• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Mặc Dương đại sư này rất lợi hại sao? - Trương Huyền nghi ngờ nhìn sang. 

 Có thể làm cho nhiều người kích động, phát rồ như vậy, Mặc Dương đại sư này đến cùng là người nào mà nắm giữ ma lực lớn đến như vậy? 

 - Đúng vậy a, đặc biệt lợi hại! - Trong giọng nói của chủ sạp tràn đầy sùng bái: - Hắn là một vị Giám bảo sư rất cao minh! 

 - Giám bảo sư? - Trương Huyền gật đầu. 

 Giám bảo sư giống như mỹ thực sư, đều thuộc về chức nghiệp đặc thù, bất quá, là trung cửu lưu Chức Nghiệp. 

 Cái Chức Nghiệp này tuy rằng không phong quang bằng Luyện đan sư, Luyện bảo sư, trận pháp sư, nhưng có năng lực để vô số người phải điên cuồng. 

 Bởi vì, bảo vật tốt xấu, hắn cũng có thể nhìn ra một chút, đặc biệt là ở trong việc đổ bảo, có thể nói là tồn tại giống như ngón tay vàng, đổ thần, chỉ cần người như thế xuất hiện, tuyệt đối có thể làm cho không ít người truy cầu. 

 Đổ bảo, cũng gần giống như đổ thạch* trên Địa cầu, một ít bảo vật có niên đại rất lâu, sẽ bị nham thạch, thực vật,… bao trùm, mất đi ánh sáng màu sắc cũ, chỉ nhìn từ bên ngoài, nhiều nhất chỉ có thể nhận ra là hình dạng gì, còn cấp bậc, quy cách của bảo vật thì lại cũng không thể nhìn ra. 

 *Đổ thạch: đổ là đặt cược, đánh cược; thạch là đá ~> đặt cược vào mấy tảng đá =)) trong một lô một lốc đá thương nhân bán ra, sẽ có khả năng trong 1 tảng đá nào đó có ngọc bích, phỉ thúy …… người ta dựa vào màu sắc, đường vân… để đánh giá xem tảng đá có khả năng chứa phỉ thúy ko, rùi mua, khi tách tảng đá đó ra nếu bên trong có phỉ thúy với chất lượng tốt -> thì đem bán phỉ thúy đi ->chúc mừng bạn đã có 1 khoản $ kha khá, còn nếu tách ra mà bên trong chả có khỉ gì thì -> xin chia buồn chúc may mắn lần sau, đại khái là như vậy 

 Chỉ có nghĩ biện pháp đem bề ngoài đồ vật đánh bóng sạch sẽ, mới có thể hiện ra hình dáng! 

 Rất nhiều thương gia bán ra những bảo vật này, không hề đánh bóng những thứ đồ này, mà là trực tiếp bán ra, giống như đánh bạc bên trong nguyên thạch, dựa vào nhãn lực cùng cảm giác của ngươi, sau khi mua thì sẽ đánh bóng. 

 Làm xong một hồi liền có thể biến thành phú ông, nhận được một kiện tuyệt thế bảo vật, nhưng cũng có thể là mất tiền, táng gia bại sản mua một thứ vô dụng. 

 Chính là bởi vì tràn đầy tính bất ngờ, mới khiến cho vô số người vì đó mê muội, điên cuồng. 

 Giám bảo sư, có thể phân biệt bảo vật là thật hay giả, một ít giám bảo sư lợi hại cũng có thể ở lúc bảo vật không đánh bóng, liền phán đoán ra tốt xấu, bởi vậy, cái Chức Nghiệp này mặc dù chỉ là một trong trung cửu lưu, nhưng dẫn tới vô số người truy cầu. 

 Dù sao đây là ngón tay vàng, chỉ cần hắn cho rằng cái nào tốt, tiêu tốn nhiều tiền hơn nữa cũng có người mua! 

 - Vị Mặc Dương đại sư này đến đây từ bảy ngày trước, nghe nói là từ những vương quốc khác tới, phi thường lợi hại, lúc đó không ai chú ý! 

 Chủ sạp hưng phấn giới thiệu: - Ngày đầu tiên, một người mua một cái đồ vật có hình dạng như bình rượu, đại khái ở khoảng một trăm kim tệ, hắn nói không muốn mua, người kia không có nghe, kết quả đánh mài đi ra, quả nhiên có vấn đề, liền một cái kim tệ đều không đáng! 

 - Ngày thứ hai lại khuyên bảo một cái võ giả tiêu tốn hai trăm kim tệ mua một kiện bảo bối, người kia không tin, cũng không có mua, hắn liền tự mua lấy, đánh mài đi ra, lại là một chuôi binh khí Phàm cấp đỉnh cao! Mấy ngàn kim tệ cũng không mua được! Một hồi kiếm lời mấy chục lần! Điều này làm cho người võ giả kia hối hận kém chút muốn chết... 

 - Ngày thứ ba, đã có rất lớn tiếng tăm, không ít người đều muốn để hắn chỉ điểm mua đồ chỉ có một người may mắn nhận được cơ hội lần này, Mặc đại sư để cho hắn mua một cái bình ngọc không lớn không nhỏ, giá trị 500 kim tệ! Lúc đó tất cả mọi người cho là hắn nhìn lầm, cái bình ngọc này coi như lợi hại đến đâu, đều không đáng nhiều tiền như vậy... Ai biết mở ra xem, trong bình ngọc, lại chứa đựng sáu viên lục phẩm đan dược! Lúc đó liền có người báo giá 1 vạn kim tệ muốn mua! 

 Chủ sạp hai mắt tỏa sáng: - Nói cách khác, một hồi lật ra ròng rã 20 lần! Quá lợi hại! Mấy ngày này, hắn mỗi ngày đều đến, bất quá, mỗi ngày đều chỉ có chỉ điểm cho một người, mà người này tất nhiên kiếm lời lớn! Liền bởi vì cái này, để không ít người phát điên rồi, mỗi ngày thủ tại chỗ này chờ đợi, hy vọng có thể nhận được hắn ưu ái, hỗ trợ chỉ điểm một, hai! Ngày hôm nay lại tới nữa rồi, những người này đương nhiên muốn hưng phấn... 

 - Lợi hại! 


 Nghe được sự tích của Mặc Dương đại sư này , con mắt Trương Huyền cũng là sáng ngời, âm thầm gật đầu. 

 Có thể nhìn ra giá trị chân chính của bảo vật ẩn giấu ở dưới cỏ xỉ rêu, nước bùn , phần nhãn lực này e sợ thật không đơn giản. 

 - Hừm, đúng, ta nắm giữ Thiên Đạo Thư Viện, có phải là... Cũng có thể làm được điểm ấy hay không nhỉ? 

 Ánh mắt sáng lên. 

 Thiên Đạo Thư Viện, chỉ cần là đồ vật bị hắn đụng qua, liền có thể nhìn ra bản chất, người khác đổ bảo, cần dựa vào vận khí, chính mình căn bản không cần a! 

 - Có tính là một con đường phát tài! 

 Nghĩ đến điểm này, Trương Huyền cũng không nhẫn nại được. 

 Vậy thì giống như trong đổ thạch, người khác trước khi mua nguyên thạch, còn muốn cân nhắc xem bên trong đến cùng có thể mở ra được ngọc thạch hay không, hắn thì không giống, bàn tay chạm vào, Thiên Đạo Thư Viện ở trong đầu lập tức sẽ tự động đưa ra đáp án, biết đáp án lại mua, nhất định có thể kiếm lời lớn! 

 Vừa vặn hắn tiền lương thấp, cũng không có tiền riêng gì, có thể thử xem, kiếm một món tiền! 

 Dựa theo phương hướng mà chủ sạp nói, Trương Huyền rất mau tới địa phương đổ bảo. 

 Quả nhiên cùng đổ thạch không khác nhau là mấy, trên trường đài bày đủ loại bảo vật, những thứ đồ này đều bị cỏ xỉ rêu, nước bùn, rỉ sắt, nham thạch bao trùm dày đặc, liền ngay cả bản thể hình thái đều có chút không nhìn được rõ, chớ nói chi là giá trị. 

 - Thử trước một chút! 

 Những thứ này xác thực rất khó để nhìn ra, Trương Huyền chỉ là cho rằng Thiên Đạo Thư Viện có thể kiểm tra, không hề xác nhận, lúc này tùy tiện nhìn rồiu đưa tay sờ soạng từng cái từng cái bảo vật. 

 Vù! 

 Trong đầu chấn động, một quyển sách xuất hiện. 

 - Quan Thưởng Bình, được thợ thủ công Nam Diêu luyện chế, khuyết điểm: Bản thân có chứa vết rách, bất cứ lúc nào cũng sẽ vỡ vụn... 

 Mở sách ra, bên trong lít nha lít nhít viết đầy chú thích. 

 - Xem thì rất lớn, hóa ra là cái phế phẩm! - Trương Huyền ánh mắt lấp loé. 

 Giống như hắn suy đoán, chỉ cần sờ đến, liền có thể xuất hiện giới thiệu tỉ mỉ, coi như những bảo bối này bị ẩn giấu sâu hơn nữa, cũng không cần lo lắng! 

 Đem mấy cái kiện đồ vật rất lớn ở trước mắt, tiện tay sờ soạng một hồi, phát hiện đều giá trị không cao, liên tục sờ soạng mười cái, đều không có cái nào đáng giá, Trương Huyền không nhịn được lắc đầu, chẳng trách người bán những thứ này có thể kiếm lời, Giám bảo sư lại được truy cầu nhiệt tình đến như vậy, xuất hiện bảo vật xác suất thực sự quá thấp! 

 - A, đại sư, chỉ điểm cho ta một chút đi! 

 - Ngươi chỉ cần chỉ điểm cho ta, ta đồng ý trả thù lao cho ngươi! 

 - Đại sư van cầu ngươi... 

 ... 

 Chính lúc đang tùy tiện sờ loạn, từng tiếng thét chói tai vang lên, người người vây kín, Mặc Dương đại sư hướng bên này đi tới. 

 Những người truy đuổi này, từng người từng người một con mắt đỏ ngầu, giống như là phát rồ. 


 Quả thực rất được hoan nghênh nha, nhìn dáng dấp này chỉ cần Mặc Dương đại sư này ra lệnh một tiếng, đêm nay khẳng định có không thiếu nữ tử cam tâm tình nguyện thị tẩm. 

 - Mặc mỗ sau đêm nay liền sẽ rời đi Thiên Huyền Vương Thành, vì báo đáp nhiệt tình của mọi người đối với ta, ngày hôm nay có thể ra tay năm lần, giúp năm người hỗ trợ giám bảo! Mọi người không cần tranh đoạt, chỉ cần cùng ta hữu duyên, đều có cơ hội! 

 Đi tới địa phương đổ bảo, Mặc Dương đại sư ngừng lại. 

 Vị đại sư này râu mép trắng như tuyết, mới nhìn tuổi tác không nhỏ, thế nhưng da dẻ lại bóng loáng dị thường, không hề có một chút nếp nhăn, hẳn là bình thường bảo dưỡng rất tốt, một đôi mắt mang theo uy nghiêm cao cao tại thượng, để người vừa nhìn liền tự ti mặc cảm, không muốn cùng hắn đối mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK