Cơ hồ đúng vào lúc Lệ Thủy dứt câu, Dương Khoa lập tức cầm theo điện thoại hướng về phía anh cả kêu thất thanh. Hành động đường đột này của hắn tất nhiên là triệt để dọa sợ đứa cháu bé bỏng kế bên, và thế là những giây tiếp theo Dương Tâm phải vừa vội vàng dỗ con mình nín khóc vừa đảo mắt nhìn về phía em út cất giọng phàn nàn:
"Ai u không sao không sao, nín đi bố thương bố thương…. Em này, đã nói là đừng to tiếng rồi."
"Sorry anh, em lỡ lời."
"Đấy, chú Khoa xin lỗi con rồi kìa. Nín nhanh nào phải ngoan chú Chính chú mới bế đi chơi nha.... Sao, công ty gặp chuyện hả em?"
"Vâng, mà lại đúng chuyện nghiện game anh em mình vừa nói với nhau luôn. Nên em mới kêu lên như thế."
"Ra vậy."
"... A lô? Sếp Khoa còn ở đấy không ạ?"
"Có đây." Nghe thấy giọng điệu Lệ Thủy xuất hiện một tia bối rối, Dương Khoa bèn hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh, sau đó thả lỏng điện thoại cầm trong tay nối lại cuộc chuyện trò: "Chuyện này xảy ra từ khi nào vậy chị Thủy?"
"Thưa mới xuất hiện vào đêm qua rạng sáng nay thôi ạ."
"Có những ai đăng tin?"
"Đăng tin…. Đi đầu vẫn là mấy tờ báo đối địch với chúng ta từ xưa đến nay như TKgame với Phù thủy số, theo sau là các cơ quan truyền thông làm tin bài hưởng ứng phong trào hoặc là bổ sung thêm tình tiết mới. Danh sách cụ thể thì chắc là bây giờ sếp có tham gia họp bàn thì mọi người sẽ báo cáo ạ."
"Được, vậy chị với mọi người vào phòng họp sẵn đi. Em lên mạng ngay đây." Nhắn nhủ một câu ngắn gọn, Dương Khoa cúp điện thoại rồi bật dậy khỏi xích đu xoay người chạy thẳng về phía nhà mình, quên cả chào tạm biệt hai người anh ruột lẫn bé Bột thân yêu với đôi mắt ướt long lanh.
…
Dù là ở thế giới nào đi chăng nữa, thì việc một trò chơi được fan hâm mộ yêu thích và nguyện gắn bó lâu dài cũng đi kèm với một mối nguy tiềm ẩn mà cha đẻ của nó phải đối mặt. Đó chính là nó có thể dễ dàng khiến con người ta bị sa đà vào những cuộc chơi, quên đi mục đích giải trí đơn thuần ban đầu.
Và hiện tại cha đẻ của siêu phẩm chiến thuật thời gian thực "Age of Empires" - Ninja Entertainment đang phải đối mặt với mối nguy ấy. Không ngờ những lời châm chọc của ông chú ruột ưa chọc ngoáy và lời cảnh báo vu vơ của người anh cả Dương Tâm đã thành sự thật chỉ trong chốc lát, kể từ những tháng cuối năm 2027 đến nay dân tình nước nhà ngày càng phát hiện ra nhiều trường hợp thanh thiếu niên "quên ăn quên ngủ tranh thủ chạy dân" tối ngày bên con chuột và bàn phím PC. Bộ dạng không màng sự đời của họ nhanh chóng được đăng tải trên các phương tiện truyền thông đại chúng, từ đó biến thành chứng cớ không thể chối cãi cho luận điểm đả kích nhắm thẳng vào đoàn đội chàng thiếu niên thiên tài Dương Khoa của chúng ta.
Đành rằng nguyên nhân gây nên chuyện mê chơi trò chơi đến mức mất kiểm soát phần nhiều nằm ở yếu tố con người thật, thế nhưng cũng phải có thú vui hấp dẫn thì con người ta mới thành ra đổ đốn như vậy. Thành thử cho dù có muốn hay không thì quả đắng mang tên "nghiện game" Ninja Entertainment vẫn phải nuốt lấy một nửa, và đám kẻ địch đông đảo của họ ai nấy đều rất sung sướng trước cảnh tượng này. Đồng thời, nhân dịp may hiếm có làn sóng công kích Ninja Entertainment mới lại nổi lên như một lẽ tự nhiên, khiến cho đoàn đội phụ trách tuyên truyền của công ty lại phải bận rộn chống đỡ một phen.
"Sở dĩ phải họp bàn với mọi người là vì theo quan sát của bộ môn sự việc lần này có chút mờ ám, không đơn giản là lên án về mặt đạo đức như ta vẫn thường hay tiếp xúc."
Trên màn hình laptop đặt trong phòng ngủ của Dương Khoa, ở ô màn ảnh chính giữa Liễu bực bội trình bày đầu đuôi câu chuyện, trong khi những thành viên còn lại thì gật gù chăm chú lắng nghe: "Căn cứ đầu tiên, dẫn chứng mà các tờ báo đưa ra rất đầy đủ và không hề trùng lặp với nhau. Điều này không phù hợp với tác phong ăn cắp bài viết lẫn nhau từ xưa tới nay của hầu hết những cái tên Liễu tôi vừa nêu, chưa kể thời điểm đăng tải tin tức của các bên không xê xích nhau nhiều. Thời gian để các bên đi khai thác nội dung mới lạ độc nhất hòng chạy theo phong trào thu hút độc giả là hoàn toàn không đủ, thế nên nhiều khả năng các tờ báo này đã ngầm chuẩn bị từ trước cho việc phối hợp đưa tin lên án "Đế chế"."
"Căn cứ thứ hai là sự phản pháo bất thình lình của cây viết chúng ta đã thuê PR "Đế chế" trên tờ Vgame năm ngoái. Không những không nói đỡ một câu nào khi gặp chuyện mà người này còn buông lời xúi giục Hiệp hội nên có chế tài nhắm vào công ty nói chung và trò chơi nói riêng hòng giải quyết tận gốc vấn đề nghiện ngập. Qua thăm dò bước đầu của Lệ Thủy thì dường như có kẻ đứng sau thao túng ngôn luận của cây viết này, và nếu đó là sự thật thì điều tương tự cũng có thể xảy ra ở những tờ báo còn lại…."
"Ôi thế thì mờ ám cái quái gì nữa. Cá mười ăn một bọn Thiên Không Hoasgame ghen ăn tức ở lại nhắm vào chúng ta rồi. Anh chị em thấy đúng không?"
"Quá chuẩn anh Đức."
"Em cũng nghĩ là có người giở trò trong vụ này. Hở ra một cái là bị nắm lấy ngay, sợ thật."
Không đợi Liễu chốt lại tiết mục trình bày những người tham gia họp bàn đã nhao nhao lên tiếng bình phẩm. Duy có mình sếp lớn Dương Khoa từ đầu đến giờ vẫn một mực lặng im không bày tỏ ý kiến. Lần này không phải là mải suy tính đường đi nươc bước xử lý vấn đề hay đợi mọi người thảo luận chán chê mình mới đứng ra tổng kết, mà chỉ đơn giản là… bản thân hắn chẳng có gì để nói về vấn đề này hết.
Mới đầu nghe tin thì do trùng hợp vừa nói chuyện với ông anh cả Dương Tâm xong nên Dương Khoa hắn mới có phần luống cuống, chứ sau khi bình tĩnh lại suy xét rồi thì hắn thấy chuyện thực ra chả có gì to tát. Vấn đề nghiện trò chơi điện tử dạng này vốn dĩ đã đồng hành cùng với Ninja Entertainment từ cái thưở họ đẩy những sản phẩm đầu tiên vào thị trường rồi chứ chẳng đợi đến bây giờ mới phát sinh. Chẳng qua lúc đó những "Fruit Ninja", "Plants vs Zombies" vân vân… đều là trò chơi mang tính chất giải trí tức thời và người chơi có thể dứt ra bất cứ lúc nào, kết hợp thêm hệ máy để chơi lại là những chiếc di động có thể mang theo người đi muôn nơi. Thành thử vấn đề sa đà vào trò chơi khi ấy chẳng là gì trong mắt toàn dân lẫn thành viên trong công ty.
Bất quá lần này sự tình đã không còn đơn giản như thế.
Để có thể tận hưởng đầy đủ những giá trị giải trí "Age of Empires" mang lại người chơi buộc phải dành cả đống thời gian để ngồi "tu luyện" bên PC. Và sau khi đã quen với nội dung cơ bản rồi thì tiếp đến sẽ là những trận so tài kịch tính, với thời lượng mỗi trận nhanh thì cũng phải mất một hai chục phút, còn lâu thì có thể lên đến cả tiếng đồng hồ. Nhiều hơn hẳn so với những trận thi tài "chém quả" hay "bảo vệxâm lấn sân vườn" trong quá khứ, đã vậy chất lượng bản thân trò chơi lại còn chạm đến tầng thứ siêu phẩm nữa. Hấp dẫn đến nỗi phần lớn người chơi khó có thể thoải mái ngừng lại cuộc chơi bất cứ lúc nào như trước, đồng thời đã sờ vào PC thì phải chơi liền mạch dăm ba trận mới đã chứ một trận chẳng bõ bèn gì.
Vậy nên vấn đề nghiện trò chơi điện tử mới bị thổi phồng lên đến tầm tệ nạn như một số tờ báo vừa rủ nhau đưa tin.
Nhưng cũng chỉ đến thế thôi. Riêng về chuyện nghiện trò chơi điện tử, đối với Dương Khoa mà nói ở thế giới cũ của hắn tình cảnh còn nghiêm trọng hơn ở đây nhiều. Các bậc cha mẹ phụ huynh lẫn tầng lớp thượng lưu tri thức ai nấy đều mặc định có thành kiến với bộ môn "thể thao" ngồi lì một chỗ này, cho rằng việc thanh thiếu niên chơi điện tử chỉ toàn đem lại tác hại nhãn tiền chứ chẳng được ích lợi gì. Dư luận lúc nào cũng tỏ thái độ phê phán gay gắt vậy mà cuối cùng có thấy trò chơi nào bị nhấn chìm đâu? Đến hẹn lại náo loạn tầm dăm bữa nửa tháng rồi đâu lại hoàn đó, các đơn vị sản xuất phát hành trò chơi thực hiện một vài biện pháp đối phó qua quýt xong lại tiếp tục sống phây phây như chưa có gì xảy ra.
Thế giới cũ còn như vậy thì ở cái thế giới mới này, nơi mà cái nhìn của mọi người về trò chơi điện tử thoáng hơn hẳn Dương Khoa hắn cảm thấy chẳng việc gì phải quan trọng hóa vấn đề. Cùng lắm thì cử một vài thành viên dưới trướng đứng ra bác bỏ ngôn luận mấy cơ quan truyền thông kia tung ra là được. Dân tình mới nghiện đánh "chế" được có vài tiếng một ngày đã vội lên internet khóc thuê, không hiểu khi người ta nằm thẳng cẳng trong buồng máy VR như chết lâm sàng cả ngày cả buổi thì mấy cây "bồi bút" này lặn đâu mất tăm vậy? Thứ đồ đạo đức giả!
"... Dựa trên kinh nghiệm của Liễu tôi hồi còn ở Smile… công ty cũ thì sự việc lần này chúng ta không nên đối chọi trực diện với dư luận. Vì thứ nhất là tốn công mà không giải quyết được gốc rễ vấn đề, thứ hai là chúng ta xác thực có chút đuối lý về mặt đạo đức. Nhảy ra phản bác thẳng thừng sẽ là cái cớ tuyệt hảo để những cơ quan truyền thông kia thổi phồng câu chuyện lên. Đó là ý kiến của tôi, xin sếp Khoa cho giúp ý kiến ạ."
"... Ờ, không đối chọi? Nếu vậy thì…. Từ từ, ban nãy chị có nói là có người xúi giục Hiệp hội? Vậy Hiệp hội có phản ứng gì?" Bị nhắc đến bất thình lình, Dương Khoa vội dứt ra khỏi những suy nghĩ mông lung để tập trung trở lại với cuộc họp trực tuyến đang diễn ra.
"Không có động thái công khai, nhưng vừa mới rồi đại diện bên đó âm thầm liên lạc với bộ môn truyền thông bày tỏ ý tứ rằng công ty ta nên có phương án trấn an dư luận. Bằng lời nói hay hành động cụ thể thì tùy, chỉ cần tiến hành trấn an là bên đó sẽ theo vào phối hợp. Đoán chừng họ vẫn ủng hộ "Đế chế" và chúng ta."
"Vậy là tốt rồi. Thế mọi người đã thử lập ra phương án sơ bộ để phối hợp với họ chưa?"
"Đã có một hai phương án mang tính thực chất nhưng khi xem xét kỹ lưỡng thì thấy chúng không được khả quan cho lắm thưa sếp. Trước mắt biện pháp phổ biến và cũng khả thi nhất là yêu cầu bộ môn thiết kế trò chơi đặt thêm hạn mức giờ chơi mỗi ngày, nhưng…."
"Cái đó chỉ ngăn người chơi so tài "Đế chế" qua mạng khi chạm mốc giờ chơi tối đa thôi chứ không ngăn được họ tiếp tục chơi chế độ chơi đơn đâu. Với cả chẳng may giữa lúc người chơi đang chơi vui tự dưng hết giờ đá người ta ra khỏi ván đấu thì cộng đồng phẫn nộ là cái chắc. Không khả thi đâu chị Liễu!" Không đợi Dương Khoa lên tiếng, đại diện bộ môn thiết kế trò chơi Thiếu Hoàng lập tức cất giọng phản bác.
"... Vậy giới hạn số trận thì sao?"
"Nghe nó còn ngu hơn cả giới hạn giờ chơi. Hơn nữa vẫn là câu nói đấy, không ngăn được người chơi tiếp tục chơi đùa chế độ chơi đơn."
"... Nếu vậy thì tôi xin đính chính lại là bộ môn không có phương án mang tính thực chất nào khả thi cả. Nếu bên bộ môn thiết kế cũng không đưa ra được đề xuất nào, vậy thì chắc chúng ta chỉ có thể đứng ra thanh minh trên các phương tiện truyền thông cộng thêm đăng kèm một số khuyến cáo nhằm chiều lòng cộng đồng. Sếp xem?"
"... Đây cũng là biện pháp xử lý vấn đề thông thường của các công ty từ xưa đến nay đúng không? Phát ngôn vài câu trấn an dư luận, chấm hết?" Trầm ngâm suy nghĩ vài giây Dương Khoa trù trừ hỏi lại.
"Đúng thưa sếp."
"... Vậy thì cứ tạm quyết định thế đi. Dù sao "Đế chế" xác thực là một trường hợp đặc thù, nó không hoàn toàn là một trò chơi trực tuyến nên không thể kiểm soát thời lượng chơi mỗi ngày được. Đã không nghĩ ra được biện pháp gì hay thì ta cứ chiếu theo lệ cũ mà làm thôi, đừng nghĩ nhiều quá phức tạp hóa mọi chuyện ra. Đợi xem dư luận mấy ngày tới biến hóa như nào rồi chúng ta cùng nhau bàn tính tiếp."
Đưa ra ý kiến mang tính chất chốt lại vấn đề xong, thấy dáng dấp mọi người vẫn còn có chút băn khoăn Dương Khoa chợt nở nụ cười khích lệ: "Cơ mà mọi người không cần phải lo lắng quá. Chỉ cần Hiệp hội với mấy cơ quan công quyền không làm khó chúng ta là được, còn dư luận đại chúng đoán chừng không gây ra sóng gió gì đâu. Hơn nữa chúng ta còn có thể xoay chuyển tình thế theo hướng có lợi cho chúng ta, bằng cách tận dụng việc "Age of Empires" trở thành tâm điểm "nghiện game" hấp dẫn tầm mắt của nhóm người mua trò chơi tiềm năng còn sót lại. Bộ môn tuyên truyền thấy ổn không, nghe khả thi không?"