Chỉ thấy, từ trong bóng tối bước ra một thiếu nữ, nàng mái tóc trắng để dài tới chân.
Thiếu nữ làn da trắng như tuyết, sắc mặt lạnh lùng như hàn băng vạn năm, ngũ quan xinh xắn, trên đầu mọc hai chiếc sừng cong lại như sừng hươu, khóe miệng của nàng như có, như không, mỉm cười nhìn Hatsu.
Hatsu nhìn dáng vẻ nàng, trong mắt hiện lên kinh ngạc, theo bản năng thốt lên: “Ōtsutsuki Shizu!?”
Nhưng nghĩ đến dáng vẻ của Shizu, lại so sánh với người trước mắt này, 20 năm trôi, qua chẳng lẽ nàng mãi mãi là ‘thiếu nữ’ ư?, với lại cặp mắt kia, Shizu rõ ràng là byakugan…
Hatsu nghĩ dến đây, sắc mặt từ kinh ngạc đổi thành hoảng sợ, hắn nhìn nàng, run giọng hỏi: “Ngươi, ngươi là ai, ngươi không phải Shizu!?”
“Ahi hi hi, ta biết là ngươi sẽ hỏi như vậy mà, ta tên là Ōtsutsuki Nareda, có thể coi ta là em gái của ngươi” Thiếu nữ tay vuốt mái tóc trắng dài kia, nàng miệng cười the thé khiến người lạnh run, ngắn gọn giới thiệu về mình.
“Dòng họ Õtsutsuki?!” Nghe thiếu nữ giới thiệu, ánh mắt Hatsu không tự chủ co rút lại.
“Chẳng lẽ con của baba vs mama vừa đi du lịch ở 20 năm trước rồi giữa đường chịch nhau sinh ra?
Không đúng, mặc dù ngoại hình nàng có chút giống với đặc trưng dòng họ Õtsutsuki, nhưng tại sao nàng lại ở trong phòng thì nghiệm này?
Với lại baba với mama đâu? Nếu nàng ở đây thì chắc hẳn hai ngươi phải bên cạnh nàng chứ!? Hơn nửa tại sao Aino nằm tại đây? Còn có hồi trước vụ ám sát mình cùng Kosho bất thành, chẳng lẽ tất cả là do nàng, một tay gây ra!?”
Trong một giây ngắn ngủi, Hatsu đại não vận chuyển liên tục, trong đầu liên tục đặt ra câu hỏi cho mình.
Hắn quyết định thăm dò hư thực chuyện này ra sao, thần sắc nhanh chóng bình tĩnh lại, trầm ổn nhìn nàng, dò hỏi: “Vậy Aino bị bắt cóc, còn có việc ám sát ta cùng Kosho hồi trước là do ngươi làm?”
“Ahi hi hi, anh trai ngươi đoán đúng rồi, không hổ là anh trai của ta Hatsu, tất cả việc này là do ta làm, đáng tiếc ở đây ta không có phần thưởng.”
Ōtsutsuki Nareda trực tiếp gật đầu, thừa nhận tất cả chuyện này do nàng làm, không có một chút nào giấu giếm, ánh mắt nhìn Hatsu, thần sắc tự nhiên, nàng nói tiếp: “Đây là cái bẫy, ta không biết ngươi cùng người anh trai còn lại Kosho mạnh như thế nào, cho nên ta quyết định bắt cóc Aino dẫn ngươi tới đây, xử lý ngươi trước, sau đó tới anh trai Kosho, ahi hi hi.”
Hatsu nghe nàng thừa nhận cùng việc bắt cóc Aino để dẫn dụ mình tới đây, sắc mặt không khỏi thay đổi, âm thanh khàn khàn, trầm giọng hỏi: “Tại sao ngươi lại phải làm như vậy!?”
“Bởi vì, mục đích thật sự của ta chính là, hủy diệt Làng Tiên Nhân!” Ōtsutsuki Nareda lúc này đột nhiên thần sắc thái độ thay đổi 360 độ, cả khuôn mặt lạnh lùng, âm thanh như hàn băng nói, không còn cười đùa hí hửng như lúc trước.
Hatsu nghe vậy, thần sắc bình tĩnh không thay đổi, mắt hơi liếc mắt nhìn qua bên giường đang nằm Aino, nhìn Nareda nói: “Chúng ta lên trên mặt đất nói chuyện…”
“Tốt, ahi hi hi!” Nareda không chút do dự đồng ý, ánh mắt hơi liếc xéo theo ánh mắt Hatsu nhìn về phía Aino, che miệng cười ‘dịu dàng’ một tiếng.
…
Trên mặt đất, Hatsu dẫn Nareda cách xa phòng thí nghiệm 1000m bên ngoài mới dừng lại.
“Khoảng cách này đủ an toàn chưa anh trai?” Nareda nhìn thấy Hatsu dừng lại không đi tiếp, nàng mỉm cười hỏi.
“Được rồi” Hatsu gật đầu, nhìn nàng, sắc mặt nghiêm túc, nói: “Ta cám ơn ngươi vì đã theo ta đến đây, ta không biết tại sao ngươi muốn hủy diệt Làng Tiên Nhân, ta cũng không muốn biết lý do tại sao, nhưng ta không vì thế mà tha cho ngươi, nếu ngươi chịu đầu hàng theo ta đến Làng Tiên Nhân thì …”
“Đủ rồi thằng đàn bà!” Nareda lạnh giọng cắt đứt Hatsu dài dòng, nàng sắc mặt lạnh như băng, nhìn hắn nói: “Cho dù ngươi có nói như thế nào thì ta đã quyết tâm phải hủy diệt cho bằng được, hiện tại bắt đầu được rồi.”
“Thằng đàn bà….”
“Thằng đàn bà…”
“Thằng đàn bà…”
Hatsu lần đầu bị người nói vậy, trong chốc lát không khỏi ngây người ba giây, trong đầu hắn quanh quẩn chỉ có ba chữ này …
Rốt cuộc một giây sau, dù tính cách trầm ổn như hắn cũng không nhịn nổi người khác nói vậy.
Hatsu sắc mặt đen lại, hắn nhịn không được chỉ tay vào Nareda hiếm có chửi thề một tiếng: “Cái thối con đ*** bán âm bán dương, ta nhìn thấy ngươi không có ngực liền biết đồ con âm dương***”
“Thối con đ****? Bán âm bán duong? Không ngực?...”
Lần này đến lượt Nareda sắc mặt đen, nàng nhìn lại ngực mình…đúng là ngực có chút nhỏ. Lại nhớ đến câu chửi lúc nãy, sắc mặt từ màu đen chuyển thành lạnh như băng, nàng đôi mắt tìm kia nhìn Hatsu chằm chằm, chậm rãi nói ra: “Ngươi sẽ hối hận vì nói ra lời này.”
Dứt lời, ở Hatsu bất ngờ như chưa còn kịp phản ứng, nàng đưa tay trái hướng về Hatsu, sau đó nói: “Vạn Tượng Thiên Dẫn.”
“Năng lực lục đạo một trong Thiên Đạo!?” Hatsu cả ngươi không tự chủ được bay đến Nareda, suy nghĩ.
Khi gặp Nareda ở phòng thí nghiệm, không biết có phải do di truyền của cha cùng mẹ hay không mà hắn đã sớm mở ra cặp mắt sharingan của mình, hơn nửa là loại mạnh nhất bên trong sharingan, vĩnh cửu Mangekyou Sharingan.
Ở lần đầu hắn thấy Nareda thì trong lòng đã chấn động dữ dội, bởi vì trong cở thể của Nareda ẩn chứa khổng lồ sức mạnh, thậm chí còn viễn siêu mình cùng đứa em trai cộng lại.
…
Nareda thấy Hatsu bay tới gần mình, chỉ còn cách 5-6m, khóe miệng nàng vểnh lên mỉm cười, tay phải của nàng dộng.
Chỉ thấy nàng tay phải nấm lại hình quả đấm, sau đó đánh về không gian phía trước, hướng Hatsu đang bay tới.
“Cờ-crắc~~~!” tiếng như gương bể vang lên.
Sau đó chỉ thấy vùng không gian nơi Nareda đấm như mặt băng mỏng bị bể ra, từng vết nứt lan rộng ra, xung quanh không khí hình thành tơ nhện vết nứt, sau đó một nguồn lực lượng vô hình từ nấm đấm của Nareda phát ra, bắn về phía Hatsu.
“Phốc!” Hatsu đang bay trên không trung, đột nhiên cảm thấy một nguồn ‘trọng lực’ khổng lồ, nặng nề, đập vào người hắn, khiến cho cơ thể lục phủ ngũ tạng chao đảo, vị trí thay đổi, nhịn không được từ cổ họng phun ra một ngụm máu.
Thân thể như diều dứt dây, bay ra xa hơn chục mét mới nặng nề ngã xuống gốc cây gần đó dừng lại.
Cũng may từ nhỏ hắn được Minh Hạo huấn luyện về thể thuật nhiều, ít nhất có thể chịu đựng nổi đòn tấn công này.
Hatsu tay ôm ngực mình, cả người chật vật đứng lên, đôi mắt sharingan điên cuồng chuyển động nhìn về Nareda đứng đằng kia, nàng đứng khoanh tay mỉm cười ngạo nghễ nhìn mình.
“Ahi hi hi, không nghĩ đến anh trai dưới một đòn ‘chấn động’ cũng có thể đứng dậy nha?” Nareda nhìn thấy Hatsu dưới một đòn của mình, vậy mà còn có thể đứng dậy, trên mặt không khỏi hiện lên ngạc nhiên.
Nàng nhìn hắn cười nói: “Vậy tới thử một đòn nửa xem nào?”
Dứt lời, nàng tay phải lại đánh về phía không gian trống rỗng về phía trước một cái, hướng vị trí Hatsu đang đứng.
“Cờ-Cr~ắc!” Âm thanh như gương bể vang lên, sau đó từng vết rách như mạng nhện lan tràn xung quanh không khí.
Một luồng chấn động sức mạnh vô hình đánh tới Hatsu, khiến cây cối xung quanh bỗng nhiên ngã đổ xuống liên tục.
Lại một lần nửa nhìn thấy chiêu này của Nareda, ánh mắt Hatsu co rút, lập tức hai tay nhanh chóng kết xuất thủ ấn, thét lên: “Nhẫn Thuật---- Thế Thân Thuật!”
“Bồng!” kết ấn xong, Hatsu biến mất, hóa thành một đạo khói trắng, thay vào đó là khúc gỗ mục, còn Hatsu đứng ở xa đằng kia.
“Ầm!” Một giây sau, cái khối gỗ, đột nhiên nổ tung một cái, hóa thành đám bột phấn rơi lã chã trên không trung.
Hatsu nhìn khối gỗ mục vị trí lúc nãy mình đứng bị phá tan nát, trong lòng âm thầm hô may mắn, vừa kịp thời kết ấn thuật.
Nhẫn thuật này là do hắn cùng người em khai phát, lúc bọn hắn còn nhỏ chiến đấu với nhau để giành thức ăn(một trò vui nào đó).
Hatsu sắc mặt càng nghiêm túc hơn, thận trọng nhìn về Nareda, hắn trầm giọng nói: “Nếu ngươi khả năng chỉ có như vậy, thì liền để ta đến ngăn cản ngươi đi!”
(còn tiếp…)
…