Mục lục
Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Là Long Lân thảo! Chúng ta thực sự nghĩ sai rồi! 

 Một lúc sau, Âu Dương Thành cười khổ. 

 Lão là luyện đan sư nổi danh Thiên Huyền vương quốc, bình thường luôn đi chỉ dạy người khác. Thật không nghĩ đến, hôm nay lại là lão phải nghe theo người khác! 

 - Nếu thật là Long Lân thảo, vòng thứ hai nhận diện trong thời hạn chỉ có một mình ngươi thông qua. Chỉ cần tu vi đạt Chân khí cảnh đỉnh phong trở lên, là có thể trở thành luyện đan học đồ! 

 Nghe hắn nói vậy, Tôn Đào ngã nhào, thiếu chút khóc. 

 Có lẽ hắn chính là người tham gia khảo hạch đáng thương nhất. Vừa mới được tuyên bố thông qua, không đến mười phút đồng hồ sau liền bị hủy bỏ tư cách, đổi thành người khác… 

 Có cần trêu ngươi hắn vậy không? Có cần mạnh mẽ tát mặt ta như vậy không? 

 Tuy nhiên, dù không cam lòng, nhưng lúc nãy hắn đã nhìn thấy trí nhớ khủng bố của Trương Huyền, nên cũng chỉ có thể nuốt nước mắt vào trong. 

 Hắn thi cùng lúc với một kẻ quái thai như vậy, không phục sao được a! 

 -Sau khi khảo hạch kết thúc, ta sẽ tìm một chỗ không người đánh cho hắn một trận. Dù sao ta cũng gần ba mươi, so với đối phương còn lớn hơn mười tuổi. Tu vi của hắn khẳng định không thể mạnh bằng ta, chỉ có võ giả tầng bốn Bì Cốt cảnh mới có thể thắng được! 

 Trong lúc hắn đang suy nghĩ đầy hung ác, bỗng nghe thấy thanh âm của đối phương vang lên lần nữa. 

 - Ta là võ giả tầng năm Đỉnh Lực cảnh đỉnh phong! – Nói xong, Trương Huyền thể hiện tu vi. 

 Ầm! 

 Tôn Đào ngã sấp mặt. 

 Ngươi có cần ác như vậy không? Trí nhớ khủng bố không nói, thực lực còn mạnh như vậy. Ta còn muốn tìm đánh người ta? May mắn ta chưa vọng động, nếu không, chắc chắn sẽ bị đánh thành quả dưa chuột… 

 - Tốt, tốt! Chúc mừng luyện đan sư học đồ có thêm một thành viên! 

 Nhìn thấy tu vi của hắn đã đủ điều kiện, Âu Dương Thành không nói nhảm, móc từ trong ngực ra một chiếc huy chương: 

 - Đây là huy chương của luyện đan sư học đồ. Có cái này, ngươi có thể tự do ra vào Tàng thư khố cấp thấp cả Công hội để học tập. Nếu ngươi mua đan dược do Công hội bán ra cũng sẽ được ưu tiên và hưởng giá ưu đãi! 

 Luyện đan sư công hội bán đan dược cho người ngoài giá cả rất đắt, nhưng bán cho nội bộ có thể được chiết khấu rất nhiều. 

 Mặc dù chỉ là học đồ nhưng cũng có thể được coi là nhân viên nội bộ của Công hội. 

 - Ừm! – Trương Huyền tiếp nhận huy chương, trong lòng vui vẻ. 

 Hắn tốn bao công sức, vất vả thi học đồ, là để tiến vào Tàng thư khố đọc sách. Cuối cùng mục đích đã đạt được. 

 - Còn nữa, bây giờ ngươi đã trở thành luyện đan sư học đồ, vì vậy có thể lựa chọn đi theo một vị luyện đan sư, từ đó có nhiều cơ hội tốt tiếp xúc với đan dược. Ta tin tưởng, dựa vào thiên phú của ngươi, không đến mấy năm nữa sẽ trở thành một luyện đan sư chân chính! 

 Âu Dương Thành nói đến đây liền quay sang Trương Huyền đầy chờ mong. 

 Rất hiển nhiên, lão là muốn Trương Huyền đi theo mình. 

 Người thanh niên này có trí nhớ khủng bố như vậy, lại có thiên phú bậc này. Hắn tin tưởng, chỉ cần được dốc lòng dạy bảo, không bao lâu hắn sẽ trở nên nổi bật. Nếu hắn là học đồ của mình, bản thân sẽ có danh khí rất lớn! 

 Ở bên cạnh, Đỗ Mãn cũng có chung suy nghĩ, ánh mắt sáng ngời. 

 Nhìn thấy ánh mắt của hai người, Trương Huyền lắc đầu: 

 - Xin lỗi, tạm thời ta còn chưa có dự định đi theo luyện đan sư học tập! 

 Bất kể thế nào, hắn cũng là lão sư của Hồng Thiên học viện, lại là người xuyên việt, sao hắn có thể trở thành chân học nghề, chạy việc cho người khác? 

 Nói đùa cái gì! 

 Một khi trở thành học đồ, người đó có thể lựa chọn đi theo luyện đan sư hoặc không, hoàn toàn tự nguyện. 

 - Ta nóng vội quá rồi! Ngươi vừa mới trở thành học đồ, không cần suy nghĩ nhiều như vậy. Lúc nào suy nghĩ kỹ hẵng quyết định cũng không muộn. 

 Bị hắn cự tuyệt, Âu Dương Thành biết bản thân quá hấp tấp, bèn lúng túng cười một tiếng. 

 - Đúng vậy a! Ngươi cứ trở về suy nghĩ thật kỹ. Chỉ có đi theo luyện đan sư, ngươi mới có thể mau chóng trở thành luyện đan sư chính thức! – Đỗ Mãn cũng gật gật đầu. 

 - Ưm! 

 Biết ý tứ của đối phương, Trương Huyền gật đầu đáp ứng. Đột nhiên nghĩ đến cái gì, hắn không nhịn được, hỏi: 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

 - Luyện đan sư công hội của chúng ta có đan dược có thể mở ra thể chất đặc thù không? 

 Trước đó hắn có hỏi một phục vụ viên, nàng khẳng định không biết. Nhưng trước mắt là hai vị chân chính luyện đan sư của Công hội, là người có địa vị cao nhất, hẳn là co thể biết nhiều hơn một chút. 

 - Đan dược mở ra thể chất đặc thù? – Âu Dương Thành và Đỗ Mãn liếc mắt nhìn nhau: 

 - Có thì cũng có, nhưng mà… Mỗi loại thể chất không giống nhau cần sử dụng đan dược khác biệt. Một khi tính sai, không những không thể mở ra thể chất đặc thù, nếu không cẩn thận còn dẫn đến phản tác dụng! 

 Trương Huyền từng đọc qua quyển sách liên quan, cũng biết điều này. Hắn hỏi tiếp: 

 - Vậy… Có thư tịch liên quan đến đan dược phù hợp thể chất đặc thù không? Nếu có, có thể cho ta mượn xem một chút sao? 

 Viên Đào là Long Tê huyết mạch, trước khi giải khai trước đó, càng ít người biết càng an toàn. 

 Hai vị luyện đan sư này mặc dù không tệ, nhưng biết người biết mặt không biết lòng, khó bảo đảm sẽ không tiết lộ tin tức dẫn đến phiền phức. 

 Cho nên, chuyện về Long Tê huyết mạch, tốt nhất là ít nói ra ngoài. Chỉ nói là thể chất đặc thù lại không nói người nào, dù cho bọn hắn hoài nghi cũng chỉ nghĩ bản thân mình dùng. 

 - Thư tịch loại đó có không ít. Nhưng mà, chúng đều ở Tàng thư khố cao đẳng. Dựa theo quy định, chỉ có chính thức luyện đan sư mới có thể tiến vào xem xét. Ngay cả ta cũng không có tư cách đem ra cho ngươi! – Âu Dương Thành lắc đầu. 

 - Đúng vậy a! Đan dược, thể chất đều là sự tình mà luyện đan sư chân chính mới có thể nghiên cứu. Vì vậy chỉ có Tàng thư khố cao đẳng mới cất giữ. Nếu ngươi thực sự muốn nhìn, chỉ có thể lựa đi theo sau chúng ta, dựa vào thiên phú của ngươi, sau một năm nhất định có thể trùng kích nhất phẩm luyện đan sư. Một khi thành công, chẳng phải muốn xem gì cũng được sao! 

 Đỗ Mãn luyện đan sư thừa cơ tiêm vào đầu hắn: 

 - Hơn nữa, khi ngươi trở thành chân chính luyện đan sư, ngươi tiến vào bất kỳ Luyện đan sư công hội ở nơi nào đều nhận được đãi ngộ cực cao, được ưu tiên rất lớn… Ngươi phải suy nghĩ thật kỹ, nếu chỉ mình ngươi tìm tòi, muốn trở thành luyện đan sư cũng phải tốn rất nhiều thời gian. Coi như ngươi có tài năng vượt trội, không tốn mấy năm cũng khó có thể thành công. 

 - Không thể mượn? – Mặt Trương Huyền nhăn như trái mướp đắng. 

 Như vậy chẳng phải một phen công phu vất vả từ nãy của hắn đều uổng phí sao? 

 Vì thi luyện đan sư học đồ, hắn đã tốn không ít công phu và thời gian. 

 Nếu để cho Tôn Đào, Văn Tuyết, Lý thúc biết suy nghĩ của hắn, nhất định bọn họ sẽ phun một ngụm máu tươi lên mặt hắn. 

 Chúng ta khổ sở học thuộc lòng các loại thư tịch, tiêu tốn ít nhất sáu, bảy năm. Mấu chốt là chúng ta vất vả như vậy còn không thông qua. Tính toán cẩn thận ngươi mưới bỏ ra hai canh giờ… Phải biết rằng, hai canh giờ trước đến luyện đan học đồ là gì hắn cũng không biết… 

 Cái này cũng gọi vất vả? 

 Ngươi… Mẹ nó! Cái này mà gọi là vất vả, vậy đến cùng thì là gì? 


 - Nếu không, ta thi một chút thử xem! 

 - Ừ! Quyết định này của ngươi rất đúng. Chỉ cần đi theo ta, ta sẽ đem hết toàn lực bồi dưỡng ngươi… A hả? 

 Nói được một nửa, Âu Dương Thành mới phản ứng lại, thanh âm cũng nghẹn tại cổ họng, con mắt trừng to sắp rơi xuống, gắt gao nhìn về phía thanh niên trước mắt: 

 - Ngươi… Ngươi nói cái gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK