Mặc dù Mộ An An rất khó chịu, nhưng không đến mức mất đi lý trí gào thét ở trong điện thoại.
Ngược lại còn bình tĩnh phản kích: “Thật xin lỗi, Thất gia của tôi rất ít nói, nói chuyện với chú ấy thật khiến cô khó xử rồi.
”
“Không khó xử đâu.
” – Đường
Mật cười khẽ: “Sau này sẽ là vợ chồng, chúng tôi đang tìm hiểu nhau.
”
“Cô sẽ không phải nói với tôi, thật ra cô là vị hôn thê mà gia tộc Tông Chính đã chỉ định cho Thất gia đó chứ?”
“An An, cô thật sự rất thông minh, cô đoán đúng rồi.
” – Đường Mật tỏ vẻ ngạc nhiên: “Em gái à, đừng lo lắng, sau này chị với Thất gia kết hôn rồi, sẽ không nhắm vào em nữa đâu, chị sẽ giống như Thất gia sẽ coi em như một công chúa nhỏ.
”
Mộ An An không nói gì, tay không ngừng bóp chặt điện thoại.
Cô không tin.
Lý trí cũng nói với cô rằng cô nên trở về hỏi Thất gia về vấn đề này.
Nhưng cảm xúc vẫn sẽ có dao động.
Đường Mật ở bên kia im lặng vài giây rồi nói: “Thật ra cô cũng nhìn ra, tôi và Thất gia mới là người ở cùng một thế giới.
Thất gia có lẽ chưa bao giờ nói với cô về gia tộc Tông Chính, không nói gì khác, chỉ nói một câu ‘Châu Âu
được chia thành hai quốc gia lớn, gia tộc Tông Chính và các quốc gia khác’, cho nên cô rất rõ địa vị của gia tộc Tông Chính.
”
“Thất gia là người thừa kế mà lão gia Tông Chính vừa ý nhất, người phụ nữ bên cạnh anh ấy phải là người môn đăng hộ đối với anh ấy, em gái à, em đã hiểu chưa?”
Đường Mật không có nói thẳng ra, nhưng Mộ An An lại nghe hiểu rất rõ lời này.
Đơn giản chỉ là chê thân phận của cô không đủ.
Tất cả thân phận của Mộ An An đều là do Tông Chính Ngự cho.
Rời khỏi Tông Chính Ngự, cô sẽ không có gì cả, và đây chính là lý do tại sao Mộ An An sinh ra cảm giác mối nguy rất lớn đối với Đường Mật.
Thân phận cô không xứng.
Đây là điều mà Mộ An An không thể thay đổi ờ giai đoạn này.
Cô vẫn chưa trưởng thành hoàn toàn, và chưa đạt đến vị trí xứng tầm với Thất gia.
Gia tộc Tông Chính sẽ không đợi cô lớn mạnh.
Mộ An An trong lòng rất chua xót, cũng rất khó chịu.
Nhưng cô cũng không hề yếu thế trong cuộc trò chuyện cùng với Đường Mật: “Nhưng Thất gia chưa bao giờ thích bị kiểm soát, một tiểu thư quyền quý giống như Đường tiểu thư đây, Thất gia muốn, có thể bắt lấy rất nhiều.
Nhưng tôi, thì không có người thứ hai đâu.
”
“Cho nên, Đường tiểu thư, phải thật cố gắng đó, đừng có kết thúc
sớm quá.
”
Mộ An An nói xong liền không nhiều lời cùng với Đường Mật nữa, trực tiếp cúp máy!
Vốn dĩ trên mặt cô mang theo một nụ cười giả tạo, nhưng nó đã bị cắt ngang khi cô cúp máy.
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Mộ An An hít thở sâu vài lần, mới điều chỉnh cảm xúc của mình lại.
Mộ An An hít sâu vài thứ mới đem cảm xúc điều chỉnh xuống dưới.
Vừa điều chỉnh xong, điện thoại của Thất gia liền gọi tới.
Mộ An An không nghe máy.
Lúc này cô đặc biệt không muốn nói chuyện với Thất gia.
Sau đó một tin nhắn gửi đến.
Thất gia: ?
Mộ An An: Không phải đi tắm sao?
Thất gia: Điện thoại bị lấy nhầm.
.
Danh Sách Chương: