Mục lục
Cùng Trời Với Thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: ChieuNinh_dd.LQD

Hai con yêu thú đang đánh đến ngươi chết ta sống thì đã phát hiện kẻ xâm nhập lập tức.

Chúng nó đồng thời nhìn qua, sau khi phát hiện người xâm nhập không phải một tên hai tên, mà là một đám, đồng thời phát ra gào thét uy hiếp, giống như lấy cài này xua đuổi bọn họ đi, chúng nó tiếp tục chiến đấu.

Thực lực của hai con yêu thú cũng không tệ, hơn nữa coi như là yêu thú cao cấp, tuy rằng còn chưa biến hóa, nhưng một thân da lông bị kim loại hóa này, vô cùng cứng rắn, vừa nhìn thì đã biết là không dễ chọc rồi.

Trên thực tế, trong Thiển Kim Lâm rất nhiều yêu thú đều là như thế.

Hỏa Lân và Huyền Ảnh làm sao cho phép chúng nó uy hiếp, lúc này đồng thời nhảy về phía trước, nhanh chóng biến hóa ra bản thể, tiến lên hướng bọn chúng.

Kim sư cùng Hoàng kim mãng xà cũng không lại quấn đấu nữa, quyết định giải quyết đám xâm nhập to gan lớn mật trước rồi nói sau.

Khi kim lưỡi dao đánh úp lại, thuồng luồng Hỏa Lân cũng há miệng phun ra một con hỏa long, hỏa long cùng kim lưỡi dao giao triền, yêu hỏa của hỏa thuồng luồng rõ ràng cao hơn một tầng, kim lưỡi dao hóa thành hư vô ở trong hỏa long. Hỏa Lân Xà nhân cơ hội tiến lên, quét đuôi một cái đã đánh bay con hoàng kim mãng xà, sau đó nhấn hoàng kim mãng xà xuống mà dồn sức đánh.

Dám phun kim lưỡi dao ở trước mặt tỷ, không muốn sống nữa!

So sánh với hoàng kim mãng xà bị Hỏa Lân bưu hãn nhấn mạnh xuống mà đánh, thì tình huống của hoàng kim sư coi như không tệ, ở khi Huyền Ảnh thú khổng lồ nhào tới, bộ lông rất nặng trên người nó dựng thẳng lên từng cái, nháy mắt liền biến thành một con nhím sư gai kim, nhìn dấu vết gai hoàng kim dựng thẳng lên xuyên nghiền qua cây cối chung quanh lưu lại, cũng biết nó có bao nhiêu cứng rắn.

Thú Huyền Ảnh luôn luôn thích dựa vào bản thể khổng lồ đập người thì lần đầu tiên trong cuộc đời đi đập ăn phải đau khổ.

Dùng huyết nhục của chính mình đi đập gai cứng như thép, kết quả có thể nghĩ.

Khi nhìn đến bão tố kim châm vọt ra khỏi trên người Huyền Ảnh thành mảnh lớn lổ máu, đoàn người Sở Chước đang xem cuộc chiến đều có chút cạn lời. Xem ra thân thể khổng lồ cũng không phải lúc nào cũng đều thuận lợi mọi việc, hiện nay đã bị ghim thành cái sàng đi?

May mắn Huyền Ảnh lập tức rút ra giáo huấn, hắn nhanh chóng thu nhỏ bản thể của mình lại thành một hải báo nhỏ xíu, không còn ý đồ dùng bản thể để đập chết nó, trong miệng phun ra một viên hạt châu màu vàng đất, hạt châu đập qua kim cương sư.

Thân thể không có biện pháp đập, vậy hắn dùng Trọng Nham Châu đập.

Kim cương sư rõ ràng cảm giác được Trọng Nham Châu nguy hiểm, đáng tiếc không gian chung quanh nhỏ, muốn tránh cũng tránh không khỏi, chỉ có thể mạnh mẽ chống đỡ một kích này, không ngoài ý muốn bị đập đến trực tiếp vùi vào trong bùn đất, hơn nữa bộ lông dựng thẳng lên trên người như cương châm cũng mềm xuống dưới.

Trọng Nham Châu là đại sát khí, đập vài cái, rốt cục đập mềm kim cương sư, cả người dính đấy máu bị kéo ra, sau đó bị trói gô xách đến trước mặt Sở Chước bọn họ.

