Mục lục
Vợ yêu đem con bỏ trốn: Em dám sao? - Ôn Giai Kỳ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Giai Kỳ thấy vậy cũng không ép buộc cậu bé, kiên nhẫn lấy giấy gói thuốc trước mặt ra, đặt trên đầu gối của mình bự bự, ngay sau đó, cô đã lột được một mảnh giấy thiếc hoàn chỉnh.


“Minh Thành, cháu nhìn xem!!”



Đọc nhanh ở VietWriter


Hoắc Minh Thành: "..."


Mặc dù cậu bé vẫn không nói gì nhưng từ đôi mắt kia, cô vẫn nhận biết được tâm trạng của cậu bé có chút thay đổi.


Như vậy, có phải con trai cô bị Cố Cẩn Mai dẫn rồi không?


Trong lòng Ôn Giai Kỳ thoáng mừng rỡ, cô nhanh chóng rèn sắt khi còn nóng, lấy một hộp thuốc đưa tới tay của cậu bé.


“Lại đây, cháu cũng thử làm xem nào, chúng ta cần rất nhiều giấy bạc đó, cháu giúp gì nha, hai chúng ta cùng nhau làm sẽ nhanh hơn, được không?”



Đọc nhanh ở VietWriter


“Dạ.....!


Hoắc Minh Thành cuối cùng cũng gật đầu, hai cánh tay trắng nõn mũm mĩm cầm lấy hộp thuốc giấy, rồi cũng ngồi xổm xuống làm theo.


Tuyệt vời!


Ôn Giai Kỳ mừng như điên.


Cô lén liếc mắt nhìn sang, từ góc nhìn của cô, hàng lông mày của cậu bé rũ xuống, còn hai hàng lông mi dày như lông vũ, đường cong trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo như một con búp bê sứ, giống hệt với Mặc Hi nhà cô.


Hơn nữa, cô cũng thấy khi cậu bé tập trung làm gì đó, nhìn cậu nhu hòa hơn nhiều.


Minh Thành, con yên tâm, mommy nhất định sẽ đền bù sai lầm của mình cho đến khi con sẵn lòng tha thứ cho mommy mới thôi.


Ước chừng mười phút qua đi, cuối cùng, hai mẹ con cũng dán xong máy bay không người lái. “Minh Thành, được rồi, cháu mau thử xem nó có thể bay cao hơn không?” "Dạ..."Nhớ quay lại đọc tiếp tại VietWriter nha


Lần này, Hoắc Minh Thành điều khiển máy bay không người lái một lần nữa, không ngờ nó bay cao hơn mấy chục mét so với mặt nước biển.


“Cháu mau nhìn xem, dì có nói xạo cháu đâu? Dùng giấy thiếc sẽ giúp nó bay cao hơn đấy” Ôn Giai Kỳ hưng phấn vỗ tay.


Hoắc Minh Thành cũng rất hài lòng, tuy cậu im lặng không lên tiếng nhưng khóe miệng của cậu xuất hiện một đường cong nhẹ khó phát hiện.


Khi Hoắc Hạc Hiến phát hiện ra con trai mình mất tích liền tìm đến nơi này, vừa lúc nhìn thấy cảnh tượng này.


Đứa con trai ít nói ít cười, không biết nguyên nhân tại sao, lúc này lại để lộ ra nụ cười hiếm gặp, mà điều khiến anh căm hận chính là người phụ nữ hứa với anh giả chết lại đang vỗ tay hàn hoan nhảy nhót đứng bên cạnh thằng bé, như thể dùng nhập vào thế giới của đứa nhỏ này vậy.


Ôn Giai Kỳ!!


Anh bỗng nhiên cảm thấy giận dữ, lửa giận lan tràn từ sâu trong cơ thể, khuôn mặt tuấn tú trởnên hung ác nham hiểm!





“Không, Hoắc Hạc Hiên, anh nghe tôi giải thích, tôi nghĩ tôi sẽ bù đắp, tôi nhất định không làm cho thằng bé phải chịu thương tổn thêm một lần nào nữa, anh tin tôi đi”.


Ôn Giai Kỳ muốn giải thích với người đàn ông này rằng lúc nãy, hai người ở bên nhau rất hòa thuận, nếu anh cho cô một cơ hội, cô tin cô sẽ làm cho cậu bé tha thứ cho cô.


Nhưng Hoắc Hạc Hiên nghe xong lại trực tiếp chế nhạo: “Bù đắp? Ôn Giai Kỳ, cô lấy gì bù đắp? Cô vì muốn tự do mà giả chết thì cô có tư cách gì để bù đắp cho thằng bé?!”


“Cô nghe cho rõ, nếu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK