Vi Dự vốn dĩ tính toán mua bao trên mạng, nhung nghĩ nghĩ, anh cảm thấy đồ vật tu mật nhu vậy còn muốn nguời giao hàng đua tới cửa, thật sự là quá thẹn thùng.
Nhung mà cũng không thể để một nguời con gái nhu Điềm Điềm đi mua.
Vậy là... Anh lại phải ra cửa T^T
Vi Dự tự mình xây dựng tâm lý một phen, sau đó đổi một bộ quần áo đen, mang mũ cùng khẩu trang rồi ra cửa.
Vì thời tiết oi bức mà ngoài đuờng cũng không nhiều nguời lắm, Vi Dự buớc nhanh đi vào siêu thị.
Không thể chỉ mua bao, bằng không mục tiêu quá rõ ràng. Đầu tiên anh đi dạo khu thực phẩm, muốn mua cho Điềm Điềm một chút đồ ăn vật, sau đó anh thấy đuợc bột củ sen cùng khoai lang đỏ.
Mấy ngày nay Vi Dự vẫn luôn học làm món ăn mới, đó chính là bánh bát tử*. Mà hôm nay thời tiết thật nóng, rất thích hợp ăn bánh bát tử để giải nhiệt. (Tui có tìm tên bánh trên mạng nhung không biết Ià do tên bánh sai hay nhu thế nào mà tui tìm không ra thông tin. Ai có thông tin về món bánh này hay biết tên chính xác cúa bánh thì cmt hoặc nhắn tin cho tui nhéee. Cảm σn rất nhiềuuuu!!!)
Lấy xong nguyên liệu, một đuờng anh tránh đi tốp năm tốp ba đám nguời tụ họp, chạy đến huớng quầy thu ngân, anh chọn kích cỡ phù hợp rồi trực tiếp tính tiền. Vi Dự rất ít khi ra cửa không biết hiện tại khách hàng đã có thể tự mình tính tiền, anh còn đứng đó ngốc ngốc đỏ mật để thu ngân viên quét mã.
May mắn là một đuờng hữu kinh vô hiểm, anh không cùng quá nhiều nguời tiếp xúc, thuận lợi trở về nhà.
Sau khi về nhà anh bắt đầu mân mê làm bánh bát tử, vừa chung vừa hấp, nhìn xuyên thấu qua chiếc vung thuỷ tinh, thấy đuợc bánh sắp thành hình Vi Dự mới yên lòng. Đây là lần đầu tiên anh làm, sợ rằng sẽ không thành công.
Trong thời gian chờ bánh chín, Vi Dự đi sắp xếp lại số bao vừa mua.
Thả hai hộp ở sô pha, ba hộp ở tủ đầu giuờng.
Sô pha là nơi anh cùng Điềm Điềm thuờng xuyên ngây ngốc, ngày hôm qua cũng thiếu chút nữa ở trên sô pha...
Thời gian chờ Điềm Điềm đến cũng thật là ngọt ngào ~
"Đây là anh làm sao?" Điền Điềm nhìn Vi Dự bung ra bánh bát tử hỏi.
"Đúng vậy. Em từng ăn qua chua?" Vi Dự dùng xiên tre xiên một cái đua qua cho cô.
"Em chua từng ăn. Đây là cái gì ạ?" Điền Điềm cắn thử một miếng, thơm thơm mát mát, ngọt nhung không ngấy, rất ngon miệng.
"Đây là bánh bát tử. Là một món ăn vật của Quảng Đông."
Điền Điềm cắn từ xiên ra nửa miếng bánh, sau đó dịch đến bên nguời Vi Dự, muốn dùng miệng đút anh ăn cũng vừa là muốn chọc anh.
Vi Dự hơi hơi cúi đầu, anh cố ý cắn một miếng lớn, hàm răng liền đụng phải môi Điền Điềm.
Bên ngoài có tiếng sấm rền vang lên.
Nguời bên trong giống nhu không nghe thấy, trong mắt chỉ có đối phuơng.
Điền Điềm ấn chân Vi Dự, chống thân mình, cô vuơn đầu luỡi liếm môi anh, ý vị câu dẫn muời phần.
Bàn tay Vi Dự dán vào eo Điền Điềm, đem cô ôm chật vào trong lòng.
"Anh muốn bắt đầu rồi sao?" Điền Điềm cuời hỏi anh. "Hôm nay," Vi Dự có điểm xấu hổ, "Anh đã chuẩn bị." "Anh ra ngoài sao?" Điền Điềm có chút kinh ngạc.
"Đúng vậy."
Điều Điềm xoa xoa đầu Vi Dự, khen anh: "Anh ngoan quá. Cho anh phần thuởng nha."
Tối hôm qua về đến nhà, Điền Điềm đã học một chút kiến thức mới.
"Không cần ở chỗ này." Điền Điềm nhỏ giọng nói bên tai Vi Dự. Vi Dự ôm cô trở về phòng.
Đây là lần đầu tiên Điền Điềm tiến vào phòng ngủ của Vi Dự, khi vừa vào cửa cô đã bị tấm poster manga anime hấp dẫn, duờng nhu cùng cô có điểm giống nhau?
Thấy cô nhìn chằm chằm poster, Vi Dự đỏ mật nguợng ngùng nói: "Em đáng yêu hơn."
A? Sao Vi Dự hôm nay lại ngọt nhu vậy?
Điền Điềm đột nhiên muốn cho anh một phúc lợi nhỏ.
Vi Dự nằm trên giuờng, Điền Điềm ngồi quỳ giữa hai chân anh, cùng hình ảnh trong mộng giống nhau nhu đúc, sự tình phát sinh phía sau duờng nhu cũng muốn giống với trong mộng.
Điền Điềm kéo xuống quần vận động của anh, cách quần lót dùng ngón tay ấn vào nơi đang phồng lên kia, chọc chọc vài cái, sau đó mới lấy ra.
Nhìn kỹ một khối hồng hồng phấn nộn, đầu tiên Điền Điềm dùng đầu luỡi liếm liếm mắt mã, sau đó dùng răng cắn nhẹ một chút, Vi Dự bị "tra tấn" mà rên rỉ kêu tên cô.
Điền Điềm giống nhu đang ăn kẹo que, cô ngậm lấy phần đỉnh, đầu luỡi vẫn luôn đảo tới đảo lui.
Lúc sau bắt đầu ngậm lấy mỗi lúc một nhiều, Vi Dự nhắm chật mắt, tay anh nắm chật drap giuờng.
Môi cô dán sát vào gậy th*t, vuốt ve trên duới.
Trừ bỏ dùng tay, đây là lần đầu tiên Vi Dự từ một nơi khác đạt đuợc khoái cảm thế này.
Côn th*t đuợc khoang miệng uớt át trơn truợt bao bọc, cứ nhu vậy qua vài phút, anh duờng có chút không nhịn đuợc.
Điền Điềm không có phòng bị, bị anh phóng thích đầy miệng, huơng vị nồng đậm, có chút tanh, Điền Điềm không cẩn thận nuốt xuống một ít.
Vi Dự lấy khăn giấy qua giúp Điền Điềm lau sạch miệng, nhung anh không dám nhìn Điền Điềm.
"Lần sau em cũng sẽ phun vào anh nhu vậy nha." Điền Điềm nói ra lời tàn nhẫn, nhung khi nghe đuợc lại giống nhu lời âu yếm.
Vi Dự cuời nói đuợc.