Mục lục
Vợ yêu đem con bỏ trốn: Em dám sao? - Ôn Giai Kỳ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc Hi ra khỏi lầu tìm một chỗ ngồi xuống, cậu bé từ trong balo lấy ra máy tính bảng của mình.


Lại thật không ngờ đúng lúc này có người nhìn thấy cậu bé.


“Thanh Liên, hình như tôi nhìn thấy đứa con trai riêng của cháu gái cô ở khu phố cổ, đây có phải là ảo giác của tôi không?”



Đọc nhanh ở VietWriter


Chiếc xe tình cờ đi ngang qua tiểu khu này, lúc đầu cũng không chú ý nhiều cho đến khi Mặc Hi mở máy tính bảng lên, ánh sáng trên màn hình chiếu sáng khuôn mặt nhỏ của cậu bé cho nên mới khiến cho người này để ý.


“Khu phố cổ sao?” Cố Thanh Liên lúc này đang ở nhà họ Cố thì nhận được điện thoại.


Hai ngày nay, từ khi cháu gái của bà ta nói sẽ đến làm việc ở Tập đoàn Hắc Thị, kết quả là ngày hôm đó bà ta ăn mặc rất xinh đẹp nhưng ngay cả của công ty cũng không được vào đã bị đuổi đi.


Trong nhà này vẫn luôn gà bay chó sủa. “Cô có thấy rõ không vậy?”


“Nhìn thoáng qua, nhưng nếu cô muốn xác nhận thì tôi có thể quay lại xem một lần nữa”



Đọc nhanh ở VietWriter


Người gọi điện thoại có mối quan hệ tốt với bà ta, chỉ cần bà ta muốn xác nhận thì sẽ quay xe lại ngay lập tức.


Cổ Thanh Liên nhìn thoáng qua cô cháu gái lúc này vẫn đang còn ở trong phòng khách như người thần kinh hung hăng cắt hoa cỏ sau đó đồng ý.


Vài phút sau, trong điện thoại di động của Cố Thanh Liên quả nhiên nhận được một tấm ảnh.


Trong bức ảnh chụp chính là một đứa trẻ quen thuộc, cậu bé mang theo balo nhỏ ngồi trên bậc thềm, trong tay cầm một máy tính bảng chính là món đồ cậu bé yêu thích.


Thực sự là đứa con trai riêng của cháu gái bà ta!


Cố Thanh Liên lập tức ngồi dậy, liếc mắt nhìn cháu gái còn đang cắt hoa cỏ, bà ta vẫy vẫy tay: “Được rồi được rồi, đừng cắt nữa, cắt xong cháu cũng không đi được Tập đoàn Hoắc Thị đâu, cháu nhanh tới xem cái này đi, cái này có lẽ đối với cháu sẽ có lợi”.


Cố Cẩn Mai đang điên cuồng cắt: "..”


Cô ta thực sự không thích công việc này nhưng cô ta không biết mình bắt đầu cầm kéo cắt tỉa cây từ khi nào.


Đặc biệt là sau khi con điếm Ôn Giai Kỳ tưởng đã chết đi nay sống lại trở về, cô


ta cắt càng siêng năng hơn.


Cô ta cầm kéo trong tay cũng không biết nghĩ tới cái gì, trong mắt xuất hiện một trận oán hận lóe lên, một giây sau


Cách! Cách! Toàn bộ chậu cây bị cắt trụi. Cố Thanh Liên: "..”


Lại đợi vài giây nữa, cuối cùng cô ta mới ném kéo xuống mặt không chút thay đổi đi tới.


Cố Thanh Liên nhìn thấy vậy lập tức đưa bức ảnh trong tay tới: “Cháu nhìn xem, đây là ai? Đó có phải là con trai của Hoắc Hạc Hiên không?”


Hoắc Hạc Hiên?


Nghe được cái tên này, đôi mắt vốn chứa đầy âm u và cừu hận của Cố Cẩn Mai cuối cùng động một chút nhìn về phía bức ảnh này.


“Từ đâu ra vậy?” Cô ta nhìn một chút sau đó mở miệng nói chuyện.


Cổ Thanh Liên lập tức đứng lên: “Vừa rồi có một người bạn chụp cho cô, bà ấy nói đây là nhìn thấy ở khu phố cổ, Cần Mai, tại sao con trai Hoắc Hạc Hiên lại ở trong khu phố cổ? Cháu có biết tại sao không?”


Ánh mắt Cố Cẩn Mai lại động một chút: “Thằng bé không thể đi đến nơi đó, nơi đó vừa bẩn vừa lộn xộn”


“Đúng vậy, thằng bé là cậu chủ nhỏ Tập đoàn Hoắc thị, thân thể cao quý ngàn vàng sao lại đi đến nơi đó chứ? Cô cũng cảm thấy kỳ lạ, hay là chúng ta đi kiểm tra một chút có lẽ sẽ có phát hiện ngoài ý muốn nào đó”.





Cô ta chỉ vào ba mẹ con trên màn hình cũng nhận đến nghiến răng nghiến lợi. Cố Cẩn Mai đã tức giận điên rồi.


Cô ta vốn là hai ngày nay bởi vì chuyện đi công ty mà có chút điên cuồng, hiện tại lại nhìn thấy cảnh này cô ta càng trở nên mất lý trí.


“Cháu sẽ giết cô ta, con điếm này?” Cô ta hét lên lập tức muốn đi ra ngoài. Cố Thanh Liên nhìn thấy vậy vội vàng kéo cô ta lại!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK