Mục lục
Cô Vợ Nuôi Từ Bé Đại Thúc Xin Đừng Vội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Nhưng mà, thân phận người ở bên kia.

”- Nguyễn Ngọc ngồi đối diện với Mộ An An, bắt đầu tận tình khuyên bảo: “Chị biết bản
chất của em rất quật cường.

Nhưng chúng ta chỉ là người bình thường, hơn hết đó là đại tiểu thư quyền lực và giàu có đó, chỉ một câu nói của cô ta thôi cũng có thẻ khiến em cuốn gói khỏi khỏi Giang Thành.


“An An, hãy nghe chị khuyên một câu, đời người chính là không có công bằng, có người là ông lớn có người là cháu trai, chúng ta như vậy chỉ có thể là….


“Em không phải là cháu trai.

” -Mộ An An nhướng mắt, rất kiên định nhìn Nguyễn Ngọc, cũng cắt ngang lời khuyên bảo của
Nguyễn Ngọc.


Nguyễn Ngọc há miệng, lại không thể nói được gì để khuyên bảo cô.

Cùng lúc đó, điện thoại của Mộ An An rung lên, là tin nhắn của bác sĩ Cố gửi tới.

“Chị à, em có việc.

” – Mộ An An từ chối tiếp tục nói chuyện.

Cúi đầu mờ Wechat.

Bác sĩ Cố: Đang ở biệt thự uống rượu, nhưng…
Bác sĩ Cố: Tình địch đi tới, ăn mặc rất gợi cảm, ba người cùng nhau uống rượu.

Mộ An An: …
Cô vốn dĩ bởi vì hành vi thiểu năng trí não của Hoắc Chân Chân, mà tâm tình đang không tốt.


Kết quả lại nhận được tin nhắn như vậy, cô liền nổ tung ngay tại chỗ!
“Ầm!”
Cửa văn phòng bị đẩy ra, Hoắc
Chân Chân liền xông vào, với một con dao ở trên tay, đâm về phía Mộ An An!
Tâm lý của Mộ An An như bùng nổ vì tin nhắn của bác sĩ cố, vừa thấy Hoắc Chân Chân xông tới, liền dùng tay trái siết chặt cổ tay Hoắc Chân Chân, còn tay phải thì tát vào mặt Hoắc Chân Chân, sau đó đè cô ta xuống bàn làm việc, phát ra tiếng vang rất lớn.

Nguyễn Ngọc ở đối diện liền đứng dậy.

Có không ít bác sĩ và y tá xông vào, khi nhìn thấy bộ mặt tàn bạo
này, tất cả bọn họ đều kinh hãi ra tiếng.

Ngay cả bản thân Hoắc Chân Chân đều cũng ngây ngốc ra.

Tay trái trơn bóng của Mộ An An liền trực tiếp nắm lấy con dao của Hoắc Chân Chân.

“Muốn một dao đâm phế tôi sao?”
Hoắc Chân Chân phản ứng lại, nghiến răng nghiến lợi: “Thì sao! Tôi nói cho cô biết, thân phận của tôi như vậy, cho dù có phế cô đi, cũng không có ai dám làm gì tôi.


“Vậy cô có tin, tôi phế cô đi, cũng không có ai dám làm gì tôi không hả!”
Khi Mộ An An nói, con dao trên tay trái đã được ném vào tay phải của cô, nhắm ngay mặt Hoắc Chân Chân đâm xuống…!.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK