đồng dạng.
"Cô là ai?"
Nobita vừa nhìn xong theo bản năng hỏi, miệng nuốt nước bọt một cái, cô nàng này ăn mặc quá sex a, nhất là đôi gò đào nóng bỏng kia đang lắc lư dụ qua lại hoặc người.
Trong đầu Nobita mười dấu chấm hỏi, chuyện gì đang xảy ra vậy. Hắn nhớ trong nguyên tác doremon là một con mèo máy béo ú a, làm sao biến thành "cô gái xinh đẹp có đôi bồng đào to " rồi.
Thiếu nữ mái tóc xanh khuôn mặt hồng lên, nhanh chóng hai tay nhỏ nhắn che ngực mình lại, nàng chậm rãi từ trong hóc bàn bước ra ngoài.
"Xin chào, tớ là Doremin, là robot chăm sóc đến từ thế kỷ 22, cậu chính là ông cố nhà họ Nobi, Nobita?"
Thiếu nữ nhìn Nobita hỏi, âm thanh giống như chim hoàng yến trong trẻo dễ nghe từ miệng nàng phát ra.
"Ạch,Doremin?" Nobita gật đầu, ánh mắt khó tin nhìn nàng, trải qua nhiều phong ba, cho dù đứng trước thần linh cũng không đổi sắc, nhưng mà lúc này...hắn lúc này bó tay toàn tập a, đây là chuyện gì xảy ra.
"Tớ đến từ thế kỷ 22 bằng cổ máy thời gian, bởi vì tương lai câu quá xui xẻo đen tối, cho nên cháu chắt của cậu, cũng chính là Nobi Sewashi từ tương lai gởi mình về đây để chăm sóc câu, ít nhất cho tương lai cậu bớt đen đủi hơn..."
Thấy thần sắc của Nobita, tưởng hắn không tin lời nàng, Doremin không nhanh không chậm, kiên nhẫn giải thích từng li từng tí về Nobita tương lai xui xẻo các loại.
Nobita nghe Doremin nói về lê thê cuộc đời, dần dần, hắn rốt cuộc hắn chấp nhận vị thiếu nữ này làm "Doremon phiên bản nữ tính" rồi.
Nobita định hỏi nửa, vào lúc này một cậu bé mặc áo cam, cao tầm 1m3 từ trong hóc bàn bước ra, khuôn mặt cậu giống y chang Nobita, không khác chút nào, có một phần lanh lợi hơn Nobita nhiều.
"Chào ông cố, con tên là Sewashi, chắc lúc nãy Doremin đã giới thiệu cho ông, là cháu chắt đến từ tương lai thế kỷ 22." Sewashi hào hứng mỉm cười nói.
Kế đó, ba người trò chuyện một hồi, Nobita dựa theo trí nhớ, dắt Sewashi cùng Doremin thăm khu phố nhật bản lúc bấy giờ, Sewashi ở chơi một lát, cuối cùng yên tâm giao Doremin chăm sóc Nobita rồi rời đi.
...
P/s: Nghĩ một ngày, rốt cuộc nghĩ ra cốt truyện - Doremon.
Doremin hình trong LINK THẢO LUẬN, ae vào xem nhé, dễ tưởng tượng:v
P/s2: định cho main vào Dragon Ball Super, nhưng tác giả chưa ra xong, nên không dám cho vào, sợ bị nát như Đấu La 2 @@!