Mục lục
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cái gì?  

             Vân Đào và mọi người đều suýt chút nữa ngất đi.  

             Chuyện gì thế này?  

             Đây chính là Kim Thân Thiết Tiễn Báo Ích Huyệt cảnh, thực lực của nó có thể so với cường giả Thông Huyền cảnh sơ kỳ, phòng ngự của nó càng là vô địch. Vậy mà bị người đánh một cái bay ngược ra sau, miệng sùi bọt mép...  

             Đòn tấn công đó mạnh đến mức nào?  

             Mọi người đồng loạt nhìn về tiểu tử vô tri hướg cách đó không xa nhìn lại. Hắn đang tỏ ra bất đắc dĩ đi tới trước mặt Kim Thân Thiết Tiễn Báo, ngồi xổm xuống nhìn nó với ánh mắt chỉ tiếc mài sắt không nên kim.  

             - Ta đã nói với ngươi, bọn họ mới là những người muốn bắt ngươi, đừng tìm ta gây phiền phức...  

             Phốc!  

             Nghe nói như thế, Vân Đào và những người khác đều co giật.   

             Em gái ngươi a!  

             Đừng đàu vậy chứ?  

             Dù thế nào, chúng ta gặp được nhau chính là có duyên, đáng lẽ nên cùng một chiến tuyến chứ? Ngươi nói vậy là có ý gì?  

             Ở đâu ra giựt giây man thú đi tìm nhóm người mình gây phiền phức?  

             Hống!  

             Nghe Trương Huyền nói như vậy, Kim Thân Thiết Tiễn Báo vừa giận dữ vừa xấu hổ. Nó giẫy giụa đứng lên, lại lần nữa gầm lên một tiếng, vồ tới gia hỏa đang lải nhải trước mắt.  

             - Man thú vẫn là man thú, nói với ngươi cả buổi thật vô ích...  

             Dưới ánh mắt khẩn trương của mọi người, gia hỏa tên là Trương Huyền này lại không hề quan tâm tới móng vuốt của đối phương đang vỗ xuống và tiếp tục tiến tới. Ngay khi móng vuốt sắp rơi xuống đầu, hắn nâng bàn tay lên.  

             Thời gian như ngừng lại, móng vuốt có thể đạp nát sắt thép bỗng dừng lại giữa không trung.  

             Hô!  

             Sau đó, hắn giơ tay lên, Kim Thân Thiết Tiễn Báo dài bốn, năm mét, nặng đến mấy ngàn cân lập tức bị quăng lên trời. Tiếp theo, nó lại bị quăng lên rồi lại ném xuống.  

             Oành oành oành oành!  

             Mặt đất lập tức bị đập ra một cái hố to.  

             Vân Đào và mọi người chỉ cảm thấy toàn thân run lên cầm cập, tất cả đều cảm thấy như phát điên rồi.  

             Đây chính là Kim Thân Thiết Tiễn Báo, một trong những man thú hung ác nhất núi rừng, lực lượng lớn vô tận. Vậy mà hiện tại nó lại có thể bị người ta tóm lấy móng vuốt, biến thành một cái roi quất xuống đất?   

             Đây là thực lực ra sao?  

             - Hắn... ít nhất đã đạt đến Thông Huyền cảnh đỉnh phong, thậm chí khả năng là... nửa bước Tông Sư!  

             Một thuộc hạ môi run cầm cập.  

             - Nửa bước Tông Sư? Ta vừa nãy cười nhạo một vị nửa bước Tông Sư? Còn nói có thể dạy dỗ hắn một trận, đánh chết hắn một các dễ dàng…   

             Vân Đào có xúc động muốn phun máu.   

             Có cần đàu ác như vậy không?   

             Ngươi sớm nói ra mình là nửa bước Tông Sư, ta dù có lá gan lớn hơn nữa cũng không dám đắc tội ngươi a...  

             - Lần này nhìn cho kỹ, chính là bọn họ muốn bắt ngươi, không phải ta!  

             Liên tục đánh mấy lần, thấy con này Kim Thân Thiết Tiễn Báo sắp bị ngã ngất đi, Trương Huyền lúc này mới ngừng lại.  

             Trong khi mọi người choáng váng trước cảnh tượng này, Trương Huyền cũng cảm thấy rất buồn bực. Hắn chỉ muốn đến xem náo nhiệt, chỉ là người qua đường vô tội có lòng tốt nhắc nhở nói trận pháp này không có khả năng giam giữ man thú. Bọn họ không tin thì thôi, lại còn bảo hắn khoác lác.  

             Hắn cũng không thèm để ý, vốn tưởng rằng như thế là được, ai ngờ... cái tên này cũng chạy tới gây phiền phức.  

             Muốn sát hạch thuần thú sư chính là Vân Đào, bố trí trận pháp cũng là hắn, không đi tìm kẻ cầm đầu lại tới tìm ta làm gì?  

             Man thú đúng là man thú, không có mắt nhìn gì hết!   

             - Đi thôi!  

             Liên tục mấy lần đánh Kim Thân Thiết Tiễn Báo làm nó bị thương khắp người, sắp tắt thở, Trương Huyền lúc này mới lắc đầu một cái, nhìn về phía Thẩm Bích Như.  

             - Ừm!  

             Thẩm lão sư đi tới.  

             Nàng sớm biết thực lực của Trương Huyền đã đạt đến Thông Huyền cảnh đỉnh phong, Kim Thân Thiết Tiễn Báo khẳng định không phải là đối thủ. Xuất hiện tình huống này cũng không ngoài ý muốn.  

             - Hai vị...  

             Thấy hai người muốn rời khỏi, Vân Đào lập tức lên tiếng định gọi lại, bỗng thấy Kim Thân Thiết Tiễn Báo đang nằm trên đất giẫy giụa đứng dậy. Nó chắn ở trước mặt Trương Huyền, chân trước khuỵu xuống như đang quỳ, trong ánh mắt lộ ra vẻ chờ mong.  

             - Đây là... Chủ động nghe theo? Kim Thân Thiết Tiễn Báo muốn thần phục hắn?  

             Là một thuần phục thú học đồ, bất cứ lúc nào cũng có thể sát hạch thuần thú sư, Vân Đào biết rất rõ về tập tính của man thú.  

             Nhìn dáng vẻ của con Kim Thân Thiết Tiễn Báo trước mặt này chính là bị sức mạnh tuyệt đối của Trương Huyền làm cho khiếp sợ, vì vậy muốn thần phục.  

             Nó là con man thú bản thân dự định thuần phục để thông qua sát hạch thuần thú sư. Bọn họ đã đuổi theo mười mấy ngày liên tục, thật vất vả mới gặp được. Vậy mà bây giờ nó lại muốn thần phục người khác?  

             Vân Đào cảm thấy tức ngực, suýt chút nữa thổ huyết.  

             Nhưng mà, hắn cũng hết cách rồi. Man thú một khi chủ động thần phục, chứng tỏ từ sâu trong nội tâm nó cảm thấy sợ hãi chủ nhân này, không dám tiếp tục phản kháng. Dù cho bây giờ hắn chạy tới sử dụng tất cả thủ đoạn, phỏng chừng cũng không có bất kỳ tác dụng gì.  


             Man thú một đời chỉ nhận thức một chủ nhân. Hiện tại nó đang chủ động quỳ xuống, nói rõ trong tâm đã muốn thần phục. Giờ hắn làm gì cũng vô dụng.  

             - Nó là của ta...  

             Trong lòng tổn thương, nước mắt Vân Đào chảy ra ào ào, nhưng hắn lại không dám nhiều lời.  

             Hắn đang nghĩ có lẽ sẽ vô cùng vui sướng khi được Thiết Tiễn Báo thần phục, nhưng lại thấy thiếu niên đối diện hơi nhướng mày:   

             - Ngươi xong chưa? Tránh ra, nếu không ta lại đánh ngươi!  

             - Ô u Ô u Ô u!  

             Kim Thân Thiết Tiễn Báo cúi đầu, liên tục nghẹn ngào.  

             - Làm sao, còn không phục? - Trương Huyền nhấc chân muốn đạp nó sang một bên.  

             - Khụ khụ, Trương Huyền tiền bối...  

             Nhìn thấy cái tên này căn bản không biết đối phương đã hoàn toàn thần phục, Vân Đào cũng không nhịn được nữa đành đi lên phía trước.  

             Trước đây hắn cảm thấy Trương Huyền chỉ là một người hầu nên không thèm để ý, nhưng giờ khắc này biết hắn rất có thể là cường giả nửa bước Tông Sư, Vân Đào cũng không dám tiếp tục lên mặt.  

             -Tiền bối?  

             Trương Huyền không hề nghĩ tới gia hỏa thích làm màu này lại gọi mình như vậy. Tuy nhiên, hắn suy nghĩ một chút rồi cũng hiểu ra.  

             - Con Kim Thân Thiết Tiễn Báo này đã hoàn toàn thần phục ngươi, nếu như ngươi đồng ý thu phục, duỗi tay sờ trán của nó, nhỏ một giọt máu để nó nuốt vào. Như vậy nó sẽ triệt để thành tâm cống hiến sức lực, dù chết cũng không thay đổi... Nếu không đồng ý, ngươi xoay người rời đi là được!  

             Vân Đào nói.  

             Hiện tại hắn đã nhìn ra rồi! Cái tên trước mắt này tuy rằng thực lực mạnh mẽ, nhưng đối với thuần phục thú một chữ cũng không biết.  

             Nếu không phải vậy, làm sao đến cả động tác thần phục của man thú mà hắn cũng không biết.  

             - Hoàn toàn thần phục? - Trương Huyền sửng sốt.  

             Tại sao mới đánh cho một trận mà nó đã thần phục rồi?  

             Xem ra thuần thú sư cũng rất dễ dàng a...  

             Nếu để Vân Đào biết ý nghĩ của hắn, nhất định sẽ phiền muộn đến thổ huyết.  

             Muốn cho man thú cam tâm tình nguyện thần phục có rất nhiều thủ đoạn, mê hoặc, cảm kích, trấn áp...  

             Trong đó, trấn áp chính là dùng chiêu thức công kích mà đối phương am hiểu nhất để đánh cho đối phương không dám phản kháng.  

             Kim Thân Thiết Tiễn Báo có thân thể phòng ngự vô địch, tốc độ lại nhanh, những thủ đoạn này làm cho các cường giả Thông Huyền cảnh bình thường đau đầu không thôi. Nhưng Trương Huyền tu luyện chính là Thiên Đạo thân pháp, dùng Thiên Đạo Kim thân chiến đấu chẳng khác gì trò trẻ con, chiến thắng một cách dễ dàng.  

             Bất luận thế nào, nó đều không phải đối thủ của kẻ trước mắt này. Vì vậy cái tên này mới triệt để cam tâm tình nguyện bái phục.  


             Nói thì đơn giản, nhưng trên thực tế muốn làm được như vậy rất khó.  

             Chỉ nói riêng từ Tông Sư cảnh trở xuống, hầu như rất khó tìm được người có sức mạnh thân thể vượt qua Trương Huyền. Dù tìm được nhưng cũng có ai lại chịu chạy tới thuần phục Kim Thân Thiết Tiễn Báo chỉ có Ích Huyệt cảnh?  

             Đương nhiên, bởi vì không biết sự khó khăn trong đó nên Trương Huyền mới tưởng chuyện này đơn giản thôi.  

             - Ô u Ô u Ô u Ô u! - Kim Thân Thiết Tiễn Báo chờ đợi nhìn Trương Huyền.  

             - Ngươi biết bay sao?  

             Thấy dáng vẻ ấy của nó, Trương Huyền chần chờ một chút, rồi hỏi.  

             Kim Thân Thiết Tiễn Báo suýt chút nữa ngã chổng vó.  

             Nó là man thú xưng hùng xưng bá ở lục địa, làm sao có khả năng bay?  

             - Nếu không biết bay, ta cũng không cần gì đến ngươi... - Trương Huyền cau mày.  

             Hắn muốn đi Thiên Vũ Vương quốc cách nơi này hàng mấy vạn cây số. Dù cho cái tên này chạy nhanh hơn nữa, mất một, hai tháng cũng chưa chắc đến ơi, kém xa phi hành man thú.  

             Lại nói thực lực của nó đối với hắn cũng không có tác dụng lớn.  

             Nói cách khác... Cái tên này đối với hắn có hay không không quan trọng.  

             Nhìn thấy hắn tỏ ra do dự, Vân Đào cùng thuộc hạ của hắn đều muốn điên rồi.  

             Đại ca, ngươi có cần phải băn khoăn như thế không?  

             Chúng ta đã đuổi theo con man thú này mười mấy ngày, chuẩn bị trước đó mất hơn hai tháng. Kết quả muốn thuần phục nó, nó không thèm để ý. Ngươi ngược lại tốt, nó thành tâm thần phục, lại còn không muốn...  

             Người với người tại sao lại chênh lệch lớn như vậy?  

             - Quên đi! Nếu ngươi muốn nhận ta là chủ, thu ngươi cũng không sao!  

             Dù sao hắn cũng không có man thú, nếu cái tên này đồng ý thần phục, thu nhận là được. Nghĩ đến cảnh có một con Ích Huyệt cảnh man thú đi theo cũng rất phong cách.  

             Dựa theo chỉ dẫn của Vân Đào, Trương Huyền duỗi tay sờ vào trán đối phương, đồng thời nhỏ một giọt máu để nó nuốt xuống.  

             Giọt máu tiến vào cơ thể đối phương như mở ra một nghi thức nào đó, tinh thần của hắn cùng đối phương hình thành cầu nối. Làm là chủ nhân, chỉ cần hắn đồng ý, có thể giết chết nó bất cứ lúc nào.  

             Hơn nữa, cảm nhận thông qua cầu nối này, Trương Huyền có thể rõ ràng cảm nhận được con Kim Thân Thiết Tiễn Báo này thật tâm thần phục, cũng có thể ra lệnh cho nó một cách đơn giản như điều khiển cánh tay.  

             Khó trách thuần thú sư làm cho người khác kiêng kỵ. Chỉ bằng vào bản lĩnh khống chế man thú chiến đấu này đã rất đáng sợ.  

             - Nếu ngươi thần phục ta, coi như gươi là vật cưỡi của ta đi! Hành trình đi Thú đường này sẽ phục thuộc vào ngươi!  

             Trương Huyền vẫy tay một cái.  

             Nói xong, hắn nhìn thấy Kim Thân Thiết Tiễn Báo vô cùng oan ức nhìn mình, vùng vẫy mấy lần lại ngã xuống đất, sống chết không đứng lên nổi.  

             Vừa nãy hắn ra tay quá ác, đánh nó bị trọng thương. Hiện tại muốn đứng lên còn khó khăn chứ đừng nói làm thú cưỡi đi đường.  

             - Trương Huyền tiền bối, nó bị trọng thương, nhìn tình hình có lẽ cần điều dưỡng nửa tháng mới có thể đi lại bình thường! - Vân Đào liếc mắt nhìn, nói.  

             - Điều dưỡng nửa tháng?  

             Trương Huyền hơi nhướng mày.  

             Sở dĩ hắn đi Thú đường thuê phi hành man thú là vì không có thời gian. Dù sao độc khí ở trong cơ thể hắn nhiều một ngày là cuộc sống của hắn bị đe dọa thêm một ngày.  

             Nếu vì một con man thú không có tác dụng lớn gì chờ ở chỗ này hơn nửa tháng, thực sự quá lãng phí thời gian.  

             - Ngươi là thuần phục thú học đồ, ngươi có phương pháp để thương thế của nó nhanh chóng khỏi hẳn hay không?  

             Trương Huyền quay sang hỏi.  

             Nhân loại bị thương có thể dùng đan dược, hoặc là vận công để làm giảm bớt thương thế, nhanh chóng trị liệu.  

             Man thú chắc là cũng có phương pháp tương tự đi!  

             Hắn không rõ ràng những cái này, nhưng Vân Đào dự định thi khảo hạch thuần thú sư hẳn phải biết một ít.  

             - Thể chất của man thú không giống với nhân loại. Nhưng muốn nhanh chóng chữa trị thương thế, phương pháp cơ bản giống nhau. Loại thứ nhất chính là tìm kiếm loại thuốc thích hợp, luyện chế thành thuốc chữa thương nó có thể dùng. Những đan dược này có thể nhanh chóng giảm bớt thương thế, nếu như có thể tìm được và đúng bệnh thì chỉ cần hai ngày gần như có thể khỏi hẳn!  

             Vân Đào suy nghĩ một chút nói.  

             - Hai ngày? - Trương Huyền lắc đầu, cảm thấy thời gian vẫn quá lâu:   

             - Còn có những phương pháp khác sao?  

             - Vừa nãy là phương pháp của luyện đan sư, cũng là biện pháp người bình thường hay dùng nhất. Loại thứ hai là phương pháp chữa thương đặc thù của thuần thú sư, cần phải trở thành chính thức thuần thú sư mới được, đồng thời chỉ có tác dụng với thú sủng thuộc về mình...  

             Vân Đào liếc mắt nhìn.  

             Thuần thú sư có phương pháp đặc biệt để trị thương cho thú sủng của mình. Cách này yêu cầu một người một thú cùng tu luyện công pháp đặc thù để bồi dưỡng sự ăn ý, ít nhất cần nửa năm mới được. Cái tên này không biết gì về thuần phục thú, lại vừa mới thu phục, khẳng định là không có hi vọng gì.  

             - Loại thứ ba, chính là thủ đoạn của danh sư! Con Kim Thân Thiết Tiễn Báo này hung mãnh như vậy, lại đạt đến Ích Huyệt cảnh đỉnh phong, bây giờ chỉ cần để nó đột phá đến Thông Huyền cảnh thì thương thế sẽ lập tức hoàn hảo như lúc ban đầu!  


             - Để nó đột phá? Thương thế có thể lập tức khỏi hẳn? - Hai mắt Trương Huyền sáng lên.  

             Phương pháp thứ nhất, trước tiên không nói có hay không có thuốc, dù có thì hai ngày cũng quá lâu.  

             Cách thứ hai, hắn không biết tý gì về thuần phục thú, càng không cần phải nói.  

             Cho tới cách thứ ba, hắn nắm giữ Thiên Đạo thư viện, vì vậy giúp người hay giúp thú đột phá đều rất dễ dàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK