“Bao quát cả content của “Angry Birds” cũng xong rồi hả?”
“Dạ cái đó thì mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn sàng ở gian trong kia, chỉ chờ em My vào là có thể bắt đầu thực hiện luôn thưa sếp.” Cánh tay của Huy Chu đưa về phía góc phòng, nơi có hai tấm vách vững chãi được lắp đặt tạo thành một khoảng không gian nhỏ tách biệt với bên ngoài.
“Vậy được. Người đến đây rồi ai phụ trách làm content thì đi làm đi, những người còn lại chúng ta tìm một chỗ cùng thảo luận về công việc test “Age of Empires”.” Tạm thời hài lòng với câu trả lời của Huy Chu, Dương Khoa gật đầu kêu gọi một số thành viên trong bộ môn tụ tập lại để họp bàn. Bởi vì biết chắc chắn rằng bọn họ sẽ không kìm được chơi thử trò chơi ngay lập tức nên hôm nay hắn mới đồng hành cùng Thảo My ghé thăm nơi đây một chuyến. Mục đích là để xem xem công tác mới mẻ được triển khai như thế nào, thuận tiện thu thập những ý kiến đánh giá, cái nhìn đầu tiên của người ngoài bộ môn thiết kế về trò chơi nữa.
Lời vừa nói xong, không ai bảo ai tức thì số nhân viên trong phòng chia ngay ra làm hai. Một nửa dẫn Thảo My chạy đi làm content “Angry Birds” còn một nửa cùng Dương Khoa thu dọn bàn ghế rồi mang theo đồ đạc các thứ ngồi quây quần bên nhau thảo luận về quá trình thử chơi diễn ra trong mấy ngày nay. Ai nấy đều tỏ ra đặc biệt hăng hái, dẫn đến khá nhiều vấn đề mà không ai trong số các thành viên bộ môn thiết kế nghĩ tới được đưa ra ánh sáng, khiến cho nhân vật chính của chúng ta liên tục phải cảm thấy bất ngờ.
Thế nhưng sự bất ngờ này lại bao gồm cả hai yếu tố tích cực lẫn tiêu cực đan xen, cho nên xuyên suốt cuộc họp bất thường Dương Khoa không để lộ bất kỳ cảm xúc gì, chỉ tỏ vẻ đạm nhiên chăm chú thảo luận và lắng nghe.
Gần một tiếng sau.
“… Được rồi. Thế là ngày hôm nay chúng ta đã có cả một danh sách bug dài ngoằng ngoẵng ở đây.” Dương Khoa chốt lại với tờ giấy chi chít chữ trong tay: “Ngoại trừ những bug đã biết và bug lặt vặt ra thì nghiêm trọng nhất là thuyền cảm tử – Demolition Ship gây sát thương cực lỗi và bug xe công thành cấp cuối – Siege Ram bay trên mặt nước phải không?”
“Vâng thưa sếp. Các anh em đều cho rằng hai bug đó cần phải sửa gấp ạ, bởi vì hai đơn vị quân có liên quan không phải đặc thù gì. Xe công thành cấp cuối còn đỡ chứ thuyền cảm tử theo như cây công nghệ trong trò chơi thì hầu như chủng tộc nào cũng có, nếu không sửa đi sẽ gây rất nhiều phiền toái trong quá trình test của bộ môn.” Một thành viên trong nhóm gật đầu xác nhận.
“Chà, xem ra đội ngũ thiết kế không động gì đến khoản chiến đấu trên biển rồi. Thật là…. Ok, thôi khoản bug này coi như xong đi.” Dương Khoa chép miệng chuyển sang vấn đề khác: “Ngoài nó ra thì mọi người có đề xuất là nên thêm vào tuỳ chọn hiển thị ô đất trong trò chơi để giúp đỡ cho việc xây dựng công trình?”
“Vâng. Hiện tại trò chơi không hiển thị ô đất nên người mới chơi xây nhà khổ sở lắm sếp ạ. Đây sếp xem này, hơi không cẩn thận tý thôi là lệch ngay.” Vừa trình bày Huy Chu vừa cầm chuột thao tác xây một dãy nhà trên laptop cho Dương Khoa xem.
“Các trò chơi chiến thuật thời gian thực khác trên thị trường có chi tiết này không?”
“Trò có trò không sếp Khoa ạ.” Một thành viên khác có vẻ am hiểu trong lĩnh vực này trả lời: “Nhưng đa phần các trò chơi nặng về xây dựng cùng bố cục căn cứ như “Đế chế” của mình thì nên có ô đất để giảm thiểu sai sót không mong muốn.”
“… Được, trong tương lai gần trò chơi sẽ thêm vào tuỳ chọn hiển thị ô đất.” Dương Khoa nghĩ ngợi một chút rồi gật đầu chấp thuận. Vốn dĩ trò chơi ở thế giới cũ cũng có nội dung hiển thị ô đất cho người chơi xây dựng công trình và tính toán khoảng cách công kích dễ dàng hơn, có điều nó lại tồn tại dưới dạng một bản mod được cộng đồng phát triển bổ trợ chứ không phải là tính năng sẵn có trong trò chơi.
Nguyên nhân tại sao trò chơi lại không có tính năng đó thì cho đến bây giờ vẫn còn là một ẩn số đối với Dương Khoa. Có thể là đơn vị phát triển muốn trò chơi của mình thêm phần thử thách, hoặc chỉ đơn thuần là bọn họ… lười. Nhưng dù là gì thì đối với hắn không hiển thị ô đất cũng chẳng sao, chơi nhiều rồi kiểu gì cũng sẽ quen thôi.
Chỉ là dường như dân tình ở đây có vẻ không muốn vừa mới chơi đã bị làm khó trong việc căn chỉnh công trình thì phải. Đã thế thì bổ sung thêm tính năng luôn cũng được. Cứ việc tại phiên bản trò chơi nơi đây Dương Khoa cũng quyết định đưa hệ thống mod vào để kéo dài tuổi thọ sản phẩm lẫn thoả mãn ham muốn sáng tạo của người chơi, thế nhưng cái gì tự mình làm được thì làm thay cho cộng đồng vẫn tốt hơn.
Cho đến sau này các cao thủ hay người chơi gạo cội thấy giao diện ô đất chằng chịt gây rối mắt thì cứ việc vào phần tùy chọn tắt đi. Đơn giản!
“Vậy là danh sách ý kiến phản hồi bộ môn thiết kế coi như xong rồi nhé.” Gấp gọn tờ giấy lại, Dương Khoa quét mắt nhìn các thành viên một lượt rồi đột nhiên trầm giọng phê bình: “Nhìn chung thì trong công tác kiểm nghiệm trò chơi mọi người đều đã rất cố gắng, cái này tôi và các anh em bộ môn thiết kế xin ghi nhận. Tuy nhiên bên cạnh đó có một số vấn đề cần phải chỉnh đốn, trong đó đáng lưu tâm nhất là tổ đội không lên kế hoạch kiểm nghiệm cụ thể mà chỉ làm theo kiểu thấy có trò chơi là chơi, và chơi đến đâu đưa ra phản hồi đến đó.”
“Làm việc như vậy là không khoa học chút nào hết, thêm nữa nó còn có nguy cơ cao dẫn tới chuyện bỏ sót bug hoặc đưa ra những nhận định thiếu khách quan. Lấy ngay khả năng tuỳ biến đội hình quân lính mà mọi người nhất trí cho rằng thừa thãi chẳng hạn, cái đó nếu vận dụng tốt sẽ đem lại hiệu quả không thể tưởng tượng nổi trong các pha giao tranh đấy chứ không hề thừa tý nào đâu.”
Chỉ nói suông không có dẫn chứng thì chả ai tin phục, thế cho nên ngay sau đó Dương Khoa đã có một màn trình diễn đỉnh cao đến nỗi nhóm người xung quanh phải trợn mắt thán phục. Theo đó, chỉ với bốn quân cung thủ cùng một loạt thao tác thay đổi đội hình chia ra chụm lại, hắn đã thành công “làm gỏi” hai cái máy bắn đá đứng ở hai góc khác nhau mà không phải nhận bất cứ thiệt hại nào hết – một nhiệm vụ bất khả thi trong mắt các tay mơ và những người chơi micro kém.
“Ối vãi hàng! Không mất máu thật này!”
“Đùa, ban nãy mình mà biết mánh này có khi đã không thua!”
“Hay quá, micro bằng cái này có khi tốt hơn micro tay thật.”
