“Chú Khoa đúng là thánh phán, vừa dứt miệng một cái là đến mình luôn ạ. Thôi đi vào nhanh nào mọi người.” Duy Hải thấy vậy bèn vỗ tay kêu gọi mọi người đứng lên. Họ nhanh chóng nối đuôi nhau tiến vào khu vực đánh giá sàng lọc trò chơi trong buổi chiều ngày hôm nay – một khu vực được quây kín phông bạt nằm trong góc hội trường y hệt như nơi mà Dương Khoa đã đến năm ngoái.
Vẫn là những trang thiết bị, máy móc tối tân dùng để trải nghiệm các trò chơi, vẫn là năm vị giám khảo bốn nam một nữ ngồi chờ sẵn tại một chiếc bàn dài. Thậm chí một vài thành viên trong ban giám khảo cũng không phải là người xa lạ gì đối với Dương Khoa và đồng bọn.
“… Dương Khoa? Có phải là cậu là cha đẻ của cái trò “rắn săn mồi” trực tuyến dự thi năm ngoái phải không?” Vị giám khảo già ngồi chính giữa sau khi nhìn thấy Dương Khoa tiến vào, kết hợp thêm tên tuổi ghi trên giấy lập tức lên tiếng hỏi.
“Đúng ạ, thưa giám khảo.” Dương Khoa cúi chào đáp lại, tay ra hiệu cho Thiếu Hoàng phối hợp với nhân viên Hiệp hội tải dữ liệu trò chơi lên hệ thống.
“Thảo nào trông cậu thấy quen quá. Nhân đây cũng xin chúc mừng cậu đã đạt giải quý quân năm ngoái nhé, trò chơi ấy rất xứng đáng. Nó từng khiến cho đám giám khảo bọn tôi mải chơi đến nỗi quên cả giờ giấc đấy!”
“Cảm ơn giám khảo ạ.”
“A, Hoàng em đó phải không? Em chuyển sang bên,… ờ Ninja Studio này rồi à? Không ở TLC nữa sao?” Một thân vàng choé Thiếu Hoàng cũng nhanh chóng bị nữ giám khảo nhận ra.
“Vâng, em vừa mới chuyển sang bên này làm việc ạ.” Thiếu Hoàng mỉm cười gật đầu trông khá tự tin.
“À mà nói đến Ninja Studio, có phải các cậu là tác giả của cái trò chim bay khó đến mức điên đảo tung ra hồi đầu năm phải không?” Một giám khảo khác ngồi ngoài cùng thấy náo nhiệt cũng tham gia góp vui.
“Đúng là như thế thưa giám khảo.”
“Thế thì, ngày hôm nay trò chơi các cậu mang tới đây có giống trò đó không đấy? Giống thì báo ngay để tôi đánh trượt luôn cho đỡ mất thời gian, gì chứ riêng tôi là tôi ghét cái trò đó vô cùng tận! (cười)”
“Xin giám khảo yên tâm, trò chơi Ninja Studio mang đến cuộc tranh tài lần này không giống trò chơi đó chút nào đâu ạ.” Dương Khoa điềm đạm đáp lại, trong đầu nghĩ thầm cười nhăn nhở thế kia thì còn lâu mới ghét. Sợ là trước khi đi ngủ ngày nào cũng phải chơi một ván để ngủ cho ngon ấy chứ.
Kế đó, trong lúc chờ đợi nhân viên Hiệp hội chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ Dương Khoa tranh thủ giới thiệu thành phần đội ngũ của Ninja Studio cho các vị giám khảo nắm rõ. Năm phút sau, khi tất cả những chiếc máy tính bảng trước mặt đều đã khởi động trò chơi thành công hắn mới tiến lên phía trước bắt đầu phần trình bày giới thiệu sản phẩm Ninja Studio mang đến tham dự tranh tài năm nay:
“Thưa toàn thể các vị giám khảo, trò chơi của Ninja Studio có tên gọi là “Plants vs Zombies”. Đây là một trò chơi thuộc thể loại thủ thành được thiết kế để chơi trên các thiêt bị di động. Cũng giống như những tựa game thủ thành khác trên thị trường, đến với “Plants vs Zombies” người chơi sẽ phải tìm cách chống lại hàng loạt đợt sóng zombie liên tục xuất hiện trong suốt quá trình chơi để giành được chiến thắng.”
“Và ở đây người chơi không trực tiếp chống lại zombie mà là trồng cây cối để tiêu diệt chúng phải không? Ban đầu nhìn ảnh nền tôi cứ nghĩ là người chơi sẽ hoá thân thành cây cối để chiến đấu cơ đấy.” Một vị giám khảo thích thú ngắt lời.
“Xác thực bối cảnh của trò chơi rất mới lạ.” Vị giám khảo già gật đâu đồng tình: “Mời cậu tiếp tục.”
“Vâng. Vì đây là một tựa game thuộc thể loại thủ thành nên tất nhiên sẽ không thể thiếu được sự có mặt của tài nguyên. Trong “Plants vs Zombies” tài nguyên đã được đội ngũ đơn giản hóa với chỉ một loại duy nhất xuất hiện là ánh nắng. Toàn bộ lối chơi của trò chơi này sẽ xoay quanh việc thu thập ánh nắng rồi từ đó trồng các loại cây cối ta đã chọn sẵn từ đầu mỗi màn chơi, với mục đích tiếp tục sản xuất thêm nhiều ánh nắng hơn hoặc tiêu diệt những con zombie xuất hiện.”
“Trò chơi sẽ cung cấp cho người chơi một hệ thống cây cối phong phú đủ mọi chủng loại được mở khóa dần dần theo từng màn chơi cốt truyện. Bên cạnh đó, chủng loại zombie xuất hiện trong trò chơi cũng rất đa dạng và mang lại không ít khó khăn thử thách cho người chơi. Do đó trong quá trình chơi người chơi sẽ phải luôn cân nhắc tính toán chiến thuật một cách hợp lý mới có thể vượt qua thử thách.”
“Chiến trường sẽ là một khoảng sân vườn được chia thành nhiều làn đường riêng biệt, đồng thời địa hình sẽ dần dần thay đổi trong suốt quá trình chơi....”
Có kịch bản được Thiếu Hoàng và Trọng Lâm dày công đắp nặn, Dương Khoa cũng như những người đồng đội của mình đã không gặp chút khó khăn nào trong việc khơi dậy lòng hiếu kỳ nơi các vị giám khảo. Và cũng bởi vì thời gian có hạn, thế nên ngay từ khi nghe thấy những lời giới thiệu đầu tiên cả năm vị giám khảo đã đồng loạt tiến vào trò chơi. Vừa lắng nghe các thành viên Ninja Studio trình bày nội dung họ vừa chọn cho mình những chế độ khác nhau để trải nghiệm, thỉnh thoảng thì họ lại ngắt lời các thành viên bằng những câu hỏi hoặc những lời đánh giá:
“Ồ, có cả chế độ chơi mạng? Nghe cậu Khoa trình bày tôi tưởng đây chỉ là một trò chơi đơn thôi chứ?”
“Thưa chế độ chơi mạng được đưa vào trò chơi để người chơi tiếp tục gắn bó với nó sau khi đã chinh phục tất cả thử thách trong chế độ chơi đơn. Dù thế thì chế độ chơi đơn vẫn là chủ đạo của “Plants vs Zombies”.”
“Biện pháp giữ chân người chơi phải không? Rất chu đáo, thế nhưng nếu như không được xây dựng đến nơi đến chốn thì nó sẽ là một con dao hai lưỡi. Theo tôi....”
“Các mặt liên quan đến đồ hoạ của trò chơi được thể hiện rất tốt, cây cối và zombie được nhân cách hoá trông rất ngộ nghĩnh. Những ai phụ trách khâu đồ họa?”
“Người phụ trách chính là tôi, anh Hiền và chị Lam đây ạ. Những người còn lại cũng có một chút đóng góp trong việc phác thảo và xây dựng.”
“Chỉ ba người mà dựng nên được một hệ thống nhân vật đồ sộ thế này thì thực sự là đáng nể.... Ba người cho tôi hỏi một chút, vì sao các bạn không đi theo hướng tả thực mà lại chọn phong cách vui nhộn?...”
“Âm thanh được thể hiện tương đối chân thực. Ai phụ trách mảng này xin cho tôi biết vì sao các bạn đã nhân cách hóa các loại cây cối rồi lại không tiến hành lồng tiếng nốt cho cây? Phải chăng đây là thiếu sót của các bạn?”
“Thưa giám khảo thiếu sót thì không hẳn, chỉ là theo tôi nghĩ việc lồng tiếng cho cây hoàn toàn không cần thiết đối với một tựa game trên hệ máy di động. Khi nhắc đến hệ máy này ta phải suy xét đến yếu tố gọn nhẹ....”
“Ồ, thế còn cái bạn Lâm này thì phụ trách công việc gì thế?”
“... (hít vào thở ra) Dạ thưa giám khảo, tôi phụ trách việc xây dựng từ điển và cốt truyện của trò chơi. Từ điển có thể được truy cập từ ngoài giao diện chính....”
Mới đầu, những câu hỏi liên tục được ban giám khảo đưa ra một cách dồn dập. Song bằng sự chuẩn bị kỹ càng của mình các thành viên Ninja Studio đã ứng đối một cách trôi chảy. Thế rồi chỉ sau một vài phút đắm chìm trong công cuộc phòng thủ sân vườn, những lời hỏi han, đánh giá càng ngày càng ít dần. Năm vị giám khảo ai nấy đều tỏ ra nhập tâm vô cùng:
“Chậc, thiết kế màn chơi khá... bất ngờ. Biết thế này thì ban nãy nên chọn quả óc chó thay vì mìn khoai.”
“Có cả chế độ giải đố? Trò chơi thủ thành này của các bạn nhồi nhét khá nhiều chi tiết bên lề rồi đấy.... Ôi cái vụ đập bình này trông vậy mà khó ra phết nhỉ?”
“Nào, sao lại tranh sơ ri của em? Trả em đây, anh chọn cây ăn thịt kia kìa.”
“Ha ha ha, zombie mà cũng muốn ăn đêm à? Lại còn kem trộn não người nữa chứ! (khúc khích)”
Kịch bản năm ngoái nay lại tái diễn. Trong suốt nửa tiếng sau đó, đoàn đội của Dương Khoa cứ đứng nguyên tại chỗ chứng kiến cảnh tượng ban giám khảo say mê chơi “Plants vs Zombies”. Và bởi vì trò chơi đã được Dương Khoa chu đáo mở khóa sẵn tất cả các nội dung để giám khảo được tự do trải nghiệm nên bọn họ càng thích thú khám phá tợn.
Cuối cùng, vẫn là vị giám khảo già nhất lấy lại được tinh thần làm việc trước tiên. Ông nhanh chóng buông chiếc máy tính bảng trong tay xuống rồi hắng giọng kêu gọi bốn người đồng nghiệp tập trung vào công việc chính:
“Thế nào?”
“Lối chơi cực kỳ mới lạ, đa dạng và không thiếu phần kịch tính. Giá như hình ảnh âm thanh được đầu tư thêm một chút nữa thì thực sự là một sản phẩm hoàn mỹ.”
“Nội dung rất phong phú và đầy đủ, hơn hẳn những trò chơi mà chúng ta vừa mới đánh giá sơ bộ trước đó không chỉ một bậc. Thậm chí là không phân cao thấp so với những sản phẩm đoạt giải các năm về trước.”
“Tôi có ý kiến. Mặt âm thanh thì đúng là có thể làm tốt hơn, cái này tôi đồng ý. Thế nhưng khía cạnh đồ họa thì đã được thể hiện một cách khá độc đáo và ngộ nghĩnh, phù hợp với tất cả mọi lứa tuổi. Theo tôi thấy thì đây phải là một điểm cộng chứ không thể là điểm trừ được.”
“Thì em đâu có nói là điểm trừ? Em chỉ nói là ước gì được đầu tư thêm chút nữa thôi.”
“Được rồi, mấy cái đó để bàn bạc sau đi. Giờ ta cứ thống nhất quan điểm mọi người vừa đưa ra nhé, vì nó cũng hoàn toàn giống với ý tôi.” Hội ý xong xuôi đâu đó, vị giám khảo già nhất mới đại diện cho cả năm người lên tiếng đánh giá:
“Giờ thì, chúng tôi xin được đưa ra đánh giá sơ bộ về trò chơi “Plants vs Zombies”. Nhìn chung mảng đồ hoạ và âm thanh có chất lượng tương đối khá. Còn về phần lối chơi, mặc dù thời gian tiếp xúc chưa nhiều song tôi cảm thấy đây chính là điểm sáng nhất của toàn bộ trò chơi này. Các bạn đã làm rất xuất sắc, vậy nên... tổng thể đánh giá là tốt. Một điểm cộng nữa dành cho trò chơi vì sở hữu hệ thống mạng kết nối hoàn thiện, đồng thời khâu vận hành trò chơi cũng rất trơn tru mượt mà.”
“Cảm ơn các vị giám khảo.” Không chỉ Dương Khoa mà tất cả các thành viên trong đội ngũ nghe thấy vậy đều mỉm cười cúi đầu đáp lại, trong lòng thì mừng rơn vì kết quả như ý.
“Như thường lệ tiếp theo sẽ là phần đặt câu hỏi. Thế nhưng vì thời gian không còn nhiều nên tôi sẽ chỉ hỏi một câu duy nhất mà thôi. Nó liên quan đến khía cạnh lối chơi nên xin mời cậu Khoa chuẩn bị trả lời câu hỏi của tôi.”
“Tôi đã sẵn sàng thưa giám khảo.”
“Qua những màn chơi chế độ cốt truyện vừa rồi tôi thấy trò chơi thủ thành này của các cậu vẫn có chút đơn giản, không được thử thách như những gì cậu từng giới thiệu lúc đầu. Bất kỳ con zombie nào cũng có thể dễ dàng bị tiêu diệt bởi những loại cây khắc chế nó, hoặc là những loại cây quá mức mạnh mẽ như bom sơ ri. Vậy thì, yếu tố thử thách mà cậu đã nhắc đến nó nằm ở đâu?”
Chẹp, tưởng gì! Câu này quá đơn giản, trong cơn mộng du hắn cũng trả lời được!
“Thưa giám khảo, chế độ cốt truyện vừa rồi chỉ như một bài hướng dẫn tân thủ để người chơi làm quen với trò chơi thôi ạ. Cho nên không có thử thách cũng là dễ hiểu.”
“Thử thách mà tôi đã trình bày lúc đầu, nó đã được lồng ghép vào trong những chế độ còn lại. Trong đó đại diện tiêu biểu nhất chính là chế độ “Survival”. Đây là một chế độ mà zombie sẽ tràn ra đông một cách khủng khiếp, cho dù có trong tay loại cây khắc chế đi chăng nữa thì người chơi vẫn có thể dễ dàng thất thủ nếu không sở hữu một bộ não tính toán kỹ càng mọi thứ và thao tác điều khiển nhanh nhẹn.”
“Ồ, vậy ý của cậu có phải là chế độ cốt truyện chỉ là nơi để người chơi làm quen với zombie và các loại cây cối trong trò chơi. Sau khi hoàn thành xong sẽ chuyển sang “thi thố tài năng” tại những chế độ khác, tỷ như “Survival” như cậu vừa nói?”
“Đúng vậy. Thêm nữa “Survival” được đội ngũ chúng tôi xây dựng như một chế độ chơi “vô hạn”. Vô hạn ở đây có nghĩa là cuộc chiến gần như không có hồi kết, và độ khó của nó sẽ ngày càng tăng dần chứ không dậm chân tại chỗ. Chỉ cần chơi qua một vài ván, tôi tin rằng bất kỳ người chơi nào cũng sẽ cảm nhận được sự khắc nghiệt của công cuộc phòng thủ sân vườn trước cả một binh đoàn zombie háu đói.”