“Tổng tư lệnh, tin gấp, quân địch tấn công!”
“Tổng tư lệnh, tin gấp, quân địch tấn công!”
Âm thanh vang lên, Minh Hạo từ ngủ say bên trong thức tỉnh.
Nhìn bên cạnh thân thể mềm mại như bông, Minh Hạo một tay nhẹ nhàng đánh vào kiều nộn kia.
“Ư~~~”
Âm Linh rên nhẹ một tiếng, theo đó nàng tỉnh lại mở mắt ra, thấy người nằm gần là Minh Hạo giật một cái, vội vàng ngồi dậy.
Nàng nhanh chóng kiếm đồ che chắn thân thể mình mặc vào, cảm giác thân dưới hơi đau đớn, nước mắt không tự chủ chảy ra.
“Ngươi, ta không tha cho ngươi.” Âm Linh hận hận nhìn Minh Hạo, nói một câu rồi chạy đi.
Minh Hạo mỉm cười như không nghe thấy, lớn tiếng nói: “Nếu có dịp, chúng ta lại làm lần nửa, ta rất sướng khi làm với ngươi đó Âm Linh.”
Âm Linh đang chạy nghe vậy trong lòng càng sợ hãi, không dám dừng lại, tăng tốc độ chạy đi.
Nhìn nàng như chú nai con Minh Hạo có chút thấy buồn cười, khi nãy rất mạnh miệng, cái gì mà ta sắp trở thành bá chủ a… Bây giờ chạy còn nhanh hơn con thỏ.
Minh Hạo thu hồi lại ánh mắt, chậm rãi mặc quần áo vào, liên lạc với marine bên kia: “Tình hình ra sao rồi?”
“Thưa tổng tư lệnh, toàn bộ các đợt tấn công của kẻ địch từ ba hướng đều bị chúng ta chặn lại.”
Minh Hạo nghe vậy suy nghĩ nói: “Các ngươi giữ vững phòng thủ, không cho kẻ địch đánh vào, một lát ta tới.”
“Vâng, tổng tư lệnh!”
Minh Hạo tắt máy liên lạc, nhanh chóng hướng đến căn cứ của mình.
Vài phút sau đến căn cứ, Minh Hạo bước vào phòng, bên trong có bảy người ngồi:
Theo thứ tự:
Nam tướng quân: Chỉ huy Marine
Thiên tướng Qqân: chỉ huy Viking
Lady phó tướng quân: chỉ huy Medic Fly Omega
Siege tướng quân: chỉ huy Super Siege Tank
Ghost tướng quân: chỉ huy Ghost
Tian tướng quân: chỉ huy Tian Air Robot.
Cruise tướng quân: chỉ huy BattleCruise
Minh Hạo chào một tiếng, “Chào các chỉ huy.”
“Chào tổng tư lệnh.” Bảy người đứng lên, làm lễ quân nhân.
Minh Hạo ngồi xuống, nhìn bản đồ một chút.
Theo như trong bản đồ hiển thị, các màu đỏ mũi tên đang hướng các căn cứ phòng thủ do hắn xây nên tiến đến.
Nhìn một chút, Minh Hạo đã xác định tình hình.
Minh Hạo nhìn đám tướng quân, ra lệnh: “Cho các Super Siege Tank nã pháo vào kẻ địch, tiếp đó, các Viking mở chế độ tàng hình, tấn công kẻ địch vào ban đêm. Tất cả lính Marine do Medic Fly Omega chuyên chở, thả dù xuống trại địch.”
“Ghost, Titan Air Robot… toàn bộ ra quân, hỗ trợ cho Marine, phong tỏa toàn bộ đường lui bọn hắn.”
“Vâng tổng tư lệnh!” Đám tướng quân nhận lệnh rời đi.
Minh Hạo ngồi một mình trong phòng, cầm lên máy liên lạc.
“Long Thần Nguyệt.”
“Ngươi muốn ta hỗ trợ hả Thế Tông?” Âm thanh ngọt ngạo mềm mại từ bên kia đáp lại, tựa như đứa bé gái đang nói chuyện đồng dạng.
“Đúng vậy, ta muốn ngươi đem quân tấn công phía sau bọn hắn, chặn lại toàn bộ đường lui…”
“Ta hiểu rồi, ngươi đợi tin tức tốt của ta.” Long Thần Nguyệt nói.
Minh Hạo tắt máy liên lạc, mỉm cười âm hiểm.
Sau khi rời thần mộ, Long Thần Nguyệt nói muốn trở về quê nhà của mình, mà quê nhà của nàng chính là ở Bắc Yêu rừng rậm.
Trong truyền thuyết, Bắc Yêu từng là nơi của loài rồng sinh sống. Trải qua hơn ngàn vạn năm sau, Bắc Yêu thay tên đổi chủ, sinh vật hiện tại thống trị còn yếu hơn cả Long thời xa xưa.
Cho nên ở Bắc Yêu, Long Thần Nguyệt như chúa tể muôn loài, dựa vào long uy của mình, rất nhanh trở thành vua ở Bắc Yêu, không ai dám phản kháng nàng.
“Các ngươi tưởng rằng, phương bắc sẽ không ai tấn công các ngươi? Sai lầm lớn, ta sẽ cho các ngươi hối hận.”
Minh Hạo nhìn ra ngoài cửa sổ lẩm bẩm…
Sau đó nhắm mắt dưỡng thần, chờ đợi tin tức tốt.
…
Trên tiền tuyến.
Bầu trời âm u.
Khói lửa đầy trời, từng đợt pháo sáng ở trên không trung bắn xuống đất, làm cả khu vực xung quanh nổ tung thành tro bụi.
“Bùm!”
“Bùm!”
“Bùm!”
Từng cái robot cỡ người cao hơn 3m hoành thành tại khu vực này, hai nòng pháo khổng lồ, mỗi lần bắn ra chính là một khu vực lớn bị đốt cháy.
“A~” Người xung quanh bị hai nòng pháo bắn trúng trong nháy mắt hét thảm, da thịt cháy thành tro.
Từ xa, Super Siege Tank đứng trên tường thành vững chắc Việt Cồ Thiên Quốc chóng càng lên, hướng nòng pháo lên bầu trời, nhắm ngay khu vực tiền tuyến nã pháo liên tục.
Hai nòng lớn hướng lên bầu trời, từng quả cầu sáng đau mắt người từ hai nòng bắn lên.
Mỗi phát bắn như vậy, chính là nguyên khu vực ngàn mét tiền tuyến bên trong bị phá hủy, kẻ địch – ta chết vô số.
Mỗi giây mỗi phút, hàng ngàn kẻ địch ở ba chiến tuyến cùng lúc chết đi.
…
Đêm khuya tĩnh lặng, cả hai bên đồng thời rút lui.
Bên kia đầu chiến tuyến, nơi nhiều doanh trại lớn được đóng tại đây, treo nhiều loại cờ khác nhau.
“Lão tổ, thực lực bọn hắn quá mạnh, chúng ta không thể tiếp cận được Việt Cồ Thiên Quốc ngàn mét bên trong.”
Một người đi vào trại báo cáo.
Trong phòng, hơn mười người ngồi vẻ mặt âm trầm.
Không nghĩ đến, hơn trăm vạn quân cùng tiến công ba đường Bắc, Tây Nam, Đông Nam vậy mà không thể tiến thêm một bước.
“Tình hình ra sao?” Một nữ trung niên hỏi.
“Thưa lão tổ, ở ba tiền tuyến Bắc, Tây Nam, Đông Nam quân ta tổn thật hơn 9 triệu.”
“Cái gì, mới ngày đầu hơn 9 triệu!” Đám người tức giận la lên.
9 triệu, bên trong có con dân của bọn hắn a, làm sao ngày đầu lại tổn thất lớn như vậy, đây chính là từng khúc ruột thịt a. Nghe con số hơn 9 triệu này, bọn hắn cảm giác có chút đau lòng.
“Không được, chúng ta phải tự ra tay.”
Có người nhận ra vấn đề nói.
“Không được, nếu chúng ta ra tay, tên kia quái vật tất nhiên sẽ ra tay, khi đó nếu chúng ta toàn bộ chết trận, như vậy trận chiến này coi như vô nghĩa.”
Một người khác lên tiếng phản đối.
Đám người một hồi cãi nhau, không ai nhường ai.
“Báo! Tin khẩn, chúng ta quân đội bị tập kích!”
Một người hối hả chạy vào báo.
“Là ai?” Đám lão tổ ngừng cãi lại, cùng xoay nhìn người kia hỏi.
“Thưa lão tổ, cái này chúng ta không biết. Đột nhiên người trong doanh trại lăng đùng ra chết…”
Đám lão tổ im lặng.
Đùa, không biết là ai tấn công thì làm sao đánh?
“Báo! Quân đội thứ ba, thứ tư bất ngờ bị địch tập kích.”
Một người khác lúc này chạy vào báo.
“Là ai?”
“Cái này, chúng ta không biết, bọn hắn đột nhiên lăn ra chết…”
Đám người lại lần nửa rơi vào im lặng.
Vài phút sau, liên tiếp có người chạy vào báo, tin tương tự như hai người trước, khiến đám lão tổ một trận bực bội khó hiểu, chuyện gì đang xảy ra?
“Báo! Tin khẩn, toàn bộ doanh trại đột nhiên có kẻ địch từ trên bầu trời không chút dấu hiệu báo trước hạ xuống, toàn bộ doanh trại chúng ta bị tấn cong.”
Đám lão tổ nghe vậy biến sắc, vội vàng đứng lên chạy đến cứu vây.
…
“Phốc” một người lính Marine bị đánh xuyên tim, ngã xuống đất tắt thở.
Lão già thở hổn hển, sau lưng, hai bên, trước mặt đầy viên đạn bắn đến, lão già lại phải vận chuyển dâm khí bảo vệ xung quanh.
Không đến vài phút, dâm khí tiêu hao quá độ, rốt cục duy trì không nổi lưới bảo vệ, đầy viên đạn bắn đến.
“Phốc phốc phốc”
Từng viên đạn phá âm thanh bắn vào người lão già.
Lão vẻ mặt sợ hãi ngã xuống chết.
…
“Thưa tổng tư lệnh, toàn bộ lão quái vật đã bị chúng ta dụ ra ngoài, kế tiếp là…?”
Minh Hạo ngồi trên ghế cầm máy liên lạc nói: “Ra lệnh cho Ghost, bắn đạn hạt nhân đi, còn đám Marine kia coi như hi sinh anh dũng…”
“Vâng tổng tư lệnh!” Đầu bên kia không chút cảm xúc đáp.
…
10 phút sau.
“Ầm!”
Ở cả ba khu vực Bắc, Tây Nam, Đông Nam, toàn bộ doanh trại đột ngột phát ra tiếng nổ tung dữ dội, phạm vi 100.000m bên trong nổ thành cái hố to, không một người bào sống sót.
Đêm khuya tĩnh lặng, mùi thịt cháy, mùi máu tươi tự do phiêu đãng trong không trung…
…
Ngày hôm sau.
Sáng sớm, Bắc Yêu ra quân, một tràng yêu với số lượng hơn chục tỷ tiến thẳng về phía đám đế quốc còn lại.
Bởi vì đa số người điều ra chiến tuyến, cho nên chỉ có vài trăm người canh gác – phòng thủ, rất nhanh bị thú triều phá vỡ, xâm nhập từng cái thành trì đánh giết dân chúng.
…
Nửa ngày, khắp Dâm Giới người hoàn toàn rơi vào mộng…
Một tin tức lan truyền toàn bộ Dâm Giới, Tây, Bắc, Đông, Nam…
Khiến lòng người rơi vào bàng hoàng.
Có ngạc nhiên
Có kinh hoảng
Có sợ hãi
Có không tin
Có im lặng
…
Tin tức đó là:
Hơn 1 tỷ quân liên minh các đế quốc, trong đó có cổ quốc, hoàng triều…, trong đó có các gia chủ, lão tổ toàn diệt.
Thành trì, đế quốc đột ngột bị Bắc Yêu (yêu thú) xâm lược.
Dân chúng khắp nơi lầm than.