Nhưng mà đối phương ở gần quá.
Hơn nữa còn cố ý phả hơi thở vào mặt và cằm của Mộ An An, khiến cho Mộ An An vô cùng khó chịu.
Nhưng dù sao chỗ này không có tiện, cho nên Mộ An An đã kiềm chế lại.
“Tiên sinh, có thể tránh ra được không?”
Tông Chính Nghiêm thờ ơ, cố ý
nói: “Tai của cô rất đẹp.
”
Mộ An An không muốn gây sự, cho nên cố gắng chịu đựng.
Kết quả là tay của đối phương sắp chạm vào lỗ tai của Mộ An An, Mộ An An liền lập tức nổi giận, trực tiếp đá đầu gối vào chỗ hiểm của Tông Chính Nghiêm!
Một cú đá này, trực tiếp khiến Tông Chính Nghiêm trợn tròn mắt, bàn tay liền cứng đờ ờ bên tai Mộ An An.
Biểu cảm còn mang theo vài phần khó tin.
Căn bản là không nghĩ tới, Mộ An An sẽ ra tay như vậy.
Là người sống phóng túng nhất ở trong Thái Tử Đoàn, Tông Chính Nghiêm có thể nói là một tay lẳng lơ bất khả chiến bại trong thiên hạ, sẽ không có người phụ nữ nào mà không bị lay động bởi hắn.
Kết quả!
Hôm nay người phụ nữ này lại cứ như vậy đá vào chỗ đấy, muốn cho hắn đoạn tử tuyệt tôn!
Khi Tông Chính Nghiêm đang có
một suy nghĩ khó tin, Mộ An An đã đẩy người ra và bước sang một bên.
Đồng thời, ở trong hội trường, tiếng la hét, tiếng vỗ tay và tiếng huýt sáo liền bùng nổ nhiệt tình và điên cuồng hơn trước.
Mộ An An ngẩng đầu liếc nhìn.
Đường Mật đã hoàn thành xong màn trình diễn của mình, và đang cúi đầu cảm ơn.
Bên cạnh sân khấu tròn dâng lên một bể nước trong suốt.
Các khách mời trên khán đài bị kích thích bởi màn trình diễn của Đường Mật, điên cuồng ném hoa hồng lên sân khấu.
Những bó hoa hồng được tung lên sân khấu tạo thành cơn mưa hoa hồng trông đẹp mắt.
Nhưng Mộ An An không có thời gian để thưởng thức.
Biết được Thất gia hôm nay sẽ không xuất hiện, cô phải nhanh chóng rời khỏi vũ hội này một chút.
Nếu như Thất gia hiện tại đến
khách sạn tìm cô, thì cô sẽ rất thảm.
Mộ An An quét một vòng, cuối cùng cũng tìm được cửa ra vào ở cách đó không xa.
Mộ An An trực tiếp đi tới.
Ngay khi cô vừa mới tới lối ra, một người phục vụ đã trực tiếp bước tới và chặn đường Mộ An An.
“Quý cô, xin hỏi cô cần gì?” -Người phục vụ hỏi.
Mô An An bình tĩnh nói: “Tôi tam
thời có việc, bây giờ tôi cần phải đi.
”
“Vậy tiếp theo, tôi sẽ mời một quý cô lên sân khấu!”
Trên sân khấu, Đường Mật đã nhận được đủ hoa hồng và đang chọn người.
Mộ An An liền trốn sang một bên.
Phía trước có một cây cột lớn, chắn ngang hướng của sân khấu.
Người phục vụ trước mặt không cỏ ý định để cho cô đi.
Người phục vụ nói: “Quý cô này, thật xin lỗi, TAG có quy định, một khi bước vào vũ hội, không được bỏ dở giữa chừng.
”
Đường Mật: “Vậy mời quý cô mặc váy đen kia lên sân khấu!”
Lời của Đường Mật vừa dứt, đèn của cả hội trường vũ hội liền tắt hết đi.
Trong giây tiếp theo, một tia sáng chiếu thẳng vào Mộ An An.
.
Danh Sách Chương: