"Đây là bản tổng kết thăm dò ý kiến của cộng đồng người chơi tại các nước châu Âu thưa sếp. Còn đây là Tây Á và châu Mỹ la tinh." Trong căn phòng truyền thống, Minh Hà đem đống giấy tờ mang theo bên người tách ra làm ba rồi đẩy chúng về phía Dương Khoa đang ngồi.
"Tình hình nhìn chung thế nào?" Vừa hỏi Dương Khoa vừa vơ đại bản tổng kết thăm dò ý kiến cộng đồng người chơi tại châu Âu lên lật nhanh vài trang. Ngay sau khi trấn an dư luận trong nước xong xuôi, hắn đã lập tức chuyển dời tầm mắt đến những khu vực mà "Age of Empires" sẽ đổ bộ trong tương lai, đồng thời cũng là những khu vực có nền văn minh hiện diện bên trong trò chơi. Và đương nhiên công việc thăm dò cụ thể đã có nhân viên cấp dưới thực hiện, sếp lớn như hắn chỉ cần dựa theo đó ban hành quyết sách thôi là được.
"Nhìn chung không đáng lo lắm thưa sếp. Cộng đồng người chơi thuộc cả ba khu vực đa phần đều không mấy bận tâm đến chuyện yếu tố lịch sử thay đổi so với nguyên gốc. Chỉ cần các chi tiết nhạy cảm không bị bóp méo một cách quá đáng thì cứ kệ nó thôi ạ."
"Không bóp méo quá đáng chi tiết nhạy cảm? Vậy như thế nào là bóp méo quá đáng chị Hà?" Nghe câu trả lời của Minh Hà Dương Khoa chợt nhướn mày đi sâu vào vấn đề.
"Triệt để đảo lộn hình tượng của một nhân vật, hoặc là thay đổi kết cục của một chiến dịch nổi tiếng nào đó. Chẳng hạn như cuộc chiến trăm năm giữa Anh và Pháp, trải qua thăm dò thì 100% người dân Pháp sẽ tẩy chay "Age of Empires" nếu chúng ta cho phe Anh Quốc là bên chiến thắng sau cùng đấy sếp. Hay là cuộc Thập tự chinh của Barbarossa cũng thế, nếu chúng ta không cho ông ta chết đuối trên đường hành quân thì không chỉ mỗi người Thổ Nhĩ Kỳ mà ngay cả người Đức, người Ý cũng sẽ nhìn chúng ta không vừa mắt."
"Hai cộng đồng xung đột với nhau như cơm bữa mà ăn ý ghê nhỉ?"
"Vâng, thế mới lạ sếp ạ."
"... Thôi được. Nếu chỉ đơn giản có vậy thôi thì không đáng ngại cho lắm, vì "Age of Empires" của chúng ta rất may là không chạm đến cái giới hạn đó. Chị và đội ngũ không cần phải thăm dò ý kiến thêm nữa đâu." Đóng bản tổng kết trong tay lại, Dương Khoa thả nó xuống bàn rồi lên tiếng chốt lại vấn đề.
"Thế những khu vực còn lại thì sao hả sếp? Như khu vực Đông Á đội ngũ chưa tiến hành thu thập ý kiến thăm dò đâu ạ."
"Chưa tiến hành thì thôi luôn, đoán chừng người dân tại mấy khu vực ấy cũng sẽ có cùng quan điểm với mấy khu vực này mà thôi. (lấy ngón tay gõ vào bản tổng kết vài cái) Mọi người tiếp tục theo vào công tác tuyên truyền cùng chị Liễu chị Thủy đi, thế nhưng kế hoạch phòng ngừa tình huống xấu có thể xảy ra thì vẫn phải chuẩn bị sẵn sàng đấy nhé. Tương lai trò chơi chắc chắn sẽ phát hành trải rộng khắp toàn cầu nên chuẩn bị từ bây giờ không thừa đâu."
"Vâng thưa sếp."
Câu chuyện dư luận chiến tạm thời có một cái kết, Minh Hà từ tốn đưa nốt tờ công văn còn sót lại bên người cho Dương Khoa: "Ngoài ra thì, đây là dự toán chi tiêu cho hoạt động tuyên truyền quảng bá đợt tới của chị Liễu. Mong sếp xem qua và cho ý kiến ạ."
"Ui giời ơi. Dự toán với cho ý kiến cái gì, xin tiền thì cứ nói thẳng ra là xin tiền đi lại còn." Liếc mắt nhìn qua nội dung tờ công văn Dương Khoa bông đùa một câu cho vơi đi căng thẳng. Đúng lúc này thì cánh cửa phòng chợt bật mở, hai bà chị cốt cán của công ty là Thu Lan và Hồng Nhung sóng vai tiến vào bên trong. Thấy Minh Hà ngồi ở một góc người trước thoáng lộ vẻ bối rối gật đầu chào hỏi, còn kẻ sau thì vô tư lên tiếng phụ họa:
"Xin cái gì đấy? Xin tiền thì không có đâu hết tiền rồi sếp Khoa ơi. ( ̄~ ̄) “
"Úi, hết tiền rồi cơ á? Các chị tiêu tiền kiểu gì mà hết nhanh vậy, đêm hè lạnh quá mang ra đốt cho ấm à? ( ̄ヮ ̄) "
"Đúng vậy, đêm qua 30 độ lạnh run người nên phải đốt cả một xe tải tiền cho ấm đó sếp. ┐( ̄~ ̄)┌ “
"Thôi nào chị Nhung, đừng đùa thế mọi người đang làm việc mà." Thu Lan níu tay Hồng Nhung khuyên bảo sau đó hướng về phía Dương Khoa nhỏ giọng: "Khoa và Hà bàn chuyện tiếp đi nhé, bọn chị sang bên kia đợi."
"A không sao, hai chị có chuyện gì thì vào đây bàn luôn. Hai đứa bọn em xong rồi." Dương Khoa vội vàng giơ tay ra hiệu mời hai bà chị ngồi, sau đó sắp toàn bộ đống giấy tờ sang một bên nói với Minh Hà: "Chị về bảo với chị Liễu là em "chuẩn tấu" nhé, còn đống này để đây tý em mang về nghiên cứu sau."
"Vâng thưa sếp." Minh Hà vội vã gật đầu đứng lên chào: "Hai chị cứ ngồi đi ạ, em xin phép về phòng trước đây. Chào sếp Khoa."
"Ừ, khi khác gặp nhau em nhé."
"Bye bye Hà em.~"
Chờ cho căn phòng chỉ còn lại ba người, Thu Lan mới cùng Hồng Nhung ngồi xuống đối diện Dương Khoa rồi chủ động mở lời: "Nãy thấy cái Tú bảo em ngồi một mình ở phòng truyền thống nên chị với chị Nhung mới bảo nhau tranh thủ chạy sang xin em mấy phút để báo cáo tình hình. Hôm qua hôm kia định tìm gặp em luôn rồi mà bận quá cuối cùng lại thành ra hoãn."
"Thế hả, dạo này em cũng bận lắm. Không chạy đi trả lời phỏng vấn báo chí thì cũng chạy đi khắp các bộ môn họp bàn công việc thôi, chả được lúc nào thảnh thơi hết. Nói đâu xa, vài phút nữa em lại chuẩn bị ngồi họp với mấy anh em bộ môn thiết kế đây này." Dương Khoa vừa mở điện thoại ra xem đồng hồ vừa tỏ vẻ đồng tình.
"Ồ, tý nữa lại họp hành à? Nếu vậy thì hay là thôi, để khi khác chị em mình trao đổi cũng được. Cho nó tử tế, với cả chuyện của chị cũng không phải là cần kíp hay gì đâu."
"Thôi, hai chị đến tận đây rồi ai lại nỡ đuổi đi thế chứ. Tranh thủ vào việc luôn đi chị, tóm tắt nhanh thôi." Thấy Thu Lan lại có ý rời đi Dương Khoa nhanh chóng ngồi thẳng người dậy trấn an, sau đó thu tay phải về trước ngực làm điệu bộ xin mời đối phương bắt đầu.
"Vậy được. Tóm tắt nhanh là chúng ta hết tiền rồi sếp Khoa." Hồng Nhung nhanh nhảu.
"Thôi nào chị Nhung, chị cười hớn hở thế thì còn lâu mới hết tiền. Trò "Age of Empires" đang bán chạy như tôm tươi thế cơ mà, chị có đem tiền ra đốt thật cũng chả hết nổi. Phải không chị Lan?"
"(Gật đầu) Ừm, lần này Ninja Entertainment chúng ta thắng lớn rồi. Mới phát hành được nửa tháng mà "Age of Empires" đã có gần 400000 lượt tải xuống tại thị trường nội địa. Ở khu vực Bắc Mỹ bên kia thì con số là hơn 200000, tổng cộng lại là xấp xỉ 600000 lượt tải. Bao quát cả lượng đặt trước."
"Hay nói cách khác, nửa tháng nửa triệu. Kỷ lục của công ty mình từ lúc thành lập đến nay đấy chị nhỉ?" Mặc dù đã cố gắng dặn lòng mình rằng hiện tại chưa phải là lúc để vui vẻ, song khóe miệng Dương Khoa vẫn bất giác cong lên một nụ cười.
"Đúng. Bên cạnh đó danh tiếng của trò chơi cũng cực kỳ tốt, điểm số trung bình trên các hệ thống đánh giá uy tín đạt 4,5/5. Rất nhiều người chơi biểu thị sẽ giới thiệu trò chơi đến với bạn bè để cùng nhau chơi đùa, thế nên theo dự đoán của bọn chị thì nếu không có bất trắc gì xảy ra, lượt tải của nó có khả năng cán mốc 1 triệu ngay tại cuối tháng này hoặc đầu tháng sau."
"Tình hình doanh thu thì sao?"
"Hiện tại là 190 tỷ đồng chưa trừ thuế má và chi phí, lợi nhuận thì theo chị ước tính đạt tầm khoảng 100 tỷ đồng." Đến lượt Hồng Nhung trả lời và đưa ra ý kiến cá nhân: "Dựa theo phản hồi của bộ môn truyền thông và tình hình thực tế, chị và chị Lan có kiến nghị là công ty chúng ta không cần phải đầu tư mạnh tay vào công tác quảng bá trò chơi trong nước nữa. Thay vào đó chúng ta nên chuyển dời trọng tâm sang thị trường Bắc Mỹ, đồng thời xúc tiến việc phát hành trò chơi tại các thị trường còn lại để tối đa hóa lợi nhuận."
"Chuyện dời trọng tâm quảng bá sang thị trường Bắc Mỹ em ủng hộ cả hai tay. Còn chuyện phát hành tại các thị trường còn lại, phi vụ mua bán với Gold Egg ra sao rồi chị Lan?"
"Vẫn dậm chân tại chỗ, thế nhưng chị đoán Gold Egg sắp xuống nước xin lỗi chúng ta rồi." Nói tới đây Thu Lan chợt nở một nụ cười khẩy, vẻ đắc ý lộ ra rõ mồn một.
"Sao chị biết hay thế?"
"Hôm qua hôm kia đại diện bên đó gọi điện sang đây mấy lần đấy, cũng một phần là vì nó nên chị mới hoãn ý định đi gặp em." Đoạn Thu Lan chậm rãi trình bày đầu đuôi câu chuyện cho Dương Khoa nghe. Sự tình cũng rất đơn giản: trải qua vài lần họp mặt thương thảo Gold Egg bắt đầu nhận thấy những đơn vị đến sau Ninja Entertainment chỉ đơn thuần là những kẻ phá bĩnh, báo giá đưa ra nghe thì mê người đấy nhưng cũng chỉ là lời đầu môi chót lưỡi mà thôi. Đến khi ngồi vào bàn ký kết thì bên nào bên nấy mới lộ diện bản chất lươn lẹo của mình, và trong mắt cao tầng Gold Egg nó không khác gì một sự trêu ngươi.
Mức giá chốt lại chênh lệch một trời một vực so với báo giá "lừa tình" ban đầu, thấp hơn mức giá Ninja Entertainment từng đưa ra quá nhiều và thậm chí còn thấp hơn cả một số đối thủ Ninja Entertainment từng đánh bại trên bàn đàm phán. Chắc chỉ có kẻ ngu si mới không nhận ra đây là sự quấy phá có chủ đích của những kẻ đồng hành trong nghề.
Niềm vui ngắn chẳng tày gang, Gold Egg một mặt lên cơn thịnh nộ cắt đứt liên lạc với toàn bộ số công ty trò chơi vô lương tâm, mặt khác ráo riết móc nối lại liên lạc với người mua lý tưởng trước đó là Ninja Entertainment. Đúng như Thu Lan từng dự liệu, chỉ cần một ngày thương vụ còn chưa được giải quyết thì ngày đó Gold Egg vẫn phải tốn công tốn của duy trì cái đường dây phát hành rách nát trong tay. Hao tổn không nhỏ thành ra tìm cách đẩy đi gấp cũng là điều dễ hiểu.
Chỉ là cao tầng Gold Egg vẫn ôm hy vọng mong manh rằng có thể thuận thế nhặt nhạnh chút ít chỗ tốt, thế nên trong điện thoại đại diện bên đó vẫn cứ điên cuồng ám chỉ Thu Lan là đôi bên phải thỏa thuận lại mức giá cao hơn mức giá đã nhất trí. Có điều Thu Lan cũng chẳng phải tay vừa, liên tiếp mấy cuộc điện thoại cô chỉ im lặng lắng nghe đối phương trình bày hết nước hết cái, sau đó điềm đạm nói ra mấy từ "cảm ơn vì đã cho biết" rồi cúp máy.
Ý tứ bản thân mình như nào cũng không thèm nói luôn. Rất kiệm lời, cũng rất bá khí!
" ( ̄ヮ ̄;) Hê, chắc hẳn giờ này bên Gold Egg đang "cà cuống" lắm. Thế nhưng mà ý tứ của chị như thế nào hả chị Lan? Chị không định cứ thế im lặng mãi chứ?" Miệng hỏi lòng Dương Khoa âm thầm dành một phút mặc niệm cho những số phận bi ai. Thế giới này hết người rồi hay sao mà dám mang bà chị Thu Lan ra làm đối tượng để đùa giỡn lật lọng, đến hắn còn chả dám làm vậy nữa là.
Mà lại vận dụng chiêu số "im lặng là vàng" thành thạo quá, đúng là nhân vật số hai của Ninja Entertainment có khác.
"Tất nhiên là không, bao giờ bên Gold Egg triệt để từ bỏ ý định nâng giá thì chị sẽ nối lại đàm phán.” Thu Lan đổi giọng khinh miệt: “Đã lật lọng không biết ngượng thì chớ lại còn tưởng chúng ta là kẻ ngu giống họ. Tiền của chúng ta có thừa mứa đi chăng nữa cũng thà đem đốt chứ nhất quyết không trả giá cao hơn dù chỉ một xu!”
“(Giơ ngón tay cái) 1 like cho câu nói hay nhất ngày. Có điều chị Lan làm em hơi hơi ngạc nhiên đấy, em cứ tưởng chị quyết định dây dưa rồi không mua nữa cho đám Gold Egg ấy biết mặt cơ.”
“Nói thực có đôi lúc nóng máu chị nghĩ y hệt em luôn, nhưng rồi bình tĩnh suy xét kỹ lưỡng thì nối lại thương vụ dang dở mới là lựa chọn đúng đắn em ạ. Vì công ty mình gây dựng đường dây phát hành từ con số 0 chắc chắn sẽ vất vả hơn việc gây dựng từ nền móng có sẵn. Còn đối phương không bán được chi nhánh cho chúng ta thì cũng không đến nỗi đường cùng hay gì cả, chỉ đơn giản là thu hồi lại ít vốn hơn một chút do bán cho kẻ ra giá thấp hơn chúng ta thôi.”
“Như thế cả mình lẫn đối phương đều thiệt thòi, chỉ có kẻ mua chi nhánh sau cùng là hưởng lợi. Hai bên không ai mong muốn trường hợp ấy xảy ra hết, cho nên không thể hành động theo cảm tính ở đây Khoa ạ.”