Mục lục
Cùng Trời Với Thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Sở Chước không thấy được ánh mắt Hỏa Lân, nhưng mà nghe được lời Mặc Sĩ Thiên Kỳ nói, trong lòng trực giác muốn hỏng rồi.

Quả nhiên, nàng quay đầu nhìn qua, chỉ thấy trong mắt Hỏa Lân lộ hung quang trừng Mặc Sĩ Thiên Kỳ.

Nhưng mà Hỏa Lân vẫn rất là tôn trọng nàng vị chủ nhân tân nhậm này, thấy Sở Chước nhìn qua, lập tức thu hồi thần sắc trên mặt, lại lộ ra cái loại tươi cười kiểu quyến rũ người chọc muội không tự giác.

Sở Chước ho nhẹ một tiếng, giới thiệu nói: "Vị này là Hỏa Lân, là đồng bọn mới gia nhập. Hỏa Lân, đây là Bích Tầm Châu, đây là Mặc Sĩ Thiên Kỳ, đây là Huyền Uyên." Theo thứ tự chỉ qua, sau đó lại chỉ vào đám người Đồ Tứ Nương cách đó không xa: "Bọn họ là râu ria, không cần để ở trong lòng."

Bốn người Đồ Tứ Nương bị trở thành kẻ râu ria: "... ..."

Nghe được Sở Chước giới thiệu, lực chú ý của mọi người đều đặt ở trên người "Hỏa Lân".

Cùng là yêu thú, Bích Tầm Châu và Huyền Uyên liền cảm giác được Hỏa Lân cùng bọn họ là cùng loại ở trước tiên, đợi nghe được Sở Chước giới thiệu, liền xác nhận Hỏa Lân này hẳn chính là Hỏa Lân Xà được Sở Chước đưa tặng cỏ biến hóa.

Mặc dù không biết lúc trước rõ ràng Sở Chước không có ý tứ khế ước Hỏa Lân Xà, vì sao Hỏa Lân Xà biến hóa rồi, đột nhiên biến thành đồng bạn của bọn họ, nhưng mà hai đứa yêu đối với Sở Chước quyết định xưa nay sẽ không phản đối, vì thế rất bình tĩnh nhận chuyện thực bọn nó rốt cục lại có một đồng bạn mới gia nhập.

Sau đó bọn nó chợt nghe được A Chiếu nói:【Lão nhị, đây là lão tam.】

"Lão tam?" Hỏa Lân có chút mộng, nhịn không được nói: "Lão đại, vì sao ta là lão tam?" Sẽ không thể dưới một thú, trên vạn thú sao? So với làm lão tam, nó càng thích làm lão nhị.

Có thể là con nhện cùng rắn trời sinh không hợp nhau, Bích Tầm Châu nghe nói như thế, lạnh như băng nói: "Ngươi không làm lão tam chẳng lẽ muốn làm lão đại? Hay ngươi muốn làm lão yêu? Cái này không thể được, lão yêu là Huyền Uyên."

Bích Tầm Châu chỉ bé rùa bình tĩnh ghé vào hắn trên vai.

Bé rùa vung vung móng vuốt nhìn qua Hỏa Lân Xà, chậm rì rì nói:【Hỏa Lân tỷ, xin chào.】

Hỏa Lân Xà ai nha một tiếng, quyết định thích con rùa nhỏ này, vui vui vẻ vẻ nói: "Huyền Uyên đúng không, về sau tỷ tỷ liền bảo vệ đệ."

Ba con yêu thú tiểu đệ đang trao đổi cảm tình, Mặc Sĩ Thiên Kỳ lại vẻ mặt mê mang, nhịn không được hỏi: "Hỏa Lân? Ngươi cùng Hỏa Lân Xà là quan hệ gì?"

Hỏa Lân nhe răng cười với hắn: "Thì chính là ta đó." Sau đó thật hứng thú đánh giá hắn, nói: "Ta nhớ rõ ngươi, lúc ấy ngươi cùng mấy nhân tu liền trốn ở bên ngoài, mơ ước Hỏa Lân quả của ta, Hỏa Lân quả đó chính là ta năm đó tự tay trồng xuống."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ: "... ..."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ hiếm khi có chút mặt đỏ, loại cảm giác ghé vào cửa nhà người ta mơ ước bảo vật trong nhà người ta, sau đó bị chủ nhà phát hiện vô cùng xấu hổ. Nhưng mà nghĩ đến sau đó Sở Chước đã dùng cỏ biến hóa trao đổi cùng nó, nhất thời lại đúng lý hợp tình.

"Đó là Sở tỷ dùng cỏ biến hóa trao đổi cùng ngươi, là giống đực thì đừng keo kiệt như vậy chứ." Mặc Sĩ Thiên Kỳ da mặt dày nói.

Sau đó, hắn phát hiện mình lại bị trừng mắt.

Hỏa Lân thu liễm đi tươi cười, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Ngươi làm sao nhìn ra ta là giống đực?"

Mặc Sĩ Thiên Kỳ thốt ra: "Không phải đực, chẳng lẽ còn là một thư (cái) hay sao? Huynh đệ, đừng khôi hài, nếu nói Tầm Châu ca là cô nương ta còn —— "

Luyện đan sư miệng thối bị đánh bay.

Bích Tầm Châu yên lặng thu hồi băng tơ vừa muốn ra tay, dùng một loại thần sắc khó tả đánh giá Hỏa Lân.

Sở Chước sợ Hỏa Lân dưới cơn tức giận, đánh hỏng Mặc Sĩ Thiên Kỳ, dù sao một đứa là yêu thú biến hóa Nhân Hoàng cảnh, một người là luyện đan sư gà còi Linh Quang cảnh, thực lực cách xa, vội ngăn cản nói: "Hỏa Lân đừng nóng giận, A Kỳ chính là có chướng ngại nhận thức đối với giới tính."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ từ trên đất đứng lên, nghe nói như thế, vẻ mặt mê mang.

Hắn khi nào thì có chướng ngại nhận thức giới tính vậy? Sao bản thân hắn cũng không biết?

Lúc này, chỉ thấy Sở Chước nháy mắt với hắn, sau đó nghe nàng nói: "A Kỳ, Hỏa Lân là một nữ hài tử, về sau chớ nói lại loại lời này, đây là không tôn trọng đối với phụ nữ.".

||||| Truyện đề cử: Mặt Trăng Trong Vòng Tay Tôi |||||

Mặc Sĩ Thiên Kỳ: "... ..."

Đám người Đồ Tứ Nương đứng xem: "... ..."

Đồ Tứ Nương ôm trái tim, thật muốn hét lên một tiếng không có khả năng. "Nam" yêu cay chọc người, làm sao nhìn ra được là một muội tử? Rõ ràng chính là một hán tử rất liêu nhân!

Nàng ta tuyệt bức không thừa nhận mình thế nhưng sẽ nhìn nhầm, muốn ái ân cùng một nữ yêu. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh

A Chiếu ghé vào trên vai Sở Chước nhịn không được bật cười một tiếng.

Thế giới yêu thú so với các loại chế định tiêu chuẩn đạo đức nhân loại càng tàn khốc trần trụi, chúng nó trước khi chưa biến hóa, kỳ thực rất ít sẽ chú ý ngoại hình những thứ ngoại vật hoa hoa cỏ cỏ có đẹp không, càng chú trọng thực lực cùng với bảo vệ địa bàn của mình và sinh tồn như thế nào. Nhưng mà sau khi biến hóa, khả năng hỗn lâu cùng nhân tộc, cũng sẽ dính một ít tập tính đặc biệt nhân tộc có, tỷ như bắt đầu chú trọng lên ngoại hình dung mạo này đó.

So với ma nhân thị huyết tàn khốc, yêu tu kỳ thực cảm tình rất dồi dào đầy đủ, càng dễ dàng bị các loại cảm tình nhân loại ảnh hưởng.

Nếu không xem bộ dáng Hỏa Lân trưởng thành, còn là một con rắn cái, A Chiếu mới sẽ không để cho nó khế ước cùng Sở Chước. Dù sao khế ước thú bên người Sở Chước vẫn hơi ít, lại là một con yêu xà cấp mười hai sắp sửa hóa thuồng luồng, vậy khế ước đi.

Sở Chước không để ý tới bộ dạng Mặc Sĩ Thiên Kỳ bị sét đánh trúng, hỏi Bích Tầm Châu lúc trước phát sinh chuyện gì.

Bích Tầm Châu hờ hững nói: "Trong Hỏa Hạc sơn đến không ít bán ma nhân, đều là xen lẫn trong nhân tu đi vào, lúc trước muốn cướp chúng ta, cho nên ta đều thu thập bọn chúng một chút. Ta nghe đám bán ma nhân này nói, còn có ma nhân hỗn vào được, lúc trước các người không có việc gì chứ?"

Sở Chước không ngoài ý muốn tình huống này, nói: "Lúc trước quả thật gặp được ba ma nhân, chúng ta không sao. Tầm Châu ca, những bán ma nhân này trước trói lại, đợi xem nhìn tình huống."

"Đã biết."

Bích Tầm Châu đáp ứng một tiếng, đi qua dùng băng tơ trói đám bán ma nhân bị hắn thu thập đến kêu cha gọi mẹ, đám người Đồ Tứ Nương giống như tiểu nàng dâu, vội qua đi hỗ trợ, trong hành vi là vẻ chân thật đáng tin lấy lòng.

Khi Hỏa Lân nghe được Sở Chước kêu nam trang lệ nhân mỹ mạo như tiên là "Tầm Châu ca", nhịn không được nhỏ giọng hỏi: "Chủ nhân, lão nhị kia, thật sự là giống đực?"

Bích Tầm Châu liếc mắt nhìn qua một cái, ánh mắt lạnh như băng.

Trong lòng Hỏa Lân nổi lên một hơi lạnh, nháy mắt thần sắc lạnh thấu xương.

Lão nhị này muốn lợi hại hơn trong tưởng tượng của nó, không nghĩ tới bên người Sở Chước không chỉ có A Chiếu, còn có một đại yêu thú Nhân Hoàng cảnh hậu kỳ lợi hại, Hỏa Lân nhất thời hiểu rõ, bên người có tồn tại lợi hại như vậy, lúc trước Sở Chước quả thật chưa bao giờ nghĩ tới muốn khế ước nó.

Sở Chước ừ một tiếng, nghiêm túc nói: "Tầm Châu ca là một giống đực, đừng nghĩ sai, nếu không Tầm Châu ca sẽ mất hứng."

Hỏa Lân vẻ mặt lý giải nói: "Ta hiểu rõ, tựa như ta không thích có người nhận sai giới tính của ta."

Sở Chước: "... Ừ, chính là như thế."

Hỏa Lân dễ dàng tiếp nhận Bích Tầm Châu dung mạo đẹp như tiên là một giống đực, ánh mắt chuyển chuyển chuyển ở trên người mấy giống đực, trong lòng có chút thất vọng.

So với Bích Tầm Châu mỹ lệ như yêu nữ, luyện đan sư gà còi, còn nhóc rùa chưa có trưởng thành...

Mặc kệ là đứa nào, đều không phù hợp điều kiện kén vợ kén chồng của nó, thật sự là làm cho nó quá thất vọng rồi.

Càng thất vọng hơn nó còn có luyện đan sư nào đó.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ rốt cục sau khi tiếp nhận Hỏa Lân là một muội tử, cả người cũng không tốt lắm, nhìn xem Bích Tầm Châu, lại nhìn xem Hỏa Lân, nhịn không được ôm trán, yếu ớt nói với Sở Chước: "Sở tỷ, cô nói đúng, ta cảm thấy hiện tại ta có chướng ngại nhận thức giới tính. Aizz, kỳ thực Đồ Tứ Nương là một nam nhân mặc nữ trang đi?"

Nghiêm lão đại và đám nam tu đang trói người dưới chân lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã sấp xuống, sau đó kinh sợ nhìn về phía Đồ Tứ Nương, giống như cũng đang hoài nghi nàng có phải nam phẫn nữ trang hỗn vào hay không.

Đồ Tứ Nương cũng thiếu chút ngã sấp xuống, thẹn quá thành giận trừng qua mấy đồng bạn, nàng là vô tội!

Làm cho Đồ Tứ Nương vạn phần tức giận là, ở sau khi Mặc Sĩ Thiên Kỳ nói xong lời này, Bích công tử xinh đẹp như hoa cùng Hỏa cô nương đẹp trai bức người đều nhìn qua nàng, giống như cũng đang hoài nghi nàng kỳ thực là một nam nhân.

Đồ Tứ Nương thật muốn xé y phục ra, dạy cho bọn hắn biết, nàng thật là nữ nhân hàng thật giá thật!

Sở Chước không trách cứ Mặc Sĩ Thiên Kỳ, thương tiếc vỗ vỗ bờ vai của hắn, chỉ nói một câu: "Đừng loạn tưởng."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ: "... Nga."

Đợi Bích Tầm Châu bọn họ xử lý xong đám ma nhân, Sở Chước tìm một địa phương ngồi xuống, nhẹ nhàng mà thở ra.

A Chiếu lo lắng nhìn nàng, lúc trước thấy thần sắc nàng như thường, thiếu chút nữa thì đã bị nàng biểu hiện tự nhiên thoải mái lừa gạt qua đi, bị trọng thương như vậy, còn bị ma khí ăn mòn, làm sao có thể không khó chịu?

A Chiếu đau lòng, một móng vuốt vung tới luyện đan sư còn đang hoảng hốt.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ lấy lại tinh thần, phát hiện Sở Chước khác thường, vội hỏi: "Sở tỷ, cô sao vậy?"

Bích Tầm Châu và Huyền Uyên cũng vội chạy qua xem xét, Hỏa Lân vội giải thích: "Lúc trước chúng ta gặp được ma nhân, chủ nhân vì cứu ta, giao thủ cùng ma nhân bị thương, trong thân thể còn lưu lại ma khí, không thể vận dụng linh lực..."

Mặc Sĩ Thiên Kỳ a một tiếng, vội vàng cầm tay Sở Chước lên, kiểm tra thân thể cho nàng.

Hắn thần sắc rất nghiêm túc, thu liễm bộ dạng đó ngốc bạch ngọt lúc trước, phá lệ có vị nam nhân, Hỏa Lân nhịn không được liếc hắn một cái.

Kiểm tra xong, Mặc Sĩ Thiên Kỳ cau mày, nói: "Sở tỷ cần một viên Khư Ma đan, nhưng mà ta hiện không có tài liệu luyện chế Khư Ma đan, còn thiếu vài loại." Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{|)&@#@

"Thiếu cái gì?" Bích Tầm Châu hỏi.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ vừa lật xem túi càn khôn của mình, vừa hồi đáp: "Nhựa Kim Ti Đằng, Thất Lũ Tơ Tằm thảo, Bích Dương quả, liền thiếu ba loại này."

Lúc này, Đồ Tứ Nương cách đó không xa nói: "Bích Dương quả chúng ta có, nhựa Kim Ti Đằng, phải về Hỏa Linh thành mua, Thất Lũ Tơ Tằm thảo nghe nói Thấm Thủy Lâu có."

"Thấm Thủy Lâu ở nơi nào?" Bích Tầm Châu hỏi.

"Thấm Thủy Lâu ngay tại khu vực Tây Nam đại lục Xích Vân Tinh, nơi đó là địa bàn Thấm Thủy Lâu." Đồ Tứ Nương hồi đáp.

Bích Tầm Châu lúc này lên đường: "Đi, chúng ta đi ra ngoài thôi, trước đi mua nhựa Kim Ti Đằng, lại đi tìm Thất Lũ Tơ Tằm thảo. Còn Bích Dương quả..."

Hắn vừa mới nói xong, Đồ Tứ Nương đã thông minh cầm một cái hộp ngọc lại đây, dịu dàng nói: "Sở cô nương, Tầm Châu công tử, đây là Bích Dương quả. Chúng ta có thể miễn phí cho hai người, nhưng mà..."

Bích Tầm Châu lạnh lùng thốt lên: "Đừng quên các ngươi bây giờ còn ở dưới khống chế của chúng ta, chúng ta muốn, các ngươi căn bản không thể phản kháng."

Lời này làm cho thần sắc đám người Đồ Tứ Nương cứng đờ.

Sau đó lại nghe đến hắn nói tiếp: "Các ngươi có yêu cầu gì?"

Đám người Đồ Tứ Nương không khỏi may mắn mấy vị này từ đại lục khác đến, không có phương thức làm việc của người tu luyện đại lục Xích Vân Tinh, vội vàng nói: "Các vị tiền bối, kỳ thực chúng ta không có điều kiện gì, chỉ là hy vọng có thể tùy tùng ở bên cạnh mấy vị, để các vị sai phái."

Nghe nói như thế, Sở Chước thản nhiên liếc mắt nhìn bọn hắn một cái, nói: "Chúng ta không cần."

Dự tính của mấy người Đồ Tứ Nương, ở đây chỉ cần không phải thật ngốc bạch ngọt, đều nghe ra được.

Đồng hành cùng bọn họ mười mấy ngày nay, đám Đồ Tứ Nương đã nhìn thấy thực lực đến nội tình đám người Bích Tầm Châu thể hiện ra, bọn hắn tự nhiên nhìn ra chỗ tốt trong đó, mới sẽ đề xuất yêu cầu này.

Chỉ là, không phải là tùy tùy tiện tiện người nào cũng có thể ở trong đội ngũ của bọn họ, hơn nữa cũng không cần. Càng đừng nói mấy người Đồ Tứ Nương này tâm thuật bất chính, Sở Chước căn bản sẽ không nghĩ tới làm bạn cùng với bọn họ.

Nghe được nàng cự tuyệt, Đồ Tứ Nương cũng không ngoài ý muốn, vội nói: "Sở cô nương đừng vội cự tuyệt, chúng ta biết các người là từ đại lục bên ngoài đến, đại lục Xích Vân Tinh ngăn cách, đã thật lâu không có người tu luyện ngoại lai đi tới, mỗi lần người tu luyện vô ý xông vào đại lục Xích Vân Tinh..."

Nói tới đây, thần sắc Đồ Tứ Nương có chút chần chờ.

Không cần nàng ta nói, Sở Chước cũng biết kết cục người tu luyện ngoại lai đi đến đại lục Xích Vân Tinh, thực lực cường hãn đến đủ để tự bảo vệ mình thì còn không sao, nếu thực lực yếu, mỗi phút có thể bị âm thầm giải quyết, giết người đoạt bảo.

Ở đại lục Xích Vân Tinh, giết người chưa bao giờ cần lý do, luật rừng nhược thịt cường thực ở nơi này càng trần trụi. Đặc biệt nhằm vào người tu luyện ngoại lai, người đại lục Xích Vân Tinh sẽ làm ra chuyện gì, căn bản không thể tưởng tượng, thẳng đến khi chết đi vẫn còn mơ hồ.

"Nếu như mấy vị không chê bỏ, chúng ta cũng nghĩ rằng làm dẫn đường cho mọi người." Đồ Tứ Nương thành khẩn nói.

Sở Chước ý tứ hàm xúc không rõ nói: "Muốn tìm dẫn đường, không nhất định cần các ngươi."

Đồ Tứ Nương cắn chặt răng, liếc nhìn Nghiêm lão đại bọn họ, có chút không cam lòng vẫn muốn thuyết phục nàng, đáng tiếc Sở Chước đã vẫy tay, đánh gãy lời bọn họ nói.

"Được rồi, trước rời khỏi nơi này đi." Nàng thản nhiên nói: "Còn Bích Dương quả của ngươi, cái tình này chúng ta nhận, sẽ trả thù lao cho ngươi."

Mấy người Đồ Tứ Nương liếc mắt nhìn nhau một cái, đối với thái độ dầu muối không ăn của Sở Chước có chút bất đắc dĩ.

Nhưng mà bọn họ cũng hiểu rõ, nếu không có thực lực tuyệt đối cùng tự tin, Sở Chước cũng sẽ không cự tuyệt được rõ ràng như thế, cho dù không có bọn hắn, tin tưởng đoàn người Sở Chước cũng sẽ hỗn rất tốt ở đại lục Xích Vân Tinh, càng không cần phải nói bây giờ còn có một con Hỏa Lân Xà biến hóa đi theo bọn họ.

Đã quyết định rời khỏi Hỏa Hạc sơn, lúc này thu thập đồ rời khỏi.

Hỏa Hạc sơn mỗi lần núi lửa phun trào, hỏa linh lực nồng đậm từ lòng đất phun trào lên thẳng đến một tháng sau mới vừa nhạt đi, thời gian một tháng này, trên Hỏa Hạc sơn sẽ có vô số cơ duyên cùng tài phú.

Bọn họ hiện tại mới đến Hỏa Hạc sơn qua mười ngày, hiện tại mới rời khỏi, thật sự là quá sớm.

Nhưng mà Bích Tầm Châu và Mặc Sĩ Thiên Kỳ đối với cái này đều không ý kiến, dù sao so với tìm kiếm cơ duyên, hiện tại Sở Chước không thể sử dụng linh lực chiến đấu quan trọng hơn.

"Đám bán ma nhân làm sao bây giờ?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ hỏi.

Nhìn bán ma nhân bị trói lại, Sở Chước ánh mắt hơi lóe, nói: "Mang theo đi."

Cuối cùng tự nhiên mà vậy, do đám người Đồ Tứ Nương áp tải bán ma nhân, Hỏa Lân đi ở cuối cùng nhìn, chỉ cần người nào không an phận, trực tiếp bóp chết.

Có yêu tu Hỏa Lân thực lực cao cường Nhân Hoàng cảnh hậu kỳ trấn, mặc kệ là mấy người Đồ Tứ Nương hay là bán ma nhân, đều ngoan như con thỏ, an tĩnh như gà theo đi.

Bởi vì trên người Sở Chước có thương tích, cho nên tốc độ có vẻ chậm, nhưng mà đám người Đồ Tứ Nương biết đường, chỉ cần không đi lối rẽ, một ngày sau có thể đi ra ngoài.

Chỉ là bọn hắn mới xuất phát không lâu, liền gặp được một trận hỗn chiến.

Hỗn chiến chủng tộc có vẻ nhiều, nhân tu, tu ma, ma nhân, bán ma nhân... Mười mấy người đánh đến phá lệ vui thích.

Khi phát hiện có người tiến vào, đám người đang giao chiến thế nhưng không hẹn mà cùng dừng lại, cảnh giác nhìn về phía đoàn người xuất hiện, khi phát hiện thực lực Bích Tầm Châu cùng Hỏa Lân, con ngươi hơi co lại, trong không khí tràn ngập một loại hơi thở khẩn trương.

Sở Chước phát hiện, ở sau khi bọn họ đến, đám người này vốn đang đánh nhau, nhất thời nhất trí địch ý đối ngoại, cái này rất bất hợp lý.

Loại chuyện bất hợp lý này, cũng khiến cho đoàn người Sở Chước chú ý, đặc biệt thời điểm còn có ma nhân ở, thế nhưng vũ khí không phải chỉa vào ma nhân, ngược lại là chỉa vào người xâm nhập, như vậy...

Lập tức Sở Chước liền phát hiện nguyên nhân trong đó.

Hết chương 224.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK