Bởi vì nó phát hiện ra rằng số lượng Yêu tinh trong khu tàn tích đã giảm nhiều hơn nó tưởng.
-Chỉ sợ ít nhất có hai trăm người…
Nó nghiến răng.
Trong khi Cô Lỗ đang tiến về phía trước con đường, thì có một vụ náo động ở phía Tây nam của khu tàn tích Firenze.
Cô Lỗ nhướn mày, không có bất kỳ biểu hiện gì mà đi về phía đó.
……
Lối vào phía Tây nam của Firenze.
Demacia, người đã thay đổi diện mạo của mình, rất háo hức được tạo dáng ở đây như mọi khi.
Không những vậy, để thu hút thêm nhiều Yêu Tinh tinh anh, hắn to gan đi vào sâu bên trong khu tàn tích.
-Đến đây nào, các bạn nhỏ đáng yêu ơi!
Khi nhìn con Yêu tinh đang dần bị thu hút bởi chính mình, Demacia cười lạnh trong lòng.
Nhưng đột nhiên, hắn theo bản năng cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Trái tim Demacia thắt lại, cảm thấy như thể bản thân đang bị một con rắn độc hung ác nhìn chằm chằm...
Dự cảm của Tinh Linh rất nhạy bén.
Demacia vô thức quay đầu lại, nhìn về một hướng nào đó.
Mà khi hắn nhìn thấy được nguồn gốc của cảm giác khủng khiếp ấy, nhất thời cảm thấy da đầu đều tê dại.
Trên một tấm bia đá đổ nát trong tàn tích, một con Yêu tinh mặc áo choàng đen đang lạnh lùng nhìn hắn.
Chính là Yêu tinh Đại Tế Tự Cô Lỗ.
Trên người nó có một luồng khí kỳ quái và đáng sợ, chỉ sợ là ở xa hàng chục mét, Demacia cũng có thể cảm nhận một cách vô cùng rõ ràng.
-Ách... xui quá, đây nhất định là câu được BOSS rồi.
Cảm nhận được tầm mắt của đối phương, Demacia thầm kêu khổ.
-Chuồn thôi, chuồn thôi…
Hắn không một chút chần chừ, quay người liền chạy.
-Phụ nữ loài người...
Cô Lỗ phát ra tiếng cười khẽ.
Nhìn thoáng qua đối phương, cái được gọi là “người phụ nữ” này, hắn liền có thể nhận ra được rằng trên người “phụ nữ” kia đang dùng một loại ma thuật dịch dung nào đó.
Có thể là lính đánh thuê?
Trong lòng của Cô Lỗ có một số phỏng đoán.
Có điều, nếu như nó đã phát hiện ra đối phương, vậy thì cũng đừng mong là có thể chạy thoát.
Hai trăm Yêu tinh bị thiếu, con số này không nhỏ chút nào.
Nhất định phải bắt được tên khốn đáng chết này!
Cô Lỗ trong lòng nghiến răng nghiến lợi.
Không phải lo lắng về việc bên kia có hay không có thế lực lính đánh thuê nào đang ẩn mình, nếu như đối phương đã không dám quang minh chính đại xuất hiện trước mặt nó, có nghĩa là đối phương biết thực lực của bản thân không bằng nó.
Ngay cả đối phó với Yêu tinh cũng phải dựa vào thủ đoạn, điều này cho thấy đối phương đang chột dạ.
Nghĩ đến điều này, nó vung quyền trượng đầu lâu to lớn một cách dứt khoát, một năng lượng cực kỳ lạnh lẽo tỏa ra từ quả cầu trên cây quyền trượng.
Cùng với sự dao động năng lượng kỳ lạ, một bàn tay to lớn của bộ xương vươn ra từ bên dưới chân của Demacia, hung hăng muốn túm lấy hai chân của hắn...
Cùng lúc đó, Eve, người đang xem chương trình phát sóng trực tiếp của người chơi trong không gian Thần Cách, bị chấn động, đột nhiên cảm thấy có cảm giác nhói lên trong tâm linh của bản thân.
-Chuyện gì đã xảy ra thế?
Trái tim của Eve nhảy lên.
Hắn nhanh chóng tắt chương trình phát sóng trực tiếp và rời khỏi không gian Thần Cách, đem ý thức của mình vào thực tại.
Lúc này, cảm giác sợ hãi trong lòng vẫn tồn tại, nói một cách chính xác, đó dường như là một tiếng gọi kỳ lạ không thể lý giải được.
Đây là lần đầu tiên Eve gặp phải tình huống này, không giống như những lời cầu nguyện đã nghe trước đây, cảm giác sợ hãi này vừa lạ vừa quen, đồng thời nó dường như bị trộn lẫn với những thứ khác, hoặc là... cảm xúc.
Bi thương, thống khổ, tuyệt vọng...
Cảm giác này khiến Eve rất khó chịu.
Sau một lúc trầm ngâm, hắn để tâm trí mình trở nên trống rỗng.
Mà sau khi để tinh thần trấn tĩnh lại, cuối cùng hắn cũng tìm ra nguồn gốc của cơn sợ hãi này...
-Ở phía đông bắc sao...
Trái tim của Eve rung động, nhìn về một nơi nào đó trong Khu rừng Tinh Linh.
Hướng đó, chính là hướng mà các người chơi tập trung.
Họ đã gặp phải cái gì?
Eve vô thức cau mày.
Không đúng, vừa rồi hắn đã xem hơn chín mươi người chơi trong phòng phát sóng trực tiếp, họ cũng đâu có làm gì quá đáng đâu...
Hắn tự mình bác bỏ ý nghĩ của bản thân.
Nhưng đột nhiên, Eve nghĩ đến điều gì đó...
Không.
Không phải!
Có một người chơi khác mà ban nãy hắn đã không chú ý đến.
Eve nhận ra ai đó đã bị hắn bỏ qua, vì vậy hắn nhanh chóng quay trở lại không gian Thần Cách một lần nữa và truy cập thẳng vào mạng lưới Lam Tinh.
Trong không gian Thần Cách màu xanh nhạt, một chum ánh sáng màu xanh lam bao quanh tượng trưng cho mạng lưới Lam Tinh, có ba trăm hạt lượng tử ánh sáng nhỏ không ngừng nhấp nháy xoay quanh.
Đây chính là kênh kết nối giữa Eve và ba trăm người chơi, đồng thời nó cũng là một bộ phận quan trọng trong hệ thống mạng lưới trò chơi.
Ngay khi đến đây, Eve cũng cảm nhận được tiếng gọi không thể giải thích được bằng lời.
Tinh thần hắn chấn động, trong khoảng khắc liền tìm được nguồn gốc của nỗi sợ hãi kia, đó chính là một hạt lượng tử sáng đang không ngừng nhấp nháy.
-Đây là... Viên lượng tử ánh sáng của Demacia. Hắn gặp phải chuyện gì sao? Hắn đáng ra nên ở Firenze dẫn quái mới phải.
Trái tim của Eve nhảy lên.
Hắn không chút do dự, lập tức tách ra một tia thần thức, chạm vào kênh kết nối của đối phương, ngay lập tức liền “nhìn thấy” Demacia đang ở đâu...
……
-Fuck, mẹ nó đây là cái quỷ gì thế!
Bên rìa của Firenze , Demacia nhìn lòng bàn tay khô héo trồi lên khỏi mặt đất, sắc mặt tái xanh.
-Đây là Vọng Linh Ma Pháp ư?
Hắn hít một hơi thật sâu, gầm lên:
-Bất khuất!
Kỹ năng đỡ đòn được kích hoạt, lực phòng thủ và tấn công được tăng lên, sức mạnh của Demacia ngay lập tức được nhân đôi. Hắn cố gắng sử dụng hết tất cả sức lực để đá văng bàn tay bằng xương đang muốn tóm lấy mình ra, sau đó bỏ chạy...