Hắn liếc mắt chăm chú nhìn, mở ra khung chat với Demacia, đập vào tầm mắt chính là kí hiệu cảm thán lớn: -!!! -Anh Mục ơi! Cứu mạng với! Ôi ôi ôi... tôi xong đời rồi! Giờ tôi thật sự đi tong rồi! -Làm ơn truyền thụ kỹ xảo để nhanh chóng hàn gắn mối quan hệ với NPC đi! Nếu không tôi thật sự thảm rồi! -Đúng rồi, còn nữa còn nữa, sau khi tiến vào trò chơi, anh nhất định phải giúp tôi rút trang bị nha! Tôi quá thảm rồi! Lý Mục:... Cái chuyện loạn cào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.