“Đó, cho nên mọi người không thể chỉ ngẫu nhiên chơi một vài ván mà đưa ra một nhận định nào đó được.” Nêu ra được một ví dụ điển hình là đủ rồi, đóng laptop lại Dương Khoa tổng kết: “Phải lên kế hoạch cụ thể liệt kê xem có bao nhiêu nội dung cần test, rồi còn phải chia ra từng giai đoạn test cụ thể, đặt nội dung vào nhiều tình huống để test rồi mới có thể đưa ra kết luận cuối cùng.”
“Do đó, tôi hy vọng rằng từ thời điểm này trở đi mọi người làm việc chuyên nghiệp lên một chút. Coi như thành quả mấy hôm vừa rồi chưa có, toàn bộ đội nhóm tester mau chóng lên kế hoạch cho thật chuẩn mực rồi bắt đầu lại mọi thứ từ đầu. Ngoại trừ đề xuất liên quan đến ô đất và các bug nghiêm trọng ra, còn lại các ý kiến phản hồi đem bảo lưu hết sau đó đánh giá lại. Rõ chưa?”
“Rõ thưa sếp.” (đồng thanh)
“Nhớ là trong quá trình test trò chơi phải lập kèm báo cáo định kỳ rồi gửi sang bộ môn thiết kế nhé. Ok, giải tán.”
Theo hiệu lệnh của Dương Khoa, đội nhóm phụ trách mảng game tester ai nấy đều tâm phục khẩu phục quay ra bàn bạc với nhau về việc lập bản thảo kế hoạch kiểm nghiệm trò chơi. Về phần nhân vật chính của chúng ta thì sau khi cảm thán trong lòng rằng đưa một bộ máy vào guồng đúng là vất vả, hắn bèn đứng dậy tạt qua chỗ Thảo My đang làm content để xem tình hình bên đó như thế nào.
“Trông vậy mà cũng rộng ra phết…. Ô, tấm phông màn ngày xưa anh Hoàng hì hục làm cả buổi đây mà. Tưởng đem đi xếp xó rồi chứ nhỉ?” Cảnh vật đằng sau vách ngăn nhanh chóng đập vào mắt Dương Khoa. Tấm tắc lấy làm lạ trước món đồ kỷ niệm một thời gian khó, hắn xoay người rồi từ tốn ngồi xuống bên cạnh một người nhân viên đang chăm chú theo dõi màn hình đặt gần vách ngăn.
“A sếp….”
“Suỵt!” Giơ tay biểu thị giữ yên lặng Dương Khoa nói nhỏ: “Công việc bên này thế nào rồi?”
“Công việc… vẫn bình thường ạ. Đây sếp xem, em My đang tiến hành livestream đây. (xoay màn hình)”
“Livestream? Vậy là content “Angry Birds” mọi người đang làm có tương tác với khán giả theo dõi?” Dương Khoa vừa tiếp tục hỏi thăm vừa đánh mắt về phía màn hình. Chỉ thấy ở phía trên đó, cô bạn gái đáng yêu của mình đang cầm một máy tính bảng kết nối với máy tính chơi đùa trông khá vui vẻ.
“Ừmmm…. Không biết cho nổ con dốc có được không nhỉ?... Tuyệt vời, thử thôi ai ngờ thắng luôn thích quá!” Đúng lúc này thanh âm trong trẻo mang theo sự sung sướng hân hoan vang lên lọt vào tai Dương Khoa. Ừ, xem ra đúng là cô nàng đang vui vẻ thật. Reo hò thích chí thế cơ mà.
“Không thưa sếp…. Hay ít nhất trong quá trình chơi của em ấy thì không ạ, đến đoạn cuối nếu em ấy thích thì mới tương tác với khán giả theo dõi.” Người nhân viên thành thật trả lời.
“Hở? Thế tức là content chỉ có chơi “chay” thế này thôi á?”
“Dạ vâng. Sếp… chưa xem sê-ri “xuất kích” này?”
“Ừ thì độ này hơi bận nên…. Từ từ, cái đó không trọng yếu.” Dương Khoa lựa lời lấp liếm: “Clip quảng bá “Angry Birds” chỉ có chơi “chay” thế này, không có tương tác hay điểm nhấn nào liệu có thu hút được người xem không thế?”
“Tất nhiên là có chứ sếp? Nếu không thì mọi người đã ngừng làm clip ngay từ những số đầu tiên rồi. Đây sếp xem.” Để chứng minh cho sếp thấy loạt content về “Angry Birds” được dân tình hoan nghênh nhiệt liệt là đằng khác, người nhân viên mau chóng mở ra trang web đăng tải sê-ri clip “Biệt đội chim điên: Xuất kích” cho Dương Khoa xem thống kê. Theo đó clip nào clip nấy cũng đều nhận được vô số lời khen ngợi tán dương đến từ phía người xem, còn số lượt xem thì bét nhất cũng rơi vào khoảng tầm trăm ngàn.
“Úi giời ôi, nhiều lượt xem thế này cơ á? Tập đầu tiên còn gần hai triệu này. Mọi người làm content khá quá nhỉ, không bị ai chê nhàm chán à?”
“Không đâu sếp. Mục tiêu ban đầu của đội Media đã là thành lập một thư viện clip hướng dẫn hoàn thành trò chơi như thế này rồi, định hướng rõ ràng mà lại phù hợp thị hiếu người xem. Sếp không biết chứ dân tình chơi trò này người ta kêu khổ liên tùng tục luôn ấy, làm clip hướng dẫn cách thức “vượt khó” được hoan nghênh gấp tỷ lần clip tương tác hay pha trò. Thuận tiện nói luôn một số cao thủ ở trên mạng cũng làm clip với nội dung tương tự từ lâu rồi, cơ mà so với chúng ta thì không ăn thua vì chúng ta là bên chính thống.”
“Ngoài ra clip thành phẩm cuối cùng cũng sẽ được chỉnh sửa để nâng cao chất lượng, tách biệt hẳn với cái clip livestream từ đầu đến cuối của em My nên chúng ta không phải quá lo lắng chuyện người xem chê nhàm. Cuối cùng tự bản thân em My nhà mình sở hữu siêu năng lực “hút khách” sếp ạ, clip cứ xuất xưởng một cái là chả hiểu sao có cả đống người tìm đến ngay lập tức. Nam nữ già trẻ đủ hết, làm đội ngũ làm Media ai cũng phát sợ luôn.”
“Còn thế nữa cơ á? (⊙_⊙) “
“… Đây, sếp cứ đọc dãy bình luận này đi ạ. Em… anh đảm bảo với sếp là kiểu gì cũng hết hồn.” Người nhân viên chọn đại một clip thuộc sê-ri “Biệt đội chim điên: Xuất kích”, sau đó kéo xuống dưới để chứng minh thêm một lần nữa rằng lời mình vừa nói hoàn toàn đúng đắn.
“Xem nào…. Chị ơi pro quá, cái này bình thường…. From 36 with love? Điểm danh lên một tầm cao mới à?... Ui kinh, hẳn là cháu chơi còn đỉnh hơn cả CÔ…. Em gì ơi em có mong cuộc tình đơn giản? Vãi tán tỉnh…. Chờ em hai năm rồi mới thấy xuất hiện trở lại? Fan hâm mộ này có vẻ kiên nhẫn nha, cũng không biết chờ thật hay bốc phét nữa….”
Lướt mắt đọc danh sách bình luận dài dằng dặc với nội dung thuần một màu tích cực, cuối cùng Dương Khoa chỉ còn biết nở nụ cười bất đắc dĩ khi thấy bạn gái mình được dân tình tung hô không chút nào kém cạnh các thần tượng quốc dân. Nhưng rồi rất nhanh chóng hắn bình tâm trở lại. Chuyện Thảo My được cộng đồng mạng săn đón cuồng nhiệt tuy khá bất ngờ nhưng tuyệt nhiên không phải là một chuyện xấu. Ít nhất thì đối với Ninja Studio là như vậy, và không những thế nó sẽ còn góp công lớn trong việc củng cố doanh số phát hành ngày một đi lên của “Angry Birds” ở cả hiện tại lẫn tương lai.
Cho nên hắn không cần thiết phải bận tâm a, người cần bận tâm phải là cô nàng đáng yêu đang nhìn trộm hắn cười toe toét kia mới đúng. Nổi tiếng lắm lúc cũng phiền toái ra phết đấy chứ chẳng phải chuyện đùa.