Ngoài hai khả năng trên thì nông dân còn có thể được điều sang căn cứ đối phương để choảng nhau trực diện, nhưng nó thuộc trường hợp hãn hữu và hiếm khi xảy ra trong các trận so tài nghiêm túc. Bởi lẽ thức ăn - tài nguyên dùng để tạo ra nông dân là tài nguyên cực kỳ quan trọng ở thời điểm đầu và giữa trận đấu. Cắt cử nông dân đi tiến công không những làm chậm quá trình khai thác tài nguyên của bản thân, nó còn khiến người chơi đối đầu trực diện mối hiểm họa lãng phí thức ăn nếu chẳng may nông dân bị đối phương "làm thịt" mất.
Một người chơi "Age of Empires" có tiếng tăm tại máy chủ Việt Nam như Nhật Anh hẳn sẽ không bao giờ tự đặt mình vào thế khó như vậy, càng đừng nói tới chuyện anh đến đây là để ôm giải thưởng về nhà như ban nãy vừa bộc bạch. Dưới áp lực phải giành được chiến thắng chàng cựu tuyển thủ "Quê hương rồng thiêng" chắc chắn sẽ chơi đúng sức mình, không màu mè hoa lá cành để giảm thiểu tỷ lệ rủi ro xuống mức thấp nhất.
“Hy vọng là chiếm vàng hay chiếm đá chứ đẩy cao nhà quân thì…. Đóng Archery Range? Thôi toi đời anh bạn "diễn viên" của mình rồi, đối phương chuẩn bị công sớm mà nhà cửa mở toang hoác à. Phụ đạo cả tỷ lần mà vẫn thế, có rào gỗ đấy chả chịu quây cho kín vào." Câu trả lời đến với Thảo Hân ngay sau đó. Mắt thấy một trường bắn cung được Nhật Anh dựng lên tại vách núi giữa bản đồ cô kín đáo biểu thị thái độ thất vọng. Xem ra đối phương định chấm dứt sớm trận so tài này với việc đem quân giết nông dân của anh bạn Trác Hải ngay từ đời 2. Và chắc chắn rồi, bàn về khả năng giết nông dân tại đời 2 thì cung thủ - Archer là sự lựa chọn vô cùng hợp lý.
Có thể công kích từ xa, sát thương ổn, không tốn thức ăn chiêu mộ, nhiều ưu điểm như vậy không muốn tận dụng cũng không được.
Nói đi thì phải nói lại, cách khắc chế đối phương đem Archer đi giết dân sớm thực ra cũng rất đơn giản. Chỉ cần xây một vài dải hàng rào gỗ hoặc tường đá tại cửa ngõ xung yếu là người chơi có thể yên tâm tính toán con đường phát triển tiếp theo, mặc kệ đám Archer ở ngoài bắn tường rào đến gãy cả cung cũng không sập. Nhưng điều kiện tiên quyết là người chơi phải có ý thức phòng ngự kín kẽ từ sớm, chứ cứ mải mê khai thác tài nguyên rồi để căn cứ thủng lỗ chỗ như anh bạn Trác Hải cô đây thì chỉ có nước ôm dân chạy tán loạn.
Thật rất muốn nhắc ông bạn một tiếng cho tỉnh ra! (* ̄- ̄)
Cơ mà không thể làm như vậy được. Bình luận viên của Ninja Entertainment và các tuyển thủ so tài chỉ đứng cách nhau có vài ba mét, thế nên cô cũng như hai người đồng nghiệp phải cực lực hạn chế chuyện "mớm" tình báo của người này cho người kia biết. Đôi lúc dọa dẫm người chơi bằng mấy thông tin như nhà có sáu cừu sáu hươu sáu mỏ vàng thì ok không sao, chứ tiết lộ vị trí nhà quân của người chơi ở đâu là ăn gạch đá ngay.
Đã là cuộc chơi giành giải thưởng thì sự công bằng tối thiểu vẫn cần phải có.
"Thôi kệ đi, mình cũng đâu có hy vọng anh bạn ngờ nghệch của mình thắng được cao thủ 2400 elo đâu mà. Cầm chân được hai ba chục phút đã là khá lắm rồi, giờ lo diễn viên cho trận đấu tiếp theo thì hơn." Cố gắng ổn định tâm tình, Thảo Hân làm một ám hiệu với Kim Cúc sau đó quay trở lại với công việc chính:
“Rất bất ngờ, anh bạn Poko của chúng ta quyết định công sớm. Một tốp Archer đã lọt vào nhà của tuyển thủ haitrac, tới lui rất tự nhiên vì không có gì để ngăn cản hết. haitrac đã phải điều nông dân khai thác gỗ chạy tứ tán."
"Ồ, một con ngựa dò lao ra công kích tốp Archer để giải vây. Thì ra haitrac đã dựng sẵn một chuồng ngựa tại căn cứ nên anh có thể nhanh chóng chiêu mộ quân. Vâng mặc dù phải đối đầu với một tuyển thủ có máu mặt như Poko nhưng anh bạn haitrac của chúng ta vẫn kiên cường chống đỡ…. Lại thêm một con ngựa dò nữa, và anh bạn Poko đã phải cho tốp Archer hơi lui về."
"Một con ngựa dò Scout Cavalry đời 2 chưa nâng cấp gì mà đã có tới 45 máu 3+2 công 0/2 thủ, bộ chỉ số tương đối ổn để đẩy lùi các thể loại cung thủ đến càn quét căn cứ. Sẽ là không khôn ngoan một chút nào nếu Poko vẫn để những con Archer không nâng cấp công thủ của mình đối đầu trực diện ngựa dò của đối phương. Thiệt hại bên phía haitrac là không lớn, tuy phải tốn thức ăn chiêu mộ ngựa dò sớm nhưng không sao cả vì Huns là chủng tộc chuyên đánh kỵ binh. Chiêu mộ bây giờ để lát nữa nâng cấp thành Light Cavalry mang đi đánh nhau cũng được."
"Được thì tất nhiên là được, có mà lãng phí thức ăn đời 2 chỉ để lên mấy con ngựa dò là lỗ to đấy chứ không phải "không lớn" đâu." Nghe thấy Thảo Hân bình luận như vậy Nhật Anh chỉ nở nụ cười nhạt, bộ dạng như thể đã kiểm soát hoàn toàn thế cục của trận đấu. Thật vậy, chiêu số cho nông dân xây nhà giữa bản đồ rồi đẩy Archer đi càn quét của anh không chỉ phục vụ cho mỗi mục đích khai chiến sớm. Nó còn dùng để dụ dỗ đối phương tiêu hao thức ăn nhằm chiêu mộ ngựa dò chống lại nữa.
Anh tin một tuyển thủ gà mờ tới nỗi không biết đường quây kín căn cứ, cộng thêm bản thân đang cầm trong tay chủng tộc sở hữu ưu thế kỵ binh chắc chắn sẽ mắc mưu. Và quả nhiên đối phương mắc mưu thật, lên tới tận 4 con ngựa dò chỉ để vây bắt có 7 con Archer. Hơn nữa còn là vây bắt không thành công, vì bằng tài nghệ micro thần thánh anh đã khéo léo đem đại bộ phận quân đội lùi về thủ ở khu vực đặt trường bắn cung.
Đối phương thâm hụt 320 thức ăn, bản thân thâm hụt 175 gỗ và 315 vàng, thoạt trông thì có vẻ Nhật Anh bị thua thiệt nhưng thực ra không phải thế. Bởi vì anh vẫn dự định kết thúc ván đấu với quân lực mạnh mẽ của đời 3, chứ không hy vọng những con Archer yếu đuối có thể hạ gục đối phương. Mà giờ thì anh có thể chắc chắn rằng bản thân mình sẽ lên đời nhanh hơn đối phương do không phí phạm thức ăn trong khoản chiêu mộ quân.
Vốn chủng tộc Italians đã có ưu thế lên đời tốn ít tài nguyên hơn bình thường rồi, nay còn lừa được đối thủ phí phạm thức ăn nữa thì không có lý do gì không lên đời sớm hơn đối phương được hết. Mà trong "Age of Empires", lên đời 3 sớm hơn đối phương vài phút thôi đã là quá đủ để đảm bảo cho một chiến thắng nằm chắc trong tay.
"Vẫn chưa thấy anh bạn Poko của chúng ta vẽ ruộng, có vẻ như anh muốn vơ vét nốt thức ăn từ những con cừu lẻ và những con lợn rừng cuối cùng trên bản đồ…. Ô, anh bạn Poko của chúng ta đã nhấn lên đời 3! Thật bất ngờ, không thể tưởng tượng nổi là mặc dù chiêu mộ không ít cung thủ nhưng Poko vẫn ôm đủ một lượng vàng cần thiết để lên đời!"
"Cả thức ăn nữa, lần đầu tiên trong sự kiện so tài ngày hôm nay có một tuyển thủ không cần làm ruộng mà vẫn ôm đủ thức ăn lên được đời 3. Vâng anh bạn Poko của chúng ta đúng là ở một đẳng cấp khác hoàn toàn so với những tuyển thủ còn lại. Tuyển thủ haitrac của chúng ta ở vào thế khó rồi, chúng ta hãy cùng chờ xem anh sẽ làm gì để ganh đua với Poko."
"Ganh đua cái gì nữa? Mình mới 400 thức ăn mà đối phương đã "nhảy ba" là thua đứt đuôi rồi. Vài phút nữa Knight hay Crossbowman xồ ra thì lấy gì mà đỡ?" Một du khách nào đó buột miệng bình phẩm, thế rồi xung quanh lập tức vang lên những thanh âm đồng tình:
"Chuẩn. Tự dưng tốn "thịt" lên cả đống dò, noob **!"
"Tưởng thế nào hóa ra "gà vịt" vãi hàng, thế mà cũng hùng hổ xông lên như đúng rồi."
"Bố Poko được ván thắng dễ quá, cứ tưởng được xem tiết mục long tranh hổ đấu chứ."
Bị đám đông chê bai, cộng thêm nghe thấy Thảo Hân nhắc khéo đối phương đã dẫn trước một khoảng cách khá xa Trác Hải bắt đầu tỏ ra luống cuống. Anh vội vã điều nông dân tập trung khai thác tài nguyên cần thiết hòng lên đời 3 theo đối phương, nhưng quả thực 320 thức ăn tại đời 2 không hề dễ để lấy lại chút nào. Còn may là ban đầu anh được ưu ái tặng cho cả đống hươu cừu để lấy thức ăn đấy, không thì bây giờ anh đã buông chuột rồi.
Khi Trác Hải sắp sửa lên được đời 3 thì đám cung thủ ban nãy của đối phương lại mò sang bắn giết nông dân, bất quá lần này chúng đã được nâng cấp thành những con Crossbowman mạnh mẽ và có cả nâng cấp tấn công đi kèm. Phong thủy luân chuyển, những con ngựa dò không nâng cấp trong tay anh giờ lại là những kẻ phải vừa đánh vừa chạy. Mà một khi quân đã chạy rồi thì chẳng còn gì có thể bảo kê nông dân khai thác tài nguyên nữa.
Tiếng tên bắn cùng tiếng nông dân rú thảm trước khi chết cứ thế vang lên đều đặn, rơi vào đường cùng Trác Hải đành nhốt số dân còn sót lại vào nhà chính rồi tiêu hết tài nguyên chiêu mộ Knight chống lại Crossbowman. Nỗ lực phòng thủ rất đáng khen, tuy nhiên nó chỉ giúp cho trận đấu kéo dài thêm được vỏn vẹn năm phút đồng hồ. Khi Trác Hải mới phục hồi lại được phần nào nền kinh tế sau đợt càn quét căn cứ thứ hai thì đối phương đã tiến công tổng lực đợt cuối với xe đục tường Battering Ram, Crossbowman và cả đơn vị lính đặc trưng của chủng tộc Italians - Genoese Crossbowman.
Ram để dỡ tường nhà, Crossbowman làm chủ lực còn Genoese Crossbowman dùng để trị kỵ binh. Đội quân này của Nhật Anh đi đến đâu là người ngã nhà cháy đến đó, và tới đây Trác Hải không còn khả năng bật lại nữa mới ngậm ngùi đánh ra "GG".
"Như vậy là trận so tài đã kết thúc với chiến thắng thuộc về anh bạn Poko của chúng ta. Một chiến thắng rất thuyết phục, không cần khai thác thức ăn nhiều nhưng anh vẫn có thể xây dựng cho mình một đội quân chất lượng…. Và Nhật Anh tuyên bố mình sẽ tiếp tục chiến đấu để giành lấy phần thưởng có giá trị nhất, có vẻ như anh đang rất tự tin. Vâng xin mời haitrac lại phía bên kia để nhận quà…. Mọi người cũng đừng quên trao cho anh bạn haitrac đây một tràng pháo tay khen ngợi ạ, anh cũng đã rất cố gắng trong trận so tài vừa rồi."
Ván đấu kết thúc, Thảo Hân vừa tuyên bố người thắng cuộc vừa dẫn anh bạn "diễn viên" của mình tiến tới khu vực trao phần thưởng. Nhìn Trác Hải ngượng ngùng đeo tấm băng đô có in dòng chữ "Fan hâm mộ Đế chế" lên đầu đám đông lập tức thưởng cho anh tràng pháo tay rào rạt. Mặc dù thua cuộc nhưng những phút cuối cùng đúng là anh thi đấu rất máu lửa và cống hiến, hoàn toàn có thể miêu tả bằng câu nói "tuy bại nhưng vinh".
"Vâng, kế tiếp xin mời tuyển thủ có ID trò chơi là MãiYêuHàLan đến dãy máy số 3 ạ." Quay trở lại với quầy đăng ký, lúc này Kim Cúc vẫn đang tiếp tục thực hiện công việc điều phối tuyển thủ tham gia so tài của mình. Chỉ là giống hệt như ban nãy, cô không tài nào tìm ra được du khách có đủ can đảm để khiêu chiến ngọn núi cao chót vót mang tên Walrus Poko. Cứ gọi đến tên ai là người đó lại viện cớ mình đau nhức này nọ không thi đấu luôn được, người không biết trông thấy cảnh này còn tưởng đây là bệnh viện dã chiến chứ chẳng phải gian hàng.
"Thôi đành tiếp tục cử "diễn viên" vậy, cơ mà để đánh tín hiệu với cái Hân thêm lần nữa cho chắc." Lần này Kim Cúc chẳng buồn hờn dỗi với đám du khách lươn lẹo nữa, cô sửa soạn quay sang phía Thảo Hân chuẩn bị làm ám hiệu. Bất quá ngay khi cô chuẩn bị giơ tay thì một thanh âm êm tai nhỏ nhẹ chợt vang lên phía bên cạnh làm cô thay đổi chủ ý trong tích tắc.
"Tôi muốn đăng ký tham gia so tài. Mà lại thời gian của tôi hơi gấp, thế nên có thể sắp xếp cho tôi so tài ngay lập tức được không?"
"... A, tất nhiên là được! Vừa vặn dãy máy số 3 đang chờ tuyển thủ đấy ạ. Xin hãy viết ID đăng ký của… chị? Ờ… vào tờ giấy bạn kia đang cầm thưa chị." Như chết đuối vớ được cọc, Kim Cúc quay ra liến thoắng một tràng. Thế rồi cô chợt tỏ vẻ sững sờ khi thấy đang tiến hành đăng ký với người đồng nghiệp đứng cạnh cô là một cô gái tóc ánh tím đội mũ đeo kính râm, ăn mặc một thân áo váy kín kẽ từ đầu tới cuối.
Tuyển thủ nữ?
Hơi bị đặc biệt à nha. Từ lúc sự kiện bắt đầu tổ chức tới giờ chưa có tuyển thủ nữ nào tham dự đâu, toàn các thanh niên đực rựa thừa hormone (nội tiết tố) thôi. Cơ mà giờ phút này cô cũng chẳng suy nghĩ nhiều nữa, có người đi lên khiêu chiến anh bạn Poko trong kia thay cho "diễn viên" là tốt lắm rồi. Nhanh nhanh chóng chóng còn tống khứ ôn thần đi cho sự kiện được trở lại bình thường.
"Có phải ID là ID người chơi trong trò chơi "Đế chế" không?"
"Đúng thưa chị."
"Ừm." Cô gái tóc ánh tím gật nhẹ đầu. Kế đó cô tiếp lấy mẫu đăng ký viết vội cái tên "Purple Petal" lên trên rồi trả lại giấy bút cho Kim Cúc. Các thông tin râu ria bên lề không buồn khai, có vẻ đối phương gấp rút muốn tham gia so tài thật chứ chẳng đùa giỡn tý nào.