Mục lục
Thế Giới Thụ Du Hí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không chỉ có vậy, một số Tinh Linh nhìn thấy đồng đội của mình không may mất mạng, còn cười trên nỗi đau của người khác, sau đó lấy luôn trang bị của họ.

Cô Lỗ nhìn xong ngây người.

Chuyện này... cái quái gì đang xảy ra với lũ Tinh Linh này vậy?

Bọn chúng không biết đau à?

Bọn chúng không có cảm xúc đấy ư?

Bọn chúng… không sợ chết sao!

Không, bọn chúng thực sự không sợ chết...

Cô Lỗ thậm chí còn thấy có một tên Tinh Linh hét lên một tiếng, trực tiếp chủ động lao vào đao của vong linh, một đâm lạnh thấu xương, sắp chết rồi còn ôm lấy vong linh, vừa nôn ra máu vừa “woa…woa” phấn khích hét lên với đồng bọn:

-Tôi giữ được bộ xương này rồi, nhanh nhân cơ hội chém nó!

Thời khắc này, Cô Lỗ hoàn toàn choáng váng.

Nó đột ngột rùng mình, lẩm bẩm:

-Điên rồi…

-Nhất định là điên rồi...

-Những tên Tinh Linh này hẳn là điên rồi!

Có nhất thiết phải như vậy không?

Cô Lỗ rất muốn hỏi những tên Tinh Linh này “Có nhất thiết phải như vậy không?”

Nếu như nó là những tên Tinh Linh thì đã sớm bỏ chạy rồi, cần gì phải tự đưa mình vào chỗ chết như thế…

Đây có còn là những Tinh Linh tự cho mình là tao nhã, cao quý và yêu quý sinh mệnh không?

Đây có còn là nhóm Tinh Linh yêu hòa bình bảo thủ và thận trọng không?

Cô Lỗ thề... đây là những tên Tinh Linh điên rồ nhất, khó hiểu nhất mà nó từng thấy trong đời!

Không, không đúng...

Đây là những sinh vật trí tuệ điên cuồng nhất mà nó từng thấy trong đời!

Không sợ chết, không sợ đau, để tiêu diệt kẻ thù, thậm chí sẵn sàng đồng quy vu tận…

Trong một số khoảng khắc, Cô Lỗ thậm chí còn nghi ngờ rằng những tên Tinh Linh này là những linh hồn cao cấp khoác trên mình bộ da của Tinh Linh!

Thật quá đáng sợ…

Thực sự quá là khủng khiếp!

Thực lực của bọn họ tuy không phải là quá mạnh, nhưng biểu hiện không sợ đau, không sợ chết của họ khiến cho cả đời này của Tế Tự Yêu tinh già đều cảm thấy ớn lạnh trong lòng!

Không chỉ có vậy…

Cô Lỗ nghĩ rằng rất nhanh liền có thể tiêu diệt sạch sẽ đám tinh Linh này, nhưng điều không ngờ đến là, đám Tinh Linh này giết chết một, một lát sau lại đến thêm một, dường như vĩnh viễn không thể diệt hết được bọn chúng.

Đương nhiên, điều này cũng là do chủng tộc, nó không thể phân biệt rõ bề ngoài của các Tinh Linh có ngoại hình tương đồng, không nhìn ra được rất nhiều Tinh Linh sau khi chết liền tiếp tục quay lại.

Có điều, Cô Lỗ cũng nhận thấy rằng, những Tinh Linh này sau khi chết, thân thể của họ sẽ từ từ biến mất...

Nhìn thấy một màn khó hiểu này, mắt của Cô Lỗ đều mở to:

-Ma quỷ… bọn chúng nhất định là ma quỷ.

Tay cầm quyền trượng của nó khẽ run, hoài nghi bản thân không biết có phải là đang bị ảo giác hay không.

Những Tinh Linh không ngừng ngã xuống đem đến cho nó một hiện thực tàn khốc, tất cả mọi việc đều không phải là ảo giác.

Đây cũng khiến cho Cô Lỗ cảm thấy được một điềm xấu.

Những vong linh được nó triệu hồi sau khi bị tiêu diệt đều sẽ biến thành một năng lượng thuần khiết một lần nữa quay trở lại quyền trượng, nhưng lần này không như vậy, chúng lần lượt cắt đứt liên hệ với Cô Lỗ, giống như đã thực sự bị tiêu diệt…

Khi số lượng vong linh không ngừng giảm đi, Cô Lỗ cũng bắt đầu hoảng loạn.

Nó ngẩng đầu lên liếc nhìn đội quân Tinh Linh, phát hiện rằng số lượng Tinh Linh vẫn còn rất nhiều, hoặc là nói, ngày càng nhiều…

Vừa rồi mới chỉ có hơn trăm tên, nhưng bây giờ giống như gần ba trăm tên!

Không chỉ vậy, sức mạnh của chúng hình như còn tăng thêm…

Ban nãy còn cảm thấy trong số những Tinh Linh còn có hơn mười tên là cấp mười, nhưng lúc này có thể đại khái phát hiện được rằng những Tinh Linh cấp mười hiện giờ đã lên đến hơn một trăm!

-Cái này... còn có những Tinh Linh mạnh hơn tìm đến đây sao!

Cô Lỗ chấn kinh.

Vị thần của mùa đông và săn bắn trên cao, Tinh Linh của toàn thế giới đều chạy đến đây hết rồi đó ư?!

Trong lòng nó xuất hiện một ý nghĩ muốn rút lui.

Với trận chiến, mặc dù vô số Tinh Linh đã bị giết, nhưng vì một lý do nào đó, pháp trượng của Cô Lỗ không thu phục được bất kỳ linh hồn mới nào, mà những vong linh nó triệu hồi lại liên tục bị tiêu diệt.

Cảm thấy nguồn năng lượng vong linh trong quyền trượng càng ngày càng yếu, Cô Lỗ cuối cùng cũng hạ quyết tâm.

Nó nghiến răng, hung hăng liếc nhìn đại quân Tinh Linh, sau đó xoay người bỏ chạy.

Khoảng hơn chục vong linh còn lại cũng được nó triệu hồi, thoát khỏi các Tinh Linh, vây quanh nó rời đi.

Nhìn thấy Đại Tế Tự Yêu tinh muốn rời đi, các Tinh Linh chấn kinh:

-Nó muốn chạy!

-Nhất định là hết Mana rồi!

-Không thể để nó chạy thoát! Nhanh đuổi theo!

Bởi vì cấp độ thấp hơn Cô Lỗ, người chơi không xác định được chính xác sức mạnh ma lực của Cô Lỗ, nhưng hành động của Cô Lỗ khiến bọn có thể đoán được một chút, coi như chó ngáp phải ruồi, Cô Lỗ không hề có chút tổn hại gì, nhưng ma lực đã dùng hết.

Một pháp sư không có ma lực, ở tình huống cấp độ không cao cũng chỉ như một đĩa rau.

-Bắt lấy nó! Không thể việc sắp thành rồi lại xôi hỏng bỏng không, để cho nó thoát chiến khôi phục trạng thái!

Những Tinh Linh giận dữ hét lên, hai mắt đỏ hoe đuổi theo.

Trong thoáng chốc họ càng trở nên nóng vội.

Dưới cái nhìn khó tin của Cô Lỗ, vô số Tinh Linh đã lao về phía vong linh, lựa chọn đồng quy vô tận.

Trong ma pháp rực rỡ, hơn mười bộ xương vong linh được Tinh Linh bồi táng từ từ tan biến…

Mà càng nhiều Tinh Linh cầm vũ khí của họ, giống như truy sát mối thù giết cha mà lao về phía Cô Lỗ.

Nó, chỉ còn đơn độc một mình.

Nhìn những Tinh Linh liều mạng như vậy, Cô Lỗ gần như sụp đổ.

-Có cần phải như vậy không? Các ngươi có cần phải như vậy không?

Nó bỏ chạy, trong giọng nói có chút run rẩy có một tia ủy khuất.

Tuy nhiên, làm thế nào một Yêu tinh già với chiếc chân ngắn có thể chạy nhanh hơn Tinh Linh đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK