Dừng chân trước cửa phòng làm việc của bộ môn kế toán, đẩy cửa tiến vào Dương Khoa nhanh chóng tỏ vẻ ngạc nhiên khi thấy bên trong hiện có cả đống người đang ngồi túm tụm với nhau chứ không chỉ mỗi nhân viên bộ môn. Toàn thành phần nòng cốt trong công ty cả, từ Thu Lan cùng thư ký nanh vuốt Cẩm Tú cho đến Liễu cùng đàn em thân tín Lệ Thủy. Và dĩ nhiên rồi, "chủ nhà" Hồng Nhung cũng góp mặt trong đó.
“Khoa đó hả?” Đang mải thì thầm gì đó với Hồng Nhung Thu Lan chợt quay đầu nhìn Dương Khoa với ánh mắt có phần bất ngờ. Kế đó cô hướng về phía đám đông cất giọng ngờ vực: "Ai "phím" sếp sang đây mà đúng lúc vậy?"
“Không phải em nha! (⊙﹏⊙) ” Lệ Thủy đi đầu thanh minh.
"Được, nhìn là biết không phải em rồi Thủy. Tú?"
"Em cũng không. Em ngồi cạnh chị từ nãy giờ mà chị Lan, em mà "phím" sếp thì chị đã thấy ngay."
“Được rồi, không ai báo cho em đâu chị Lan. Là em tình cờ sang đây thôi.” Nghe lỏm mấy chị em chuyện trò Dương Khoa vội lên tiếng thanh minh, tay giơ cao tờ báo cáo lắc lắc trước mặt Thu Lan: "Mấy chị em đang có chuyện gì tế nhị hả? Hay là để em tạm lánh đã nhé?""
“Ồ không có chuyện tế nhị gì đâu sếp. Sếp cứ ngồi tham dự tự nhiên đi ạ, chả mấy khi sếp tới đây." “Chủ nhà” Hồng Nhung nở nụ cười đon đả trấn an. Thấy vậy Dương Khoa cũng không khách sáo, tự lấy cho mình một chiếc ghế ngồi xuống hắn cầm quyển sổ ghi chép của Lệ Thủy đặt gần đó lên xem qua. Thế rồi khi nhìn xong mấy từ khóa không đầu không cuối ghi phía dưới cùng, đôi lông mày hơi nhíu hắn nghiêng đầu về phía Lệ Thủy hỏi thăm: "Phải mọi người đang bàn chuyện tài trợ giải không chị Thủy?"
"Vâng sếp."
"Có vấn đề gì không mà từ ngữ trong cuốn sổ này của chị trông có vẻ nghiêm trọng thế? Rồi lại còn có cả hình vẽ khẩu súng với con dao bên cạnh nữa, kiểu...."
"Ai nhaaa!!!"
Giật mình, Lệ Thủy vội vàng vươn hai tay cướp lại cuốn sổ ghi chép khỏi tay Dương Khoa, sau đó cô luống cuống lách người sang một bên khác cất giấu "tang vật". Dáng dấp trông đặc biệt buồn cười trong mắt các thành viên xung quanh, bất quá không ai nỡ làm cô em gái tội nghiệp khó xử thêm nữa nên cả đám rất ăn ý ngậm chặt miệng. Riêng đàn chị của cô là Liễu còn chủ động lên tiếng thu hút sự chú ý:
“Nghiêm trọng thì không đâu Khoa, mấy chị em đang kể nhau nghe mấy tin tức vụn vặt ấy mà. Chứ nếu nghiêm trọng thì đã báo em mở hẳn một cuộc họp đàng hoàng rồi, chuyện tài trợ nó vừa dính dáng đến tiền nong lẫn danh tiếng công ty không thể đùa được."
“Vụn vặt? Vụn vặt gì thử kể em nghe chút, nếu các chị không phiền."
“Được…. Đại khái, vòng loại giải đấu vừa rồi nhận được sự ủng hộ khá lớn tới từ phía cộng đồng. Từ tuyển thủ tham dự cho đến khán giả theo dõi trực tiếp lẫn trực tuyến đều vượt qua dự liệu của chúng ta, dẫn đến quảng cáo giải đấu cũng nhận được nhiều sự quan tâm hơn. Một ít nhà tài trợ cảm thấy hài lòng với kết quả ấy và bày tỏ ý định tiếp tục hợp tác với chúng ta nếu sau này có cơ hội, đặc biệt là bên MetalSeries. Họ nói chỉ cần các giải đấu chính quy tiếp theo chúng ta giữ vững được thành tích như giải hiện tại thì họ cũng sẵn lòng giữ nguyên cam kết tài trợ hiện tại, thậm chí có thể thế chân SUSA nhận thầu nốt giải thưởng vòng chung kết nếu lượng khán giả theo dõi đủ lớn."
"Bao nhiêu thì là đủ lớn?"
"Tầm cỡ mấy giải đấu hàng đầu ở trong nước hiện giờ sếp ạ." Cẩm Tú nhanh nhảu tiếp lời: "Cơ mà điều kiện MetalSeries đưa ra cũng sẽ giữ nguyên, chúng ta không được nhận tài trợ từ các hãng thiết bị điện tử ngoại vi khác."
"Độc quyền à, này có thể chấp nhận được vì là yêu cầu hợp lý." Dương Khoa gật nhẹ đầu, bàn tay phải giơ lên vân vê cằm: "Thế nhưng số nhà tài trợ còn lại chắc là đang không hài lòng với chúng ta? Không thì trong sổ của chị Thủy đã chẳng vẽ một con dao bên cạnh mấy cái tên như ờ… gì gì đấy, em quên rồi."
"~Uuu…. (〒﹏〒) “
" (  ̄- ̄) Này không tránh được Khoa ạ. Căn bản giải đấu của chúng ta tuy được ủng hộ nhiệt liệt thật đấy song vẫn có mấy vụ lùm xùm bị đưa lên báo chí. Một vài nhà tài trợ nhỏ lẻ thấy thế mới bày tỏ lo ngại với chúng ta, đại ý sợ danh tiếng của họ bị ảnh hưởng lây. Không biết em thấy thế nào chứ chị thì thấy toàn mối lo hão huyền, chúng ta đây là kẻ "đầu to" còn chưa lo thì thôi ấy. Nhát chết mà cũng đòi đi làm quảng bá thương hiệu!"
"Nhưng em có đề nghị bên chị Liễu vẫn nên xử lý vụ nhà tài trợ này cho thỏa đáng." Chờ Liễu nói xong Thu Lan từ tốn nêu lại ý kiến: "Vì như em vừa nói đấy, họ không chỉ bất mãn với lùm xùm giải đấu không đâu mà còn với cả mấy đơn vị tài trợ nhà sếp nữa. Cẩn thận kẻo chuyện bé lại xé ra to."
"(Mở to mắt) Nhà em? Làm sao mà bất mãn thế?"
"Nhớ vụ chị hứa với em rằng sẽ treo tên thương hiệu công ty nhà em ngang hàng mấy nhà tài trợ chính không Khoa? Chị đã thực hiện lời hứa ấy rồi, và đáng nhẽ ra mọi chuyện sẽ không có vấn đề gì cả vì chị đã sắp đặt mọi thứ ổn thỏa đâu vào đấy. Thế mà không hiểu tại sao thông tin chúng ta ưu tiên nâng đỡ người nhà lại bị rò rỉ ra ngoài, giờ thì mấy nhà tài trợ nhỏ lẻ đang đinh ninh rằng chúng ta quảng bá danh tiếng không công cho người nhà, trong khi đối với họ thì lại tiến hành bắt chẹt. Kết hợp thêm một ít lùm xùm giải đấu thành ra Lan mới ờ… lo ngại chuyện bé xé ra to." Phân trần xong Liễu nhếch miệng tặc lưỡi một cái, nét mặt có phần bất đắc dĩ pha chút ngây ngô không phù hợp với số tuổi "đầu ba" tý nào. Một bộ dạng vô cùng hiếm thấy, ít nhất là nhân vật chính của chúng ta chưa thấy bao giờ mỗi khi bàn chuyện công việc với nhau.
"Mà kỳ quái ở chỗ chuyện người nhà sếp tham gia tài trợ này chỉ có nội bộ ban tổ chức công ty ta biết với nhau thôi sếp ạ." Ổn định lại cảm xúc Lệ Thủy tham gia góp ý: "Mọi người vừa hỏi chuyện nhau xong và ai cũng cam đoan không tiết lộ ra ngoài, liệu có khi nào… là người nhà sếp không cẩn thận để lộ không sếp?"
"... Có thể. Không loại trừ khả năng này."
Cẩn thận suy xét một lúc Dương Khoa buông tay vân vê cằm xuống, cả người hơi cúi về phía Liễu cất giọng phân phó: "Như vậy đi, về vụ lùm xùm drama giải đấu quan điểm của chúng ta trước sau như một là không hề muốn nó xảy ra tý nào, có xảy ra cũng là bất khả kháng và mong các nhà tài trợ thông cảm. Còn về chuyện rò rỉ thông tin thì em tin tưởng mọi người ở đây không ai tiết lộ đâu, cơ mà em đồng ý với chị Lan chị Liễu cố gắng bớt chút thời gian cho người điều tra giúp em. Nếu là người nhà em để lộ thì đánh tiếng nhắc nhở họ giữ ý tứ một chút, nếu là lộ từ nguồn khác thì báo lại để mọi người cùng nhau bàn tính thêm."
"Ngoài ra, đơn vị tài trợ nào "nhiễu sự" quá mọi người cũng không cần thiết phải nể nang. Đã ký kết giao kèo thì cứ y đó mà làm, còn không thích hợp tác với nhau nữa thì hủy kèo Ninja Entertainment chúng ta chiều hết. Bất kể có là đơn vị lớn như SUSA, MetalSeries hay mấy đơn vị nhà em cũng thế, cảm thấy chơi với nhau được lâu dài hãy chơi còn không thì chia tay sớm cho đôi bên còn đi tìm "tri kỷ" khác. Hệ thống giải đấu của Ninja Entertainment sau này sẽ chỉ ngày càng chuyên nghiệp và lớn mạnh thôi, không phải lo không có tài trợ chạy theo."
"Không thành vấn đề. Chị sẽ cho nhân viên nghe ngóng xem sao."
Đoạn Liễu mở cặp công văn đặt dưới tay lấy ra một tờ bìa cứng in màu cỡ A4 rồi đẩy về phía Dương Khoa: "Nhân nói đến SUSA, bên đó vừa gửi cho chúng ta mẫu quảng cáo sản phẩm mới xem chúng ta có ưng không nè. Khoa thử xem xem."
"Conqueror TRX-6860? Kẻ chinh phục?"
Tiếp lấy tờ bìa, Dương Khoa vừa đánh vần tên sản phẩm vừa chăm chú quan sát hình ảnh in phía trên. Bên trái là một bộ khung thiết bị hình chữ nhật trông hao hao giống card màn hình rời của máy tính PC tại thế giới cũ, bất quá chi tiết linh kiện trông có vẻ tinh xảo hơn hẳn. Đi kèm với nó ở phía bên phải là thân ảnh một chiến binh cưỡi ngựa trắng phau, giáp trụ sáng ngời đang giơ kiếm chéo tay chuẩn bị vung xuống. Tuy hình thể thoạt nhìn hơi có phần lạ lẫm, song nếu căn cứ vào hoa văn giáp trụ thì bất cứ fan hâm mộ "Age of Empires" nào cũng có thể nhận ra đây chính là đơn vị kỵ binh Paladin nổi tiếng trong trò chơi.
Kẻ chinh phục à. Vậy mà cứ tưởng SUSA sẽ ghép cả tên trò chơi "Age of Empires" vào tên sản phẩm của họ chứ, hóa ra chỉ lấy đại một cái tên rồi gắn kèm hình ảnh nhân vật trò chơi để trông có tý liên quan. Tụt hết cảm xúc nha!
"Sao SUSA bọn họ không thay hình quân Paladin này bằng hình quân Conquistador của tộc Tây Ban Nha nhỉ? Dịch ra tiếng Việt đều là kẻ chinh phục cả nó hợp hơn chứ?" Cứ mỗi khi bàn đến lĩnh vực trò chơi là cái phần khó tính bên trong Dương Khoa lập tức trỗi dậy. Hắn đưa mắt nhìn dọc nhìn ngang tờ bìa thêm một lúc rồi lên tiếng bắt bẻ.
"Này thì bọn chị chịu, ai biết được họ nghĩ gì hả em? Chỉ biết là toàn dân không ai có vấn đề gì cả, lượng đặt trước sản phẩm tương đối khả quan. Mà SUSA họ cũng lấp lửng bày tỏ mong muốn hợp tác lâu dài với Ninja Entertainment chúng ta tựa như bên MetalSeries, chị đoán chắc họ chờ đợi doanh số phát hành sản phẩm chính thức xem thế nào rồi mới đưa ra quyết định sau cùng.”
Thu về tờ bìa cứng màu mè từ tay người sếp trẻ Liễu chốt lại câu chuyện: “Đấy, tóm lại từ nãy tới giờ mấy chị em chỉ buôn mấy chuyện vụn vặt vậy thôi. Khoa em muốn hỏi thêm gì không?”
“Không, như vậy là được rồi.” Dương Khoa gật nhẹ đầu biểu thị ý tứ như vậy là đủ, tay thuận dịp đẩy luôn tờ báo cáo một mực mang theo bên mình về phía Hồng Nhung: “Đây, có tờ báo cáo bội chi mấy anh em bên ban tổ chức nhờ em đưa sang phòng kế toán hộ. Chị Nhung cầm lấy này.”
"Cảm ơn sếp Khoa.”
Vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi Hồng Nhung tiếp lấy bản báo cáo, sau đó cô liếc mắt nhìn qua một lượt rồi đột nhiên giơ tay lên búng nhẹ một cái. Tức thì một chiếc máy tính bảng được một kế toán viên gần đó đưa đến bên cạnh, cô vô tư tiếp lấy đặt xuống bàn thao tác trong khi mắt vẫn không rời khỏi giấy tờ. Cảnh tượng trông cực kỳ ăn ý và thích mắt, đến độ nhân vật chính của chúng ta phải tấm tắc trong lòng sau khi khoảnh khắc ngạc nhiên qua đi.
Ghê gớm quá, mình là sếp lớn còn chẳng ưu nhã được đến mức ấy. Lúc nào rảnh phải thử gọi nhân viên dưới trướng phối hợp một phen mới được.
“Như vậy tổng chi phí dựa trên báo cáo bội chi mới phát sinh sẽ tăng lên 178 triệu so với ban đầu, quy ra tỷ lệ là tăng hơn 2% một chút. Vì sếp đã phê duyệt nên Nhung xin được cập nhật số liệu biểu đồ thu chi trên hệ thống luôn, mời sếp xem qua.”
“Này thì có gì phải xem qua chị Nhung. Cột chi ra vẫn to tổ bố so với cột thu về nè, đúng làm giải có khác lỗ chổng vó!” Miệng nói vậy nhưng Dương Khoa vẫn quay máy tính bảng được đưa về phía mình để xem một lượt. Chỉ thấy chính giữa màn hình là một biểu đồ dạng cột giản đơn mà Hồng Nhung vừa mới lôi ra, và đúng như lời hắn nói cột thu vào trông cứ như chàng chăn cừu tý hon đứng bên cạnh “gã khổng lồ” mang tên cột chi ra.
“Vâng sếp, nhưng sếp có thể lướt sang biểu đồ thứ hai để xem tiếp được không ạ? Ban kế toán của Nhung vừa mới làm thêm một biểu đồ mới, ngoài dòng tiền thu chi đơn thuần ra còn có những lợi ích tiềm ẩn mà Ninja Entertainment có thể thu hoạch từ giải đấu AoE Championship. Có cả ghi chú phân tích bên cạnh để cho dễ hiểu nữa đấy sếp Khoa.”
“Thế à?... Ồ, biểu đồ mới trông lạ mắt quá nhỉ.” Làm theo lời Hồng Nhung, Dương Khoa nhanh chóng đổi giọng trầm trồ khi thấy một biểu đồ mới đập vào mắt. Khác với biểu đồ cũ, tại biểu đồ mới này đã có thêm một cột thứ ba mang tên lợi ích tiềm ẩn nếu giải đấu AoE Championship kết thúc viên mãn, kèm theo cả đống dòng ghi chú chi chít phía bên dưới. Cơ hồ mới đọc được một nửa hắn đã giương cờ trắng đầu hàng vì chẳng hiểu nổi mớ thuật ngữ chuyên ngành cao siêu do Hồng Nhung viết, bất quá điều đó không hề cản trở hắn trong việc dành tặng lời khen sáo rỗng đến cho đối phương:
“Được. Biểu đồ… rất chi tiết, rất có ích. Lại dễ hiểu nữa…. Mọi người làm tốt lắm, nhất là chị Nhung trưởng nhóm phải ghi công đầu. Cả phòng cứ thế cố gắng tiếp tục phát huy nhé, còn về biểu đồ này chị Nhung cho thay thế biểu đồ gốc trên hệ thống đi, để các phòng ban khác cùng nhau nắm được."