Xui xẻo giống như kim cương sư còn có hoàng kim mãng xà bị trói gô đồng dạng, nhưng mà trói buộc nó cũng không phải băng tơ của Bích Tầm Châu, mà là thân thể của chính nó, Hỏa Lân đánh nó đến cả đầu nổi cục, vô cùng đẹp trai mà nhào nặn vân vê hoàng kim mãng xà thành một cục, cuối cùng hoàng kim mãng xà liền không có biện pháp tách ra thân thể của mình đã quấn thành bánh quai chèo.

Hai con thú ủ rũ nhìn đám người xâm nhập, khí thế vừa rồi đã biến mất.

Hỏa Lân vui thích nói: "Chủ nhân, hai đứa này đã mở trí, vừa vặn hỏi đường, nếu chúng nó không thành thật, vậy thì rút gân lột da nướng ăn, xem da thịt rắn chắc này, hương vị hẳn là không tệ."

Hai con thú nghe lời nói hung tàn như thế, nhịn không được run lên run xuống.

Sở Chước mỉm cười gật đầu, nói: "Trước hết hỏi chúng nó một chút, gần đây có thể có gặp được người tu luyện nào không."

Lập tức Hỏa Lân liền đến hỏi, hai con thú sợ trở thành đồ ăn trong miệng nàng, vội vàng thành thật hồi đáp.

Yêu thú cao cấp bình thường có tính lĩnh vực rất mạnh, địa bàn hai con thú này đều ở phụ cận, hơn nữa bởi vì địa bàn chúng nó ở liền nhau, thế cho nên thường vì một ít chuyện lông gà vỏ tỏi mà đánh lên, không có cách nào giải quyết mâu thuẫn. Dđlequydon&ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d

Gần đây chúng nó cũng có gặp qua người tu luyện, nhưng mà những người tu luyện chỉ là đi qua, không có dừng lại, chúng nó cũng lười ra tay. Còn thân phận đám người tu luyện này, ở dưới sự hình dung của hai con thú, Sở Chước đã hiểu rõ ngay lập tức, là đệ tử Bích Hà Minh Thiên, đương nhiên cũng có một vài người là của thế lực khác.

"Trong Thiểm Kim Lâm có địa phương nào kỳ quái không?" Sở Chước lại hỏi.

Hai con thú nhìn nàng, cái gì là địa phương kỳ quái?

Sở Chước và yêu thú giao tiếp nhiều, vừa nhìn thì biết hai con nghi vấn, không cần Hỏa Lân bọn họ chuyển lời, đã nói được kỹ càng hơn một chút: "Tỷ như có địa phương nào rất nguy hiểm, nagy cả yêu thú trong Thiểm Kim Lâm cũng không dám đi, hoặc là thường xuyên phát sinh dị thường, hoặc là..."

Ở nàng liên tục nêu ví dụ ra, hai con thú rối rắm tận sức suy nghĩ, rốt cục nghĩ đến một địa phương kỳ quái.

Phía Đông Bắc trong Thiểm Kim Lâm, nơi đó có một liệt cốc bị mê trận vây quanh, nghe nói rất nhiều yêu thú không cẩn thận bĩ vây hãm ở bên trong, đều có vào không có ra, là nơi nguy hiểm có tiếng trong rừng Thiểm Kim, rất nhiều yêu thú đều theo bản năng mà cách xa nó.

Nghe xong, Sở Chước và Khúc Sơn Hà thương lượng xuống, quyết định đi xem.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ ngồi xổm ở trước mặt hai con thú, hưng trí bừng bừng hỏi: "Đúng rồi, nơi đó có thần mộc sao?"

Hai con thú mê mang nhìn hắn, thần mộc cái gì? Chúng nó lại không đi qua, làm sao biết được có thể có thần mộc hay không?

"Vậy có Phệ Kim Linh Quả không?"

Cái này thật ra thì chúng nó biết, kim cương sư kêu lên ô ô, cái đuôi đá đến vui thích, trong địa bàn của nó cũng chỉ có một ngọn Phệ Kim Linh Quả, cũng đã sắp muốn kết quả, chỉ cần bọn họ thả nó, nó lập tức có thể dẫn bọn họ đi hái.

Hỏa Lân cười nói: "Các ngươi yên tâm, chỉ cần các ngươi thành thành thật thật, nhất định sẽ không làm khó dễ các ngươi, nói không chừng còn có thưởng cho."

Hai con thú đồng thời nhìn nàng, thưởng cho cái gì?

"Linh đan cực phẩm, các ngươi muốn hay không?" Luyện đan sư cười tủm tỉm dụ hoặc.

Đối với yêu thú mà nói, linh đan là thứ cực không thể cự tuyệt, so với nhân tu thì khát vọng đối với linh đan càng lớn hơn nữa. Nhân tu coi linh đan trở thành vật tu luyện tấn cấp cùng chữa thương, yêu thú lại có thể coi trở thành đồ ăn vặt đường đậu đến dập đầu.

Hai con thú lập tức gật đầu, tỏ vẻ bọn họ muốn bao nhiêu Phệ Kim Linh Quả cũng không có vấn đề gì.

"Một khi đã như vậy, các ngươi cũng thuận tiện mang bọn ta đi liệt cốc phương hướng Đông Nam đi." Luyện đan sư rất hiểu rõ được một tấc lại muốn tiến một thước.

Hai con thú nhất thời cứng ngắc rồi.

Nhưng mà mặc kệ chúng nó không muốn như thế nào, đợi Hỏa Lân mở trói cho chúng nó xong, hai con thú chỉ có thể ủ rũ mà dẫn đường, thẳng đến khi Mặc Sĩ Thiên Kỳ thấy bộ dạng bọn nó đáng thương, cho một con một viên linh đan mà yêu thú thích ăn, lập tức đầy máu sống lại, vui thích dẫn đường ở phía trước.

Ở khi dẫn đường đồng thời, kim cương sư rống lên vài tiếng với hoàng kim mãng xà, không muốn nó đi theo.

Hoàng kim mãng xà không cam lòng yếu thế mà tỏ vẻ, bọn họ rõ ràng nói là hai đứa cùng nhau dẫn đường, cũng không phải chỉ có con sư tử ngốc mang.

Đám người Sở Chước đi ở phía sau xem hai con thú vừa đi vừa cãi nhau, cả đầu đen mặt, đặc biệt trải qua Hỏa Lân bọn họ thuật lại nội dung cãi nhau, lại không biết nên khóc hay cười.

Bọn họ đi địa bàn kim cương sư hái lấy Phệ Kim Linh Quả trước.

Đây là Mặc Sĩ Thiên Kỳ muốn, Sở Chước bọn họ cũng hiếu kỳ, liền đi hái xuống trước rồi nói sau.

Đi nửa ngày, liền đến địa phương cây Phệ Kim Linh Quả sinh trưởng trên địa bàn kim cương sư.

Rất xa, bọn họ đã nhìn thấy gốc đại thụ cao ngất đó, thân cây là màu bạc kim, lá cây hiện ra màu vàng lợt, trong kẽ lá rũ xuống trái cây tròn vo màu vàng, màu vàng sáng lạn dưới ánh mặt trời, chiết xạ như hoàng kim sáng bóng chói mắt, giống như cả cái cây đều đang sáng lên lập lòe chói lọi, phá lệ đáng chú ý.

"Đây là Phệ Kim Linh Quả à." Mặc Sĩ Thiên Kỳ dù có hứng thú chuyển động vây quanh nó.

Kim cương sư miệng phun ra một kim lưỡi dao, kim lưỡi dao hiện lên, một viên Phệ Kim Linh Quả rơi xuống dưới, nặng nề mà đập lên trên đất, đập ra một cái hố vòng tròn vo, vùi thật sâu vào trong.

Một đám người nhìn xem mà ngạc nhiên vô cùng, Sở Chước dùng Toái Tinh kiếm đào nó ra, phát hiện trái cây này chẳng qua lớn cỡ nắm đấm trẻ con, thế nhưng rất là nặng, giống như cầm trong tay một quả tạ. Tuy rằng là linh quả, nhưng độ cứng rắn không hề thua kim loại, giống như một quả cầu kim loại, nhân tu căn bản không có biện pháp ăn, cắn một ngụm thì răng đều phải bị nứt vỡ rơi rụng. ChieuNinh@dien~dan~lequydon{}:D^d^l^q^d

"Làm sao mà ăn?" Một đám ham ăn buồn bực hỏi.

Kim cương sư rống lên một tiếng, phun ra một kim lưỡi dao, tiếp theo hái xuống một Phệ Kim Linh Quả, há mồm liền đón lấy được, cắn kẽo kẹt kẽo kẹt, chỉ vài cái thì cắn nát nuốt vào trong bụng.

Kim cương sư là yêu thú thuộc tính kim, cả người đã luyện thành một thân cốt kim thép cứng, miệng răng sắc bén, trong Phệ Kim Linh Quả ẩn chứa vật chất kim loại phong phú, nó ăn được càng nhiều, thì càng có thể cải thiện cốt cách máu thịt của nó, bộ lông rất nặng cả người có thể ở nháy mắt biến thành gai cứng, cũng là bởi vì cắn nuốt quá nhiều Phệ Kim Linh Quả.

Thấy thế, mọi người rốt cục hiểu rõ vừa rồi Huyền Ảnh chịu thiệt ở nó trên người cũng không phải không có đạo lý.

Tuy rằng bọn họ không thể ăn Phệ Kim Linh Quả, nhưng mà cũng cảm thấy rất hứng thú đối với nó, mỗi người đều hái xuống một ít, còn giữ một nửa Phệ Kim Linh Quả trên cây cho kim cương sư, tiếp theo tiếp tục đi về phía trước.

Kim cương sư vốn còn tưởng rằng không thể bảo vệ được Phệ Kim Linh Quả, không nghĩ tới còn để lại một nửa, nhất thời vui vẻ vung vẩy cái đuôi, dẫn đường cho bọn hắn.

Phong Chiếu thò đầu liếc mắt nhìn nó một cái, thầm hừ một tiếng ngu xuẩn, ngốc như vậy, nhất định không phải động vật họ mèo.

Lập tức hắn từ trên vai Sở Chước nhảy xuống, nhảy đến trên đầu kim cương sư, ở trong một bộ lông màu vàng sáng lạn, một con mèo con cả người màu đen phá lệ bắt mắt, chỉ có kim cương sư bị thú cưỡi lên thì vẻ mặt mê mang, đang muốn tức giận, lại bị một cái đệm thịt phấn nộn non mềm đè đầu lại, cái đầu đụng ầm lên trên đất.

Phát sinh chuyện gì?

hi kim cương sư cùng hoàng kim mãng xà đều đang mê mang, đột nhiên cảm giác được uy áp đáng sợ trên người con mèo nhỏ đó phát ra, kim cương sư bốn chân mềm nhũn, hoàn toàn quỳ rạp trên mặt đất. Hoàng kim mãng xà cũng biến thành một con rắn côn, nằm trên mặt đất giả chết.

Đoàn người Sở Chước nhìn xem lại buồn cười.

Phong Chiếu vỗ vỗ đầu sư tử ngốc, nói với tụi nó:【Đều lên đi, để cho chúng nó mang đi qua.】. Truyện Trinh Thám

Hoàng Kim Lâm khắp nơi đều là linh mộc màu vàng, người tu luyện ở trong này không có phương tiện ngự kiếm phi hành, không bằng để chúng nó mang đi qua.

Lập tức Sở Chước nhảy đến trên đầu kim cương sư, ôm tiểu yêu thú ngồi ở chỗ kia, những người khác cũng bò đến trên lưng nó.

Hỏa Lân cùng Huyền Ảnh, bé rùa lựa chọn ngồi vào trên người hoàng kim mãng xà, dùng lời bọn họ nói là, con này chỉ có vảy không có lông, rất tốt, bởi vì bọn họ chính là thưởng thức bộ dạng không lông của nó giống như bọn họ.

Hoàng kim mãng xà: "... ..." Bọn họ đừng thưởng thức như vậy được không?

Kim cương sư cùng hoàng kim mãng xà liền lập tức xuất phát, tốc độ của chúng nó rất mau, xuyên qua ở trong Thiểm Kim Lâm, hơn nữa có thể không nhìn hoàn cảnh giống nhau như đúc chung quanh lừa gạt, giống như công năng tự dò đường.

Khúc Sơn Hà nhịn không được nói thầm: "Sớm biết vậy thì đầu tiên chúng ta liền làm con yêu thú đến dẫn đường trước."

Sở Chước cười nói: "Vậy thì không thể được, lúc trước khi ở ngoại vi, gặp được đều là yêu thú cấp thấp chưa mở trí, chúng nó cái gì cũng đều không hiểu."

Khúc Sơn Hà cũng chỉ là nói một chút, tất nhiên là hiểu rõ điểm ấy, bọn họ hiện tại có lẽ đã gần như xâm nhập đến đoạn trung gian Thiểm Kim Lâm, mới có thể gặp được hai con yêu thú cao cấp này, hơn nữa bên người lại có yêu tu biến hóa, có thể câu thông cùng chúng nó, mới có thể từ trong miệng chúng nó hỏi ra một ít tin tức.

"Đúng rồi, chúng nó có biết vì sao dọc theo đường đi Thiểm Kim Lâm đều sẽ cho thấy dấu hiệu chúng ta lưu lại hay không?"

Hết chương 477.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK