Trong thời gian kế tiếp, thầy Snape không thể nào nắm được nhược điểm của Harry để cấm túc cậu.
Cho dù là phương diện nào thì Harry cũng biểu hiện cực kỳ xuất sắc, cuối mỗi tuần ít nhất có thể cộng thêm cho Slytherin 50 điểm. Trên lớp học độc dược, dù thầy Snape hỏi gì cậu đều có thể trả lời – tuy không đầy đủ nhưng không tìm được sai sót – trong suốt giờ trên lớp, vì Harry và Draco chung một tổ, nên quá trình điều chế không hề có sai lầm nào.
Vì thế, Snape vẫn liên tục duy trì trạng thái áp suất thấp đến tận trước đêm Hallloween, hậu quả làm cho mỗi người trong Hogwarts đều cảm thấy bất an. Nhóm động vật nhỏ mỗi lần nhìn thấy Snape đều hận không thể chạy nhanh thoát khỏi anh. Nhóm Slytherin thì khi nhìn thấy Snape, khuôn mặt vốn đã trắng nhợt lại sắp sửa biến thành trong suốt. Mà nhóm giáo sư cũng bị nọc độc càng ngày càng tàn nhẫn của Snape mà tinh thần hoảng hốt
Mà đầu sỏ gây chuyện là Harry thì cuộc sống lại cực kỳ nhàn nhã.
Mỗi ngày cậu cũng không bận rộn quá nhiều, chương trình học năm nhất đối với cậu là rất dễ vượt qua, không cần chuẩn bị bài, không cần ôn tập, bài tập có thể giải quyết trong vòng chưa đến một giờ, cho nên cậu có nhiều thời gian hơn, ở trong phòng tự mình tập luyện, hoặc ngẫu nhiên cậu sẽ cùng Draco thảo luận một ít chuyện quý tộc gần đây, hoặc lại cùng Ron và Hermoine đứng dưới tàng cây bên hồ nhàn nhã suốt buổi chều, nói về tình huống mới nhất của bản thân.
Ron đã không để ý chuyện Harry vào Slytherin nữa, vì thế Harry rất vui nhưng sau đó Harry lại phát hiện ra mâu thuẫn giữa Ron và Hermione càng ngày càng tăng cao.
Nguyên nhân vẫn giống như đời trước, Ron cảm thấy Hermione quá kiêu ngạo, mà Hermione lại cảm thấy Ron không quá tuân thủ nội quy trường học. Mà Harry phát hiện Draco và Hermione cũng không hòa hợp, mỗi lần gặp nhau, vì nể mặt Harry mà bọn họ không biểu lộ ra nhưng cũng không nói gì.
Có lẽ vì quan hệ gia tộc Malfoy cùng gia tộc Weasley vốn đã cứng ngắc, cho nên bọn họ có thể ở chung trong một thời gian ngắn nhưng với Hermione và Draco, hai người vốn ở hai Nhà khác nhau lại cộng thêm quan niệm máu trong in sâu vào Draco nữa.
Đây không phải chuyện tốt, Harry chống cằm nghĩ.
Cậu cũng không muốn mấy năm nữa quan hệ giữa bọn họ lại càng ngày càng đi xuống, có lẽ cậu cần chế tạo một ít cơ hội? Lần trước tình bạn của cậu cùng Ron và Hermione cũng bắt đầu từ việc đối mặt với quỷ khổng lồ đấy sao?
A, phải rồi, quỷ khổng lồ!
Ngay lập tức, vốn nghĩ rằng trước lễ Halloween sẽ xử lý Quirrel khiến Halloween năm nhất trở nên an bình, Harry hạ quyết tâm, quyết định tạm thời tha cho Quirrel để cho hắn ta thả quỷ khổng lồ trước đã, như vậy có thể xúc tiến được quan hệ của ba người Draco, Ron và Hermione được rồi.
A, ca ngợi Merlin, kiếp trước sao cậu còn không biết quỷ khổng lồ còn có tác dụng thúc đẩy tình cảm nhỉ?
Nghĩ thế nên Harry ngầm đồng ý Draco khiêu khích Ron trên lớp học Bay, nhưng vẫn khuyên can bọn họ không dẫn đến đánh nhau. Bởi vì Harry tức giận nên lớp học Bay dù vậy vẫn bình an kết thúc, về việc quả cầu ký ức của Neville dưới sự khuyên bảo của Harry mà Draco trả lại cho Ron. Harry tự nhiên sẽ không cổ vũ Draco phóng nó lên trên cây rồi mình đi lấy nó xuống. Merlin biết cậu hiện tại đang là Slytherin, làm như vậy không những không vào được đội bóng mà còn làm cho thầy Snape tìm ra cái cớ cấm túc mình một lần nữa.
