• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vẻ mặt Lâm Hữu Triết rất nghiêm túc.





Mặc dù chuyện anh là chiến thần Hữu Triết không nên thông báo rộng rãi, nhưng để người phụ nữ của anh biết đương nhiên là không sao cả.





"Hữu Triết, em không cho phép anh nói mấy lời khoác lác không biết điểm dừng này nữa, em không thích nghe đâu”.





Nụ cười của Sở Hạ Vũ biến mất, nghiêm túc trừng mắt nhìn anh.








"Anh không gạt em, bởi vì anh chính là Chiến thần Hữu Triết...”





"Được rồi, đừng nói mấy lời chém gió nữa!"





"Anh vẫn nên giúp em chấn chỉnh lại công ty đi, khó khăn lắm mới lấy lại được chút tài sản, không thể để nó đóng cửa được, nếu không nhà em chắc lại chết đói mất”.





"Bây giờ không kiếm tiền thì rốt cuộc đến lúc nào anh mới có thể cầu hôn em ở khách sạn Cẩm Giang đây?"





Sở Hạ Vũ cong khóe môi, vẻ mặt đáng yêu nhìn chằm chằm anh.






VietWriter.vn



"Ừ, anh biết rồi”.





Lâm Hữu Triết khẽ cười, tỏ vẻ bất đắc dĩ.





Nghe thấy vậy, Sở Hạ Vũ mới mỉm cười hài lòng.





"À mà này”.





Sở Hạ Vũ nhớ ra một chuyện: "Tối mai bà nội em tổ chức một bữa tiệc, chúc mừng nhà họ Sở cải tử hoàn sinh, đến lúc đó người nhà họ Sở đều tới, anh là chồng em nên cùng đi với em nhé”.





"Không thành vấn đề”.





Lâm Hữu Triết gật đầu đồng ý.





Trước đây anh đã từng gặp bà nội của Sở Hạ Vũ, bà ta là một người phụ nữ rất khôn khéo, lúc ông cụ Sở còn sống, bà ta đã quản lý việc trong nhà họ Sở.





Bây giờ ông cụ qua đời, bà nội Sở nghiễm nhiên trở thành người cầm quyền nhà họ Sở.





Chạng vạng tối ngày hôm sau.





Lâm Hữu Triết dặn Long Diệu chuẩn bị cho anh một chiếc xe không cần quá sang trọng, anh muốn tới tham dự bữa tiệc nhà họ Sở.





Kết quả vừa xuống dưới lầu đã nhìn thấy một chiếc xe Bentley Mulsanne số lượng giới hạn, khiến anh hơi nghẹn lời.





Không kịp thay xe, Lâm Hữu Triết chỉ có thể lái chiếc xe này tới trước cửa nhà họ Sở.





Sở Hán Trung và Tần Hương Lan vừa bước từ trong nhà ra, Tần Hương Lan còn đang đứng đó thúc giục: "Hạ Vũ con nhanh lên, chúng ta còn phải đi chọn quà cho bà nội, không còn thời gian đâu!"





Sở Hạ Vũ đáp lại một tiếng, nhanh chóng chạy ra.





"Hạ Vũ, cô chú, cháu đến đón mọi người”.





Lâm Hữu Triết xuống xe, nói với mọi người.





Tần Hương Lan sững sờ, ánh mắt lướt qua Lâm Hữu Triết, rồi chuyển dời sự chú ý sang chiếc xe Bentley Mulsanne màu đen.





"Trời ạ, đây không phải là Bentley Mulsanne chỉ có sáu mươi chiếc bán ở Hạ Quốc sao? Tên sao chổi nhà cậu trộm ở đâu tới đây vậy, muốn chết à?"





Tần Lan Hương tiến lên phía trước vừa sờ vừa hôn vào chiếc xe, sợ đây chỉ là ảo giác.





"Mẹ, mẹ đừng như vậy”.





Sở Hạ Vũ kéo mẹ cô ra, giọng điệu không vui lắm.





Tần Hương Lan không thèm quan tâm đến cô, mà lạnh lùng hừ một tiếng, nói: "Cũng coi như tên nhãi cậu có chút chuẩn bị, biết thuê chiếc xe tốt như vậy tới, tâm trạng tôi cũng hiếm khi tốt như hôm nay, cho phép cậu đi cùng chúng tôi tới bữa tiệc”.





"Trước tiên đưa chúng tôi đi mua quà đã”.





Tần Hương Lan nói xong rất tự nhiên ngồi lên ghế phụ.





"Cô, cháu đã chuẩn bị quà rồi, đang để ở cốp xe, chúng ta cứ đi thẳng tới bữa tiệc thôi ạ”.





Lâm Hữu Triết ngồi vào ghế lái, khởi động xe.








1637490979630.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK