Khác hẳn với một Thiếu Hoàng khoa trương lập dị, một Duy Hải lúc nào cũng tỏ vẻ khiêm nhường và những Hưng, Hiền, Thanh Lam hoạt bát năng nổ vốn đã quá đỗi quen thuộc trên mặt báo, nhân vật chính của chúng ta vì không quá thích thú với tiết mục trả lời phỏng vấn báo chí nên rất hiếm khi phối hợp với cánh phóng viên trong việc đưa tin. Điều này vô hình chung dẫn đến hình tượng của Dương Khoa trong lòng tín đồ thế giới ảo đa phần chỉ được xây dựng nên từ những phỏng đoán cá nhân, cộng thêm những thành tích đã đạt được trong quá khứ. Nếu chỉ là thỉnh thoảng nhắc đến một hai lần thì không nói, nhưng với chuỗi thành công liên tiếp mà Ninja Studio đạt được hiển nhiên ông chủ của nó cũng phải lộ diện trên báo chí với tần suất ngày càng dày đặc, đồng thời chịu sự quan tâm ngày càng mãnh liệt tới từ cộng đồng to lớn. Mà với mấy cái phỏng đoán kiểu “Theo ý kiến riêng của tác giả” hay “Bài viết chỉ mang tính chất tham khảo” thì liệu có độc giả nào thoả mãn cơ chứ?
Cái bọn họ cần là sự xuất hiện của người trong cuộc a! Bao nhiêu năm tháng qua đi rồi, lật đi lật lại hàng đống tờ báo hòng tìm kiếm thông tin liên quan đến Dương Khoa mà chỉ thấy mỗi mấy tin bài cũ rích từ thời sản phẩm đầu tay của Ninja Studio – “Fruit Ninja” chuẩn bị ra mắt là sao? Phóng viên báo chí làm ăn kiểu gì mà lâu như vậy rồi không gặp gỡ được người ta thêm một lần vậy? Tắc trách thực sự!
Mặc cho các phóng viên biểu thị chính bọn họ cũng không có cách nào cả, bọn họ rất sẵn lòng gặp gỡ người ta đấy chẳng qua là người ta không chịu phối hợp thôi song không độc giả nào chịu tin tưởng lời biện hộ này. Thế là theo năm tháng qua đi, cứ khi nào nhìn thấy bài viết có liên quan đến Dương Khoa thì điều đầu tiên mọi người để ý chính là tìm hiểu xem người trong cuộc có góp mặt hay không. Nếu không góp mặt? Vậy thì thật có lỗi, chúng tôi không muốn mất thời gian tìm hiểu mớ giả thuyết abc xyz của toà soạn các vị, bao giờ có bài phỏng vấn “người thật việc thật” hẵng hay.
Và rồi, đùng một cái bài phỏng vấn về Dương Khoa xuất hiện. Thêm nữa, không chỉ một bài mà là ba bài được đăng tải cùng lúc khiến cho một nhóm dân tình nước nhà bất ngờ quá đỗi. Lần theo tiêu đề trên trang nhất, họ nhanh chóng tìm đến nội dung bài viết hòng thoả mãn cơn tò mò bấy lâu nay về nhân vật chính của chúng ta.
“Ối WTF?! Mạnh miệng ghê vậy ta? Muốn phi vụ “Flappy Bird” năm ngoái tái diễn à?”
“Chỉ có áp lực mới khiến người ta bộc lộ tài hoa.... Lý thuyết thì đúng, nhưng sao đọc hết một lượt bài báo lại thấy sai sai thế nào ấy nhờ?”
“Kinh thặc! Hoan nghênh sản phẩm tương tự xuất hiện cơ đấy, cái công ty này không sợ bị mấy ông lớn đè bẹp cho không thở nổi sao?”
“Thế này có khác gì nói móc mấy đơn vị chuyên cải biên trò chơi người khác đâu.... Nhưng mà mình là mình thích cái thái độ này đấy, hi hi!”
Chỉ là sau khi đọc xong hết những bài viết nêu trên, thay vì thỏa mãn thì tất cả mọi người ai nấy đều cảm thấy choáng ngợp vô cùng. Nguyên do là bởi toàn bộ nội dung cuộc phỏng vấn Dương Khoa, bao quát cả những lời tuyên bố đanh thép chẳng khác gì Tập Cận Bình tuyên bố chiến tranh thương mại với Washington đều được các phóng viên đăng tải không sót một chữ. Và nó đã đem tới cho công chúng một góc nhìn khác về người đứng đầu Ninja Studio, rằng hắn không chỉ là một chàng thanh niên trẻ tuổi tài ba mà còn là một ông chủ doanh nghiệp với lối tư duy khác hẳn thường nhân.
Không quan tâm đến trào lưu ăn theo “Plants vs Zombies” đang nở rộ khắp cả trong và ngoài nước, chỉ cần những trò chơi làm ra không giống hệt sản phẩm gốc thì Ninja Studio chẳng thèm để tâm. Đã bao lâu rồi độc giả bọn họ mới lại thấy có một người hoạt động trong lĩnh vực trò chơi điện tử nói những lời đanh thép như vậy? Tựa hồ… chưa bao giờ thì phải.
Phút giây ngạc nhiên tột độ qua đi, tức thì cả một nhóm cộng đồng tỏ vẻ hưng phấn vô cùng. Không e ngại cạnh tranh, chỉ cần mọi thứ sòng phẳng thì Ninja Studio sẵn sàng đón nhận thách thức, thế này mới là phong thái của người làm nên nghiệp lớn chứ chứ! Tuyên ngôn bá đạo của Dương Khoa nhanh chóng lan truyền đi khắp mọi nơi trên internet, và rồi đâu đâu người ta cũng thảo luận về nó một cách say sưa.
Mà khi câu chuyện đã được khơi lên rồi thì dân tình chợt nhận ra từng ấy thông tin thôi vẫn là chưa đủ, họ còn muốn biết thêm nhiều thông tin, nhiều tuyên ngôn do chính Dương Khoa đưa ra hơn nữa. Thế là với cơn tò mò không được dập tắt họ lại tìm đến hòm thư góp ý của tòa soạn eRam, Vgame và GameHouse thúc giục ba bên mau chóng tổ chức phỏng vấn ông chủ của Ninja Studio thêm nhiều lần nữa, để họ còn có cái mà bàn tán thưởng thức. Các tờ báo khác đánh hơi thấy biến động thời cuộc cũng mau chóng tìm đến Ninja Studio đặt vấn đề tương tự, khiến cho danh tiếng của công ty nhất thời sánh ngang những ông lớn trong cùng lĩnh vực.
Ở một chiều hướng khác, không giống với cộng đồng người chơi và fan hâm mộ những người quen biết Dương Khoa, những người có ít nhiều liên quan tới nội dung mấy bài phỏng vấn và những kẻ đồng hành trong nghề lại có những phản ứng khác nhau sau khi biết tin. Bởi lẽ trong mắt họ, những lời mà Dương Khoa tuyên bố trong cuộc phỏng vấn ấy không chỉ đơn thuần là ý nghĩ cá nhân muốn chia sẻ, nó còn là một lời tuyên chiến.
Một lời tuyên chiến có phần ngông cuồng, cao điệu, mang tính chất thách thức “cả thế giới” gia nhập vào cuộc chơi đã sớm bắt đầu.
Phân bộ trò chơi tập đoàn Thiên Không.
“Mạnh miệng lắm, không ngại cạnh tranh cơ đấy!”
Tại phòng làm việc của mình, như thường lệ sau hàng giờ làm việc căng thẳng Lôi Minh lại lên mạng tìm đọc báo chí thư giãn một lúc cho đỡ mệt mỏi. Sau khi lướt qua một loạt tin tức thuộc các lĩnh vực khác nhau, cuối cùng sự chú ý của ông đổ dồn vào bài viết thuộc lĩnh vực trò chơi nổi bật nhất trong ngày.
Giỏi lắm! Mới gặp may được một vài lần đã không coi ai ra gì thế này rồi. Ngay đến công ty ông, Navigame hay thậm chí là cả GETA thời kỳ còn là bá chủ cũng chẳng dám mạnh miệng tuyên bố người khác cứ thoải mái sao chép trò chơi như vậy. Thằng nhóc này ăn gan báo hay sao?
Lướt xuống phần cuối cùng của bài viết để đọc nốt, thấy không còn nội dung nào đáng chú ý nữa Lôi Minh chợt nở nụ cười khinh miệt. Nếu đối phương đã ngạo mạn đến mức ấy rồi thì ông thấy chẳng có lý do gì mà Thiên Không phải tránh né cả, cứ thoải mái so kè lẫn nhau đi để xem ai là người thắng sau cùng?
Nghĩ là làm, Lôi Minh lập tức nhấc điện thoại gọi một cuộc ngắn gọn. Ước chừng một phút sau, thân ảnh của chủ quản Hậu đã xuất hiện trước cửa phòng làm việc người sếp tổng của tập đoàn Thiên Không:
“Chào ông Tổng, ông có dặn dò gì ạ?”
“Vào đây.” Một tay giơ lên vẫy cấp dưới đi vào, một tay Lôi Minh chìa chiếc máy tính bảng trong tay ra: “Anh đã đọc bài báo này chưa?”
“Dạ rồi thưa ông Tổng.” Chậm rãi tiến đến trước bàn làm việc, chủ quản Hậu liếc mắt nhìn qua màn hình máy tính bảng rồi nói luôn. Cứ việc nhìn ngược hướng 180 độ, song ông vẫn nhận ra ngay cái nụ cười tự tin trên tấm ảnh minh họa bài báo thuộc về ai.
“Đấy, kẻ địch của chúng ta bây giờ đủ lông đủ cánh rồi đấy. Sẵn sàng thách thức tất cả mọi đối thủ luôn. Giờ thì anh định tính sao? Mặc kệ chúng bành trướng lấn át chúng ta?” Lôi Minh ném máy tính bảng sang một bên rồi hỏi tiếp.
“Ông Tổng đừng lo. Chuyện đám Ninja Studio nhảy ra gây sự thế này Thiên Không chúng ta cầu còn chẳng được ấy chứ. Hiện tại cộng đồng người chơi đã có khá nhiều fan hâm mộ ủng hộ “Huynh đệ hội: Nội chiến” của chúng ta, khí thế không chút nào thua kém “Plants vs Zombies”. Lực lượng tương quan là ngang nhau nên chúng ta không việc gì phải e ngại hết.”
“Rất tốt. Thế nhưng trước mắt chúng ta vẫn phải phản kích ngay lập tức. Anh chuẩn bị ra mặt đi, liên hệ với báo chí làm một bài bình luận quan điểm. Nội dung thế nào anh tự lo liệu, cố gắng nhanh hết mức có thể.”
“Vậy ông Tổng có phiền không nếu tôi lôi kéo thêm Khắc Minh tham gia? Vì dù sao trò chơi của chúng ta thành công phần lớn là nhờ vào sự đóng góp của anh ta.”
“Được. Nhưng trọng tâm vẫn phải xoáy vào bài phỏng vấn kia, đừng lạc đề sang nội dung khác.”
“Vâng thưa ông Tổng. Ông còn dặn dò gì nữa không ạ?”
“... Vẫn là chuyện tìm cách cài cắm người vào cái công ty đó thôi. Các anh đã có biện pháp gì chưa, nghe đồn bọn chúng đang tuyển người rầm rộ đấy.”
“Chính xác là bọn chúng đã tuyển xong rồi thưa ông Tổng. Thành thực mà nói thì, tôi chưa bao giờ gặp phải công ty nào khó nhằn như vậy cả....” Giọng của chủ quản Hậu càng ngày càng nhỏ dần, giống như là đang trao đổi chuyện gì đó bí mật lắm.
...
Trụ sở công ty BFG Company.
“Anh Nam, có tin tức mới nhất liên quan tới Ninja Studio.” Cánh cửa căn phòng làm việc âm u chợt bật mở, một người nhân viên hớt ha hớt hải chạy đến trước bàn làm việc của Nam.
“Là cái gì đó?” Đôi mắt rời khỏi màn hình máy tính, Nam đảo mắt nhìn người nhân viên một vòng rồi lên tiếng hỏi.
“Sếp lớn bên đó rrả lời phỏng vấn báo chí ạ.”
“(Nhăn trán) Ồ, cái thằng tuổi đời không được hai chục đó nổi tiếng là chẳng bao giờ chịu lộ mặt trên báo chí cơ mà? Có phải tin vịt không đấy?”
“Ban đầu em cũng nghĩ là tin vịt anh ạ. Cơ mà đồng loạt mấy tờ báo đều đưa tin thì chắc không giả được đâu anh. Nội dung cũng na ná nhau nữa, chắc là bọn chúng tổ chức một cuộc họp báo hay sao đó.”
“Có chuyện đó à.” Dứt lời Nam quay lại màn hình máy tính lên mạng tìm đọc bài báo trong lời nói của người nhân viên cấp dưới. Cũng giống như Lôi Minh, Nam nhanh chóng bị tuyên ngôn gây sốc của Dương Khoa hấp dẫn.
“Ha ha ha, được lắm! Đoán chừng quả này khối đứa đau đầu đây!” Bất quá, khác với tổng giám đốc tập đoàn Thiên Không Nam lại tỏ ra khá vui sướng sau khi đọc xong bài báo. Cánh tay vẫy người nhân viên chạy tới báo tin vẫn còn đứng đó lại gần, Nam cân nhắc thật nhanh trong đầu rồi nhỏ giọng phân phó: “Mặc kệ tụi nó, chúng ta cứ y theo kế hoạch là được. Bây giờ Bình mày đi sang bộ môn thiết kế đốc thúc mấy thằng bên đó soát lỗi khẩn trương cho anh, sau đó đi nghe ngóng xem ngày mai mấy giờ sếp đến rồi anh với mày lên gặp sếp chốt lịch phát hành.”
“Vâng thưa anh.... Cơ mà kế hoạch của mình vẫn giữ nguyên không thay đổi ạ? Em thấy biến cố bất ngờ thế này....”
“Yên tâm, lần này anh mày chuẩn bị kỹ càng lắm rồi. Với lại còn có ối đứa đỡ đạn thay cho chúng ta nữa, chúng ta cứ chậm rãi đi sau mà hưởng lợi thôi. Chúng mày lần này nhất định phải tin anh.” Nam cắt lời người nhân viên, dáng vẻ tự tin vô cùng. Hiển nhiên là người đàn ông lắm mưu ma chước quỷ này đã có sẵn kế hoạch ứng đối cho những ngày sắp tới.
...
Đại bản doanh của Navigame.
“Không ngờ cậu Khoa này lên tiếng một cái không khác gì trời long đất lở anh Phát ạ. Em bắt đầu cảm thấy Navigame nhà mình bị người ta uy hiếp rồi đấy.” Tại bàn uống nước, Nghĩa và Phát như thường lệ lại ngồi tán dóc với nhau sau khi đã hoàn thành xong hết công việc trong ngày.
”Thế hả. Nghĩa mà đã thấy bị uy hiếp tức là sự tình đáng lo rồi đây.” Ngoài miệng nói là vậy, nhưng trông Phát lúc này chẳng thấy lo lắng gì cả. Mang theo nụ cười trên môi ông lớn tiếng pha trò: “Quả này phải đánh động các sếp ngay thôi, tuyên chiến với cả thế giới thế này thì không có đồng minh đồng meo gì nữa. Nguy hiểm lắm!”