Đây là tòa điện thần đổ nát.
Biểu tượng của mẹ thiên nhiên và bia đá Tinh Linh từ lâu đã bị phá hủy bởi vũ khí sắc bén, trên đó còn bị vẩy lên những vết máu dơ bẩn với đầy sự báng bổ khinh nhờn.
Mà tượng thần vốn thuộc về Nữ thần cũng đã bị đập tan, thay vào đó là một Nam thần linh được làm bằng gỗ, khoác áo khoác bằng da, trên tay cầm rìu chiến và trường cung.
Đó chính là Ullr, vị thần của mùa đông và săn bắn.
Bên dưới tượng thần, một con Yêu tinh già lưng gù đang quỳ gối.
Nó mặc một chiếc áo choàng pháp sư tồi tàn cướp được từ đoàn thương nhân con người, trên đầu nó đội một chiếc mũ phớt nhìn chẳng rõ hình dạng gì cả.
-Thần mùa đông và săn bắn vĩ đại, đây là Thần Huyết Kết Tinh thứ ba thần kiếm được trong tháng này. Chỉ có bảy viên nữa là thần có thể góp đủ tối thiểu ba mươi ba lễ vật, sau đó hiến tế cả cho ngài.
Nó cúi mình lại, đôi mắt đục ngầu, những nếp nhăn trên khuôn mặt gần như khắc vào xương, trên mặt biểu lộ sự thành kín sùng bái cuồng nhiệt.
-Bởi vì bản tôn của Ullr nằm ở thiên giới, một lễ vật cùng một lúc vượt qua hai cõi cần năng lượng rất lớn. Vì vậy, để tiết kiệm thần lực, nó chỉ có thể để thuộc hạ thu thập đủ cống phẩm rồi tập trung vào việc tế lễ, thường cùng những tín đồ nói những chuyện đơn giản.
Theo lời cầu nguyện của Yêu tinh, tượng thần phát ra ánh sáng vàng mờ nhạt, nhẹ nhàng lướt qua cơ thể nó.
Trong phút chốc, lão Yêu tinh cảm thấy thân hình già nua của mình dường như trẻ ra không ít.
-Ca ngợi vị thần của mùa đông và săn bắn!
Yêu tinh già có chút vui mừng, vùi đầu xuống càng sâu hơn.
Sau khi cầu nguyện với các vị thần, con Yêu tinh già đứng dậy.
Nó chỉnh lại chiếc mũ phớt trên đầu, sau đó cẩn thận nhặt cây trượng khảm một đầu lâu cực lớn giấu ở dưới thân lên, cẩn thận lau vật xem như là bảo vật trong tay, sau đó bước ra ngoài điện thần đổ nát.
Tên Yêu tinh già này là Cô Lỗ, nó là một Tế Tự Yêu tinh sắt đen cấp 11.
Có điều, Cô Lỗ thích tự gọi mình là Đại Tế Tự hơn, bởi vì trong số những tộc Yêu tinh cố thủ trong tàn tích Firenze, sức mạnh của nó là mạnh nhất. Ba linh mục Yêu tinh khác không phải là đối thủ của nó, đều phải cúi đầu xưng thần với nó.
Lý do tại sao nó mạnh như vậy, không phải vì bản thân nó có sức mạnh nồng hậu, mà bởi vì nó trước khi được Ullr hợp nhất đã gặp được kỳ ngộ, có được một cây quyền trượng và trở thành một Yêu tinh thi triển pháp thuật hiếm có.
Không chỉ vậy, nó còn nắm trong tay Vong Linh Ma Pháp thần bí!
Cũng chính là dựa vào Vong Linh Ma Pháp, nó mới có thể trấn áp hai Tế Tự Yêu tinh khác cũng cấp 11.
Tuy nhiên, nó đã quá già rồi.
Nếu phát triển bình thường, tuổi thọ của nó tối đa cũng chỉ còn có ba năm.
May mắn thay, sự xuất hiện của Ullr đã cho nó thấy được niềm hi vọng. Vị thần vĩ đại này đã hứa rằng, trong năm nay, nếu nó có thể thu thập ba mươi ba Thần Huyết Kết Tinh của Cây Thế giới, sẽ mang lại cho nó một cuộc sống mới.
Vận may của Cô Lỗ cũng không tồi, hàng nghìn năm qua, Thần Huyết Kết Tinh của Cây Thế giới còn sót lại trong Rừng Tinh Linh gần như đã bị lãng quên, chỉ cần nó chăm chỉ nỗ lực tìm kiếm thì không phải là chuyện gì quá khó khăn.
Nhờ sức mạnh của tộc, nó đã tích lũy đủ hai mươi sáu viên Thần Huyết Kết Tinh chỉ trong vòng vài tháng.
-Vì vậy, chỉ khi có thực lực mới có thể đứng trong thế giới này.
Cô Lỗ vuốt ve cây pháp trượng đầu lâu, tự lẩm bẩm một mình.
Bước ra khỏi điện thần, Cô Lỗ đến những con đường của khu tàn tích Firenze.
Nhìn vào bức tường đổ nát trống rỗng, lông mày già nua của nó dần dần nhăn lại.
-Tại sao lại thiếu nhiều người như vậy?
Cô Lỗ nhìn quanh một vòng, thấy một con Yêu tinh đang ngủ gật.
Nó hắng giọng bước tới, đá cho đối phương tỉnh giấc.
Yêu tinh bị đá rất tức giận, nó rút gậy của mình định đánh trả, nhưng khi nhìn thấy người tới là ai, sắc mặt lập tức thay đổi, giống như một chú gà con ngoan ngoãn nằm rạp trên mặt đất, vừa “Ai da ai da”, một bên hôn lên những ngón chân của Cô Lỗ.
Trong đôi mắt già nua ánh lên một tia coi thường.
Nó rất coi thường những đồng loại có chỉ số IQ thấp.
Theo như nó thấy, mặc dù chúng có ngoại hình giống nhau, nhưng chúng hoàn toàn là hai chủng loại.
Những tên phế vật năng lực thấp kém này, thậm chí những câu thông dụng cũng không biết nói!
Nếu không phải vì những Vong Linh Ma Pháp được nó triệu hồi, không thể chạm vào Thần Huyết Kết Tinh, không thể đáp ứng nhu cầu săn tìm vật quý của nó, thì đám phế vật này làm sao có thể được hắn để mắt tới?
Có điều, để đạt được mục tiêu của bản thân, thời khắc này sức mạnh của tộc vẫn là không thể thiếu.
Nghĩ đến điều này, nó đá Yêu tinh trên mặt đất, hỏi:
-Những tên khác đâu? Sao đột nhiên thiếu nhiều như vậy?
Nghe xong lời của Cô Lỗ, trên mặt Yêu tinh thoáng hiện vẻ hoang mang, sau đó đột nhiên nhận ra cái gì, nó “A a a” kêu lên, đồng thời khua tay múa chân muốn ra dấu cái gì đó.
-Hả? Người nói chúng nhìn thấy phụ nữ con người đi ngang qua bên ngoài khu tàn tích? Bọn chúng đi bắt người rồi sao?
Cô Lỗ cau mày.
Yêu tinh nghe thấy, liên tục gật đầu.
Sau khi nhận được xác nhận từ đối phương, mắt Cô Lỗ hơi nheo lại.
-Phụ nữ loài người?
Vương quốc loài người gần Rừng Tinh Linh nhất cũng cách đó hàng trăm ki-lô-mét, đội thương nhân của loài người chỉ có vào mùa hè mới đi qua nơi này. Phụ nữ loài người đến từ đâu?
Cái đám phế vật này, e rằng là vì muốn nữ nhân đến điên rồi!
Nó bỏ lại Yêu tinh đang muốn nói gì đó, đi về phía rìa của Firenze.
Càng đi về phía trước, sắc mặt của Cô Lỗ ngày căng trở nên âm trầm.