Chúng ta đã thử rồi, cơ chế dường như là căn cứ vào độ 'ác ý' của người chơi cùng mức độ sát thương với những người chơi khác để phán định tên màu đỏ, đồng thời có thể loại bỏ bằng độ cống hiến. Hơn nữa chắc là có phân cấp trừng phạt, theo như bọn ta đoán, nếu giết người, trừng phạt có thể sẽ khá nghiêm trọng, thậm chí có thể bị ban...
Demacia nói.
-Vậy à... Nghiêm trọng như thế?
Lý Mục giật mình, lại cảm thấy khó tin.
Lúc này hắn mới nhớ tới hai ngày trước dường như trên hệ thống trong một thoáng có thông tin tên của gia hoả Demacia chuyển thành màu đỏ, nhưng rất nhanh lại trôi qua thông báo hắn đã sám hối, thì ra là thế này...
Tên này quả nhiên rảnh rỗi đến nhức trứng.
Lý Mục vừa bực mình vừa buồn cười.
Có điều nếu là hắn trước đây, đoán chừng cũng đã sớm chạy khắp nơi tìm Bug như Demacia.
Bây giờ Lý Mục càng ngày càng thích cái game này, lâu dần hắn cũng hoàn toàn quên luôn việc cầm tìm Bug.
-Không chỉ như thế!
Vẻ mặt Demacia nghiêm lại:
-Bọn ta còn thử với NPC, sau đó lại phát hiện ra không cách nào tấn công được!
Nghe Demacia nói xong, Lý Mục trợn mắt nhìn hắn:
-Này không phải quá bình thường sao? Nếu như có thể công kích NPC, trò chơi này chẳng phải đều loạn hết lên à.
-Không, ý của ta là, ngay khi chúng ta muốn công kích NPC, sẽ lập tức bị mất quyền khống chế thân thể, đợi đến khi ý niệm trong đầu biến mất mới có thể khôi phục quyền kiểm soát. Chỉ là trước mắt bọn ta chỉ thử nghiệm trên người tiểu tỷ tỷ cùng tên to con...
Demacia lắc đầu nói.
Lý Mục: ...
-Ngươi... Thử công kích Alice cùng Berserker sao?
Khóe miệng hắn giật giật.
Demacia gãi gãi đầu:
-Đây không phải muốn thử xem sao? Sau đó liền phát hiện ra dường như không thể công kích bọn họ.
Lý Mục: ...
-Ngươi nên vui mừng vì không thể công kích bọn họ, bằng không thì ta nghĩ bây giờ nhất định ngươi đã bị đánh trở lại cấp 1.
Hắn hết nói nổi nhìn thoáng qua Demacia.
-Thôi mà... Dù sao độ hảo cảm của ta cùng bọn họ cũng không cứu vãn được nữa... Để thử xem chút... Ta còn mấy lần phục sinh hoàn mỹ...
Demacia ngượng ngùng nói.
Lý Mục: ...
Không thể công kích NPC, đây thật ra là do Eve thiết lập.
Ban đầu kế hoạch của hắn là sử dụng cơ chế như hồng danh hạn chế người chơi công kích NPC, nhưng sau khi nghĩ lại, hắn cảm thấy như vậy vẫn còn rất không an toàn, vì vậy dứt khoát cấm người chơi công kích NPC.
Chính xác hơn, là người chơi không thể công kích tín đồ thuộc về hắn.
Khi người chơi có ý định công kích tín đồ tự nhiên, sẽ mất đi quyền khống chế cơ thể.
Sở dĩ Eve có thể làm được điểm này, là vì giữa không gian thần cách của hắn tồn tại một thông đạo liên hệ người chơi cùng tín đồ, có thể thực hiện thao tác thiết lập hệ thống chương trình nhất định, nếu player sinh ra địch ý với tín đồ thì lập tức chấm dứt ý thức khống chế với thân thể.
Về phần những sinh vật có trí khôn khác ngoài tín đồ, vậy thì đành bất lực.
Nếu như tương lai có người thân cận với Eve, nhưng lại không phải người bản xứ khác của tín đồ thiên nhiên, Eve chỉ còn cách dựa vào hệ thống trừng phạt nghiêm khắc để ràng buộc người chơi.
Về việc tại sao không hạn chế người chơi công kích lẫn nhau... Điều đó cũng là có nguyên nhân.
Quan hệ giữa các player không đơn giản như người chơi cùng NPC, cưỡng ép đảm bảo hòa bình giữa những người chơi, kỳ thật có đôi khi cũng không phải là chuyện tốt.
Bởi vì các player mâu thuẫn có rất nhiều biện pháp để ngáng chân nhau, mà cưỡng chế hòa bình thì đồng nghĩa với việc không có chế độ trừng phạt.
Thay vì như thế, không bằng thiết lập chế độ 'hồng danh', nếu như người chơi gây náo loạn hơn, trực tiếp khoá acc rời đi, coi như là loại bỏ nhân tố không ổn định.
(Cái này có như vậy một tia câu cá * Chấp * Pháp hương vị.)
Mà về phần những người có thể sửa đổi, thì cho cơ hội ăn năn, thuận tiện phạt tiền.
Ừ, Eve cảm giác mình vẫn tương đối rộng lượng.
Không chỉ như thế, ngoài không hạn chế người chơi công kích lẫn nhau, còn cho phép người chơi phát huy không giới hạn các hoạt động.
Ví dụ như khổ nhục kế, cách chơi hiến tế lưu gì gì đó...
...
Sau khi nghe kinh nghiệm thăm dò của Demacia, Lý Mục bất đắc dĩ vỗ vỗ vai hắn:
-Demacia.
-Hả?
Demacia mắt sáng long lanh nhìn Lý Mục:
-Thấy Mục Ca thế nào???
Lý Mục nhìn hắn một cái, thanh âm yếu ớt:
-Trong hiện thực người nhất định có rất ít bạn bè đúng không?
Demacia có vẻ kinh ngạc:
-Làm sao ngươi biết? !
Lý Mục: ...
Hắn không trả lời, mà là bất lực lắc đầu, thở dài, tiếp tục đi về phía trước.
Demacia ngượng ngùng sờ sờ mũi, nhắm mắt theo đuôi.
Nhưng vừa đi được hai bước, chân hắn bị vấp một cái, suýt chút nữa té sấp mặt.
-Cái quái gì đây?
Hắn toét miệng mắng một câu, theo bản năng dùng bó đuốc chiếu sáng, thấy một phiến đá sứt mẻ viết chi chít văn tự kỳ quái.
-Đây là cái gì?
Hắn tò mò cầm phiến đá lên.