-Tiêu diệt bọn chúng! Không bỏ qua bất cứ kẻ nào!
Cô Lỗ ra lệnh.
Nhận được mệnh lệnh của Cô Lỗ, các vong linh rút ra những thanh đao bằng xương, nhe nanh múa vuốt hướng về phía Tinh Linh mà xông lên.
-Fuck, đúng là Vong Linh Ma Pháp thật.
Những người chơi chạy tới đều sửng sốt, nhất thời nháo nhác dừng lại.
Tế Tự Yêu Tinh nhìn những người chơi đang trố mắt, trong lòng có chút đắc ý.
Ha ha…
Mới có thế này mà đã bị dọa sợ rồi sao?
Sự xuất hiện của bộ xương vong linh thực sự đáng sợ, mà những vong linh mà nó triệu hồi lại có chút đặc biệt, những hơi thở tử thần mà chúng tỏa ra thậm chí có thể ăn mòn linh hồn của những kẻ yếu!
Không có sinh vật nào nhìn thấy đội quân vong linh này của nó xong mà lại không có ba phần sợ hãi!
Không sai, đây chính là sức mạnh của cái chết, cũng chính là sức mạnh của Vong Linh Ma Pháp!
Cảm nhận được nguồn năng lượng đang dâng trào của quyền trượng, Cô Lỗ có chút khoái trí…
Sợ hãi đi!
Chạy trốn đi!
Sau đó, tận hưởng cuộc truy đuổi của vong linh!
Nhưng ngay sau đó, câu nói của Tinh Linh khiến nó hơi giật mình.
-Fuck, giống như thật ấy... Dọa chết tôi luôn.
-Không hổ là trò chơi thực tế ảo, giống như thật đến một trăm phần trăm, các hiệu ứng đặc biệt của Vong Linh Ma Pháp cũng xịn không kém!
-Bộ xương vong linh này trông rất ngầu!
Những Tinh Linh nhìn những vong linh bị triệu hồi, vô cùng phấn khích, không hề có chút sợ hãi nào.
Bọn chúng... không sợ sao?
Linh hồn của bọn chúng thế mà lại không bị ảnh hưởng bởi hơi thở của tử thần?
Cô Lỗ ngạc nhiên vô cùng.
Sau đó, vẻ mặt của nó lại trở nên khinh thường.
Ha ha …
Có vẻ như chúng vẫn chưa biết được sức mạnh thực sự của vong linh, không biết rằng bản thân đang dần bị ăn mòn.
Đúng là một đám tay mơ chưa trải sự đời.
Chúng đối với sức mạnh của vong linh, chẳng biết một chút gì cả.
Rất nhanh thôi, các ngươi sẽ thấy đội quân bất tử thực sự là gì! Cái gì gọi là sống không bằng chết!
Nghĩ đến điều này, Cô Lỗ lại khua quyền trượng của mình, để sức mạnh của bản thân đạt đến cực lớn…
Ngay lập tức, lại có hơn một chục bộ xương vong linh được triệu hồi.
Vô số vong linh tụ tập lại với nhau, toát ra hơi thở chết chóc nồng nặc, nhiệt độ trong khu rừng chốc lát giảm xuống vài phần.
Cảm nhận được lực lượng của vong linh, Tế Tự Yêu tinh vô cùng đặc ý.
Nó phải sử dụng ưu thế áp đảo, để cho những tên tay mơ không biết trời cao đất dày này biết được cái chết khủng khiếp như thế nào!
-Má nó! Lại triệu thêm nữa rồi!
-Mau thẩm định thực lực một chút!
-BOSS cấp 11, tiểu quái cấp 10!
-Tiểu quái yểm trợ BOSS, đánh tiểu quái trước! Dọn sạch chúng nó!
-Người có sức mạnh đi trước, người thi phép đi sau yểm trợ!
-Một đội xử lý hai bộ xương, các đội ở max level chờ cơ hội để tấn công BOSS! Hãy tìm điểm yếu và cơ chế tấn công! Đừng để nó lại triệu hồi bộ xương vong linh thêm nữa!
-Người chết thì nhanh chóng từ Điểm phục sinh chạy lại đây.
Các Tinh Linh nói những từ mà Cô Lỗ nghe vào hoàn toàn không hiểu gì, sau đó bắt đầu hành động.
Vượt ra khỏi những gì Tế Tự Yêu tinh nghĩ, không có Tinh Linh nào chọn cách bỏ chạy, ngược lại, họ lại càng trở nên phấn khích hơn.
Chỉ thấy họ vung đao gỗ sau đó lao về phía đội quân bất tử của nó!
Hai thế lực, ngay lập tức bắt đầu chiến đấu.
Máu bắn tung tóe.
Các vong linh cấp 10 quả thực vô cùng đáng sợ, cho dù người chơi đã trải qua quá trình huấn luyện nhất định, nhưng vẫn không phải là đối thủ của chúng, nhóm người đầu tiên chiến đấu trong nháy mắt đã bị thương nặng, ngã xuống đất dưới sự tấn công của các vong linh.
Nhìn những Tinh Linh chết và bị thương trong phút chốc, Đại Tế Tự Yêu tinh nhịn không được cười lạnh.
Ha…ha, đánh tay đôi với vong linh, đám Tinh Linh này đúng là ngu ngốc.
Nó gần như có thể thấy được sự chấn động và cảnh tượng đám Tinh Linh này bỏ chạy toán loạn như dự kiến.
Số lượng Tinh Linh vốn đã thưa thớt, theo Cô Lỗ thấy, bọn chúng căn bản không thể chấp nhận thương vong quá lớn!
Nó tin rằng, chỉ cần chết vài tên, thì đám Tinh Linh này sẽ bắt đầu sợ hãi bỏ chạy thôi.
Nhưng sau đó, một cảnh tượng bất ngờ đã xảy ra.
Những Tinh Linh ngã xuống lại bắt đầu lần lượt chật vật đứng dậy, từng tên từng tên một đều hưng phấn vô cùng, như thể không nhìn thấy cũng như không cảm nhận được những vết thương đang chảy máu trên người.
Đặc biệt là Tinh Linh nam.
Bọn họ vung vũ khí của mình, như thể không phải chính bản thân mình đang bị thương chảy máu, la hét tiếp tục “chào hỏi” những vong linh khác.
Cô Lỗ không có một hệ thống trò chơi để làm hài hòa một số hình ảnh không hài hòa.
Vì vậy, trong mắt nó, cuộc chiến này khốc liệt đến đáng sợ...
Nó nhìn thấy một Tinh Linh bị chặt đứt một cái chân, nhưng vẫn như cũ không chịu lùi bước, mà là nhảy lò cò tiến lên phía trước tiếp tục chém xuống những nhát đao.
Nó nhìn thấy những Tinh Linh bị đồng bọn của mình dùng ma pháp làm nổ tung một cánh tay, nhưng cũng chỉ quay đầu lại chửi một câu “Ném chuẩn chút đi cha nội!”, sau đó quay người tiếp tục lao vào chiến trường...
Nó thậm chí còn thấy một yêu tinh bị vong linh đâm xuyên qua bụng, ruột già ruột non đều lòi cả ra ngoài, rung rung lắc lắc, mà đối phương lại như không có cảm giác gì, vẫn một bên hi hi ha ha cười, một bên cùng chiến đấu với vong linh.
Bạn một đao, tôi một đao, vô cùng điên cuồng, không hề để tâm đến những vết thương trên người, sinh lực dần dần bị mất đi.
Mỗi Tinh Linh khi sắp chết, đều đem theo vẻ mặt sảng khoái vui vẻ… Cuối cùng chỉ để lại một câu nói đầy bất ngờ “Á đù tôi sắp chết rồi”, sau đó nhắm mắt lại, tắc thở.
Họ cũng không quan tâm đến sự sống chết của đồng bọn, không ai cảm thấy buồn vì cái chết của bạn bè, trong mắt họ dường như chỉ có kẻ thù.