Mà kế tiếp, Harry cũng không khuyên ngăn lúc Ron và Hermione cãi nhau, trước lễ Halloween, quan hệ hai người đó càng thêm căng thẳng.
Không lâu sau, trước đêm Halloween, trong tiết học đầu tiên của Gryffindor, Ron làm Hermione khóc.
Harry lắc đầu, cảm thán.
Vì là trước đêm lễ hội Halloween, nhóm gia tinh sử dụng toàn bộ năng lực cung cấp đồ ăn cực kỳ phong phú – tuy bình thường cũng rất phong phú nhưng vẫn phải ngả mũ trước ngày hội mà thôi. Lễ đường vốn đầy sao cũng thay đổi, hàng ngàn con dơi treo lủng lẳng trên trần và tường, những quả bí đỏ thì xoay vòng xung quanh phía trên bàn cơm. Mà bên trong, những ngọn nến như ẩn như hiện làm cho quả bí nhìn như một khuôn mặt tươi cười quỷ dị.
Harry nắm chặt thời gian nhanh nhanh chóng chóng lấp đầy bụng đồ ăn, vẫn nên biết sau khi xử lý xong quỷ khổng lồ sẽ không có gì mà ăn nữa. Mà trước khi có được áo khoác tàng hình cậu vẫn cảm thấy tốt nhất không nên đi chơi đêm, theo kinh nghiệm mỗi lần đi chơi đêm, mười lần sẽ gặp phải thầy Snape.
“Harry…Cậu…” Draco kinh ngạc nhìn động tác Harry.
Được rồi, tướng ăn của Harry không coi là khó nhìn nhưng tốc độ ăn thì khó có thể làm người ta không hoài nghi cậu đã bao lâu rồi chưa được ăn.
“Draco, nếu tin mình, tốt nhất cậu nên ăn ngay lập tức, ăn đến khi nào không ăn được nữa thì thôi, không nên hỏi tại sao, có hiểu không?” Harry nuốt thức ăn xuống, tốt bụng nhắc nhở Draco, sau đó lại vùi đầu tiếp tục sự nghiệp ăn uống.
Draco ngớ ngẩn nhìn Harry, cuối cùng quyết định bắt đầu ăn, mà hai thủ tich bậc một bậc hai đều làm như vậy, nhóm rắn nhỏ năm nhất cũng cun cút làm theo – vì thế, sau khi giải quyết xong chuyện quỷ khổng lồ, nhìn nhóm học sinh năm trên nhăn nhó, bọn họ trong lòng cực kỳ cảm ơn Harry, cũng quyết định về sau thành thực nghe theo mệnh lệnh của Harry.
Hai mươi phút sau, Harry đem cái bát không đặt lên bàn, thỏa mãn thở ra một hơi.
Mà bên kia, Draco đã ăn no được tám phần – cậu ta vẫn không thể nào nhanh chóng được như Harry, dù sao Harry cũng từng là một Gryffindor, khi đó cậu cũng không hề ăn chậm nhai kỹ, mà Draco lại không biết, chỉ cố đẩy tốc độ ăn nhanh một chút – buông đồ ăn xuống, vừa định mở miệng hỏi Harry, Quirrel vẻ mặt hoảng sợ đã chạy vọt vào lễ đường.
“Quỷ…quỷ khổng lồ…sổ hầm ngục…thiết tưởng ngài nên biết…” Không biết là vì thở hổn hển hay vì lắp bắp, tóm lại hắn ta nói xong thì ngã xuống sàn chết giấc.
Im lặng ba giây, sau đó tiếng hét chói tai tràn ngập toàn bộ lễ đường, đám người hỗn loạn, ngay cả Slytherin cũng như thế.
“Im lặng!” Harry lớn tiếng nói, giọng cậu không lớn không nhỏ, vừa lúc toàn bộ trưởng bàn Slytherin đều có thể nghe thấy, giọng nói đề cao âm lượng của Harry làm người ta không tự giác nghe được trong nháy mắt liền im lặng, vì thế, vẻ mặt nhóm học sinh năm trên khó có thể tin được.
“Hoảng loạn có ích lợi gì, các bạn là Slytherin, không phải ngu ngốc, hiện tại, không được nói một câu, năm bảy đi đầu tiên, năm nhất theo sau, năm thứ năm che chở năm thứ hai, năm thứ tư và năm thứ ba đi cùng nhau, năm thứ sáu đi cuối cùng, lập tức, trở về phòng sinh hoạt chung!”
Mà lúc này, mệnh lệnh của cụ Dumbledore cũng được đưa ra, học sinh ba Nhà khác đã bắt đầu hành động, nhưng thoáng có vẻ bối rối. Mà nhóm Slytherin, sau khi nghe được lời nói của Harry, ngoài ý muốn bình tĩnh trở lại, không đợi chủ nhiệm lên tiếng, liền tự động dựa theo lời nói của Harry vừa nãy bắt đầu hành động.
Harry dùng khóe mắt ngắm ngắm Gryffindor bên kia, chỉ thấy Ron đã muốn thừa dịp hỗn loạn thoát khỏi đội ngũ, chạy đi một hướng khác.
Xem ra, cho dù Harry không có cứng rắn bắt buộc, Ron cũng sẽ không mặc kệ Hermione, bởi Hermione là vì lời nói của cậu ta mà ở trong nhà vệ sinh nữ lâu như vậy, Ron tự nhiên sẽ cảm thấy không an tâm. Nên biết, Hermione là người duy nhất chưa biết việc quỷ khổng lồ thoát khỏi hầm ngục, nếu cô xảy ra chuyện gì, chỉ sợ Ron sẽ áy náy cả đời.
Mà hiện tại, chỉ cần đem Draco dẫn tới bên kia là được, nhưng bây giờ đi theo đội ngũ, dưới việc Harry đang là thủ tịch càng không thể nào mang theo Draco rời đi được, phải làm sao đây?
Rất nhanh, chuyện Harry phiền não cũng có một cơ hội.
Một con quỷ khổng lồ cao mười hai thước Anh, giơ to cây gậy gỗ lớn đứng trước mặt bọn họ.
“Năm thứ bảy, lập tức ếm thần chú che chắn!”. Harry quyết đoán ra lệnh, vì không thể tự mình bại lộ năng lực nên chỉ có thể để học sinh năm bảy tới đây, như vậy tất cả mọi người cùng phóng thần chú, Harry lại âm thầm tăng thêm lực bảo vệ, chắc chắn việc ngăn lại quỷ khổng lồ sẽ không còn vấn đề gì nữa
“Protego!” Dường như là phản xạ có điều kiện, Harry vừa nói, nhóm học sinh năm bảy liền lập tức hành động trong khi Harry âm thầm dùng pháp thuật không đũa phép tăng thêm một tầng bảo đảm.
“Bây giờ, tách ra để trở về!” Lúc này phía trước bọn họ có ba con đường, “Năm ba và năm tư đi cùng nhau, năm năm bảo vệ năm hai, năm sáu và năm bảy bảo vệ năm nhất, tách ra trở về phòng sinh hoạt, nếu gặp quỷ khổng lồ liền ếm thần chú phòng vệ, sau đó đi về hướng hành lang bên trong, quỷ khổng lồ với thân hình đó không thể vào được đường này, từ đây trốn đi là tốt nhất.”
Nghe Harry nói xong rất nhanh mọi người liền phân tách đội ngũ, có điều Harry cũng không đi cùng mà cố ý vô tình làm cho bọn họ lựa chọn đường tương đối gần ký túc xá mà hiểu nhiên bên cạnh chính là nhà vệ sinh nữ.
Trong suốt quá trình, Harry ếm cho cậu, Draco và Blaise một thần chú xem nhẹ, khiến mọi người xem nhẹ bọn họ, cậu vốn không muốn kéo theo Blaise nhưng nghĩ đến kiếp trước, người này lại là bạn tốt của Draco từ thời học sinh đến sau trưởng thành, Harry vẫn cảm thấy nên quan hệ tốt với cậu ta.
Sau đó Harry ếm cho hai người thần chú mơ hồ, làm bọn họ đi hướng nhà vệ sinh nữ.
Đến nơi thì bọn họ sẽ tỉnh lại, khi đó dù muốn hay không vẫn phải hỗ trợ, mà sau khi trải qua chuyện này Harry tin tưởng bọn họ sẽ đánh vỡ tầng xấu hổ lúc trước.
Có đôi khi tình cảm cần phải có một chút tác động từ bên ngoài không phải sao? Không riêng gì tình yêu mà tình bạn cũng giống như vậy.
Harry nhìn hai người mơ mơ màng màng đi hướng nhà vệ sinh nữ, mỉm cười nghĩ.
Mà Harry, lại đi tới thông đạo tầng bốn, nếu cậu đoán đúng thì sau khi Quirrel thả quỷ khổng lồ, thầy Snape sẽ đi trước tới đây xem xét Hòn đá Phù thủy, mà Fluffy – trong miệng bác Hagrid là một đứa nhỏ dễ thương – nhất định đã bị Quirrel động chạm.
Harry cảm thấy sau khi đã được thầy Snape bảo hộ, cho dù hiện tại thầy Snape không phải người mà cậu từng quen trong kiếp trước, nhưng mình cũng không muốn thấy thầy gặp chuyện không may.
Harry cho rằng mình cần phải cùng quá khứ nhìn xem.
– Hết chương 22 –