Đó là một khối đá mỏng màu xám, trên mặt nhiễm một tầng bụi, loáng thoáng có thể thấy được một ít văn tự mờ nhạt.
Demacia cầm phiến đá lên, hai mắt phát sáng.
-Mục Ca! Mục Ca! Ngươi tới xem đây là cái gì? Có phải ngôn ngữ Tinh Linh không?
Hắn vội vàng lớn tiếng gọi Lý Mục phía trước.
-Hả? Ngôn ngữ Tinh Linh à?
Lý Mục dừng bước, quay người lại nhìn Demacia đang giơ cao phiến đá hưng phấn không thôi.
-Để ta xem.
Hắn nhận lấy phiến đá, lau sạch bụi bặm rồi quan sát.
Có lẽ nó đã có từ rất lâu rồi, chữ viết trên mặt không còn rõ ràng nữa, nhưng người luôn có trí nhớ tốt như Lý Mục vẫn có thể nhận ra, những văn tự kỳ quái này hình như có cùng nguồn gốc với văn bia bên ngoài phế tích Firenze!
-Nói không chừng... Chính là ngôn ngữ Tinh Linh!
Hắn vô cùng mừng rỡ.
Văn tự là thứ mang trên mình những nền văn minh.
Bất kể trên phiến đá viết cái gì, đều sẽ là một phát hiện quan trọng đối với bọn họ.
Mà trong nhiệm vụ thăm dò Firenze điểm quan trọng nhất chính là tìm kiếm điển tịch của nền văn minh Tinh Linh!
-Ngươi tìm thấy nó ở đâu?
Lý Mục có hơi sốt ruột hỏi.
-Ha hả, ta vấp trúng phải thứ này, nhặt lên thì thấy được, ngay ở chỗ đó.
Demacia chỉ vào một đống đổ nát bên cạnh trả lời.
Lý Mục: ...
Đây là loại may mắn chết tiệt gì?
Hắn đi vài bước về hướng Demacia chỉ, ngồi xổm xuống dùng đuốc chiếu sáng.
Mà ánh lửa vừa chiếu sáng, Lý Mục kinh ngạc phát hiện nơi này dường như còn rất nhiều phiến đá bị chôn vùi!
Khi nãy hắn vẫn luôn nói chuyện với Demacia, vậy mà lại không phát ra nó trên đường đi.
Nếu Demacia không vấp phải, nói không chừng bọn họ đã bỏ lỡ mất!
-Demacia! Có khả năng chúng ta đã phát hiện thứ tốt, nhanh tới đây giúp, lấy hết những phiến đá này ra!
Lý Mục hưng phấn mà nói.
Phần lớn phiến đá đều bị phế tích bao trùm, chỉ lộ ra một góc, nếu như muốn thấy rõ toàn cảnh thì phải đào hết ra.
-Thứ tốt?
Demacia ngây ngốc, sau đó lập tức vui mừng:
-Cmn! Sẽ không thật sự va phải sách cổ gì đó chứ? Có thể còn có Tàng Bảo Đồ cùng công pháp gì hay không?
-Đừng ảo tưởng nữa, mau tới giúp!
Lý Mục cắm đuốc xuống một bên, vừa cẩn thận đào từng khối phiến đá ra từ trong đống phế tích, vừa ra lệnh cho Demacia.
-Được rồi! Được rồi!
Demacia cũng nhanh chóng ngồi chồm hổm xuống, trợ giúp Lý Mục đào bảo vật.
Bọn họ tốn cả nửa tiếng đồng hồ, mới đưa được hết toàn bộ phiến đá ra ngoài.
Không đếm không biết, sau khi kiểm lại số lượng, Lý Mục mới kinh ngạc phát hiện bọn họ đã đào được 73 mảnh đá!
Mỗi phiến dày khoảng một centimet, to cỡ bồn rửa mặt, hình vuông, phía trên khắc chằng chịt những văn tự thần bí.
Chỉ đáng tiếc là, đa số phiến đá đều bể vỡ, rất nhiều chữ viết cũng mờ nhạt không rõ, mà phiến đá tương đối hoàn chỉnh, sau khi hai người lựa ra tổng cộng có 6 mảnh.
Nhìn 6 phiến đá này, tâm tình Lý Mục kích động.
Hắn suy nghĩ một lúc, nói:
-Trước tiên chúng ta đem giấu kỹ đống phiến đá còn lại, rồi mang sáu cái tương đối hoàn chỉnh kia về Firenze, tìm Alice giám định xem trên đó ghi cái gì.
Qua ngàn năm nay chữ viết của tinh linh cũng không thay đổi nhiều, người chơi không hiểu ngôn ngữ Tinh Linh, thế nhưng thân là Thánh Nữ Thiên Nhiên - Alice lại có thể.
-Hay lắm! Ha ha ha, trời cao không phụ người có lòng! Rốt cuộc chúng ta tìm được vài thứ! Cũng không biết đây là Tàng Bảo Đồ hay là cái gì nữa! He he he, nói không chừng sau lần này nội dung cốt truyện tiếp theo sẽ bị kích phát!
Demacia hưng phấn nói.
Hai người đặt những phiến đá còn lại vào trong góc, dùng mấy thứ vứt đi khác chôn lấp. Sau đó làm dấu ở bên cạnh, xong xuôi thì hứng trí bừng bừng mang theo 6 phiến đá đã lựa ra rời đi.
...
Thần điện trung tâm Firenze.
Qua hai ngày tu sửa, Thần Điện đổ nát ban đầu đã sáng sủa hẳn lên.
Lẽ ra quá trình tu sửa Thần Điện phải khá dài, nhưng sự tồn tại của ma pháp đã thúc đẩy tiến trình này nhanh hơn nhiều, chỉ trong hai ngày, người chơi gần như sắp hoàn thành toàn bộ công tác.
Lúc này Cô Cô Điểu đang mang theo một vài người chơi bắt đầu công đoạn trang trí cuối cùng, vậy nên bọn họ thậm chí còn tham khảo chuyên môn một vài giáo đường nổi tiếng tại Châu âu, trang trí Thần Điện Thiên Nhiên nghiêm túc ban đầu càng trở nên thần thánh.
Đây không chỉ là do bọn họ thích vậy, mà cũng là nhiệm vụ nội dung cốt truyện tiếp theo do thánh địa truyền đạt, ban thưởng tương đối phong phú.
-Đem những bụi hoa kia đặt dưới bệ cửa sổ Thần Điện, sau đó dùng ma pháp thiên nhiên thúc hóa cho nó mọc rễ.
Ra lệnh cho một thành viên trong công hội xong, Cô Cô Điểu tiếp tục nhìn bản vẽ.
-Này, Cô Cô Điểu!
Bỗng nhiên, một giọng nói quen thuộc cắt đứt mạch suy nghĩ của nàng.
Nàng cau mày ngẩng đầu, nhìn thấy người tới thì nhướng mày:
-Mục Ca?
Chính là Lý Mục cùng Demacia đã trở về.
Lúc này trông vẻ mặt của hai người cực kỳ hưng phấn, mà những khối đá trên tay họ cũng khá bắt mắt.
Cô Cô Điểu tự động bỏ qua Demacia cạnh Lý Mục, nhìn phiến đá trong tay Lý Mục, hai mắt tỏa sáng:
-Rốt cuộc tìm được cái gì rồi?
Lý Mục mang theo Demacia vào trong phế tích hai ngày toàn nhặt được đồ bỏ đi, điều đó thì ai cũng biết.
Lý Mục gật đầu, nở nụ cười xán lạn:
-Không sai! Tìm được phiến đá ghi chép văn tự, phải nhờ Alice giám định chút!
-Văn tự?
Cô Cô Điểu nhíu mày.
-Ừ!
Lý Mục lấy ra một phiến đá ra hiệu cho nàng nhìn:
-Ta đã xem qua những văn tự này rồi, nhìn rất giống chữ ở trong thần điện, theo ta đoán có thể là ngôn ngữ Tinh Linh.
Cô Cô Điểu tỏ vẻ hứng thú, chỉ thấy nàng nghiêng người về trước, thò đầu tới nghiêm túc quan sát chữ trên phiến đá, biểu tình chăm chú.
-Bạch Ngân lịch... Tinh Linh... Lễ mừng...
Nàng cau mày, thì thầm từng chữ.
-Hình như là giảng thuật Tinh Linh Khánh Điển.
Cô Cô Điểu ngẫm nghĩ, đưa ra phán đoán.